Hôm nay,  

S.T.T.D Tưởng Năng Tiến – Chiến Hữu

24/05/202009:25:00(Xem: 4813)

blank


Tôi nhân danh sĩ quan quân lực Việt Nam Cộng Hoà xin hứa sẽ trở lại với đồng bào.

Trung úy Đỗ Lệnh Dũng

Tưởng gì chứ sĩ quan quân lực Việt Nam Cộng Hoà, cấp bực làng nhàng, cỡ như ông Dũng, tôi quen cả đống. Bạn cùng khoá cũng độ vài trăm, cùng đơn vị khoảng vài chục, và cùng trại (tù) thì chắc … vài ngàn! Tôi đã nghe vô số thằng kể lại những giờ phút cuối cùng của đơn vị mình nhưng chưa thấy ai bị lâm vào hoàn cảnh bi đát, và giữa lúc thập tử nhất sinh, đã tuyên bố một câu (ngon lành) dữ vậy.

Trung Tướng Nguyễn Văn Thiệu (vào giờ phút chót) cũng chỉ âm thầm … đào ngũ thôi, chứ chả hề có mở miệng nói năng gì ráo trọi – với bất cứ ai. Còn Thiếu Tướng Nguyễn Cao Kỳ thì ồn ào hơn chút đỉnh, rồi cũng chuồn êm – không lâu – sau đó.

Trường hợp của Đỗ Lệnh Dũng thì hơi khác. Cách hành xử của ông cũng khác. Bảnh hơn thấy rõ. Đúng nửa đêm 24/11/1974, trái đạn 82 ly đầu tiên rót vào trong vòng đai Đồng Xoài. Với đại pháo và T-54 yểm trợ, hai trung đoàn của Sư Đoàn 7 của Bắc Quân – sử dụng chiến thuật tiền pháo hậu xung – đã chiếm được chi khu này, vào rạng sáng 7/12/1974.

Buổi chiều cùng ngày, trong khi đang cùng những quân nhân còn sống sót tìm cách thoát khỏi vòng vây, trung úy Đỗ Lệnh Dũng (bỗng) thấy một đoàn người – toàn là đàn bà và trẻ con nhếch nhác, với tay nải hòm xiểng, lôi thôi, lếch thếch – nằng nặc đòi đi theo toán quân của ông, để trốn ra khỏi vùng đất (sắp) được … hoàn toàn giải phóng.

Trước nguy cơ dân chúng có thể bị thiệt mạng oan uổng trong lúc giao tranh, và để thuyết phục mọi người nên ở lại nhà cho được an toàn, trung úy Dũng đã dõng dạc tuyên bố với đám đông: “Tôi nhân danh sĩ quan quân lực Việt Nam Cộng Hoà xin hứa sẽ trở lại với đồng bào.”

Và Đỗ Lệnh Dũng đã trở lại thực, chỉ vài ngày sau, như là một … tù binh! Rồi ông bị đấu tố trước Toà Án Nhân Dân Huyện Đôn Luân, một tên gọi khác (mỹ miều hơn) của Đồng Xoài, và đưa từ Nam ra Bắc – theo đường mòn Hồ Chí Minh – để đi cải tạo. Gần muời năm sau, năm 1982, trung úy Đổ Lệnh Dũng được chuyển trại từ Bắc vào Nam – và tiếp tục … ở tù!

Cuộc đời (rõ ràng và hoàn toàn ) không may của trung úy Đỗ Lệnh Dũng đã được nhà văn Lê Thiệp viết lại, bằng một cuốn sách – dầy đến bốn trăm trang – lấy tên của chính ông làm tựa. Nhà xuất bản Quê Hương đã cho phát hành phẩm này (1) vào cuối năm 2006, với lời giới thiệu – như sau:

“Đỗ Lệnh Dũng không chỉ là câu chuyện về chiến tranh, dù nhân vật chính là một chiến binh mất tích giữa chiến khu D sau một trận đánh dữ dội.” Đây là câu chuyện về những oan khiên khắc nghiệt mà người dân Việt Nam phải trải gần trọn thế kỷ qua cho đến ngày nay.

