trò chơi trời cho
bình tĩnh nắm bắt trò chơi điên dại
mở miệng đếm tới mười
không nghi ngại
hãy phả một hơi thở ấm vào đêm đen
mỗi người góp một hơi thở
và rạng đông rực rỡ sẽ đến
chắc chắn sẽ đến
hãy dang tay chào đón ngày mới
và vận hội mới
chấp cánh
bay cao
như phượng hoàng từ đống tro tàn
từ khát vọng không ngưng nghỉ
vươn dậy
vụt bay lên
cao vút
ngất ngưởng giữa trời xanh ̶ ̶ ̶
cơ hồ một trò chơi trời cho
dù cho ta rất đỗi ngây thơ
dù cho ta rất đỗi ngây ngô.
trò chuyện cùng những mảnh đầu năm
1/
núi xám mưa xanh
lẩn khuất trong giấc mơ nhiều biến khúc
năm giờ sáng: loa phường xé nát màn sương
xóa đi những câu thần chú dị hợm
một ngày thẩm thấu qua nhiều lớp suy diễn.
2/
nàng nhảy mũi liên tục
mùi cá chiên ảm đạm
lá bàng rơi
buổi chiều đem theo hơi ẩm mùa mưa
rồi cũng nhỏ giọt trên tay nàng.
3/
phố cổ
miếu quan công
nàng gặm ổ bánh mì thịt quay
chờ cơn mưa đi qua
bóng lướt thướt trên mặt đèn kéo quân.
4/
những chiếc lá bàng to hơn bàn tay
cuốn theo gió
vàng xoay con lốc
chiều xuống hắn uống một mình
nghe thời gian gõ nhịp chông chênh.
5/
nàng đặc cách cho hắn một nụ hôn trên trán
thảng thốt tiếng cười
buổi chiều lao xao đến sớm hơn dự báo
vụt thoát khỏi trí nhớ giả định
ngó những gợn sóng tung tăng trên mặt hồ vẩn đục.
6/
lồng lộn như con thú đêm sáng trăng
mi chỉ là một trong trăm diễn viên quần chúng
những khuôn mặt vô danh ̶ ̶ ̶ tên gọi extra ̶ ̶ ̶
có thể thay thế bằng kỹ thuật số nếu cần
cái kén giờ đây trống rỗng.
7/
đầu óc lù mù ngây dại
sau nửa tiếng đồng hồ
nhìn những cột cây số những biển chỉ đường chạy lui
"kệ tao" ̶ ̶ ̶ và tiếng thở dài cam phận
ngờ ngợ như mùi mạch nha dính chắc vào tuổi thơ.
*
THY AN
Trái tim thức dậy chớm đông
mùa đông sẽ không bình thản ra đi
với cơn mưa trái mùa và bão tuyết tàn phá
khí hậu dồn dập
như hơi thở người đàn bà hừng đông
chiều lộng gió nhắc ai mặc áo
nhắp ly trần tửu ấm môi
dưới hiên nhìn áng mây trời
đọc cho nhau mấy vần thơ lãng đãng
nhắc lòng mùa chớm đông thoáng lạnh
vỗ vai nhau gọi trái tim run rẩy
giao long hồng thủy mấy đời gắn bó
cuồng lưu nào giữ được đá trăm năm?
thăng trầm chợt thấy mình thật thấp
bài thơ lỡ hẹn
câu nói hiếm hoi
những giọt vui mật ngọt
nhỏ xuống đây thêm ấm cho đời
chúng ta sống và nhiều người đang chết
bình an và thần chết nắm tay nhau thong dong
người lính Ukraine ngã quỵ
tay cầm hướng dương tặng vợ hiền
bầu trời vẫn rộng trên cao
núi và đồi vẫy tay chào
cây bồ đề và cây thông cạnh nhau không nói
phải chăng lời nói đã thành vô nghĩa ?
rong rêu nào kết tụ trăm năm
những lặng câm lãng mạn trôi dài
tâm thức lung lay xao động
chút cô đơn bên những bình yên
chút mặn nồng bên những vô cảm
trái tim thức dậy chớm đông…
*
TRẦN MỘNG TÚ
Câu Hỏi
Anh hỏi
Em đã già chưa?
Em không biết…
Em nghe nói người già
hay đánh rơi đánh vỡ
Hình như sáng hôm nay
em vừa đánh rơi một câu Thơ
câu Thơ rơi xuống
vỡ
không gây tiếng động nào
chỉ để lại vết xước
như những giọt mực
trên những ngón tay gầy
Em đã già chưa?
(2/2024)
*
TRẦN HOÀNG VY
Cuối Giêng
Giêng vừa cạn xuống
Phía hoa…
Em còn hội núi, chùa xa
Chưa về!
Nắng vừa đỏ rợp giậu quê
Mấy bông dâm bụt,
Xập xòe bướm… non
Cuối giêng, vai áo
Có mòn?
