Văn Tế Chiến Sĩ Trận Vong

09/06/202015:18:00(Xem: 3207)
Hôm nay Ngày Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa
Nữa vòng trái đất, bên này đại dương
Quân dân nước Việt lưu vong
Hướng về tổ quốc, đốt nén hương lòng
Nhớ linh xưa!
Anh hùng chiến sĩ quốc gia
Vì dân chiến tử sa trường
Đánh đông, dẹp bắc, lẫy lừng tuổi tên
Ngày săn giặc, ngoại biên tây tiến
Đêm Hạ Lào, tác chiến viễn phương
Ba lô, súng trận, sa trường
Tiếng quân reo, dấy biên cương ngút ngàn
Một lòng Bảo Quốc An Dân
Cổ Thành chiếm lại, toàn quân đã thề
Nam chinh, Bắc chiến, chẳng nề
Sáng lên Ái Tử, chiều về Tây Nguyên*
Hải Lục Không Quân, Thiên Thần Mũ Đỏ
Cọp Ba Đầu Rằn, Hắc Báo, Kình Ngư
Chiến xa cày nát mật khu
Thiện Ngôn, Mõ Vẹt, giặc thù khiếp oai
Đường số một chiều dài đất nước
Bao chiến công, đời trước, đời sau
Giang san đẫm ướt máu đào 
Đồi cao Thượng Đức, chiến hào Charlie 
Vào Krek, quân đi diệt giặc
Chốt Sa Huỳnh, giử chặt miền Trung
Cửa vào Xuân Lộc khóa lưng
Thủ đô quyết tử, cuối cùng, xuôi tay
Than ôi!
Chí lớn chưa thành, đại bàng gãy cánh
Một lần bức tử, tổ quốc suy vong
Giặc cộng nhuộm đỏ non sông
Nghiến răng thống hận, thù trong, giặc ngoài
Tướng tuẫn tiết, lòng ai như cắt
Dân nghẹn ngào, nước mắt tràn dâng
Sanh vi tướng, tử vi thần 
Dẫu có thác, vẫn ngàn năm xanh sử
Anh hùng tử, khí hùng nào tử
Giửa sa trường chiến sử còn ghi
Quân lực ta
Một đời trung liệt, ái quốc thương dân
Hy sinh vì nước, Tổ Quốc Tri Ân
Dẫu có thác đi
Thiên cổ lưu danh, ngàn thu bất diệt
Đời đời Thương Tiếc, hậu thế soi chung
Nén hương, hoa trái, chứng giám lòng thành
Anh hồn chiến sĩ hiển linh
Về đây……thượng hưởng!

Mũ Đỏ Nguyễn văn Lập cẩn lập

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Có nhiều người đã chọn treo cổ | tại sao các người lại bán con | mà không tự treo cổ mình lên | để làm thành những cái chết thật xúc động?
chảy từ bắc xuống nam | con rạch. và ngược lại | ầm ầm dòng suối | tung tóe văng những tinh thể hận thù
Thơ của ba thi sĩ họ Trần: Trần Mộng Tú, Trần Hạ Vi & Trần Yên Hòa...
Ước gì trẻ con* không chết. | Ước gì các em được đón lên trời, | tạm thời, đến khi chiến tranh | chấm dứt.
Vòng tròn gợn những nhịp hải hà của “đáy đĩa mùa đi”, nhớ câu thơ này của Nguyễn Xuân Sanh, có lẽ tại cái chao đi chóng vánh một chu kỳ xuân hạ thu đông, những mảnh phút giây tao tác trên đĩa thời gian, và đọng lại dưới đáy kia những hoài niệm buồn vui...
Ở đây có một bức tranh được đánh giá cao | đã bao đời khiến người ta mê say, xúc động, | và điều ấy vẫn được xem là đúng. | Một số người thế vẫn chưa thỏa mãn. |Họ còn nghe được cả tiếng mưa tuôn, | Cảm thấy cái lạnh của những giọt nước trên cổ, trên lưng, | Họ nhìn cây cầu và những người trên đó | như thể đang nhìn thấy chính mình | trong cuộc chạy kia chẳng lúc nào ngừng.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.