Hôm nay,  

Người vì tự do cứ đi…

04/12/202122:28:00(Xem: 2287)
Untitled

Gia đình bà Nguyễn Thị Phúc cùng những người bảo trợ tại phi trường Toronto Canada, ngày 2 tháng 12, 2021




Vâng, đó là hoàn cảnh của những “thuyền nhân thời đại”, vì không chịu nổi sự đàn áp và ngược đãi của chế độ cầm quyền, độc tài, độc đảng CSVN. Vào ngày 20 tháng 3, năm 2015, một nhóm gồm 64 người, đã quyết định bỏ nước ra đi, theo bước chân của những người tỵ nạn bằng thuyền năm xưa và đã đến được Úc Châu, một đất nước tự do, từng dang tay đón nhận hàng trăm ngàn người tỵ nạn VN đến định cư tại quốc gia này từ hơn 40 năm qua. Thế nhưng không may, họ trở thành những người “tỵ nạn muộn màng”, vì cánh cửa cùng chính sách định cư tại nước Úc đã thay đổi với sự ra đời của luật “cấm thu nhận thuyền nhân tỵ nạn”, mà hậu quả là toàn bộ 64 người tỵ nạn đã bị Úc trục xuất về VN và bị cầm tù trong nhiều năm!

Theo ông Văn Phạm, Trưởng Ủy Ban Bảo Trợ Người Việt Tỵ Nạn Queensland, Úc Châu cho biết, thì nhà cầm quyền CSVN đã thất hứa với nước Úc là “không truy tố và bỏ tù một ai bị trả về”, nhưng họ đã làm ngược lại. Chính vì thế mà 3 gia đình trong số các thuyền nhân bị trục xuất về VN, sau khi ra khỏi tù, lại chờ cơ hội để tiếp tục cuộc hành trình tìm tự do của họ. Vào ngày 30 tháng Giêng, 2017 cả 3 gia đình xuống thuyền vượt biên lần thứ hai, và sau những ngay lênh đênh trên biển cả, thuyền của họ đã gặp nạn và được hải quân Indonesia cứu vớt, tuy nhiên tất cả đều bị đưa vào trại giam di trú, và cuộc vận động định cư cho họ được khởi đi từ đây.

Trước hết là từ bác sĩ Nguyễn Ngọc Nhi và bà Shira Sebban, cả hai đều là những thiện nguyện viên ở Úc Châu, thương cảm với hoàn cảnh của những người bị trả về VN trong nỗi oan ức, khổ đau, 2 vị này đã âm thầm liên lạc và gởi tiền bạc về giúp các gia đình thuyền nhân ngay khi họ còn ở trong nước. Và khi họ đến Indonesia thì lập tức BS Ngọc Nhi và bà Sebban đã vội liên lạc với cô Grace Bùi, cũng là một thiện nguyện viên đang giúp đỡ người Việt tỵ nạn ở Thái Lan, và nhờ cô Grace bay sang Indonesia để can thiệp với Cao Ủy Tỵ Nạn LHQ và tranh đấu cho các thuyền nhân được trả tự do, đồng thời được thụ hưởng quy chế tỵ nạn. Họ đã thành công, vào đầu tháng Giêng, 2018, cả ba gia đình đều được ra khỏi trại giam và được Cao Ủy cấp quy chế tỵ nạn.

Trong lúc đó tại Úc Châu, ông Văn Phạm, phối hợp với BS Bùi Trọng Cường, chủ tịch BCH/Cộng đồng NVTD Queensland, cùng các thành viên của Ủy Ban Bảo Trợ Người Việt Tỵ Nạn Queensland, ráo riết vận động cho họ được nhận vào Úc Châu định cư, nhưng nỗ lực này vẫn gặp phải sự trở ngại về chính sách tỵ nạn khắt khe của nước Úc hiện nay. Vì thế họ đành phải nhờ đến sự tiếp tay của tổ chức VOICE Canada để bảo trợ cả 3 gia đình được định cư tại quốc gia đầy tình nhân đạo này qua chương trình Bảo Trợ Tư Nhân tức “Private Sponsorship”. Sự phối hợp tốt đẹp giữa những người có lòng nói trên, đã dẫn đến kết quả là cả 3 gia đình thuyền nhân ở Indonesia đều được chính phủ Canada phỏng vấn và chấp thuận. Gia đình đầu tiên của bà Nguyễn Thị Phúc, cùng chồng là ông Trần Văn Yên và 3 người con đã đến phi trường Toronto, Canada vào ngày mùng 2 tháng 12, 2021 vừa qua. Họ đã được VOICE Canada cùng các nhà bảo trợ tiếp đón với tình cảm nồng nàn của những người viễn xứ, trong không khí giá lạnh tại thành phố cực Bắc này.

