Oklahoma: Tâm thư của nữ tù nhân Lê Vân gửi Thầy Phó Tế Nguyễn Mạnh San
Chúa Nhựt ngày 29-9-2024:
Để Tưởng Nhớ Lại Ngày Nầy Của Mười Hai Năm Về Trước.
Thân Kính gửi Thầy San
Con xin thành kính chúc sức khỏe và chúc cho Thầy luôn được vạn an cùng nhận lãnh hổng ân của Thiên Chúa và Đức Mẹ ban cho. Hôm nay là ngày Chúa Nhựt 29 tháng 9 năm 2024 và sáng nay con đã làm xong bổn phận của một đứa con thừa tự của Chúa, là đọc kinh sáng để dâng lên Chúa lời cầu nguyện lòng thương xót, xin Chúa ban cho con sức khỏe và gìn giữ con trong vòng tay nhân ái của Ngài. Trong đó con cũng có cầu nguyện xin sức khỏe, binh an và tuổi thọ cho Thầy và bác Louis. Hôm nay con viết lá thơ nầy để gởi đến Thầy, để đi ngược dòng thời gian thắm thoát mà đã đi qua 12 năm, bây giờ ngồi nhớ lại câu chuyện của năm xưa như còn thấp thoảng cơn ác mộng, một cơn ác mộng quá hãi hùng, một biến cố ngang trái oan nghiệt phủ lên cuộc đời của con, một bất công của định mệnh và định mệnh thì quá phủ phàn cay đắng.
Thiên Chúa An Bài Cho Cái Định Mệnh
Thưa Thầy: hôm nay là ngày Chúa Nhựt 29-9-2024 để viết và hồi tưởng lại ngày nầy và tháng nầy của năm 2012. Vào cái thời gian đó ở tại trại giam Oklahoma, ngày đó con ở trong trại giam một tuần và rồi vào ngày 29-9-2012 một buổi trưa của ngày Chúa Nhựt cánh cửa sắt của căn xà lim được trực mở, và một cô cai ngục còn rất trẻ nói với con rằng có một ông Deacon, ông tuyên úy của trại giam nầy là người Việt Nam muốn gặp chị, lúc đó lại không hiểu ông Deacon là gì hơn nữa rất là sợ vì lần đầu trong đời bị giam vào ngục 24/24 ở trong căn phòng cửa bằng sắt không (……….) và không nghe một tiếng động và tiếng côn trùng kêu gọi lẻ bạn. Rồi thì cô cai ngục dẫn con đi đến một hành lang của trại giam rất vắng không một bóng người, khi đến đó thì cô ta lại còng tay của con vào thành song sắt, cô ta không nói gì hết và bỏ đi. Khoảng 10 phút sau thì Thầy đến và nói với con, Thầy là tuyên úy của trại giam và trại tù Oklahoma, và mỗi cuối tuần Thầy tình nguyện vào trại giam để rao giảng tin mừng cho anh chị em tù không phân biệt màu da chủng tộc. Nhưng rồi Deacon và tuyên uý là gì lúc đó con dốt đặc vì chưa bao giờ nghe và biết danh từ Deacon hay ông tuyên uý. Bởi vì bị giam và quá sợ hãi, phần vì nhớ và lo cho đứa con trai nhỏ nên đầu óc không tập chung tinh thần, dù là thế nhưng ngày ấy vẫn trút hết tâm sự kể cho Thầy nghe việc gì đã xảy ra.
Bây giờ nhớ lại ngày nầy tháng nầy của 12 năm về trước, vào những ngày tháng ở trong trại giam con đã hân hạnh và may mắn gặp được Thầy đến thăm và cố vấn được Thầy thăm nom và giúp đỡ cho. Thưa Thầy mọi sự việc ở trên đời nầy và luôn cả số mạng của một con người phải chăng là do Thượng Đế hay Thiên Chúa an bài? Và ngày nầy tháng nầy của 12 năm trước, khi con gặp và biết Thầy ngày đó con là một tín đồ của Đạo Hồi, nhưng được Thầy tận tình giúp cho mọi phương diện. Ở trên thế gian nầy không ai biết trước được cuộc đời và số mạng của mình ngày mai sẽ ra sao.