Nhân vật chính giã từ cha mẹ khi tròn 18 tuổi và lúc được gặp lại song thân thì đã gần tới tuổi ngũ tuần. Thời gian xa cách là lửa đạn, là những ngày lê gót trên con đường mòn vượt rừng núi Trường Sơn từ Nam ra Bắc, là những năm tháng đoạ đầy tại những trại tù …

Dù chỉ là một góc cạnh giữa muôn ngàn góc cạnh của một thời bão táp, câu chuyện vẫn là bằng cớ vô giá về thảm trạng con người bị tước đoạt trọn vẹn tuổi trẻ, tình yêu gia đình và mọi điều kiện an bình của cuộc sống.

Cuốn Đỗ Lệnh Dũng được ra mắt tại thành phố San Jose, California. Hôm đó, tôi đã hân hạnh được nhìn thấy Trung Úy Dũng và Thiếu Tá Đặng Vũ Khoái – chỉ huy trưởng Chi Khu Đôn Luân – người mà không mấy ai tin là còn có thể sống sót, sau khi đơn vị này thất thủ.

Thiếu tá Khoái cho biết nhờ tác phẩm này mà trong mấy tuần qua, một số những người lính năm xưa – đang tản mát khắp năm Châu – đã tìm lại được nhau. Và ông nghẹn ngào khi giới thiệu với mọi người, vài quân nhân khác của đơn vị – hiện cũng đang có mặt tại hội trường.

Tôi ngồi ở xa, không nhìn rõ nét mặt của những nhân vật này nhưng có thể đoán được rằng mắt họ đều đang ngấn lệ. Tôi cũng là một cựu chiến binh, cũng có cái may mắn lớn lao là còn sống sót sau cuộc chiến vừa qua, và thoát thân đến được một quốc gia an bình phú túc nên cảm thông (thấm thía) sự xúc động của họ.

Trong giây phút đó (có lẽ) mọi người đều cảm thấy an ủi và ấm lòng, trước cảnh trùng phùng bất ngờ (và khó ngờ) đến thế. Cái cảm giác sung sướng vì sự may mắn (hiếm hoi) của mình đã theo tôi suốt cả buổi chiều hôm ấy, và đã cùng với tôi đi vào giấc ngủ.

Nửa khuya, tôi thức dậy. Gần như đêm nào tôi cũng thức dậy vào giấc đó. Và đó cũng là lúc mà tôi thường lò mò trở về … chốn cũ. Như một công dân “part – time” của nước Hoa Kỳ, tôi chưa bao giờ sống hết mình và hết tình nơi quê hương mới. Gần ba mươi năm lưu lạc, tôi vẫn cứ sống (một cách mộng mị) đều đều – theo kiểu “ngày ở / đêm về” – như thế.

Tôi thường trở về Đà Lạt. Đây là nơi mà tôi đã lớn lên, và đã ướp đẫm tuổi thơ (cũng như tuổi trẻ của mình) bằng rất nhiều đặc sản của núi rừng: nuớc hồ Xuân Hương, sương mù, phấn thông vàng, mùi cỏ dại của Đồi Cù, và cả trăm loại hương hoa man dại.

Có dạo tôi hay trở về những đồi trà, đồi bắp, đồi khoai – bao quanh trại cải tạo Tân Rai – ở Blao. Tôi cùng lũ bạn tù cứ đi trong nắng sớm, trên những con đường mịn màng (thơm nồng mùi đất) sau một đêm mưa.

Cũng có khi tôi về lại Sài Gòn, ghé thăm một người bạn đồng đội mới, chỉ vừa biết sơ, qua một bài báo ngắn – của ký giả Bùi Bảo Trúc:

“Sáng nay mở e-mail ra đọc, tôi nhận được từ một người không hề quen biết, không kèm theo một giòng chữ nào, bức hình một người đàn ông mà tôi cũng chưa gặp bao giờ. Hình chụp người đàn ông đang ngồi trên giường có trải chiếu, đằng sau là bức tường loang lổ, hoen ố những vết đen mốc. Ông có một bộ ria, tóc dầy và đen, một mắt to, một mắt nhỏ mà tôi nghĩ là bị hư, chỉ còn một con. Ông không còn chân tay. Hai chân bị cụt trên đầu gối. Và hai tay cụt ở trên khuỷu tay, gần nách.