 
Chúng tôi cũng xin chia sẻ cùng quý vị ở đây rằng, chính phủ Hoa Kỳ đã vừa áp dụng thử nghiệm (pilot program) chương trình “Bảo Trợ Tư Nhân” tương tự như Canada, nhưng tiêu chuẩn đòi hỏi dễ dàng hơn rất nhiều. Tuy điều kiện vẫn phải có 5 cá nhân ký tên bảo trợ cho một gia đình, nhưng số tiền thế chân chỉ cần 1/4 so với Canada, tức là $2275 US dollars cho mỗi đầu người thay vì $10 ngàn dollars như Canada đòi hỏi. Ngoài ra thời gian trách nhiệm cũng chỉ có 3 tháng thay vì 1 năm như Canada. Càng so sánh chúng ta càng cảm thấy ngưỡng mộ tinh thần phục vụ đồng bào tỵ nạn của VOICE Canada nói riêng và đồng hương người Việt tại quốc gia này nói chung. Vì hiện nay, ngoài Cao Ủy Tỵ Nạn LHQ, thì chỉ có VOICE là tổ chức duy nhất bảo trợ người tỵ nạn VN mà thôi. Hy vọng rằng với cánh cửa đang rộng mở tại Hoa Kỳ, các cá nhân hoặc tổ chức vẫn thường lên tiếng quan tâm đến người tỵ nạn, sẽ đứng ra bảo trợ những người đồng cảnh ngộ được có cơ hội định cư tại đất nước tự do.

Trong cuộc vận động mạnh mẽ của chúng tôi tại thủ đô Hoa Thịnh Đốn vào tháng 8 và tháng 9, 2021 vừa qua, để Hoa Kỳ đưa VN trở lại vào danh sách của các quốc gia được quan tâm (special watch list countries) và nhận định cư toàn bộ 1700 người tỵ nạn VN cùng các đồng bào thiểu số gốc Việt đang lánh nạn ở Thái Lan. Phái đoàn gồm có cô Grace Bùi đến từ Bangkok, Thái Lan, cô Bethani Ka, đại diện cho đồng bào Tây Nguyên, từ North Carolina, LS Nguyễn Tiến Đạt, từ Houston, TX và cá nhân tôi. Trong suốt 2 kỳ vận động, phái đoàn chúng tôi đã may mắn tiếp xúc, gặp gỡ với ông giám đốc định cư người tỵ nạn (Office Director Refugee Resettlement) của bộ ngoại giao HK, đặc biệt là bà phu tá thứ trưởng, đặc trách bộ phận tiếp nhận người tỵ nạn (Office of Refugee Admissions). Các viên chức  thuộc văn phòng Lao Động, Dân Chủ, Nhân Quyền (DOS Human Rights, Democracy, Labor Bureau), bộ phận thanh tra về Tự Do Tôn Giáo Quốc Tế (US Commission on International Religious Freedom). Chúng tôi cũng được quý vị lãnh đạo cao cấp của Sở Di Trú HK tiếp xúc, kể cả bà tân tổng giám đốc vừa được Thượng Viện HK chuẩn thuận. Gặp gỡ 5 vị thượng nghị sĩ và 5 vị dân biểu thuộc lưỡng đảng tại quốc hội Mỹ. Riêng cá nhân tôi đã tiếp xúc trực tiếp với 3 vị dân biểu địa phương để xin họ ủng hộ, đó là các ông Lou Correa, Allan Lowenthal và bà Michelle Steel. Đặc biệt là chúng tôi cũng nhận được sự hỗ trợ tận tình từ quý vị giám đốc điều hành của các cơ quan thiện nguyện như USCRI, LIRS, USCCB, ICMC v..v... Và quan trọng không kém là buổi họp với các viên chức trách nhiệm về định cư của Cao Ủy Tỵ Nạn LHQ tại Hoa Kỳ.

Sau chuyến đi nói trên, chúng tôi cũng đã được các vị lãnh sự trách nhiệm về tỵ nạn thuộc tòa đại sứ Mỹ ở Bangkok, Thailand liên lạc để chia sẻ tin tức về các trường hợp cần được ưu tiên quan tâm. Nhưng tin vui nhất là Cao Ủy Tỵ Nan LHQ tại Thái Lan đã mời một số gia đình tỵ nạn lên phỏng vấn, kể cả các hồ sơ của đồng bào Tây Nguyên. Chúng tôi hy vọng những nỗ lực của tất cả mọi người sẽ đem đến kết quả tốt đẹp cho việc định cư đồng bào tỵ nạn VN tại Thái Lan và Indonesia.

