Trang Thơ Thứ Bẩy

03/06/202313:54:00(Xem: 1944)

poetry

TRẦN MỘNG TÚ

 

Mỗi ngày tôi viết

 

Mỗi ngày tôi cầm bút viết một trang

cho những ngón tay quên run rẩy

cho những ngón tay quên tuổi bàn tay

 

Những ngón tay ngày nào như những nhánh hoa

bây giờ bắt đầu héo

cong xuống như cuống hoa thiếu nước

những đường gân nhỏ trên lưng bàn tay giống những đường gân lá

 

Bàn tay mềm mại ngày nào

bây giờ khô như mảnh lụa nhăn nheo

vuốt hoài không thẳng

 

Thời gian cầm hai bàn tay tôi

Thời gian vỗ về an ủi

 

Thế này tốt lắm rồi

vẫn nhấc bình yên chén trà buổi sáng

không làm sóng sánh bình minh

vẫn khuấy mặt trời trong ly nước lọc

vẫn chiên mặt trăng ăn với bánh mì

vẫn thả câu thơ vào tách cà phê

vẫn cầm được bút

 

Viết thẳng viết nghiêng thế nào

cũng có một bài Thơ.

 

*
 

Thế giới đã nát tan để lại vết nứt trên mình thi sĩ

 

The world is broken, and a crack is left in the poet's body.

(Heinrich Hein [1797-1856])

 

Chiếc bình thân thể tôi

Sáng nay có một đường nứt

Trên vết nứt đó

Tôi nhặt ra được một câu Thơ

 

Cứ thế

Thi thoảng vết nứt

Lại cho tôi một câu Thơ

 

Tôi xếp những câu Thơ

Vào một cái hộp

Cái hộp có hình con Cá

Con Cá nuốt chửng câu Thơ

Không rơi ra ngoài một chữ

 

Vết nứt trên thân thể tôi

mỗi ngày một lớn

mỗi ngày tôi nhặt ra một câu Thơ

 

Tôi lấy kim chỉ khâu lại

như Bác Sĩ khâu những vết thương

nhưng tôi vụng về

tôi cựa quậy

đau đớn

 

Vết thương không bao giờ lành

Một vết nứt dài trên mình Thi Sĩ.

 

– Trần Mộng Tú

(5-25-2023)

 

***

 

ĐÀO VĂN BÌNH

 

Yêu hoa cũng khổ vì hoa

 

Bạn ơi,

Khi bạn yêu hoa,

Bạn cũng sẽ khổ vì hoa.

Bạn phải bỏ tiền ra mua, có khi đắt giá.

Bạn sẽ phải tốn công chăm sóc,

Cắt tỉa cành lá và bón phân.

Và mong chờ hoa nở.

Và bạn hãnh diện vì trong vườn có loài hoa quý.

Nhưng hoa nào cũng vậy, sớm nở tối tàn.

Hoặc ít ngày rồi sắc hoa cũng lạt phai, rơi rụng.

Dù đó là hoa sen, mẫu đơn, hoa lan, hải đường, hoa cúc.

Trong cuộc sống này hiện có rất nhiều người đẹp.

Đó là hoa biết đi, biết nói, biết khóc, biết cười.

Đó là những cô MC, á hậu, hoa khôi, người mẫu,

Ca sĩ nổi danh hay tài tử điện ảnh, diễn viên sân khấu.

Họ cắt sửa thân hình và đẹp như tiên nga giáng thế.

Nếu bạn là người nhiều tiền hay địa vị cao sang quyền quý.

Mà bạn yêu những loài hoa như thế.

Thì bạn sẽ phải mua về, tốn công chăm sóc như chăm sóc các loài hoa quý trong vườn,

Nhưng này bạn ơi,

Cái giọng hát mà bạn say mê ngày hôm nay,

Chỉ mười năm thôi sẽ không còn trong trẻo và quyến rũ như những năm về trước.

Cái sắc đẹp mà bạn say đắm,

Chỉ mười năm nữa thôi,

Làn da đó chẳng còn mịn và những vết nhăn đã rõ.

Bụng bắt đầu nhiều mỡ và bờ môi khô héo.

Để cố níu kéo,

Người ta phải dùng đến chỉnh sửa và rất nhiều mỹ phẩm.

Và cứ vài năm phải giải phẫu một lần.

Bộ mặt thân yêu mà bạn mê đắm giờ đây biến dạng.

Bạn đang sống với môt người dường như xa lạ.

Hoa thực, ngàn năm không thay đổi,

Nhưng hoa người cứ từ từ lão hóa đi thôi.

Ngoài ra bạn còn lo lắng vì người khác sẽ lấy đi đóa hoa của bạn.

Vì hoa thơm, hoa đẹp ai chẳng thich đem về?

Nếu bạn hạnh phúc khi sống với những đóa hoa như thế.

Thì tôi chúc mừng và ngả mũ chào thua.

Nhưng nếu bạn khổ đau rên xiết,

Vì quá mệt mỏi, lo âu, chán ngấy.

Và có khi bại sản tán gia.

Thi tôi khuyên bạn hãy lắng nghe:

Cái giọng hát mê ly mà bạn say mê đâu phải chân hạnh phúc,

Mà nó chỉ là thú vui.

