Cảnh đời tháng tư

10/04/202112:08:00(Xem: 2704)
ann phong
Tranh minh họa: Ann Phong

 

 

tháng tư

người đàn bà sang trọng xách chiếc giỏ

chứa con chó lông xù màu trắng

vuốt ve như báu vật, đứng xếp hàng trước tiệm bánh mì

tình cảm giữa người và thú hơn hẳn người và người

chẳng cần ai giải thích

 

tháng tư

người đàn ông co ro xin tiền nơi cửa chợ

đắp bao nhiêu chăn rách

vẫn run vì gió

nụ cười méo mó như một lời van xin

-giúp người nghèo khổ hơn mình-

luôn là bài tập nhắc nhở

cho những ai đã từng nghèo khổ, bây giờ giàu có

 

tháng tư

vợ chồng già dẫn nhau ra phố

nắm chặt tay nhau sợ ngã

leo lên chiếc xe điện màu vàng

Bruxelles êm đềm mùa dịch

một câu hỏi không nghe trả lời

câu hỏi thứ hai bắt đầu bực dọc

tình yêu xế chiều luôn gai góc và đầy những khắc phục

vẫn chứa nhiều câu hỏi

với những trả lời không cần thiết

 

tháng tư

hạt bụi trên bàn mài miệt

góc, cạnh lăn lóc, ngón tay vu vơ

sách vở, nhang trầm và đồ vật

cũ xưa và cổ xưa có gì khác nhau?

tiếng Việt thâm thúy biết chừng nào

kẻ ngu tưởng văn chương là trò chơi vung vít

người hiền gọi là ‘lang thang chữ nghĩa’

đi hoài không tới đích

 

tháng tư

những con sâu bò ra bị chim ăn

nhớ lại bao cảnh đời năm xưa

chiến tranh khốc liệt

nước mất nhà tan

cũng ngày tháng tư

ma quỷ xưng tụng hòa bình

người vẫn giết người bằng chủ thuyết dã man

thân phận dân tộc

nổi trôi vô định

 

tháng tư

đóng cửa tắt đèn

kéo màn cài then

chút mùa đông sót lại

cơn gió lạnh mang theo chữ nghĩa

trôi theo sương gió

chắc cũng là lang thang dư thừa ?

 

thy an

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Thơ của hai thi sĩ Thy An & Lê Minh Hiền
Nhận được bài thơ của người bạn Phạm Xuân Tích, tôi thấy bài thơ của ông bạn khá độc đáo và lý thú, tôi mạo muội viết lại sao y bản chính – cả hai bản tiếng Pháp và bản dịch tiếng Việt cũng của ông ấy, để hầu các vị đọc cho vui...
là khi nước mắt khô đi | mọi thứ đều trở nên dư thừa | hiểu biết càng vô hiệu | những đốm loang không thể tẩy xóa
Tôi trôi tuổi ấu thơ, từ quê hương cùng khổ, rau dưa khoai sắn / Tôi trôi từ chợ quán rường, cái đình làng, ngôi trường tiểu học, áo lấm lem màu mực tím mẹ mới mua, cùng cây viết lá tre, trang giấy tự túc, vàng khè, không trông rõ chữ...
Rõ ràng, có tai không nghe, | có mắt không thấy, | có tay chỉ thòng lòng, | có chân chỉ đi lui đi tới, | duy nhất có miệng, người nói không ngừng.
tình yêu lạnh như biển | những cái giống không cùng đời | có thể là một vì sao nhỏ bé | có thể là một nét mày hung tợn | trả treo trước gi
Thơ của hai thi sĩ Quảng Tánh Trần Cầm & Thy An...
Thành phố cháy hết cây cỏ. | Những tàng dừa nhớ gió. | Những đỉnh thông khát nước. | Sao tình yêu chưa sôi sục trong em?
Thơ của ba nhà thơ: Nguyễn-hoà-Trước, Trần Hạ Vi, Trần Yên Hòa...
Kể lạ, ở “nước non mình”, bút hiệu của các nhà sáng tác qua nhiều lãnh vực văn chương, thi ca, âm nhạc, hội họa, nghiên cứu phê bình, truyền hình, báo chí, diễn viên, có bút hiệu/danh, là Sơn [không kể Sơn ở đầu như Sơn Nam, Sơn Tùng, Sơn Vương…] là đông vô số kể. Thiếu Sơn, Triều Sơn, Trúc Sơn, Phạm văn Sơn, Trịnh Công Sơn, Mai Sơn, Phong Sơn, Vân Sơn, Trần văn Sơn, Linh Sơn, Trần Áng Sơn, Từ Sơn, Vinh Sơn, Tiến Sơn, Cao Sơn, Ngô văn Sơn, Lê Thái Sơn, Nguyễn Lê La Sơn, Lê Tây Sơn. Chu Sơn, Tùng Sơn, Hoài Sơn, Đào Bá Sơn…Trong đó hai ông Sơn thi sĩ là….đáng yêu nhất. Nguyễn Đức Sơn và Nguyễn Bắc Sơn. Đáng yêu, vì hai ông này đều có tài, đều có cái lạ trong thơ, lẫn ngất ngư, ngất ngưỡng, ngất ngây trong đời sống.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.