NỖI BUỒN NÀNG THƠ

10/03/201716:38:00(Xem: 3258)

 

NỖI BUỒN NÀNG THƠ

 

Ta say giữa cõi vô thường

Lạnh đêm lặng nhớ mật đường lời yêu

Tàn đông gió vén mây chiều

Tìm xuân một sáng làm kiêu nắng hường

Đâu rồi nỗi nhớ - niềm thương

Về đi... như sóng đại dương khát bờ

Lang thang xứ lạ... tìm mơ

Đam mê một thủa hững hờ bóng đơn

Tình yêu thèm nhớ từng cơn

Chuếnh men say gọi nỗi hờn gối chăn

Chìa tay nhẩn đếm nhọc nhằn

Xá chi lao khổ miếng ăn thế thời

Nàng xuân rót chén tửu vời

Nàng thơ nâng chén tửu thời xửa xưa

Ta cười tửu đắng tâm mưa

Bàn tay run rẩy bút khua nỗi lòng

Thả vài câu chữ neo dòng

Vì dưng khắc khổ đứt vòng thời gian

Tìm mô thanh thản bình an

Lặng ngồi thu góc tửu hoan hỉ lời

Cơn say dục ái lả lơi

Nàng thơ bật khóc thế thời là răng...

 

10-03-2017

Nguyên Hữu

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
- Dưới những bóng cây xanh vòm lá thấp Ta nằm yên đợi gío đẩy đưa buồn
Mẹ đứng trên đồi Mai Lĩnh Nhìn xuống phố nghèo Đông Hà
Chúng con là người Việt Nam lưu lạc Ngày ra đi không hẹn buổi quay về
chào em, thu tới mùa vui học đã nhốt hồn ta trở lại trường
Van xin em vẽ hộ tôi ngôi nhà trống cho gió lùa vào khi tâm hồn
Chiều nay mây trắng hay mây tím Ta quẳng buồn lo gởi đất trời
Đời mất nước tâm hồn hay lảng đảng Ngắm mây cao buồn suốt kiếp phiêu linh
Bao năm không về thăm Phan Thiết bất chợt bâng khuâng nổi nhớ nhà
Mẹ ra biển động một mình Cuồng phong dội sóng, tình Cha lênh đênh
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.