Và Đi, Và Đi, Dù Chiều Khép Cửa (*)

06/12/201900:39:00(Xem: 1465)
va di va di

Đinh trường chinh

thôi không cần gõ cửa nữa
không cần nữa đâu
căn nhà gần chợ Tàu
ở San Francisco
người trọ già thế gian đã đi rồi
lên chuyến tàu cùng trăng sớm
mang trên tay những chùm sao khuya.

vũ trụ quá lớn hay bé nhỏ
trong căn phòng đầy màu và chữ
người hoạ sĩ nhai rạo thời gian mình
những nét vẽ phóng mòn
lên bức tường im lặng.

như chúng ta cần im lặng để thở
như chúng ta cần tự do để sống
mỗi chúng ta, mỗi vì sao lẻ loi
chúng ta
“những người khóc lệ không rơi ngoài tim mình”(**)

khi tôi khuấy tan những cụm mây sớm mai
trong tách trà
giấc mơ còn vị buồn trên lưỡi
thì người họa sĩ vừa “khép cửa” vào “giấc ngủ” mình (***)
tôi nói thật khẽ với bức tường kia:
không cần phải gõ cửa
một lần nào
một lần nào
nữa đâu ...

- đtc. sớm 25.11.2019
(*) thơ Duy Thanh 1957
(**) thơ Thanh Tâm Tuyền
(***) “khép cửa”, “giấc ngủ”: tựa đề hai truyện ngắn Duy Thanh - ông cực kỳ mới và sáng tạo trong lĩnh vực truyện ngắn.

photo: phóng bút DT

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Với sự góp mặt phong phú của những nhà thơ nổi tiếng ở hải ngoại. Đặc biệt lần đầu đến với Việt Báo, nhà thơ Khaly Chàm sinh sống ở Việt Nam. Việt Báo trân trọng giới thiệu đến bạn đọc yêu thơ.
Có nhiều người đã chọn treo cổ | tại sao các người lại bán con | mà không tự treo cổ mình lên | để làm thành những cái chết thật xúc động?
chảy từ bắc xuống nam | con rạch. và ngược lại | ầm ầm dòng suối | tung tóe văng những tinh thể hận thù
Thơ của ba thi sĩ họ Trần: Trần Mộng Tú, Trần Hạ Vi & Trần Yên Hòa...
Ước gì trẻ con* không chết. | Ước gì các em được đón lên trời, | tạm thời, đến khi chiến tranh | chấm dứt.
Vòng tròn gợn những nhịp hải hà của “đáy đĩa mùa đi”, nhớ câu thơ này của Nguyễn Xuân Sanh, có lẽ tại cái chao đi chóng vánh một chu kỳ xuân hạ thu đông, những mảnh phút giây tao tác trên đĩa thời gian, và đọng lại dưới đáy kia những hoài niệm buồn vui...
Ở đây có một bức tranh được đánh giá cao | đã bao đời khiến người ta mê say, xúc động, | và điều ấy vẫn được xem là đúng. | Một số người thế vẫn chưa thỏa mãn. |Họ còn nghe được cả tiếng mưa tuôn, | Cảm thấy cái lạnh của những giọt nước trên cổ, trên lưng, | Họ nhìn cây cầu và những người trên đó | như thể đang nhìn thấy chính mình | trong cuộc chạy kia chẳng lúc nào ngừng.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.