BÀ NGÔ ĐÌNH NHU Từ Trần Tại Rome
Tập Hồi Ký Của Bà Sẽ Hoàn Tất Tháng 9-10/2011
: Bà Ngô Đình Nhu, nhũ danh Maria Trần Lệ Xuân (1924-2011).
: Bìa tạp chí Time, hình bà Ngô Đình Nhu và cô con gái Ngô Đình Lệ Thủy.
ROME (VB) -- Bà Ngô Đình Nhu, nhũ danh Maria Trần Lệ Xuân, đã từ trần, thọ 87 tuổi.
Tin này được phổ biến từ Luật Sư Trương Phú Thứ, người vẫn liên lạc với bà Nhu hàng ngày để kết thúc những trang cuối cùng của tập "Hồi Ký Bà Ngô Đình Nhu" nhưng gần một tháng nay bà Nhu phải vào bệnh viện và á khẩu không còn nói được nữa.
Theo lời nhà văn Trần Văn Giang, "tập hồi ký này sẽ vẫn được hòan tất theo như dự tính (vào khỏang tháng 9 - tháng 10 năm 2011)."
Lá thư thông báo viết như sau:
"BÀ NGÔ ĐÌNH NHU ĐÃ VỀ NƯỚC CHÚA
Bà Ngô Đình Nhu
Nhũ danh Maria Trần Lệ Xuân -- 1924-2011.
Bà Ngô Đình Nhu nhũ danh Trần Lệ Xuân đã về nước Chúa vào hồi hai giờ sáng lễ Phục Sinh, Chúa nhật 24 tháng 4 năm 2011 tại một bệnh viện ở thủ đô La Mã của nước Ý.
Bà Ngô Đình Nhu đã trút hơi thở cuối cùng thanh thản và an bình với tất cả các con và cháu nội ngoại quây quần bên giường bệnh. Bà đã nhận lãnh các phép bí tích cuối cùng với tràn đầy ân sủng của Chúa Phục Sinh. Bây giờ Bà đã "đoàn tụ" với Ông Cố Vấn Ngô Đình Nhu và cô trưởng nữ Ngô Đình Lệ Thuỷ mà bà hết lòng yêu thương quí mến.
Xin quý vị độc giả dâng lời cầu nguyện cho linh hồn Maria an vui trên Thiên Quốc.
Trân trọng báo tin,
Trương Phú Thứ"
Sau đây là toàn văn tiểu sử của bà Trần Lệ Xuân, theo Bạch Khoa Tự Điển Wikipedia. Việt Báo giữ nguyên các chữ [cần dẫn nguồn] để cho biết rằng đó là thông tin khả vấn, chưa ghi nguồn nơi cần thiết đó.
Trần Lệ Xuân (sinh năm 1924), cũng thường được biết đến là bà Ngô Đình Nhu, là một gương mặt then chốt trong Chính quyền Ngô Đình Diệm của Việt Nam Cộng hòa cho đến khi anh em Ngô Đình Diệm và Ngô Đình Nhu bị lật đổ và ám sát năm 1963.
Trần Lệ Xuân sinh tại Hà Nội. Mẹ là bà Thân Thị Nam Trân, là cháu ngoại của vua Đồng Khánh và em họ của vua Bảo Đại, cha của bà là luật sư Trần Văn Chương. Lúc nhỏ, bà học trường Albert Sarraut ở Hà Nội, tốt nghiệp tú tài Pháp. Năm 1943 bà kết hôn với Ngô Đình Nhu và cải đạo sang Công giáo, từ bỏ đạo Phật. Bà là dân biểu, chủ tịch Hội Phụ nữ Liên đới, thường được gọi là "Bà Cố vấn". Do tổng thống Ngô Đình Diệm không có vợ nên bà được coi là Đệ nhất Phu nhân (First Lady) của Việt Nam Cộng hòa từ năm 1955 đến năm 1963 vì Tổng thống Ngô Đình Diệm không lập gia đình.
Trong thời Đệ nhất Cộng hòa của miền Nam Việt Nam, Trần Lệ Xuân bị cho là người lộng quyền. Việc tổng thống Ngô Đình Diệm để cho bà cũng như Ngô Đình Thục, Ngô Đình Nhu, Ngô Đình Luyện và người em út Ngô Đình Cẩn tham gia sâu vào việc nước tạo nên hình ảnh gia đình trị độc đoán kiểu phong kiến.
Trong sự kiện Phật Đản năm 1963, ngày 3 tháng 8 năm 1963, trong cuộc nói chuyện với phụ nữ bán quân sự, Trần Lệ Xuân lên tiếng rằng "hoạt động của Phật giáo là một hình thức phản bội xấu xa..."[cần dẫn nguồn]. Về sự tự thiêu của Hòa thượng Thích Quảng Đức, bà nhiều lần công khai phát biểu "Vỗ tay hoan nghênh các vụ tự thiêu, nếu ai có thiếu xăng dầu thì tôi sẽ cho" và gọi vụ tự thiêu là "nướng sư" (nguyên văn: I would clap hands at seeing another monk barbecue show) [O'Biren, Michael. "John F. Kennedy: A Biography". Macmillan. Tr.859]. Trả lời phỏng vấn của ký giả báo New York Times, Trần Lệ Xuân nói: "Tôi còn thách mấy ông sư thêm mười lần nữa. Phương pháp giải quyết vấn đề Phật giáo là phớt tỉnh, không cần biết tới"[cần dẫn nguồn]. Các hành động, phát biểu thiếu cân nhắc và quá khích của bà góp phần đổ thêm dầu vào lửa dẫn đến cuộc đảo chính ngày 1 tháng 11 năm 1963, chấm dứt nền Đệ nhất Cộng hòa.
