Ly Rượu Cù Lao
Ngày cuối mặt theo bờ vai người đợi
gió mùa đâu thổi nhẹ phía hiên ngoài
thôi cứ mặc cho dòng đời xuôi chảy
mời em tôi ly rượu lẫn buồn vui
Cù lao Dài sao thời gian quá ngắn (*)
mới hôm qua còn mắt sóng môi cười
ta đưa người như một nhánh sông trôi
ngày trở lại buồn hơn ly rượu đắng
Rượu vừa cạn theo hoàng hôn tắt nắng
mặt thân quen, nay kẻ mất người còn
phà An Bình ngang con nước Cổ Chiên
một lần gặp đã môi mềm xa cách
Bốn mươi năm cũng dòng đời trước mặt
ly rượu đầy xin gặp lại nhau đây
mắt thôi đã ướt nhòa năm tháng cũ
cù lao buồn tiếng gió ngậm bờ cây
Em yêu dấu, hãy nâng ly rượu cạn
uống dùm tôi giọt dâu bể thăng trầm
uống dùm tôi giọt tình mặn trăm năm
trong đáy mắt in bóng hình dĩ vãng…
Chiều Mưa Ở Vĩnh Viễn
Chuyến phà muộn theo người về Long Mỹ
cơn mưa chiều bất chợt phía kia sông
chân lúng túng giữa hai bờ gió lộng
sóng lao xao theo từng giọt vô cùng
Con đường đất ướt lầy tay nắm chặc
bước theo người mỗi bước mỗi thương chân
những mái lá nằm yên nghe gió trở
bờ môi ngon chạm hơi thở thật gần
Mưa ngấm đất chiều nay mưa Vĩnh Viễn (**)
làng quê em tên gọi thật xa xăm
như đôi mắt buồn quanh ngày xuống thấp
mưa quê nghèo, có giữ được ai không?
Mưa cũng tạnh để phà quay trở lại
một người thương đưa tiễn một người về
con nước chảy mang theo chiều sắp tắt
phía kia bờ dáng ai đứng buồn ghê!
Mưa ngày xưa, chiều xưa mưa Vĩnh Viễn
ướt môi người mưa thắm ướt môi tôi
mưa bây giờ mưa thương nhớ khôn nguôi
mưa ở lại, chiều xưa mưa ở lại...
Nguyễn Vĩnh Long
Durham, North Carolina
(*) cù lao Dài, huyện Vũng Liêm, Vĩnh Long
(**) xã Vĩnh Viễn, huyện Long Mỹ, tỉnh Chương Thiện - nay thuộc tỉnh Hậu Giang