Hôm nay,  

Hội Nghị Người Việt Quốc Gia

17/10/200600:00:00(Xem: 22268)

Diễn Văn Trong Buỗi Lễ Khai Mạc Hội Nghị Người Việt Quốc Gia

(Diễn Văn của cựu Thủ Tướng Nguyễn Bá Cẩn  đọc trong buỗi lễ khai mạc Hội Nghị Người Việt Quốc Gia tại Garden Grove ngày 14/10/2006.)

Kính thưa quý vị Lãnh đạo tinh thần các Tôn giáo,

Kính thưa quý vị Lãnh đạo Cộng đồng và Hội đoàn,

Kính thưa quý vị đại diện các cơ quan truyền thông,

Kính thưa toàn thể quý vị,

Tôi rất hân hạnh được cùng quý vị tham dự Hội Nghị Người Việt Quốc Gia Hải Ngoại do Việt Nam Cộng Hòa Foundation tổ chức hôm nay tại Nam Cali. Tôi xin chân thành cám ơn Ban Tổ chức đã có mỹ ý mời tôi tham dự và phát biểu cảm tưởng. Nhân cơ hội này, tôi xin kính gởi đến toàn thể quý vị hiện diện lời chào đoàn kết với lập trường kiên định giải thể Cộng sản Việt Nam.

Kính thưa quý vị,

Hội Nghị hôm nay được tổ chức giữa lúc mà cuộc đấu tranh đòi tự do dân chủ và nhân quyền cho đất nước gặp một thời cơ thuận lợi nhất kể từ ngày chúng ta rời khỏi nước đến nay. Thuận lợi về thiên thời khi mà Thế Giới Tự Do ngày càng nới rộng biên cương Dân Chủ và không ngừng đẩy mạnh công cuộc dân chủ hóa các nước, một chính sách lồng trong chiến lược toàn cầu đang chi phối mạnh vào mọi sinh hoạt và tương quan giữa hơn 200 quốc gia. Thuận lợi về địa lợi khi mà Cộng sản Việt Nam phải dấn thân vào kinh tế thị trường để sống còn và do đó mà sẽ không tránh khỏi sụp đổ vì hậu quả đương nhiên của tiến trình diễn biến hòa bình. Thuận lợi về nhơn hòa khi mà các lãnh tụ tôn giáo và trí thức trong nước đã mạnh dạn công khai thành lập các phong trào dân chủ, như một thách đố đối với bạo quyền, giữa lúc bọn này còn đang điên đầu lúng túng vì các cuộc đình công đòi quyền sống bùng nổ từ Bắc chí Nam chưa được giải quyết ổn thỏa, và hàng vạn đồng bào từ miền Nam kéo ra Hà Nội nối vòng tay lớn với đồng bào Hưng Yên, liều chết tập họp biểu tình trước văn phòng Quốc hội tại Hà Nội đòi lại nhà cửa đất đai của họ bị cán bộ đảng cướp giựt. 

Thật vậy, đồng bào khắp nước đang kêu cứu vì bị kềm kẹp, áp bức và bóc lột dưới chế độ hà khắc của bạo quyền cộng sản, một bạo quyền đang dìm đất nước dưới hố sâu của vực thẳm. Vực thẳm của một trong những nước bần cùng nhất thế giới, môt nước mà trong đó người dân lao lực quần quật suốt ngày vẫn không đủ ăn, con cái bỏ học lang thang ngoài đường phố vì không có tiền đóng học phí, môt nước mà khi lớn lên, trai tráng phải vận động để được đi làm lao nô cho ngoại bang, còn gái nhà lành thì bị rao bán trên các mạng lưới hoặc bày bán như nô lệ thời Trung Cổ ngay tại Sài Gòn để được gởi đi làm tôi tớ tình dục tận Đài Loan và Nam Hàn.