Người xuân xưa
Biết có còn xưa xuân?
Mùa hong nắng
Má bồ quân
Cái đêm đốt nến,
Khấn thần cầu duyên.
Thoắt rồi,
Giêng cuối… chung chiêng
Em miền thượng,
Tôi ngược miền hạ du
Đường đời
Hai đứa vụng tu
Cuối giêng,
Mòn phía trăng ru
Lạnh người!...
Chiêm bao trái cà na
Tuổi thuở học trò
Da đen mùa nước xâm xấp, củ năng, củ ấu
Bắt cá, mò cua, chăn trâu, lùa vịt…
Lúc ngẩn ngơ bên sen, súng… mơ buồn!
Chưa vội tròn trăng tóc hoe hoe nắng
Trái cơm nguội chát, trái bần chua…
Bàn tay ngón trắng,
Đêm mơ hoàng tử đeo… bùa?
Thôi lăn trái mù u, những thẻ tre ghè chân váng phèn vằn vện
Mùa sim môi tím, mắt tím…
Câu đồng dao “Chi chi, chành chành”
Em hóa thành vàng ảnh, vàng anh.
Thoắt mà mấy mùa nước nổi,
Cây cà na dưới bến, neo thuyền
Răng cắn trái cà na đắng,
Đọng trên môi, chua ngọt đầu đời…
Cây cà na lá xanh nét lông mày,
Trái non ngày nhu nhú
Lén bỏ cặp bàng, trường xã…
Đắng còn vướng vất buổi chia tay?
Đêm ở phố. Cà na dằm trong hũ, chấm muối
Môi tím xưa, hồng trong màu ớt?
Bàn tay rửa sạch… phèn,
Khoe ngón búp măng?
Nằm mơ trái cà na xanh ngằn ngặt
Nhớ mùi… bùn, mùi vịt, mùi trâu
Nhớ tuổi trôi qua mùa nước nổi
Trưa chang chang, lá sen, súng đội đầu!
Trái cà na cộm… chạm vào chiếu, gối
Tay vốc mùa chơi ô ăn quan
Giật mình trái cà na… khóc
Vùi trong ngọt ngào. Đắng, chát lại về quê?
*
TRẦN YÊN HÒA
Gọi Yêu Dấu
Yêu Dấu. ở đâu. hở em xưa
Rất xa. anh nhớ mãi. khung trời
Mây trôi. và gió. và hoa nắng
Em đứng. gần tôi. tim rất run.
Em xưa. mùa xưa. và tình ta
Là trăm năm. hay một sát na
Anh ngậm ngùi. nhớ em. tháng tám
Em quay lưng. tàn mộng. dưới hoa
Gọi Yêu Dấu. mưa bay. cuối phố
Áo em bay. giữa buổi. thu tàn
Vạt nắng phai. lạnh lùng. đến độ
Em đi rồi. đời cũng. tan hoang
Gọi Yêu Dấu. em xưa. mái tóc.
Như vết son. còn đọng. hồn tôi
Như lời yêu. cho anh. dạo nọ
Còn nguyên si. một vệt. môi hôn
Gọi Yêu Dấu. đời anh. chạm mặt
Những phù vân. và những. ơ hờ
Mưa có lạnh. em tôi. có ấm
Yêu Dấu xưa. Em vẫn. là thơ
Em đâu đó. mà tôi. xa lắc
Không tìm nhau. không thấy. không quen.
Như kẻ lạ. tôi. nhìn. hướng khác.
Cõi mù khơi. ừ. nhớ. ừ. quên
Ôi. nói quên. mà sao. vẫn nhớ
Trong giấc mơ. Yêu Dấu. em về
Trong giấc mơ nào
Trong giấc mơ nào. em. nguyệt quế
Choàng vai. anh ngủ. mộng đồi tây
Áo vàng. em mặc. bên thềm cũ
Bóng hoa bay. trong giấc mơ đầy
Trong giấc mơ. đầy. anh. chiêm bao
Thấy mình. bay lên. cung thiềm vắng
Chỉ có em. cùng. một bầy tiên
Hót líu lo. bài ca tụng nắng
Ôi! mùa xưa. giấc mơ. rất cũ
Có hiên trăng. tre. trúc. ao làng
Có chợ chiều. mẹ ngồi. bán quán
Và em thì. quấn quýt. tình lang
Ôi! mùa xưa. những bông. hoa nắng
Bay ngoài. hàng dâm bụt. hiên nhà
Nhưng từ độ. sáo bay đi mất
Mùa xưa. là dĩ vãng. xót xa
Chim sáo. đã bay. ngày. tháng tám
Là ta. đành mất. một mùa xưa
Trong giấc mơ. không còn. ta nữa
Chỉ còn. mù mịt. một cơn mưa