Ly Rượu Cù Lao | Chiều Mưa Ở Vĩnh Viễn

16/07/202410:56:00(Xem: 968)

Miền Tây

                                               

Ly Rượu Cù Lao

Ngày cuối mặt theo bờ vai người đợi

gió mùa đâu thổi nhẹ phía hiên ngoài

thôi cứ mặc cho dòng đời xuôi chảy

mời em tôi ly rượu lẫn buồn vui

 

Cù lao Dài sao thời gian quá ngắn  (*)

mới hôm qua còn mắt sóng môi cười

ta đưa người như một nhánh sông trôi

ngày trở lại buồn hơn ly rượu đắng

 

Rượu vừa cạn theo hoàng hôn tắt nắng

mặt thân quen, nay kẻ mất người còn

phà An Bình ngang con nước Cổ Chiên

một lần gặp đã môi mềm xa cách

 

Bốn mươi năm cũng dòng đời trước mặt

ly rượu đầy xin gặp lại nhau đây

mắt thôi đã ướt nhòa năm tháng cũ

cù lao buồn tiếng gió ngậm bờ cây

 

Em yêu dấu, hãy nâng ly rượu cạn

uống dùm tôi giọt dâu bể thăng trầm

uống dùm tôi giọt tình mặn trăm năm

trong đáy mắt in bóng hình dĩ vãng…



Chiều Mưa Ở Vĩnh Viễn

 

 

Chuyến phà muộn theo người về Long Mỹ

cơn mưa chiều bất chợt phía kia sông

chân lúng túng giữa hai bờ gió lộng

sóng lao xao theo từng giọt vô cùng

 

Con đường đất ướt lầy tay nắm chặc

bước theo người mỗi bước mỗi thương chân

những mái lá nằm yên nghe gió trở

bờ môi ngon chạm hơi thở thật gần

 

Mưa ngấm đất chiều nay mưa Vĩnh Viễn  (**)

làng quê em tên gọi thật xa xăm

như đôi mắt buồn quanh ngày xuống thấp

mưa quê nghèo, có giữ được ai không?

 

Mưa cũng tạnh để phà quay trở lại

một người thương đưa tiễn một người về

con nước chảy mang theo chiều sắp tắt

phía kia bờ dáng ai đứng buồn ghê!

 

Mưa ngày xưa, chiều xưa mưa  Vĩnh Viễn

ướt môi người mưa thắm ướt môi tôi

mưa bây giờ mưa thương nhớ khôn nguôi

mưa ở lại, chiều xưa mưa ở lại...

 

Nguyễn Vĩnh Long
Durham, North Carolina

(*) cù lao Dài, huyện Vũng Liêm, Vĩnh Long

(**) xã Vĩnh Viễn, huyện Long Mỹ, tỉnh Chương Thiện - nay thuộc tỉnh Hậu Giang

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tác giả bài thơ này là nhà thơ Mỹ Dana Gioia trích trong cuốn Rebel Angels: 25 Poets of The New Formalism, nhà xuất bản Story Line Press, 1996. Tôi đặc biệt yêu thích bài thơ.
LỜI PHI LỘ-Tôi được đọc bài thơ này lần đầu tiên khi nó được phổ biến trên báo VĂN, nếu tôi không nhầm, vào những năm 80 của thế kỷ trước. Có điều đáng chú ý cuối bài thơ báo VĂN có ghi rõ Vô Danh, nghĩa là không rõ tác giả. Nhưng tôi tin rằng báo VĂN biết rõ tác giả nhưng không tiện nói ra vì tác giả vào thời khoảng ấy còn ở trong nước. Chỉ cần đọc bài thơ qua một lần, xuyên qua văn phong, ai cũng cảm nhận tác giả của bài thơ này là Thanh Tâm Tuyền.
Em nhìn qua bờ tóc bạc của anh đi / Như nhìn qua khung cửa sổ
Kính tiễn Giác Linh Đại Lão Hòa Thượng Thích Quảng Độ
Đen đúa. Sần sùi. Không đáng một xu / Dzụt gốc xoài. Quạ không thèm mổ / Quăng tận ổ. Kiến không thèm bu / Phơi giữa trại tù, cai tù không ngó
Loang loáng / chuông ngân / vong hồn những hạt bụi
Vũ Hán Những ngôi nhà cửa bị đóng đinh những cánh cổng bị bịt lại bằng những then gỗ hình chữ X người nhốt người trong đó không hề nghĩ họ sẽ sống thế nào nếu không còn thuốc nếu không còn thức ăn
Anh ở đâu ra vậy anh yêu / Hình như chúng ta từng gặp nhau
Biêng biếc làm sao chàng mây / vừa nhặt được màu xanh của ký ức
Tản Đà Nguyễn Khắc Hiếu tên thật là Nguyễn Khắc Hiếu, sinh ngày 8 tháng 5 năm 1888 (tức ngày 29 tháng 4 năm Mậu Tý), tại làng Khê Thượng, huyện Bất Bạt, tỉnh Sơn Tây, nơi có núi Tản sông Đà. Thân sinh ông là Nguyễn Danh Kế, đỗ Cử nhân, từng giữ chức Ngự sử trong kinh. Mẹ là Lưu Thị Hiền, cũng có sách ghi là đào Nghiêm, vốn là một đào hát, nổi tiếng tài sắc, giỏi văn thơ.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.