Đối chọi với thảm cảnh thương tâm trên đây là bức tranh giàu sang phú quý của 1% dân số gồm cán bộ lãnh đạo đảng cộng sản từ trung ương đến hạ tầng địa phương xã ấp, chuyên áp bức và sách nhiễu dân lành, vơ vét của công, cướp giựt của dân, bán nước buôn dân, tích lũy tài sản hàng triệu, hàng tỷ đô-la,  vung tiền trác táng phè phỡn trên xương máu của đồng bào.

Kính thưa quý vị,

Trở về với hội nghị hôm nay, tôi nghĩ ngoài những đề tài được ghi vào chương trình nghị sự, quý vị cũng sẽ thảo luận về tương quan hợp tác giữa các tổ chức hiện diện hôm nay cũng như phương trình phối hợp khí thế đấu tranh của người Việt quốc gia tại hải ngoại. Do đó có thể nói rằng tổ chức Hội Nghị hôm nay là một việc làm vô cùng hữu ích cho công cuộc giải thể cộng sản để giải phóng quê hương. Với cảm tình chân thành và ước mong tha thiết được quý vị lưu tâm, chúng tôi xin trình bày những nhận xét tổng quát về các vấn đề được quý vị chọn làm đề tài thảo luận trong kỳ Đại Hội này. Những đề tài này có thể xếp vào hai đề mục chánh là thảo luận về Hiện Tình Đấu Tranh Giải Thể Cộng Sản để từ đó vạch ra Đường Hướng Đấu Tranh Sắp Tới của người Việt Hải Ngoại.

Trước hết, về đấu tranh giải thể Cộng sản, ai nấy đều biết xu thế ngày nay là tránh dùng võ lực. Trừ trường hợp một cuộc cách mạng nhung không ai có thể dự đoán được, nói chung phương thức giải thể cộng sản mà người quốc gia chúng ta có thể làm được là khai thác xu thế ngày nay của thế giới chủ trương dân chủ hóa các nước qua tiến trình của diễn biến hòa bình, xuất phát từ tác động của nhiều kế hoạch tinh vi được lồng chằng chịt trong một sách lược gọi là toàn cầu hóa, do Thế giới Tự do phối hợp thực hiện dưới sự đôn đốc của Hoa Kỳ. Trong hơn một thập niên vừa qua, lần lượt chúng ta đã chứng kiến các nước cựu cộng sản Đông Âu và 14 cựu cộng hòa của Liên Bang Xô Viết được dân chủ hóa. Các danh từ Cách Mạng Nhung, Cách Mạng Da Cam, Cách Mạng Bông Hồng v.v.. đã được dùng để gọi những cuộc cách mạng không đổ máu này. Rồi sau đó, cũng có biệt lệ dùng vũ lực để giải phóng và dân chủ hóa một hai nước độc tài ngoan cố như Afganistan và Iraq. Riêng Việt Nam có nhiều dấu hiệu cho thấy chiều hướng sẽ được dân chủ hóa bằng diễn biến hòa bình theo mô thức Đông Âu. Một trong những phương thức mà quốc tế và nhất là Hoa Kỳ đang dùng để dân chủ hoá VN là dùng kinh tế thị trường toàn cầu để tháo gỡ dần những luật lệ, những thủ tục, những tổ chức và cơ cấu lâu nay đã giúp CSVN kiềm giử đất nước và nhân dân dưới chế độ độc tài toàn trị của đảng và nhà nước.

Đã hơn nửa thế kỷ nay, CSVN cai trị đất nước bằng luật rừng, luật của đảng, hoặc luật tùy tiện của bọn cán ngố điạ phương. Nay thì muốn gia nhập Tổ Chức Mậu Dịch Thế Giới (TCMDTG), CSVN bắt buộc phải san định những bộ luật cũ như Luật Lao Động, Luật Thương Mại, Luật Đầu Tư, v.v..., và ban hành những bộ luật mới như Luật Doanh Nghiệp, Luật Cạnh Tranh, Luật Sở Hữu Trí Tuệ đúng theo tiêu chuẩn quốc tế, và phải ký Hiệp Ước Thương Mại với các quốc gia đối tác. Riêng đối với Hoa Kỳ, VNCS đã cam kết thi hành rất nhiều điều khoản. Chỉ kể ra đây một cam kết quan trọng của CSVN là phải bãi bỏ toàn bộ chế độ bao cấp dành cho xí nghiệp quốc doanh.

