HOA KỲ – Trong năm 2021, Thống Đốc Dân Chủ New Jersey Phil Murphy thông báo rằng các quan chức giáo dục ở tiểu bang của ông đã “dẹp bỏ” khoảng cách chênh lệch về khả năng truy cập và sử dụng mạng internet và thiết bị điện toán thông qua việc đảm bảo rằng mọi học sinh trường công đều có máy vi tính xách tay hoặc máy điện toán bảng và mạng Internet, theo trang TheConversation đưa tin ngày Thứ Tư, 19 tháng 1 năm 2022.
Thời điểm đó, Đảng viên Dân chủ Murphy cho biết: “Dẹp bỏ sự chênh lệch về điều này không chỉ là giải quyết những thách thức của việc học từ xa. Mà là đảm bảo mọi học sinh đều có các công cụ cần thiết để phát triển vượt bậc trong môi trường giáo dục thế kỷ 21.”
Mặc dù chính quyền Murphy đã cung cấp quyền truy cập vào các công cụ giáo dục quan trọng cho 358,212 học sinh, nhưng sự chênh lệch trong lãnh vực này vẫn là một bài toán nan giải của New Jersey cũng như toàn Hoa Kỳ.
Dữ liệu liên bang
Một cuộc khảo sát của Cục Thống Kê Dân Số Hoa Kỳ (U.S. Census Bureau) thực hiện trong thời kỳ đại dịch cho thấy rằng không phải gia đình nào có trẻ em trong độ tuổi đi học cũng có quyền truy cập Internet hoặc máy điện toán. Mức khác biệt tùy theo chủng tộc và thu nhập của từng gia đình.
Ví dụ, về chủng tộc, khoảng 84% các gia đình châu Á cho biết họ luôn có một chiếc máy điện toán cho mục đích giáo dục, và tỷ lệ ở các gia đình gốc Tây Ban Nha hoặc La tinh chỉ có 72%. Khoảng 87% gia đình châu Á nói rằng họ luôn có sẵn Internet cho các hoạt động liên quan đến học hành, trong khi chỉ 68% các gia đình thuộc hai chủng tộc, đa chủng tộc hoặc trong nhóm “chủng tộc khác” - nghĩa là không phải da trắng hay da đen, cũng không phải châu Á, gốc Tây Ban Nha hoặc La tinh - nói như vậy.
Về thu nhập, các gia đình có thu nhập cao hơn thì nhiều khả năng có cả truy cập Internet và thiết bị kỹ thuật số luôn sẵn sàng cho giáo dục. Nhưng, ngay cả những gia đình có thu nhập cao nhất cũng không có sẵn 100% cả 2 thứ. Và chỉ khoảng 2/3 các gia đình có thu nhập dưới 35,000 đô la có sẵn truy cập Internet và thiết bị số.
Nỗ lực của liên bang và địa phương
Các cộng đồng khác nhau có các cách khác nhau để giải quyết sự chênh lệch về khả năng truy cập mạng và thiết bị điện toán trước và trong thời kỳ đại dịch. Một đánh giá của Hội Thống đốc Quốc gia cho thấy một số lãnh đạo giáo dục đã tìm cách giải quyết các nhu cầu tức thời của học sinh, chẳng hạn như máy điện toán sử dụng ở nhà, trong khi những người khác tìm tới các giải pháp băng thông rộng dài hạn.
Một số tiểu bang hợp tác với các nhà mạng hoặc các tổ chức vô vụ lợi với trọng tâm là quyền truy cập hoặc tiếp cận thiết bị kỹ thuật số, hoặc các tổ chức khác có giải pháp lan rộng hơn, chẳng hạn như sử dụng và truy cập máy và mạng từ các thư viện địa phương.