Cái sắc đẹp mà bạn tôn thờ,

Nó chỉ là đam mê của con mắt.

Nó chưa phải là hạnh phúc.

Hạnh phúc còn cần rất nhiều điều khác nữa.

Đó là nền tảng gia đình,

Sự đầm ấm của lứa đội và tấm lòng chung thủy,

Biết tha thứ và chia bùi sẻ ngọt.

Và hiều được giá trị của nhau.

Bỏ bớt lòng tham và những tranh đua bèo bọt.

Bạn ơi,

Chỉ có hoa trí tuệ,

Hoa tình thương,

Hoa cảm thông,

Hoa thân ái,

Hoa không chấp, tức hoa xả bỏ,

Hoa an ủi,

Hoa đồng cảm và hiểu được những giá trị cao đẹp của đời.

Tất cả những loài hoa quý này sẽ giúp chúng ta hạnh phúc,

Giúp vợ chồng nương cánh nhau mà đi giữa cuộc đời đầy bất trắc,

Rất ngắn ngủi, vô thường.

Bạn ơi,

Hãy để những loài hoa,

Dù hoa quý hay hoa thơm cách mấy.

Cho nó mọc dại ven đường hay bên bờ suối,

Hay trong công viên.

Hãy ghé mắt nhìn qua như một khách lãng du.

Đừng khởi lòng tham mà đón rước đem về.

Bạn sẽ vô cùng mệt mỏi vì chăm sóc và ra công gìn giữ.

Vì bất cứ đam mê nào rồi cũng phải trả giá.

Trả giá bằng khổ đau hay mất mát.

Xin bạn nhớ cho,

Người càng đẹp càng nhiều tham vọng.

Sẽ kéo bạn vào cơn lốc của đời.

Khi mê đắm vào sắc đẹp - tức Sắc trong Sắc-Thanh-Hương-Vị-Xúc-Pháp,

Thì theo giáo lý của Đức Phật,

Dù nam hay nữ,

Cũng sẽ vương mang khổ lụy vào người.

 

– Thiện Quả Đào Văn Bình 

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tập “Thơ Khánh Trường” ra đời chỉ để “Vui thôi mà”, gồm ba phần: Phần 1: Ngẫu Hứng. Phần 2: Mai Anh Về Miền Trung & Những Bài Thơ Khác; và Phần 3: Khổ Lụy. Ngẫu Hứng là phần tôi thích nhất, tập hợp những bài thơ ngắn “bất chợt nẩy ra trong đầu”. Thơ được viết tự nhiên, không màu mè, không cơ bắp, không gồng, không làm dáng. Là phần mở đầu, Ngẫu Hứng cũng là phần tách riêng khỏi tập thơ, ở một vùng đất cao hơn, trên một khí hậu tươi mát, có nhịp sống tâm linh riêng. Trong khuôn khổ bài này xin chỉ đọc phần “Ngẫu Hứng”.
Ta. Ngồi một mình / Trên nóc nhà / Buổi sáng / Trước ngày bỏ đi / Khói thuốc tan trong mây/ Rượu. / Đổ đầy máng xối...
thầm thì mấy câu không nghe rõ / rồi tan theo con đường dọc hàng cây bạch quả / màu xanh nồng nàn / thành phố trú lạnh nhìn về hoang vu / lủi thủi những người đàn bà trong góc tối...
tháng này chợt ho khan tưởng chừng vỡ ngực / lê từng bước ngả nghiêng / đầu óc chấp chới trong cõi lặng / đâu đây nghe từ tận cùng xa vắng / lũ đười ươi cười buốt não thắt tim...
Treo cổ lên / Mặt trời đen / Đầu cúi xuống / Nhất điểm hồng...
Trang Thơ Thứ Bẩy tuần này hân hạnh có sự góp mặt của nhà thơ Hoàng Thủy Trâm, lần đầu đến với Việt Báo, cùng các nhà thơ khác Lê Hưng Tiến, Lê Chiều Giang, Trần Hạ Vi, mỗi người một phong vị thơ, một thể cách sáng tạo, cùng làm nên tiếng nói thơ của thời đại mình đang sống, cùng tìm kiếm ý nghĩa nhân sinh. Việt Báo trân trọng giới thiệu...
Cõi thơ Viên Linh là cõi nhân sinh đầy hệ lụy của định mệnh. Định mệnh của một dân tộc điêu linh, lưu lạc. Định mệnh của con người bé nhỏ và yếu ớt trong dòng chảy cuồng lưu của kiếp sống. Định mệnh của tình yêu mệt mỏi, chán chường và bất trắc. Thơ Viên Linh là một biểu hiệu cho Con Người như là một hữu-thể-tại-thế với tất cả những khổ đau và hoan lạc. Ông vừa tạ thế hôm cuối tháng Ba vừa rồi, Việt Báo trân trọng đăng lại một số ít thơ của ông như một nén tâm hương gửi đến người Thi Sĩ quá cố.
tôi đã thấy đủ, nơi đây | những thay đổi làm chóng mặt | vũng nước xưa ễnh ương kêu khàn giọng | nay đèn thức trắng
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.