Chỉ có xí nghiệp quốc doanh (XNQD) mới được CSVN bao cấp, bao cấp để bù đấp lỗ lã, nhưng lỗ lã là vì phải ăn cắp tiền cho hệ thống tham nhũng dây chuyền của Đảng. Đa số các XNQD lại được Đảng đút lót cho Công An, và các đại đơn vị trong quân đội như quân đoàn, sư đoàn, tổng cục v.v... để được Công An và Quân Đội  bảo vệ và giúp Đảng đàn áp nhân dân. Nếu bây giờ nhà cầm quyền CSVN không còn bao cấp được nữa thì sẽ dẹp lần các XNQD, tức là dẹp lần các ổ tham nhũng, và một khi không còn tiền để mua chuộc Công An và Quân Đội thì tự nhiên sẽ không còn ai cam kết trung thành bảo vệ Đảng nữa. Quả đúng như vậy, Công An và Quân Đội có đói rách như nhân dân thì mới đứng về phía nhân dân khi có chính biến, như đã xảy ra tại Nga Xô và Đông Âu. 

Kính thưa quý vị,

Một cam kết khác của CSVN đối với các quốc gia đối tác và các tổ chức lý tài quốc tế là phải áp dụng nguyên tắc trong sáng trong mọi thủ tục tài chính, ngân hàng, hối đoái và thị trường chứng khoán, v.v.. Không thể viện dẫn lý do bí mật quốc gia để dấu nhẹm mọi tài liệu vì nhu cầu che đậy tham nhũng như đã làm từ trước đến nay. Có hàng trăm điều khoản mà CSVN đã cam kết khi gia nhập TCMDTG và ký hiệp ước thương mại song phương với mỗi nước đối tác. Nhu cầu bức thiết của hải ngoại là làm thế nào, và do ai làm, để tìm hiểu và theo dỏi công việc thi hành hàng trăm cam kết đó. Quý vị thừa biết CSVN rất gian manh, lật lọng, chuyên công bố Hiến Pháp rất dân chủ nhưng không bao giờ áp dụng Hiến Pháp, và chuyên ký kết mọi hiệp ước nhưng không bao giờ thi hành. Chủ đích của bọn chúng là chịu ký và cam kết tất cả mọi điều kiện để được gia nhập TCMDTG, để nhận viện trợ và vay tiền, để bỏ vào túi riêng, nhưng sẽ không bao giờ thi hành điều khoản nào có hậu quả tháo gỡ hệ thống kềm kẹp của bọn chúng, như hai điều khoản chấm dứt bao cấp cho XNQD và áp dụng nguyên tắc trong sáng trên đây.

Kính thưa quý vị,

Không ai có đầy đủ phương tiện và điều kiện hơn các cộng đồng và hội đoàn ở hải ngoại để thiết lập các cơ quan theo dỏi việc CSVN thi hành các nghĩa vụ đã ký kết, để tố cáo những vi phạm cùng hành vi gian manh của CSVN hầu đòi hỏi các Chính Phủ bạn và tổ chức quốc tế như Ngân Hàng Thế Giới, Quỷ Tiền Tệ Quốc Tế, v.v...  áp lực CSVN phải thi hành mọi nghĩa vụ mà hậu quả cuối cùng là trực tiếp hoặc gián tiếp đóng góp vào sự  tháo gỡ hệ thống kềm kẹp của đảng CSVN, tức là đẩy nhanh đẩy mạnh tiến trình diễn biến hòa bình.

