Tro
lối nhỏ âm thầm
giọt mưa cỏ ướt
những bước chân trên đồi xanh
những đôi mắt ngấn lệ
bụi trần bay theo gió
tro tàn lãng đãng
câu Di Đà đâu đó
đọc lên thấm lòng
buổi tà dương vắng lạnh chiều đông
giọt từ bi khóe mắt
nhỏ xuống ngũ uẩn không tỏ bày
Duyên Nghiệp trần ai
mấy mươi năm áo lam đi mãi
kinh tụng cho người
Niệm lành mấp máy
chợt đi, chợt về
nẻo vô thường, ôi tử sinh độc đạo
một vẫy tay không đợi
hôm nay cũng nơi này
nằm xuống
bụi tro xám tung bay trên cỏ
cũng chợt đi, chợt về
những cúi đầu và im lặng
đối diện chính ta và tha nhân
mấy cõi trầm luân da diết
một lời kinh hồi hướng
bạn trần ơi giã biệt
phủi sạch…
ra đi…
– thy an
(12.01.2023 rải tro Diệu Phước)
*
KIM LOAN
Trở về nhà ngày 30 Tết
Tôi khởi hành từ thành phố mùa đông
Bầu trời thấp, quê người giăng tuyết trắng
Bay về Việt Nam ngày ba mươi Tết
Căn nhà xưa ấm áp đợi tôi về
Tôi biết mẹ cũng thấp thỏm đợi chờ
Đứa con xa đã lâu chưa gặp mặt
Tôi bận rộn giữa vòng đời quay quắt
Kỷ niệm có khi là một giấc mơ
Mẹ đã chuẩn bị nấu bánh chưng chưa
Đợi tôi về đêm Ba Mươi nhóm lửa?
Góc bếp năm nào ngày tôi còn bé
Mắt long lanh như bếp lửa bập bùng
Đêm ba mươi Tết huyền diệu vô cùng
Nồi bánh sôi như lòng tôi rạo rực
Chợt tiếng pháo giao thừa về là lúc
Tôi thấy mình vừa mới lớn khôn hơn
Mẹ đã mua chưa những chậu hoa thơm?
Cành mai vàng trong căn phòng khách nhỏ
Tôi vẫn thấy mình đứng bên cửa sổ
Nhìn ra ngoài mơ mộng một trời Xuân
Chuyến bay miệt mài đi giữa màn đêm
Vượt đại dương mang theo hồn lữ thứ
Tạm biệt tuyết rơi, gió lạnh viễn xứ
Đứa con thân yêu đang trở về nhà
Nỗi vui mừng, vội vàng phố tôi qua
Hàng cây cũ nhìn tôi như chào đón
Những khuôn mặt quen, bạn bè, lối xóm
Tất cả là ba mươi Tết trong tôi
Đêm nay tôi sẽ thức, sẽ rong chơi
Về quá khứ tìm mùa Xuân đã mất
Tìm lại dư âm ngày Ba Mươi Tết
Đêm nay giao thừa tôi trẻ lại như xưa!
– Kim Loan