Trong hình có ghi tên ông. Ông tên là Thìn, Nguyễn Văn Thìn. Năm sinh được ghi là 1952. Hàng chữ phía dưới cho biết ông là thương phế binh Việt Nam Cộng Hòa. Đơn vị cuối của ông là Trung Đoàn 49, Sư Đoàn 25 Bộ Binh. Cấp bậc của của ông là Trung Sĩ Nhất. Ông sinh năm 1952, tuổi Thìn nên tên cũng là Thìn. Ông không còn chân tay. Từ 30 năm nay, ông không có chân, cũng không có tay. Ông làm sao sống nổi qua bằng ấy năm không có hai chân mà cũng không có cả hai tay. Tôi tưởng tượng, không khó khăn lắm, cũng vẫn thấy ra được những khó khăn của ông. Trong một chế độ thân thiện với ông, ông cũng đã vô cùng bất hạnh vì thiếu con mắt, thiếu hai tay, lại thiếu luôn cả hai chân. Huống chi trong một khung cảnh không thân thiện nếu không muốn nói là thù nghịch, thì ông còn khổ biết là bao nhiêu nữa. Tôi không dám tưởng tượng thêm ra những chuyện khác trong đời sống hàng ngày của ông, nếu đó có thể gọi được là một đời sống.”

Ông Thìn luôn luôn nhìn tôi với đôi mắt u buồn và lắc đầu ra dấu, như có ý nói là đừng đến thăm nhau nữa: “muộn mất rồi.” Mãi sau này tôi mới biết là … muộn thật! Trong những trang sổ tay cũ, khi viết về trung sĩ Nguyễn Văn Thìn, cách đây vài năm, tôi đã có dịp phổ biến địa chỉ của ông: nhà số 9/8 đường Bông Sao, phường 5, quận 8, Sài Gòn. Chừng một tháng sau, vài người báo cho tôi biết là họ đã gửi quà về biếu ông Thìn nhưng không còn … kịp nữa. Ông bạn đồng đội của tôi đã qua đời, vài tuần, trước đó!

Đêm nay thì tôi về miền Trung, phần quê hương khốn khó mà tôi chưa bao giờ có dịp ghé qua, để thăm một đồng đội khác:

blank


“Sự hy sinh của anh quá lớn, hai mắt, hai tay và hai chân cho tổ quốc còn cá nhân chị đã hy sinh cả cuộc đời cho những người mà cả tổ quốc phải tri ân. Đã rưng rưng khóc lần nữa và cảm ơn nhiều lắm đến bà con ở Úc và Hội. Tôi phải vượt đường xa tít tăp từ Huế tìm đến nơi 1 anh Thương Binh mù hai mắt, cụt 2 tay lẫn 2 chân gần Lăng Cô … Tôi nhìn thấy anh Dương Quang Thương nằm xấp ngay ngạch cửa. Tôi lên tiếng chào, anh bật ngồi dậy hỏi tôi là ai?

Qua những phút giây trao đổi, tôi thấy anh khóc, những dòng nước mắt lăn ra từ hai hố mắt sâu thẳm ấy làm tôi phải khóc theo. Nghe tiếng người lạ, vợ anh từ sau hè chạy lên trên tay còn cầm nắm rau dền hoang vừa mới ngắt về để lo bữa ăn chiều, chị chào hỏi tôi rồi rót nước mời tôi uống … Thoạt đầu tôi chỉ nói tôi là người mang tiền và thuốc tây đến cho anh do bà con từ bên Úc đóng góp gửi về. Tôi gởi anh 100 đô Úc và 5 hộp thuốc tây. Anh đã rưng rưng khóc lần nữa và cảm ơn nhiều lắm đến bà con ở Úc và Hội.”