Quyền lực quan trọng nhất mà lâu nay chúng ta hy vọng có thể giúp đỡ chúng ta nhiều nhất là Hoa Kỳ, là cường quốc đang lãnh đạo thế giới tự do và có tiếng nói quyết định trong các tổ chức lý tài quốc tế như Ngân Hàng Thế Giới, Quỹ Tiền Tệ Quốc Tế và Ngân Hàng Phát Triển Á Châu. Tuy nhiên, chúng ta thường gặp hai trở ngại lớn đối với Hoa Kỳ. Một là từ các dân cử liên bang, hai là từ Hành pháp Hoa Kỳ. Dân cử khuynh tả thì vì lập trường thân cộng đã dìm chết các dự luật nhân quyền cho Việt Nam tại một ủy ban của Thượng Viện, còn dân cử hữu khuynh thì lắm lúc đã tạm quên lập trường bảo vệ nhân quyền vì phải ưu tiên ủng hộ tài phiệt của họ đang đầu tư và làm ăn buôn bán với CSVN. Còn  Hành Pháp Hoa Kỳ thì phải nhẹ tay với Trung Cộng vì đang cần sự thông cảm của bá quyền này trong công cuộc tiễu trừ khủng bố Al Quaida và giải quyết trường hợp của Ba Tư mưu toan chế tạo vũ khí nguyên tử và của Bắc Hàn đang thí nghiệm nguyên tử dưới lòng đất. 

Đặc biệt nhất là đối với VNCS, lâu nay Hành Pháp Hoa Kỳ chỉ áp dụng chính sách "giơ cao đánh sẽ". Thật vậy, để chuẩn bị cho chuyến đi của Tổng Thống Bush sang Hà Nội, Hành pháp Hoa Kỳ đang sửa soạn tháo vòng kim cô "CPC/ Quốc Gia Có Đặc Biệt Lưu Tâm" để sau đó thông qua qui chế "PNTR/ Mậu Dịch Bình Thường và Vĩnh Viễn" dọn đường cho CSVN gia nhập Tổ Chức Mậu Dịch Thế Giới. Sở dĩ như vậy là vì trong thế bao vây Trung Cộng của chiến lược toàn cầu của mình, Hoa Kỳ rất cần đến con chốt VN tại Đông Nam Á để nối vòng tay lớn với Ấn Độ ở Nam Á và trục Nhật Bổn/Nam Hàn/ Đài Loan ở Bắc Á. Do đó mà Hoa Kỳ đang tìm mọi cách để vuốt ve lôi cuốn VNCS về phía mình. Và cũng vì vậy mà chúng ta không thể tin tưởng hoàn toàn vào cường quốc vô địch này được vì họ cũng có nhu cầu riêng của họ.

Rất may cho chúng ta bên cạnh Hoa Kỳ còn có Liên Hiệp Âu Châu (LHAC) là một liên quốc đã từng ủng hộ cuộc đấu tranh cho tự do dân chủ chống bạo quyền CSVN. Lẽ dĩ nhiên họ cũng có giao thương lẻ tẻ với VNCS nhưng không phải tất cả 27 thành viên của LHAC đều đầu tư vào Việt Nam. Mặt khác LHAC không có nhu cầu đối địch với Trung Cộng và do đó không ở trong thế phải mơn trớn quá mức VNCS như Hoa Kỳ. Thêm vào đó LHAC ngày nay còn bao gồm hàng chục quốc gia Đông Âu và Baltic đã thoát ra khỏi đời sống ngục tù của cộng sản Nga Sô nên có rất nhiều thiện cảm đối với những phong trào tranh đấu nhằm giải thể cộng sản.

Do đó mà chúng ta không ngạc nhiên khi LHAC đã mạnh dạn thông qua nghị quyết 1096 hồi năm 1996 "Áp Dụng Biện Pháp Tiêu Hủy Di Sản Các Chế Độ Độc Tài Toàn Trị Của Cộng Sản" và nghị quyết 1481 thông qua ngày 25/1/2006 nhấn mạnh "Nhu Cầu Quốc Tế Lên Án Tội Ác Của Các Chế Độ Độc Tài Toàn Trị Của Cộng Sản". Tuy không nêu đích danh VNCS, nhưng hai quyết nghị trên đây của LHAC công khai nói thẳng "những chế độ cộng sản toàn trị hiện hữu tại vài nước trên thế giới", tức là mặc nhiên bao gồm VNCS. Nghị quyết 1096 khuyến cáo các quốc gia cựu cộng sản nay là thành viên của LHAC phải xúc tiến tiêu hủy các cơ cấu, định chế, đường lối, chính sách độc tài toàn trị chà đạp nhân quyền, đàn áp nhân dân, v.v... Nghị quyết 1481 yêu cầu quốc tế cực lực lên án những chính sách và hành vi đàn áp, khủng bố và giết hại do cộng sản gây ra cho nhân loại trong quá khứ cũng như trong hiện tại, ngoài ra còn chủ trương truy tố xét xử những tội phạm thô bạo kê trên.