Trần Lệ Xuân cũng là người khởi xướng kiểu áo dài cổ thuyền, khoét sâu (mà dân chúng vẫn gọi nôm na là "áo dài Trần Lệ Xuân") tạo ra một làn sóng thời trang áo dài hở cổ mới mà những người cổ học lên tiếng phê phán.
Bà còn cho xây dựng tượng Hai Bà Trưng, nhưng với khuôn mẫu Trưng Trắc giống hệt bà còn Trưng Nhị giống hết con gái Lệ Thủy của bà. Ba năm sau ngày bà đi lưu vong, hai tượng này bị đập bỏ. Ngày nay, những cánh rừng do bà khởi xướng trồng trên đường từ Sài Gòn đến rừng Cát Tiên vẫn được nhân dân gọi là rừng Trần Lệ Xuân.
Sống lưu vong
Trần Lệ Xuân và con gái Ngô Đình Lệ ThủyTrong tháng 10 năm 1963, Trần Lệ Xuân cùng con gái Ngô Đình Lệ Thủy đi Hoa Kỳ và Roma với dự định sẽ vạch trần âm mưu lật đổ của Tổng thống Kennedy và CIA trước công chúng Mỹ.
Ngày 1 tháng 11 năm 1963 Trần Lệ Xuân và con gái đang trú ngụ tại khách sạn sang trọng Wilshire Hotel ở Beverly Hill, California thì cuộc đảo chính xảy ra, chồng và anh chồng bà bị giết.
Ngày 15 tháng 11 năm 1963, Trần Lệ Xuân và Lệ Thủy rời khỏi Los Angeles để đi Roma sinh sống sau khi phát biểu: "Tôi không thể cư ngụ ở Mỹ, vì lý do đơn giản chính phủ của họ đã đâm sau lưng tôi."[cần dẫn nguồn]
Ngày 16 tháng 10 năm 1971, tờ New York Times đưa tin bà bị đánh cướp số nữ trang trị giá trên 32 ngàn đôla tại Roma.[cần dẫn nguồn]
Ngày 9 tháng 5 năm 1975 khi trả lời phỏng vấn đài truyền hình NBC Trần Lệ Xuân đã tố cáo chính quyền Kennedy can thiệp vào Nam Việt Nam là "nhằm tạo thanh thế và sự ủng hộ cho Đảng Dân chủ Hoa Kỳ".[cần dẫn nguồn]
Ngày 2 tháng 11 năm 1986, Trần Lệ Xuân tố cáo Mỹ chơi xấu với gia đình bà trong việc bắt giữ Trần Văn Khiêm (em trai bà) về tội giết cha mẹ là ông bà Trần Văn Chương tại nhà riêng ở Washington, D.C. hồi tháng 7 cùng năm.[New York Times - http://query.nytimes.com/gst/fullpage.html"res=9A0DE3D61631F935A15754C0A960948260]
Những năm đầu thập niên 1990, Trần Lệ Xuân sống tại vùng Riviera Pháp và thường chỉ trả lời phỏng vấn một lần duy nhất để lấy tiền và vé máy bay khứ hồi cho con gái út qua thăm ông bà ngoại ở Mỹ.[cần dẫn nguồn]
Hiện nay Trần Lệ Xuân đang sống một mình, viết hồi ký tại một trong 2 căn hộ thuộc quyền sở hữu của bà (căn thứ hai cho thuê) trên tầng 11 của một tòa nhà cao tầng gần tháp Eiffel tại Quận 15, thủ đô Paris (Pháp) và cắt đứt mọi quan hệ với các nhân vật chính trị. Hai căn hộ này theo bà là của một nữ bá tước tỷ phú người Ý là Capici tặng mặc dù hai người chưa từng gặp nhau.[cần dẫn nguồn]
Toàn văn thông tin ở đây:
<http://vi.wikipedia.org/wiki/Tr%E1%BA%A7n_L%E1%BB%87_Xu%C3%A2n>.
Ban còn thêm, “… người dân Việt nam thì quay ra đấu đầu, lấy tôn giáo cuồng tín của ngoại bang, bỏ tôn giáo tổ tiên, mắng chửi nhau, oán hận nhau, giết hại nhau...Thật đáng thương.”. Xin trã lời, Thật đáng thương cho sai lầm cũa Bạn. Chắc chắn Vua Hùng Vuơng đâu có đi ngoại bang China để hoc Đao Tàu và cũng không đi India, Nepal để theo Đạo Phật. Tôn giáo tổ tiên cũa VN hay là Đạo cũa Vua Hùng Vuơng là gì, thưa Bạn ???