Sau một hồi tâm sự anh nhắn gửi lời cảm ơn đến người điều hành Hội mà gia đình anh thường thư từ qua lại nhiều năm nay. Tôi xúc động quá và cho biết là: Thưa anh chị chính tôi đây… Nghe đến đó anh quờ quạng hai cái cùi tay còn lại lết thật nhanh về hướng tôi và ôm lấytôi mà khóc. Vợ anh cũng khóc, tôi cũng khóc, người chạy xe ôm cũng khóc theo… Sự hy sinh của anh quá lớn, hai mắt, hai tay và hai chân cho tổ quốc còn cá nhân chị đã hy sinh cả cuộc đời cho những người mà cả tổ quốc phải tri ân. Chị đã khóc nhiều lắm vì những khó khăn đè nặng thân phận của người phụ nữ ốm o gầy còm cố vươn vai suốt hơn ¼ thế kỷ gánh gồng, ẵm bồng tắm rửa, đút ăn và những cơn lũ lụt khủng khiếp phải cõng chồng chạy tìm sinh lộ… Ra tới đầu ngõ, tôi và anh xe ôm vẫn còn khóc… (Nguyễn Cảnh Tân (2). “Nỗi Sầu Riêng Hay Cái Đau Chung.” Việt Luận).

Ở VN, bây giờ, mà khóc nhiều như vậy e hơi (bị) lố. Làm người Việt thì dù ở vào hoàn cảnh tệ bạc đến đâu chăng nữa vẫn (có thể) được khối kẻ khát khao. Tôi liên tưởng đến số phận te tua, bầm dập của Đỗ Lệnh Dũng và không khỏi trạnh lòng nghĩ thêm rằng: đó là cảnh đời mà phế binh Dương Quang Thương có nằm mơ cũng không thấy được.

Và hiện tại ở quê tôi còn bao nhiêu chục ngàn cựu chiến binh khác nữa (cũng tàn phế đến độ không thể đi xin ăn được) đang nằm chờ chết ở một xó xỉnh nào đó, ước mơ đến ngày có người đồng đội cũ (chợt) nhớ đến mình và ghé thăm chơi – như chiến hữu Nguyễn Cảnh Tân đã ghé thăm bạn Dương Quang Thương, vào một buổi chiều cuối năm?

Tưởng Năng Tiến


(1) – Cuốn Đỗ Lệnh Dũng giá 28 Mỹ Kim, kể cả cước phí, có thể đặt mua tại Tủ Sách Tiếng Quê Hương, P.O. Box 4653, Falls Church, VA 22044, USA.
(2) – Địa chỉ liên lạc của ông Nguyễn Cảnh Tân: Hội Thiện Nguyện Cứu Trợ Thương Phế Binh Bị Lãng Quên Ở Việt Nam 42 Cardwell St – Canley Vale. NSW, Australia. Điện thoại: (02) 9728 3640. Điện thư: VASFIVV@yahoo.com.au.