Theo tài liệu do Giáo sư Nguyễn Văn Canh sưu tầm, chính trong tinh thần thi hành NQ 1481 mà trong tháng 8 vừa qua, Chính Phủ Ba Lan đã truy tố 4 cán bộ CS đã từng dính líu đến các vụ tra tấn các sĩ quan cao cấp Ba Lan cách đây 56 năm. Còn Roumania thì công bố tên họ các cựu mật vụ cộng sản đang nắm chức vụ cao trong Chính Phủ, và Đức quốc công bố danh sách 16 dân biểu Đức trước kia đã nhận tiền hoặc hợp tác với cộng sản Đông Đức. Những biện pháp điển hình trên đây đã chứng minh quyết tâm của LHAC trong chính sách dẹp bỏ tàn tích di sản của cộng sản độc tài và trừng trị những hành động vi luật của cựu cán bộ cộng sản. Tôi rất mong quý vị, khi thảo luận đến đề tài "Đường hướng đấu tranh sắp tới của người Việt quốc gia hải ngoại", hảy lưu ý đến vai trò rất quan trọng của LHAC rất thuận lợi cho công cuộc tranh đấu của chúng ta để cân bằng và bổ túc lập trường úp mở hàng hai của Hoa Kỳ, như vừa nhận xét trên đây.

Ngoài ra, nếu chúng ta chỉ dựa vào hiện tượng toàn cầu và diễn biến hòa bình để tranh đấu đơn phương ở hải ngoại, tức là chỉ đặt tin tưởng vào thiện chí của CSVN để thay đổi thì sẽ không bao giờ có đổi thay. Vì như ai nấy đều biết, CSVN rất ngoan cố, gian manh, và lật lọng. CSVN đã lường gạt nhân dân VN và cả thế giới hồi các năm 1945, 1954, 1975 và ngay cả bây giờ nữa. Qua các giai đoạn mơn trớn và lừa đảo, CSVN đã chiếm trọn và toàn trị đất nước suốt hơn nửa thế kỷ rồi. Cho nên, muốn có đổi thay, thì phải có hai sức ép thật mạnh, một từ bên trong, tức là từ những cuộc tranh đấu dẻo dai và quyết liệt của nội địa, hai là từ bên ngoài, tức là do sự vận động ngoại giao của hải ngoại thúc đẩy các Chính phủ bạn và các tổ chức quốc tế áp lực mạnh và chế tài đích đáng nếu CSVN ù lì ngoan cố. Bằng mọi giá, hải ngoại chúng ta phải móc nối với nội địa để tạo nên và huy động cho kỳ được hai sức ép nội địa/hải ngoại liên hoàn giáp công, cùng lúc đánh phá hạ tầng cơ sở của chế độ bạo tàn lung lay suy sụp từ gốc rễ thì mới có hy vọng quê hương sớm được giải phóng.

