Chưa Đóng Quan Tài Chưa Đổ Lệ

04/03/202318:34:00(Xem: 1712)
DC407 (22)
Minh họa: Đinh Cường

 

Tôi để nguyên một ngày, từ sáng đến khuya,

cưa gỗ, đóng chiếc quan tài, rồi điêu khắc,

sơn màu xanh da trời, đục khoét dáng mây bay,

bên dưới khắc hình gà vịt nai thỏ

những con vật hiền lành làm bạn bên kia đời.

 

Không việc gì buồn hơn đóng quan tài

dù cho ai

phải có một cái xác

chia lìa trong đó.

Không thời gian nào trầm tư hơn lúc đóng quan tài

không nhớ sợ cũng phải nhớ

không muốn buồn cũng phải buồn.

Khi búa đóng xuống cộp, cộp, cộp …

Nhịp tim nhảy thịch, thịch, thịch …

Trí não vang lên chết, chết, chết …

Rồi một thứ gì nổi lên như da gà.

 

Mất một sự sống thân thiết từng sống chung.

Mất một mảnh đời la liệt kỷ niệm.

Mất nhắc nhở mình sẽ mất nhiều hơn.

Làm người cuối cùng là mất hết.

 

Cưa sáu miếng gỗ hình chữ nhật.

Đóng cái hộp, chết sao mà nhỏ quá.

Không có gì thảm thiết hơn tự tay đóng quan tài.

Tiễn biệt yêu thương đậy nắp là vĩnh viễn.

Cuối cùng, nghệ thuật chết đã sẵn sàng.

Búa đập vào tay chảy máu hồi nào không biết.

Ngồi bệt xuống đất nghe tiếng thì thầm:

“Thức dậy, lại đây”

“Có thức ăn ngon, ăn lần cuối đi con.”

“Lại đây, lại đây.”

“Nước đã ấm để lau sạch thân thể.”

“Lại đây, lại đây con.”

 

Không vẫy đuôi, không gừ gừ thân thiết.

Con lông xù đã im lặng từ hôm qua.

Ngu Yên

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Thơ Nguyễn-hòa-Trước được đặc trưng bởi sự tập trung vào tính sáng tạo của ngôn ngữ, sự giải cấu trúc của cú pháp và ngữ pháp thông thường, đồng thời khám phá những hạn chế và khả năng cố hữu của chính ngôn ngữ...
Đa tình ơi con mắt Phú Yên | Che trời suối tóc thả nghiêng nghiêng | Con gái nhà ai coi ngộ quá | Lòng Bình Định không đảo cũng điên.
kiêu hãnh những lằn roi / ma thuật quyến rũ ánh sáng / siêu vi những hạt bụi kết cấu hoa văn / hơi thở khẽ ẩn tàng trong vô thức lãng quên...
Một năm vù vèo lưng, phản / Cái nằm bẹp dí mùa đông / Thì cũng thèm nghe râu tóc / Liệng xuân trên những cánh đồng...
Tại Chương Trình Giải Thưởng Bankstown Poetry Slam trong tháng vừa qua, có sự hiện diện của thơ, dĩ nhiên – nhưng đặc biệt là sự hiện diện của Plestia. Những dòng thơ được đọc lên của Plestia đã thu hút hơn 2,000 khán giả đến tòa thị chính Sydney vào buổi tối đầu tuần thứ Hai trong tháng Hai, nhiều người mặc đồng phục “keffiyeh” để thể hiện hỗ trợ của họ dành cho ngôi sao mạng trẻ tuổi người Gazan, Plestia Alaqad, người bất thình lình trỗi dậy nổi bật trên toàn cầu từ một bối cảnh tàn bạo nhất trên thế giới.
má tôi ít nói / nhưng bà chưa bao giờ ngưng kể chuyện năm thìn / chuyện bão / chuyện mắc nợ ̶ ̶ ̶ nợ chồng chất nợ...