Hải Lưu, Nha Trang
"Lý do Minh đầu hàng. Trích sách Lịch sử Nam bộ kháng chiến: Dương Văn Minh được ta (CS) vận động từ 1962, Cục Địch vận - Tổng cục Chính trị đào tạo người em ruột của DV Minh là Dương Thanh Nhựt (Mười Ty). Nhựt được Thường vụ TƯ Cục chỉ đạo tiếp cận DV Minh nhiều lần ở SG và ở nước ngoài. Lúc đó DV Minh tỏ ra có cảm tình với cách mạng. Thời kỳ chuẩn bị đảo chính Diệm - Nhu ngày 1-11-1963, DV Minh đã nói với Nhựt nếu không thành công hoặc là tạm lánh ra nước ngoài, hoặc chạy ra vùng giải phóng MN
Luân, HT
http://www.banvannghe.com/D_1-2_2-78_5-4_6-1_17-62_14-2_4-649/
Gian lận và khủng bố dưới thời nhà Ngô (tiếng Anh):
http://www.spartacus.schoolnet.co.uk/VNngo.htm
http://bolsavik.com/2011/04/madame-nhu-died-in-rome-at-87/#comments
Gớm! Khó tính và thù hận dai dẵng cũa Bạn đã làm Bạn khờ khạo. Bức tuợng không góp phần làm mất nuớc lọt trong tay CS quái đãn. Tuợng nguời phải có khuôn mặt người chứ. Vì Không ai biết mặt thật cũa Hai Bà Trưng, biết lấy khuôn mặt ai bây giờ? Không lẽ lấy khuôn mặt xấu xí vô danh vô tuớng cũa Dân Còm?
Đã là Nữ tuớng thì phải đứng dạng hai chân chứ, không lẽ đứng chụm một chân hay ngồi chụm chân như ni cô? Tôi nhớ Tuợng Hai Ba Trưng rất đẹp và oai dũng bên canh giòng sông. Nếu không bị nhóm cuồng tín đập phá, thì tuợng Hai Bà Trưng sẽ giá trị hơn và bán có giá hơn ngàn lần Lăng HCM.
Bạn ngố hơn Bà Nhu nhiều. Từ cỗ tới kim, không ai cai tri quôc gia với người xa lạ và đầy nghi ngờ. Các Vua Chúa ngày xưa phải huy động cã gia tộc và con cháu đa thê cũa mình để nắm quyền. Ngày nay cũng vậy, Tổng Thống hay Chủ Tịt, cũng phải phân phối quyền hành cho các đảng viên thân cận cũa mình. Còn CS VN ư? HCM đã dùng Đảng Trị với hằng triệu đãng viên đầy hận thù và ngu dốt để theo dõi và đàn áp dân chúng hằng ngày. Sau nam 1975, CS đàn áp Phật và Chúa công khai trước mắt Bạn, Bạn có thấy Ông Sư hay Ông Cha nào dám tự nguyện "BBQ vì đạo" không? Hay phải chờ Đảng Phái nào khích động hay cho tiền mới tự thiêu?
Về chửi cha, Nếu tôi là Ông Chuơng ờ địa vị Đại Sứ lúc đó, tôi sẽ né tránh, im lặng, không châm thêm dầu vào lửa, không chống và không ủng hộ đứa con gái cũa mình (Ba Nhu) đang bận rộn đối phó với Mỹ, CS quốc tế, và Nhóm Phật giáo chống Diệm. Nếu Ô Chuơng khéo léo không hại con gái mình, thì Bà Nhu sẽ trọng Ông và không phải chửi Ông. Nếu tin vào Luật Nhân Quả, cái chết cũa Bà Nhu thanh thãn bên cạnh các con cháu và cái chết cũa ÔB Chuơng quằn quại trong bàn tay đứa con trai mình thì sẽ thấy rõ 80%.
“...Nhưng rất tiếc, tôi không hiểu tại sao thủ đô Hà Nội sau 19 năm dưới chế độ cộng sản, bây giờ tiêu điều và xơ xác quá. Không có qua một kiến trúc nào ở Hà Nội từ sau 1954. Tôi không thể ngờ Hà Nội lại tiêu điều quá sự tưởng tượng của tôi. Nhà cửa rất là cũ kỹ, không được sửa sang quét vôi gì hết. Đi trên đường Gia Long, Tràng Tiền, Tràng Thi của Hà Nội mà thấy dân chúng phơi quần áo, cả quần đen, áo mầu cháo lòng trên của sổ thì còn gì là vẻ thanh lịch xưa của phố xá, nhà cửa Hà Nội.
Hà Nội nghèo, nhưng người ta không thể tưởng tượng Hà Nội nghèo đến như thế.
Hà Nội già, nhưng người ta không thể tưởng tượng Hà Nội già đến như thế
Người ta đã làm gì Hà Nội sau gần 20 năm đóng kín cửa Hà Nội, để khi chúng đẩy được cái cánh cửa quá khứ ra. Hà Nội chỉ còn như một cái xác không hồn như thế ? "