Kính thưa quý vị,

Đề cập đến tái thiết xứ sở trong thời kỳ hậu cộng sản, tôi hồi tưởng ngay đến sự sụp đổ của Bức Tường Bá Linh cùng lượt với các nước cộng sản Đông Âu đã bất thần xảy ra hồi năm 1989, trước sự ngạc nhiên của mọi người. Thật vậy,   cuối năm 1989, vì khủng hoảng nội bộ và chế độ đi đến ngõ cụt phá sản, gần 10 nước Cộng sản Đông Âu và bức tường Bá Linh đã gãy đổ trong vòng một tháng và sau đó không lâu, mấy chục cộng hòa của Liên Bang Xô Viết, với một dân số gần ba trăm triệu và một lực lượng quân đội võ trang và công an mật vụ hàng mấy triệu người, to lớn gắp mấy lần VNCH, cũng đã rã ngũ trong vòng một tuần lể, nhanh gấp bốn lần sự  sụp đổ các tỉnh miền Trung hồi năm 1975. Chính người dân Đông Âu cũng lúng túng vì sự việc xảy ra quá bất ngờ. Chẳng hạn tại Tiệp Khắc, khi Cộng sản sụp đổ, nhân dân Tiệp Khắc phải chạy tìm người để lãnh đạo quốc gia. Cuối cùng họ tín nhiệm một người không phải là chính khách mà chỉ là một văn hào được quần chúng ngưỡng mộ.

Hiện chính tình nội bộ Việt Nam Cộng sản như một ngôi nhà mục nát, còn tệ hơn các nước cộng sản Nga Xô và Đông Âu trước năm 1989. Chế độ gọi là Xã hội chủ nghĩa theo tư tưởng Hồ chí Minh chỉ là một danh xưng rẻ tiền làm bình phong cho một hệ thống thảo khấu cấu kết từ trên xuống dưới, bán nước buôn dân mà mục tiêu chỉ là tham ô, vơ vét cho đầy túi, mặc cho dân đói vì thiếu ăn, dân chết vì không thuốc chữa, dân nhục vì đất đai lãnh hải đã bị CSVN lén nhượng cho kẻ thù phương Bắc, dân khổ vì nửa triệu thanh niên và phụ nữ muốn có được miếng cơm manh áo phải hưởng ứng chủ trương của bạo quyền bỏ nước ra đi làm lao nô và gái mãi dâm trá hình dưới diện lấy chồng ngoại quốc.

Trong lúc đó, ai cũng biết trong nội bộ của CSVN ngày này, trên nói dưới không nghe vì cả bọn đều giành ăn thì đâu còn ai nghe ai nữa. Trên chóp bu đảng thì có bè phái xung đột nhau, tranh giành quyền lực, xâu xé giữa cánh thân Nga và cánh thân Tàu, cánh giáo điều và cánh cởi mở, cánh nắm chức vụ béo bở giàu sụ và cánh không có cơ hội đói khô, cộng thêm yếu tố địa phương Nam/Trung/Bắc, chưa kể những chia rẽ trong quân đội kéo dài ầm ĩ hàng hai chục năm nay giữa cánh đương nắm quân ủy và cánh Võ Nguyên Giáp bị đè bẹp trù ếm. Do tình trạng các cấp lãnh đạo tiêu diệt lẫn nhau, tự hủy hoại cơ chế, nên chắc chắn đến một thời điểm nào đó, cơ sở đảng và cơ quan nhà nước bị xoáy mòn rã ngũ, cộng thêm nỗ lực đấu tranh của nội địa/hải ngoại giáp công, làm cho chế độ bị bất thần sụp đổ như ở Đông Âu. Tóm lại, vấn đề không còn là Cộng Sản Việt Nam sẽ sụp đổ hay không, mà chỉ có vấn đề chừng nào sẽ sụp đổ. Tuy nhiên, trên tất cả, chúng ta cần ghi nhớ một vấn đề có tầm mức quan trọng vượt bực. Đó là người quốc gia chúng ta, trong đó có quý vị hiện diện trong đại hội hôm nay, chúng ta đã sẵn sàng để góp phần vào công việc phục hưng đất nước trong thời kỳ hậu cộng sản hay chưa"

