Tùy bút
(Thân gửi BS Dư Quốc Trung)
Mỗi khi ngày lễ Noel về, hồn chúng ta ngây ngất bởi biết bao hoài niệm của thuở thiếu thời, về một Sàigòn xa xưa như nhớ về một thiên đường đã mất.
Nhà thờ Đức Bà – Notre Dame Cathédrale – vẫn sừng sững trong trí nhớ, nơi ta đã từng đứng trong giảng đường nghe thời gian rơi theo từng hồi chuông nhà thờ đổ.
Con đường Catinat, phố Bonnard, phố Nguyễn Huệ, biết bao lần thay đổi, nhưng cái nét hòn ngọc viễn Đông từ ngàn xưa không một phai mờ.
Trong đêm Giáng Sinh biết bao thanh niên sinh viên nam nữ Sàigòn cùng nhau đổ xô ra đường tràn ngập Thủ đô Sàigòn. Các cô Sàigòn mặc váy ngắn, váy dài, váy Soirée; các cô Hà Nội mới di cư vào Nam năm nào, chiếc áo dài của các cô vẫn giữ nguyên duyên dáng của phố Thăng Long. Các học sinh, thanh niên, sinh viên nam nữ, chia thành nhóm nhỏ, cùng nhau ca hát những bài hát mừng Chúa Giáng Sinh bằng lời Việt, lời Pháp, lời Anh biến Sáigòn thành phố quốc tế. Họ cùng nhau ca hát dưới mái hiên của các cửa hàng, các quán ăn, khu thương mại Eden, những quán cà phê Continental, La Pagode, Givral, Lido, Imperial, Pacific... dọc theo đường Catinat đến bến Bạch Đằng. Họ chia sẻ niềm tin yêu sâu sắc vào ngày lễ Giáng Sinh, ngày hòa bình của nhân loại, mặc dầu phần nhiều họ là người ngoại đạo.
Hình ảnh những chiếc bánh buche de Noel chưng bày trong tủ kiến ở các cửa hiệu đã gần 50 năm xa cách sao vẫn còn đâu đó trong trí nhớ của các cụ già nay đã ngoài 80, 90...
Đến 12 khuya các thanh niên, sinh viên Sàigòn nam nữ họp lại với nhau trong các quán cà phê họ chia nhau từng mẩu Buche de Noel ăn mừng lễ Réveillon.
Làm sao quên được các cô cậu sinh viên Sàigòn thuở ấy của các cư xá sinh viên – những cư xá Phục Hưng-Foyer Renaissance, cư xá Dắc Lộ, Foyer d’Alexandre de Rhodes, các cư xá nữ sinh viên, Thanh Quan Luu Xá, cư xá Trần Quí Cáp, họ tổ chức những buổi gặp gỡ nhau trong mùa Giáng Sinh để cùng nhau ca hát cùng nhau đóng nhưng vỡ kịch, cùng nhau trao đổi văn hóa, tìm hiểu, yêu thương sâu sắc.
Còn đâu hình ảnh và giọng ca của cô sinh viên dược khoa, Lâm Lệ Du, một Sylvie Vartan của Việt Nam, trong các ca khúc thời danh của nước Pháp: La Plus Belle Pour Aller Dancer – En Écoutant La Pluie – Tous Mes Copains... với lời ca diêm lệ trữ tình: Tous mes copains quand je les voir passer – Tous mes copains sont à moi – Tous mes copains je les ai embrassés – Tous mes copains m ‘aiment bien...
Các anh sinh viên Phục Hưng – Foyer Renaissance – hãnh diện vơi giọng ca cao vút –soprano – của anh Bửu Quan trong bản đặc thù dành cho ngày lễ Giáng Sinh – Ave Maria – của Franz Schubert với lời ca thánh thiện – Sacred Lyrics: Ave Maria je te salue Marie pleine de grace Marie, pleine de grace Marie. Pleine đe grace je te salue, que le Seigneur avec toi...
Nói về những buổi lễ anh chi em sinh viên Sàigòn găp gỡ nhau tại các cư xá sinh viên trong mùa Giáng Sinh làm sao quên được những Ánh Nguyệt, Bích Hằng, Dao Ánh, Kim Cúc, Minh Trí, Ngô Quỳnh Liên...với nhan sắc tuyệt trần, đã làm say mê các bạn trai cùng thế hệ mà âm vang còn mãi đến bây giờ...
Thôi hết rồi những năm tháng thần tiên ấy đã mất hút theo chiến tranh. Còn lại chăng những nuối tiếc khôn nguôi. Sàigòn quê hương yêu dấu của ta, giờ đây ở tận phia Tây bờ biển Thái Bình Dương, nhưng sao ta vẫn thấy gân gũi yêu thương như chưa bao giờ xa cách...
– Đào Như
(Giáng Sinh 2021)