nẻo xưa nhân ảnh & mùa gió chướng

24/07/202411:12:00(Xem: 543)


Tree


nẻo xưa nhân ảnh

 


dòng sông cạn chảy qua những lở bồi

mùa thanh tân ca hát ở khúc quanh

nghe lãng mạn đầu tay se vương vấn

rơm rạ tình yêu thắp lửa phân vân 

 

rồi khoảng trống lấp đầy vùng ký ức 

qua nẻo xưa nhân ảnh gọi tàn phai

nghe rạo rực hoang sơ mùa lá rụng 

khúc thơ tình còn mấy chữ trôi dài

 

ngồi trên đá nghe gió trời than thở

tay run run vuốt khuôn mặt hoang sơ

con đường đó giờ chỉ còn cát bụi

dấu chân im ghi xuống những khe mờ

 

thơm theo gió nghe lời kinh vừa tụng

vói tay run cầm lấy một cành sen

chợt tâm trí đa đoan tìm ẩn dụ

trở về đây chiều đã xuống nhẹ nhàng

 

thôi thì suối hãy đổ ra biển lớn

sẽ tìm nhau quên trăm cảnh hư hao

khoác chiếc áo thiên thanh lên đồi nhỏ

cười với mây rồi gửi lại câu chào…

 


mùa gió chướng 

 

trên con đường đất đỏ

mùa gió chướng ta vẫn nắm tay em

đi về phía biển trên cao là mặt trời

thế kỷ chuyển mình với những xôn xao thật lạ

 

nơi nào ta đi qua và trở về

cất giữ nguyên vẹn hình ảnh khơi lòng

những hơi ấm tình nồng

những thèm khát như thơ

nẩy lên từ mặt đất

có khi hoang vu

có khi trù phú

 

như dung nhan dưới cơn mưa chiều

thách thức rồi quên lãng

nỗi buồn bất chợt vô cớ

sợi nắng xuyên qua cành lá

phiến đá xanh yên lặng

lời chúc mừng

đã đến trần gian và yêu nhau…

 

thy an

hạ 2024

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
tháng tư đưa tay nhặt / vỡ nát của ngày xưa / còn đây, chồng sách cũ / những quả chín trái mùa / còn đây, chiều gió nổi / những ngôi mộ rạp mình / bia gỗ nào run rẩy / hồn linh nào tủi thân / chiến trường lâu đã nguội / hơi sắt và hơi đồng / mấy chục mùa hoa rụng / hư không tìm hư không
Tập “Thơ Khánh Trường” ra đời chỉ để “Vui thôi mà”, gồm ba phần: Phần 1: Ngẫu Hứng. Phần 2: Mai Anh Về Miền Trung & Những Bài Thơ Khác; và Phần 3: Khổ Lụy. Ngẫu Hứng là phần tôi thích nhất, tập hợp những bài thơ ngắn “bất chợt nẩy ra trong đầu”. Thơ được viết tự nhiên, không màu mè, không cơ bắp, không gồng, không làm dáng. Là phần mở đầu, Ngẫu Hứng cũng là phần tách riêng khỏi tập thơ, ở một vùng đất cao hơn, trên một khí hậu tươi mát, có nhịp sống tâm linh riêng. Trong khuôn khổ bài này xin chỉ đọc phần “Ngẫu Hứng”.
Ta. Ngồi một mình / Trên nóc nhà / Buổi sáng / Trước ngày bỏ đi / Khói thuốc tan trong mây/ Rượu. / Đổ đầy máng xối...
thầm thì mấy câu không nghe rõ / rồi tan theo con đường dọc hàng cây bạch quả / màu xanh nồng nàn / thành phố trú lạnh nhìn về hoang vu / lủi thủi những người đàn bà trong góc tối...
tháng này chợt ho khan tưởng chừng vỡ ngực / lê từng bước ngả nghiêng / đầu óc chấp chới trong cõi lặng / đâu đây nghe từ tận cùng xa vắng / lũ đười ươi cười buốt não thắt tim...
Treo cổ lên / Mặt trời đen / Đầu cúi xuống / Nhất điểm hồng...