 

Nam Lộc

December 4th, 2021

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tại Tượng Đài Chiến Sĩ Việt Mỹ, thành phố Westminster, miền Nam California vào lúc 9 giờ sáng Thư Năm ngày 30 tháng Tư năm 2020 lễ đặt vòng hoa và thắp nhang tưởng niệm 45 năm quốc hận 30 tháng Tư đã được long trọng tổ chức, vì tình hình bệnh dịch Covid-19 nên năm nay không được tổ chức đông đúc như những năm trước đây, mặc dù vậy một số các tổ chức cộng đồng, hội đoàn, đoàn thể cũng đã trang nghiêm tổ chức lễ đặt vòng hoa, thắp nhang tưởng niệm 250,000 Quân Dân Cán Chính Việt Nam Cộng Hòa, 58,000 quân nhân Hoa Kỳ đã hy sinh trong trận chiến bảo vệ Miền Nam Việt Nam, cùng hàng triệu đồng bào đã bỏ mình trên đường vượt biên, vượt biển tìm tự do, hàng ngàn quân dân các chính VNCH đã bỏ mình trong các trại lao tù cộng sản.
Nhưng vấn đề không đơn giản như họ nghĩ để buộc người miền Nam phải làm theo vì không còn lựa chọn nào khác. Trong 45 năm qua, ai cũng biết nhà nước CSVN đã đối xử kỳ thị và bất xứng với nhân dân miền Nam trên nhiều lĩnh vực. Từ công ăn việc làm đến bảo vệ sức khỏe, di trú và giáo dục, lý lịch cá nhân của người miền Nam đã bị “phanh thây xẻ thịt” đến 3 đời (Ông bà, cha mẹ, anh em) để moi xét, hạch hỏi và làm tiền.
Kể từ sau đệ Nhị Thế chiến, Việt Nam đã hai lần trễ chuyến tàu lịch sử để toàn dân xây dựng đất nước, chỉ vì những khúc quanh oan nghiệt do Đảng Cộng sản Việt Nam tiến hành. Cơ hội thứ ba đang tới, những người cộng sản đang cầm quyền tại Việt Nam có biết chủ động nắm lấy nhằm thoát Tàu và thoát Cộng để chuộc lại phần nào những nỗi oan khiên đã gây ra cho cả dân tộc suốt từ sau Thế chiến Hai đến nay hay không?
Nhìn chung, CSBV và MTGPMN có ba thắng lợi: một là toàn bộ binh sĩ Hoa Kỳ ra khỏi Việt Nam; hai là công nhận sự hiện diện của 140.000 quân của QĐNDVN ở miền Nam và chính phủ ”ma” MTGPMN; ba là quy chế khu phi quân sự sẽ không đuợc luật quốc tế công nhận và không ai sẽ can thiệp khi vi phạm. VNCH phải chịu thất bại nặng nề, vì không có tiếng nói chính thức trong hội nghị. Hai mục tiêu duy trì binh sĩ Hoa Kỳ để tiếp tục hỗ trợ QLVNCH chiến đấu và trục xuất binh sĩ CSBV ra khỏi miền Nam đều không có kết quả. Hoa Kỳ thắng lợi vì mang binh sĩ hồi hương, một lối thoát trong danh dự của Nixon mà Kennedy và Johnson không đạt được. Hà Nội phải công nhận VNCH là một thực thể chính trị để đối thoại, phải từ bỏ yêu sách một chính phủ liên hiệp không có chính quyền Thiệu tham gia.
Trong thực tế, một người tận mắt chứng kiến cảnh chiến xa CS chạy vào dinh Độc Lập ngày 30-4-1975, kể lại đầu đuôi câu chuyện cho người viết bài nầy rất rõ ràng và hoàn toàn khác với sách vở CS đã viết. Đó là giáo sư tiến sĩ Đỗ Văn Thành, hiện nay đang giảng dạy tại đại học Oslo, Na Uy (Norway).
Từ năm 75 đến thập niên 80 có lối trên một tiệu người Việt Nam liều chết vượt biển để tìm tự do và cuối cùng một số người may mắn đã đến được bến bờ tự do. Thống kê (2007 ?) cho biết có khoảng trên 35.000 người Việt Nam sinh sống tại thành phố Montréal. Họ được gọi là Les Vietnamiens de Montréal hay Les Viéto-Montréalais. Theo thời gian, cộng đồng người Việt Montréal dần dần lớn mạnh thêm, thích nghi và hội nhập một cách êm ái vào xã hội Québec.
Trong sự hỗn loạn của chiến tranh kéo dài nhiều năm, hầu như không có một gia đình người Việt nào trong thế kỷ 20 mà không bị bức hại và phải đào thoát. Chiến tranh Việt Nam đã tạo ra hàng triệu nạn nhân, với bao người tàn phế, cô nhi, chấn thương tâm lý và để lại một đất nước hoang tàn.