Ở Philadelphia, thành phố đã làm việc với khu học chánh, các tổ chức và các nhà cung cấp dịch vụ truyền hình cáp địa phương để đảm bảo tất cả học sinh trường công được truy cập Internet miễn phí tại nhà. Chicago cũng đã làm điều tương tự. Tháng 10 năm 2021, Thành phố New York cũng công bố sáng kiến xây dựng một hệ thống băng thông rộng truy cập mở, thuộc sở hữu công để cung cấp truy cập Internet với giá cả phải chăng trên toàn thành phố.
Những mối quan hệ hợp tác như vậy đã cho ra các điểm truy cập di động, ghi danh Internet và các khóa học trực tuyến online miễn phí. Các nỗ lực khác của địa phương, từ chính quyền thành phố và các tổ chức vô vụ lợi, đã tìm cách cải thiện dịch vụ Wi-Fi công cộng, đồng thời cung cấp máy tính hoặc máy tính bảng cho những ai cần.
Vấn đề dài hạn
Theo một báo cáo của trường New America và Rutgers năm 2021, dù rằng truy cập Internet đã tăng lên rất nhiều kể từ năm 2015, nhưng cứ 7 trẻ em thì vẫn còn có 1 trẻ không được truy cập Internet tốc độ cao ở nhà.
Một lý do được đưa ra, có thể là do chính quyền đang tạm thời tập trung tìm giải pháp cho các vấn đề nghiêm trọng hơn. Một thiết bị và điểm phát sóng hot spot trong một năm không thể giải quyết dứt điểm các vấn đề phức tạp như sự chênh lệch trong lãnh vực này.
Một yếu tố khác, là khả năng xác định ai là người có nhu cầu. Cuộc khảo sát của New Jersey không hỏi các gia đình về thiết bị và kết nối của họ. Thay vào đó, các quan chức tiểu bang đã đi hỏi các khu học chánh địa phương, mà không kiểm tra lại những gì được báo cáo có đúng hay không.
Ở cấp độ liên bang, những nỗ lực tương tự nhằm đo lường sự chênh lệch khả năng truy cập/sử dụng mạng điện toán và thiết bị kỹ thuật số cũng có thiếu sót, đánh giá quá cao số lượng người có máy tính và mạng Internet. Ngay cả Cơ Quan Giám Sát Viễn Thông Liên Bang (FCC) cũng đã phóng đại mức độ cung cấp dịch vụ tốc độ cao cho các khách hàng sử dụng mạng Internet.
Tài trợ liên bang
Việc phân quyền truy cập số một cách công bằng có đạt được hay không sẽ phụ thuộc vào tiến trình phát triển. Các nghiên cứu về nỗ lực phát triển băng thông rộng quốc gia ở Úc và Ấn Độ cho thấy thực tế không như là mơ.
Các chương trình không bù đắp được những bất bình đẳng trong xã hội hiện nay. Ví dụ, ở Úc, dịch vụ Internet dành cho người nghèo sẽ kém hơn cho người giàu. Ở Hoa Kỳ, các sáng kiến băng thông rộng trước đây cũng chẳng mang tới một dịch vụ công bằng.
Chương trình phát triển hạ tầng liên bang hiện đang tìm cách giải quyết sự chênh lệch trong khả năng truy cập/sử dụng máy và mạng điện toán một cách trực tiếp hơn bao giờ hết ở Hoa Kỳ. Luật cho rằng truy cập Internet tốc độ cao cũng cần thiết như nước và điện để “có trọn vẹn một cuộc sống hiện đại ở Hoa Kỳ.” Chương trình này chi bao gồm 2.75 tỷ đô la tài trợ cho nỗ lực cải thiện khả năng tiếp cận trực tuyến online của các dịch vụ xã hội. Chương trình cơ sở hạ tầng cũng đảm bảo chính phủ sẽ ưu tiên hơn cho vấn đề truy cập kỹ thuật số. Tuy nhiên, để dẹp bỏ hoàn toàn khoảng cách chênh lệch này sẽ đòi hỏi nhiều hơn thế.