Con chỉ biết kể lại cho Thầy nghe một đoạn ngắn những ngày và tháng năm lao lý là một đoạn đời đầy chông gai ê chề cai đắng buồn đau xé nát tâm tư, tâm hồn bất an, dở chết dở sống trong những nỗi đắng cay đau lòng, không ai hiểu con bằng chính Thầy, nhà văn Chu Tất Tiên, chị Thảo Edwards. Con đã đọc đi đọc lại Thiên Hồi Ký Thầy viết đã được đăng lên tờ Báo Mai theo sự yêu cầu của một số độc giả yêu cầu Thầy viết lại bài nầy. Con xin cám ơn và tri ân đến Thầy thời gian đã đi qua 12 năm câu chuyện của nữ tù chung thân vẫn còn tồn tại trong lòng Thầy và vẫn còn trong sự (….) quan tâm của Thầy. Và bây giờ câu chuyện đau thương của nữ tù chung thân vẫn còn xôn xao trong quần chúng xã hội. 12 năm con sống trong cảnh đời chim lồng cá chậu, bốn bức tường đá và khung cửa sổ nhỏ trong khu vực hàng rào kẽm gai. Xã hội bên ngoài cảnh vật cỏ cây theo từng mùa có thay đổi. Và kính thưa Thầy chính con sau nhiều năm lao lý quá nhiều đau buồn trong một định mệnh, tâm linh và tâm hồn của con đã thay đổi, thay đổi cho hướng đi trong nguyện ước để cuộc đời còn lại những ngày tháng lao tù được an vui trong tâm hồn.
Chân thành
Cảm tạ và tri ân đến Thầy Louis đã hướng dẫn chỉ dạy dìu dắt cho con được biết Chúa nhiều năm qua con được hoàn thành tròn ước nguyện tâm hồn bình an bước theo chân Chúa.
Kính thưa Thầy San : 61 năm kiếp làm người cuộc đời của con đã từng trải nghiệm qua biết bao đau khổ sóng gió đong đầy nước mắt nhưng không gì đau bằng nỗi đau là người tù chung thân. Nếu không bị ở tù thì con, chính con không biết đến Chúa (Thiên Chúa an bài cho con gánh chịu nỗi đau khổ trên thế gian nầy thì Ngài sẽ ban cho con ơn đặc biệt để tâm hồn được bình an.)
Theo sự an bài của Thiên Chúa, bây giờ con đã là đứa con thừa tự của Ngài. Con đã chấp nhận can đảm an phận sống theo ý Chúa muốn. Bây giờ con đã được sống trong an vui, an phận dù là hiện tại con đang ở tù nhưng tâm hồn con thật bình an, bình an trong sự che chở của Ngài.
Chị Thảo Edwards. Dear chị Hai.
Em gởi đến chị thật nhiều yêu quý và mến thương. Thương mến chúc cho chị và ông Ellis luôn khỏe và bình an trong Đức Ki-Tô và Đức Mẹ. Thời gian đã trôi qua 8 năm chị đã chia sẻ cho em thật nhiều mến thương mà hồng ân chị có để em những ngày tháng năm ở trong tù được no ấm và sống trong bình an. Cảm ơn và tri ân đến chị Thảo và ông Ellis Edwards. Nhờ có chị em được sống trong tinh thần yên ổn và an bình. Và cũng xin cảm tạ ơn Thiên Chúa, niềm thương xót của Ngài đã cho con tìm thấy sự an ủi và hạnh phúc vô biên bất diệt, Ngài ban cho tìm thấy tình yêu của Ngài ban xuống cho tình thương nhân loại. Cảm tạ ơn Chúa với những gì con có hôm nay. Amen.
Nữ tù nhân Lê Vân