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Thống Đốc California Gavin Newsom hôm Thứ Năm, 8 tháng 7 năm 2021, đã yêu cầu cư dân cắt giảm lượng nước sử dụng trong nhà 15% trong khi Miền Tây Hoa Kỳ đang vật lộn với hạn hán kéo dài và nhiệt độ phá kỷ lục, theo bản tin của CNBC tường thuật hôm Thứ Năm.
Sau nhiều tháng thu thập tài liệu, các khoa học gia đồng ý: biến thể delta là phiên bản lây lan nhiều nhất của vi khuẩn corona trên toàn thế giới, theo bản tin của Đài NPR tường thuật hôm Thứ Năm, 8 tháng 7 năm 2021. Nó lan truyền khoảng 225% nhanh hơn phiên bản gốc của vi khuẩn, và hiện nó đang chiếm ưu thế trong cuộc bùng phát tại Hoa Kỳ.
Các viên chức Haiti tại Port-au-Prince được báo cáo hôm Thứ Năm, 8 tháng 7 năm 2021 rằng họ đã bắt nhiều nghi can liên quan đến việc ám sát Tổng Thống Jovenel Moise hôm Thứ Tư tại tư gia của ông này, theo bản tin của Đài Truyền Hình Local 10 tường trình hôm Thứ Năm. 4 nghi can đã bị bắn chết. Vẫn còn nhiều nghi can đào thoát.
Nhật Bản hôm Thứ Năm cho biết Thế Vận Tokyo 2020 sẽ không có khán giả tham dự. Tuyên bố đưa ra sau buổi họp của các quan chức Thế Vận và đại diện chính phủ Nhật Bản. Seiko Hashimoto, quan chức Ủy ban Thế Vận Nhật Bản, nói rằng rất buồn, nhưng đó là cách để chống dịch.
Trận đấu kết thúc sau 120 phút! Anh đánh bại Đan Mạch 2-1 và bước vào trận chung kết EURO 2021! "Tam Sư" (Đội tuyển Anh) là đội chiếm ưu thế trong hiệp phụ và dồn ép Đan Mạch để có cơ hội làm bàn thắng, nhưng cuối cùng phải cần đến một quả phạt đền gây tranh cãi, được Kane chuyển thành bàn thắng. Sau đó, người Đan Mạch tận dụng sức lực cuối cùng của mình và cố gắng gỡ hòa, nhưng Southgate-Elf đã kiên trì bảo vệ các cuộc tấn công cho đến cuối cùng.
Hồi đó, hiếu kỳ trước nếp sống thầm lặng của ông già nghèo, có bữa chàng trai trẻ là tôi cũng theo chân bác Tư ra quán. Thì ra, cứ mỗi đầu ngày, bác Tư cùng hai ông bạn già nữa – cũng dân trong xóm – luôn là những người khách mở hàng cho cái quán cóc xập xệ này vào lúc trời còn chưa hừng đông, cả những khi trời mưa lâm râm..
California đã khôi phục lệnh đeo khẩu trang cho tất cả các nhà lập pháp và nhân viên tại Tòa Nhà Quốc Hội ở Sacramento – bất kể tình trạng chích thuốc ngừa của họ -- theo sau sự bùng phát mới đây của các trường hợp lây nhiễm Covid-19 trong các nhân viên lập pháp, theo bản tin của báo HuffPost tường thuật được đăng trên Yahoo.com hôm Thứ Tư, 7 tháng 7 năm 2021. Ít nhất 9 nhân viên lập pháp đã thử nghiệm dương tính với vi khuẩn corona trong vòng một tuần. 4 người trong số đó là những người đã chích ngừa đầy đủ, theo Báo San Francisco Chronicle tường thuật.
Sự kiện bắt nguồn từ một vụ cãi vã giữa Vo và người đàn ông 42 tuổi tên là Kiet Tuan Nguyen. Cuộc cãi lộn đã bắt đầu trong tiệm salon và tiếp tục ra bên ngoài, kết quả ông Nguyen đã bắn ông Vo, theo cảnh sát San Antonio cho hay. Các nhà điều tra vẫn chưa xác định nguyên nhân dẫn tới việc cãi vã. Ông Nguyen đã chạy khỏi hiện trường, nhưng cảnh sát đã tìm ra ông và bắt ông gần đường Loop 410 và Blanco, theo Trưởng Phòng Thông Tin Cộng Đồng của Ty Cảnh Sát San Antonio là Alisia Pruneda cho biết.
