Một Bài Thơ của Nhà Thơ Lâm Chương

22/03/202014:47:00(Xem: 3026)

                                                                             


Bây giờ là cuối tháng 3. Chúng ta đang đứng trước ngưỡng cửa tháng Tư đen, tháng Tư gẫy súng, tháng Tư năm 1975. Những trường học tại miền Nam biến thành nơi tâp trung, tù đày cải tạo của hàng triệu quân, cán chính của chính phủ Viêt Nam Công Hòa. Hàng triệu người phía Nam vĩ tuyến 17, vươt biên tìm đến vùng đất tự do. Có người thành công, có người rớt lại. Kẻ đi người ở có cùng chung tâm tư, lý tưởng. Kẻ được may mắn đến được bến bờ tự do luôn thao thức thân phận người kẹt lại. Họ chia sẻ cho nhau một tấm lòng. Đó là nội dung của một bài thơ của Lâm Chương khi nhà thơ đọc thư người bạn cũ gửi từ trong nước, từ một quê hương nghèo khó. 

Có lẽ tôi găp đươc bài thơ này đăng trên báo VĂN xưa lắm vào những năm 80- 90?. Tôi xin cố găng trình bày lại nơi đây nguyên hình thức như bài thơ đã được trình bày trên báo…Nếu có điều gì sơ sót xin nhà thơ Lâm Chương và độc giả niệm tình tha thứ.     Xin Tri ân- Đào Như


Đọc thư người bạn cũ

LÂM CHƯƠNG


Thư anh viết từ quê hương nghèo khó 

Nét chữ gầy nghiêng đổ

Tôi hình dung anh như đang còng lưng

Trên những luống cày mới vỡ

Bao nhọc nhằn đè xuống vai anh

Đè xuống đời anh nghiêt ngã


Đêm khuya khoắt

Ngọn đèn chong thức

Bóng anh nhòe trên vách cô đơn

Điếu thuốc rê quấn giấy học trò khét lẹt

Ngậm đắng lòng anh

Cõi riêng niềm u uất


Mười năm xô dạt anh vào cơn mộng dữ

Dông bão thổi suốt dài theo anh cuộc đời

Không phải tình cờ chợt nắng chợt mưa

Rơi rớt lại những tan hoang ngậm ngùi chuyện cũ


Mười năm tên võ sĩ thấm đòn thua cuộc

Đời đóng khung anh

Mây trắng thời gian bay ngoài song sắt

Nghe sương muối bóng chiều đổ xuống những tàn phai trên tóc


Mười năm anh về giữa mất mát hư hao

Giữa xa lạ tình người đổi khác

Sợi thừng cũ căng lâu ngày vụt đứt

Chiếc lá khô, ân nghĩa đoạn bay vèo

Cây sầu đông đứng giữa trời dông bão

Che phía nào ngăn được nỗi thương đau!


Thư anh viết trải lòng bi thiết

Những chua cay, những vấp ngã sau cơn đổi đời dị biệt

Cố gượng đứng lên

Anh dìu anh qua những ngày tháng buồn

Anh dìu anh đi giữa loài cây cỏ độc.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
"Có phải cả cuộc đời mình/ là một bữa Điểm Tâm/ Chiếc giường đó/ gỗ trầm hương nào đóng..." Một bài thơ cảm khái về kiếp nhân sinh của nhà thơ Trần Mộng Tú. Mời đọc.
anh sẽ ở bên em khi triệu triệu cây súng giơ lên và điên loạn / nhắm vào trẻ con đang ngủ trong nhà cha mẹ chúng / nhắm vào người hàng xóm không chịu cắt tỉa cây / nhắm vào người lái xe qua mặt
Ngoài hiên sương muối không gian đẫm Giò lan thấp thoáng đã đâm chồi Còn hai tuần nữa là đúng Tết Chẳng biết hoa nở có đúng thời?
đứa ngủ mở mắt sẵn sàng bắt trộm / đứa ngủ há mồm chuẩn bị đớp ruồi / lũ thao thức hả hê ê a không ngưng nghỉ ̶ ̶ ̶
Có ai buồn bã như người đói ăn cơm nguội, khi gần no phát giác cơm thiu. Chán hơn nữa nếu lấy vợ, gần sinh con, mới biết con của người khác. Cảm giác hôm nay như vậy. Không biết ngày mai ra sao?
vén mây tìm thơ lạc / treo mảnh tình lên cây / con chim nâu đến rỉa / thoáng chút buồn bụi bay /
Một bài thơ đầu năm của nhà văn Phạm Quốc Bảo.
Một bài thơ lung linh màu sắc và ngọt ngào âm điệu ngày đầu năm của nhà thơ Trần Mộng Tú. Mời đọc.