Từ ngày 30 tháng 4 năm 1975 đến ngày 30 tháng 4 năm 2020 thời gian 45 năm. Đây là một khoảng thời gia rất dài trong đời người và thời gian đủ để một quốc gia, dưới sự lãnh đạo của một tập thể hoặc cá nhân sáng suốt, có thể đưa cả một dân tộc đi lên và xoay chuyển vận mệnh như Minh Trị Thiên Hoàng của Nhật Bản, Tổng Thống Mustafa Kamal Ataturk của Thổ Nhĩ Kỳ hoặc Tổng Thống Phác Chính Hy của Nam Hàn.
Cơ Quan FDA của Hoa Kỳ chưa chấp thuận bất cứ loại thuốc nào cho việc điều trị vi khuẩn corona. Nhưng họ dự định sẽ tuyên bố sự ủy quyền sử dụng khẩn cấp đối với thuốc remdesivir, theo báo The New York Times cho biết. Việc ủy quyền có thể đến vào Thứ Tư, theo báo Times tường trình, trích thuật lời một viên chức cao cấp của chính phủ cho biết. Trong một thông báo gửi cho CNN, FDA nói rằng họ đang nói chuyện với Gilead Sciences, nhà bào chế thuốc remdesivir, về việc chế tạo thuốc cho các bệnh nhân.
Tổng Thống Trump nói rằng các hướng dẫn giữ khoảng cách xã hội hiện có mà sẽ hết hạn vào cuối tháng 4 tức Thứ Năm sẽ không được gia hạn thêm, khi ngày càng có nhiều thống đốc bắt đầu thực hiện các bước gỡ bỏ các hạn chế và tái mở cửa kinh tế của họ. Chính phủ Trump cho biết các đề nghị giữ khoảng cách xã hội hiện đang có sẽ không được hợp tác bởi các thống đốc áp dụng vào các kế hoạch tương lai mới của họ. “Chúng sẽ bị bãi bỏ, bởi vì các thống đốc hiện đang làm điều đó,” theo Trump cho biết.
Trung Cộng luôn luôn tìm mọi cách để khẳng định tuyên bố chủ quyền của họ trên Biển Đông mà cụ thể là họ đã tự đưa ra hình đường lưỡi bò liếm gần hết Biển Đông, thì nay một công ty TQ An Dương tại Hải Phòng đã xây dựng công trình có hình giống như hình đường lưỡi bò của TQ đã bị dẹp bỏ, theo bản tin của Đài Tiếng Nói Hoa Kỳ (VOA) cho biết hôm 29 tháng 4 năm 2020.
Một khu trục hạm phi đạn dẫn đường của Hải Quân Hoa Kỳ đi qua vùng biển gần quần đảo Hoàng Sa ở Biển Đông thách thức yêu sách của Trung Quốc đối với khu vực, theo tin của AFP tường thuật Hải Quân cho biết hôm Thứ Tư, 29 tháng 4.
Đến nay, đối với đồng bào ở trong nước và cộng đồng người Việt ở hải ngoại kể từ 30-4-1975, sau 45 năm, những ngày ấy, những năm tháng ấy, không bom đạn trên đầu, nhưng sao trong lòng của mỗi chúng ta cứ lo âu, xao xuyến, sục sôi những chuyển đổi. Không sục sôi chuyển đổi sao được, những tiến bộ Khoa học Công nghệ 4.0, nhất là sự tiến bộ của điện toán, của hệ thống truyền thông, thông tin vượt tất cả mọi kiểm soát, vượt mọi tường lửa, thế giới phô bày trước mắt loài người, trước mặt 90 triệu đồng bào Việt Nam, những cái hay cũng như những cái dỡ của nó một cách phũ phàng.
Ngày 29 tháng 4, năm 2020, nhân tưởng niệm 45 năm tháng Tư Đen, các Dân Biểu Hoa Kỳ Alan Lowenthal, Lou Correa và Harley Rouda đã gửi thư cho Chủ Tịch Nước Nguyễn Phú Trọng và Thủ Tướng Nguyễn Xuân Phúc yêu cầu trả tự do cho tất cả tù nhân lương tâm tại VN, tiếp tục việc trùng tu Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa, cho phép các tổ chức tôn giáo độc lập được công khai hoạt động, và bảo vệ các quyền và tự do căn bản của công dân Việt Nam.
Trong tuần lễ này, Dân Biểu Liên Bang Lou Correa (CA-46) đã giới thiệu nghị quyết tưởng niệm về sự hy sinh và can đảm của người tị nạn Việt Nam bỏ chạy khỏi miền nam Việt Nam từ sau ngày Sài Gòn sụp đổ khoảng 45 năm về trước.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.