Vương Miện Vũ Hán

07/02/202015:15:00(Xem: 5724)
84394200_10221540381237872_2713889241913360384_n (1)
"Mùa dịch" - Tranh sơn dầu - Đinh Trường Chinh






















Vũ Hán

Những ngôi nhà cửa bị đóng đinh

những cánh cổng bị bịt lại bằng những then gỗ hình chữ X

người nhốt người trong đó

không hề nghĩ họ sẽ sống thế nào

nếu không còn thuốc

nếu không còn thức ăn

 

Vũ Hán

người người không nhìn mặt nhau

họ tịnh khẩu

thành phố vắng tanh

thỉnh thoảng có một chiếc bóng trùm kín

đi vật vờ

không biết người hay ma

 

Vũ Hán

Họ bị dồn lại một chỗ

như những con thú bị nhét một chuồng

họ hốt hoảng

cuống cuồng

chạy vòng vòng giữa những con vi khuẩn

vi khuẩn đội vương miện vàng (1)

 

Vũ Hán

những bệnh viện xây vội

không đủ chỗ chứa người

nhưng con số tử vong vẫn rất mơ hồ

người ta hoặc đếm sai hay là quên đếm tiếp

 

Vũ Hán

người người cứ dồn vào một khối

không được vào thành

không được đi ra

họ dẫy giụa

chia nhau “vương miện”

 

Vũ Hán

Có những nhân viên Y Tế làm việc ngày đêm

 khẩu trang để lại những vết lằn ngang dọc

trên khuôn mặt bơ phờ

vẫn có người biết thương người

 

những người đã ra khỏi Vũ Hán

không có đường trở về

những người trong Vũ Hán

không có đường ra đi

Vũ Hán buồn muốn khóc

bài thơ Hoàng Hạc Lâu

bây giờ ai về đọc.

 

 

 

Trần Mộng Tú

FEB 5 2020

 

(1) Corona : Hào quang có liên quan đến hình vương miện

(2) Tên gọi Vũ Hán gồm cả 3 khu: Vũ Xương, Hán Khẩu và Hán Dương. Năm 223 Thôi Hộ đã làm bài thơ nổi tiếng vịnh Hoàng Hạc Lâu ở đây.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Những đoản khúc của nhà thơ Nguyễn Hàn Chung...
Em đầu hàng hy sinh thân thể | Thế giới lạnh lùng thân phận người dưng | Ngày mai máu chảy không ngừng | Ngày mai máu đẫm khắp vùng phố quê.
Lục bát mới của nhà thơ Nguyễn-hòa-Trước
Từ “Cha” chỉ là một tên gọi khác của lòng yêu thương. (Fanny Fern)
Một mùa hè, khi chàng vẫn còn trẻ, chàng đứng bên cửa sổ và tự hỏi họ đã đi đâu, những người đàn bà ngồi bên biển, ngắm nhìn, chờ đợi một điều gì đó không bao giờ đến, gió nhẹ phả vào da họ, gửi những lọn tóc xoã ngang môi họ. Họ đã ngã xuống từ mùa nào, họ đã lạc lối từ ý niệm nào của nét yêu kiều? Đã lâu rồi kể từ khi chàng nhìn thấy họ trong vẻ lộng lẫy đơn độc, trĩu nặng trong nỗi biếng lười, dệt nên câu chuyện buồn về niềm hy vọng bị bỏ rơi. Đấy là mùa hè chàng lang thang trong màn đêm kỳ vĩ, trong biển tối, như thể lần đầu tiên, để tự toả ra ánh sáng của chính mình, nhưng những gì chàng toả ra là bóng tối, những gì chàng tìm thấy là đêm.
Ba thi khúc của nữ thi sĩ Trần Hạ Vi...
đông tây nam bắc mù như nắng | vẽ bóng mưa rào một trận chơi
chim săn mồi không lo bị bắt | chỉ về mặt đất bằng cách bị bắn rơi
Tháng sáu, mười hai, từ đấy nhé | Chung đôi, từ đấy nhé lìa đôi! |Em xa lạ quá, đâu còn phải | Tố của Hoàng xưa, Tố của tôi.
Thơ của hai thi sĩ Trần Yên Hòa & Thy An...