Hôm nay,  

Tưởng nhớ 20 Năm Ngày Mất Nguyên Sa

25/03/201800:05:00(Xem: 5324)

Nguyên Sa
Trần Bích Lan

Ngày sinh: 1 tháng Ba, 1932
Hà Nội, Việt Nam
Ngày mất: 18 tháng Tư, 1998
California, Hoa Kỳ

Trước 1975 tại Sài Gòn:
Chủ nhiệm tạp chí Hiện Đại
Đồng chủ nhiệm tạp chí Nhà Văn
Nhà giáo dạy Triết

Sau tháng Tư 1975
An cư tại Irvine, California
[sau năm tại Pháp]

Tác phẩm:
Thơ Nguyên Sa Toàn Tập
Tiểu thuyết: Giấc Mơ I, II, III.
Vài Ngày ở Chung Sự Vụ

. . .

nguyen-sa_thu but
Nguyên Sa, Thơ, Thủ bút Sân Bắn, (Động viên Thủ Đức, 1970)



Mùa Xuân

Rồi thì vô tận đưa lên một ngón tay,
Mọc trên bàn tay,
Gắn chặt vào cánh tay cần trục,
Gõ lên mặt phẳng vô tận,
Gõ mãi. Gõ mãi, Cho tới khi em
Mở cửa
Và mỉm cười.
Rồi thì tuổi thơ đưa ra ngón tay bằng lưỡi câu
Gắn chặt bàn tay trùng điệp lóng tre
Chằng chịt giây cước trắng tinh
Móc lên. Móc lên
Móc lên vút cao
Cả cái mũ, lẫn mảng tóc bướng bỉnh,
Cả cái đầu.
Và cái miệng cười khoái trá.


****


Mưa

Thời gian thế nào cũng trở lại,
Tình yêu thế nào cũng trở lại,
Như mưa rơi từ trời xuống đã lâu rồi.
Sẽ tới ngày tháng của những cơn mưa khởi đi từ trái đất,
Mưa những cành hoa nhỏ, Mưa những thân cây lớn
Mưa những ngôi nhà đứng một mình trên cánh đồng cỏ
Mưa những ngôi nhà chọc trời đưa tay lên vẫy gọi nhau


trên đại lộ số 5,
Mưa những lá thư, mưa những tấm hình, những con búp
bê và những chiếc kẹp tóc,
Em cười khúc khích chỉ tay vào những giọt mưa,
Giọt mưa đàn bò và những cọng rơm, giọt mưa cá tung
tăng, mưa biển xanh và những giọt sao chìm dưới đáy,
Em cười khúc khích đưa tay vớt mấy giọt lá phong,
Anh cười theo em,
Cùng khắp những giọt mưa nắm tay nhau,
Rơi nhẹ nhàng trên những đám mây tuổi nhỏ.


****


Thơ Phổ Nhạc

Tôi đã làm xong bài thơ để phổ nhạc,
Nhưng bài nhạc chưa tới,
Đến khi nó tới,
Bài thơ nhất định bỏ đi,
Nó chuẩn bị lên đường
lúc em bắt đầu gõ cửa,
Tôi dỗ dành nó một chập,
Tôi đóng vai trò người tình đau khổ,
Nó vẫn bỏ đi,
Tôi đi ra phía trước,
Em cũng đã bỏ đi,
Chỉ còn cánh tay và bàn tay,
Dính chặt trên cánh cửa.


****

Tiễn Bạn


Ngọn đèn chiếu xuống bức tranh
Cầm lên Hà Nội thấy đình miếu xưa
Tiễn nhau nhớ Tháng Giêng, mưa
Sông Hồng nước động bóng chưa nhập hình
Tiễn anh linh hiển u linh
Cấu vào da thịt thấy mình bỏ đi.

Thơ tiễn Mai Thảo

****


Sợi Tóc

Nằm chơi ở cánh rừng này
Chưa thiên thu cũng đã đầy cỏ hoang
Xin em một sợi tóc vàng
Làm hoa khởi sự cho ngàn kiếp sau
Biết đâu thảo mộc bớt đau
Biết đâu có tiếng kinh cầui dâng lên.

Thơ đề mộ chí



Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Nhà văn tên thật Trần Duy Hinh, sinh 1936 tại Nam Định, qua đời tại Quận Cam, California, Hoa Kỳ, ngày 26-8-2010.
Một mình tôi với những câu thơ đau đớn mới Lời vỗ về an ủi như tiếng gió lùa
Sáng hôm đó, tôi đang tham dự buổi thuyết trình hàng ngày thì nghe tin Thiếu Tướng Loan bị thương trong khi dẫn lính đi hành quân truy kích bọn Việt cộng, nhưng không nguy hiểm đến tính mạng.
Lời tác giả: Đây là truyện ngắn đầu tiên tôi viết về Huế Tết Mậu Thân, sau khi rời thành phố đổ nát để trở lại Saigon, tháng Ba năm 1968. Sau khi phổ biến, truyện đã được dịch giả người Mỹ Barry Hilton chuyển ngữ sang tiếng Anh. Sau này, tôi biết còn có thêm một số bản dịch Anh ngữ khác.
Chúng giết người vào buổi sớm mai Sáng Mồng Hai, ngày Tết
Sau cái se lạnh gió mùa đông bắc, sau tháng chạp sương mù, sau mùa màng khai hoang vỡ đất, những hạt giống cựa mình nảy mầm đón khí dương... Cũng là lúc người ta ngồi lại với nhau, hít thở khí trời mà hồi sức, chuẩn bị năm mới, đón Tết.
Cũng như bao trẻ em sinh ra ở Hoa Ky, Amineh Abou Kerech ra đời tại đất nước Syria 13 năm trước, khi quê hương của em còn là một đất nước thanh bình hiền hòa.
Đinh Linh tự giới thiệu vắn tắt: là tác giả 10 quyển sách, viết bằng tiếng Anh. Tác phẩm mới nhất của hắn là Postcards from the End of America (du ký) và A Mere Rica (thơ).
Nguyễn Thanh Việt, nhà văn gốc Việt đầu tiên đoạt giải Pulitzer với tiểu thuyết The Sympathizer vừa có thêm sách mới, tập truyện ngắn The Refuggees. Truyện đầu trong tập này, Black-Eyed Women, viết về một hồn ma thuyền nhân, tị nạn.
Lên chùa ăn bát cơm chay chợt nghe tiền kiếp chật dày thời gian
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.