Trong khi đó, bản tin của Fox News hôm Thứ Tư nói rằng các viên chức Florida đã chuyển từ việc tìm kiếm và cứu hộ sang khám phá – có nghĩa là họ không hy vọng tìm ra thêm người sống sót. Cuộc tìm kiếm những nạn nhân của vụ sập tòa nhà chung cư 12 tầng tại khu vực Miami đã sang ngày thứ 14, và các viên chức tuyên bố rằng họ đã phát hiện thêm 18 thỉ thể từ đống đổ nát, nâng tổng số người chết lên ít nhất 54, và cho biết còn 86 người mất tích.
Cựu Tổng Thống Donald Trump hôm Thứ Tư, 7 tháng 7 năm 2021 nói rằng ông đang kiện Facebook, Twitter và Google, cũng như các Tổng Giám Đốc Mark Zuckerberg, Jack Dorsey và Sundar Pichai, vì cho rằng ông là nạn nhân của sự kiểm duyệt, theo bản tin của CNBC tường thuật hôm Thứ Tư.
Tổng Thống Haiti Jovenel Moise đã bị ám sát trong một vụ tấn công vào tư gia của ông vào sáng sớm Thứ Tư, 7 tháng 7 năm 2021, theo quyền Thủ Tướng Claude Joseph cho biết qua bản tin của CNN hôm Thứ Tư. Joseph cho biết trong một tuyên bố rằng một nhóm người không rõ danh tánh đã tràn vào nhà của Moise vào khoảng 1 giờ sáng và đã bắn chết người lãnh đạo đất nước. Ông mô tả vụ ám sát như là một “hành động tàn ác, vô nhân đạo và man rợ.”
Đối với những người sắp bước sang tuổi 65, quý vị sẽ cần có nhiều quyết định quan trọng về bảo hiểm chăm sóc sức khỏe. Dưới đây là một số hướng dẫn hữu ích để hiểu về các phần khác nhau của chương trình Medicare. Nói chung, các phần khác nhau của Medicare giúp đài thọ các dịch vụ cụ thể. Hầu hết người thụ hưởng chọn nhận quyền lợi Phần A và B thông qua Original Medicare, chương trình thu phí dịch vụ truyền thống được cung cấp trực tiếp thông qua chính phủ liên bang. Phần C được gọi là Medicare Advantage. Đây là chương trình Bao Trọn Gói do các công ty bảo hiểm tư nhân cung cấp, kết hợp các phần khác nhau của Medicare thành một chương trình. Hầu hết các chương trình Medicare Advantage cũng bao gồm bảo hiểm thuốc theo toa.
Những màn quan trọng nhất: Ý đã đánh bại Tây Ban Nha trong một cuộc đọ sức gay cấn giữa "những đội banh khổng lồ" và có thể đăng quang sau cuộc tranh tài hồi hộp danh hiệu vô địch Túc Cầu Châu Âu. Squadra Azzurra đã chiếm ưu thế vào thứ Ba tại Sân vận động Wembley của London trong trận bán kết căng thẳng với Iberian, thắng 4-2 trên chấm phạt đền (penalty) 11 mét. Sau 90 và 120 phút, tỷ số là 1:1. Jorginho sút quả phạt đền quyết định cho Azzurri. Trước đó, thủ môn Gianluigi Donnarumma đã cản phá cú sút của Álvaro Morata của Tây Ban Nha.
Trong cuộc tụ tập cuối tuần qua tại Florida, Donald Trump đã vô tình thừa nhận các cáo buộc của văn phòng biện lý Manhattan với giám đốc tài chính (CFO) và tập đoàn của mình khi phát biểu rằng, các quyền lợi bên lề (fringe benefit) là bình thường, hãng nào cũng áp dụng nên cuộc truy tố của New York vào tập đoàn của ông ta mang mục đích chính trị. Đó cũng là điều mà hầu hết người ủng hộ Trump đã tin và lặp lại.
Jared Kushner, con rể cựu Tổng Thống President Donald Trump và là cựu cố vấn Bạch Ốc, đã gây lộn dữ dội với Chủ Tịch Ủy Ban Cộng Hòa Toàn Quốc (RNC) Ronna McDaniel trước ngày bầu cử 2020, theo cuốn sách mới nhan đề "Frankly, We Did Win This Election: The Inside Story of How Trump Lost" (Nói Thẳng, Chúng Ta Đã Thắng Bầu Cử Này: Chuyện Bên Trong vì sao Trump Thua) của phóng viên Wall Street Journal là Michael Bender.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.