Kính thưa quý vị,

Tôi rất vui mừng nhận thấy quý vị đã nghĩ đến những vấn đề quan trọng này, chẳng hạn như đề tài "Thảm trạng xã hội, môi trường tệ hại và đời sống cơ cực hiện nay tại Việt Nam" sẽ được đem ra thảo luận trong ngày hôm nay. Tôi rất mong mỏi trong tương lai, quý vị tiếp tục dùng môi trường nghị luận này để hoạch định thêm cho thật đầy đủ những chương trình và kế hoạch giải thể cộng sản và phục hưng đất nước trong thời kỳ hậu cộng sản. Thật vậy, dẹp bỏ cộng sản chỉ có ý nghĩa nếu người quốc gia chúng ta đã sẵn sàng một đội ngũ cán bộ tài đức được trang bị đầy đủ chương trình kế hoạch ích quốc lợi dân, để khỏi phải vì tư thế thiếu chuẩn bị của người quốc gia mà đất nước sẽ lâm vào tình trạng một tân chế độ độc tài cá nhân thay thế độc tài đảng trị, và một tập đoàn "mafia đỏ" thao túng nát bét hệ thống kinh tế thị trường, hậu quả là đất nước tiếp tục bị dìm trong ao tù độc đoán và nghèo đói, như tôi đã có dịp nhận thấy tại Nga Xô trong chuyến viếng thăm tìm hiểu hồi tháng 5 d.l. năm nay. .  

Tôi thành tâm cầu chúc Hội Nghị thành công rực rỡ và xin cám ơn quý vị đã để tâm theo dõi.

Nguyễn Bá Cẩn, Cựu Chủ Tịch Hạ Nghị Viện và Thủ Tướng Chính Phủ VNCH

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Israel đang tập trung quân đội tại khu vực biên giới giáp với Dải Gaza dự kiến cho một cuộc tấn công trên bộ. Đồng thời, họ cũng đang gấp rút sơ tán các ngôi làng ở gần biên giới với Lebanon vì lo ngại mặt trận thứ hai mở ra ở phía bắc. Hizbullah, một nhóm chiến binh Shia được Iran hậu thuẫn có trụ sở tại Lebanon, từng đụng độ với Israel. Cả hai bên, một nhà báo và ít nhất hai thường dân Lebanon đã thiệt mạng. Iran cảnh báo lực lượng ủy nhiệm sắp tung ra “đòn phủ đầu” chống lại Israel. Trước đây, Hizbullah đã từng tham chiến để ủng hộ Hamas, nhóm chiến binh kiểm soát Gaza. Sự tham gia của họ vào cuộc xung đột hiện tại sẽ đẩy căng thẳng leo thang đáng kể. Vậy Hizbullah là gì và đáng gờm đến mức nào?
"Dự án Kênh Phù Nam tại Cam Bốt do Trung Quốc đỡ đầu, tuy nói là tuyến thủy vận thôi nhưng vẫn có thể là kênh dẫn thủy nhập điền. Trung Quốc có chiến lược khai thác mối hận thù giữa dân tộc Cam Bốt và Việt Nam để chia rẽ họ, đồng thời tài trợ hàng chục tỉ Mỹ kim mua chuộc Lào và Cam Bốt, ràng buộc họ thành con nợ, để cô lập Việt Nam. Bài tham luận này trình bày một chiến lược hoàn toàn mới cho Việt Nam và liên minh chiến lược cho Việt Nam và Cam Bốt để đối phó với Trung Quốc và Lào." Đó là lời Dẫn nhập bài biên khảo về dự án đào kênh Phù Nam của Cam Bốt, bài của kỹ sư Phạm Phan Long, một chuyên gia về Đồng bằng sông Cửu Long. Sau bài viết của nhà văn Ngô Thế Vinh, đây là tiếng chuông cảnh báo thứ hai về vấn đề này. Việt Báo trân trọng giới thiệu.
Trong công cuộc chiến đấu chống thực dân Pháp để giành lại chủ quyền cho dân tộc và toàn vẹn lãnh thổ cho đất nước Việt Nam, tiền nhân của chúng ta đã gian khổ cùng một lòng đánh đuổi bọn xâm lăng ra khỏi mảnh đất thân yêu mà Tổ tiên ta đã bao đời dầy công gầy dựng. Cho nên nhìn lại dòng lịch sử dân tộc từ Bắc vào Nam ở đâu và lúc nào cũng có những vị anh hùng dân tộc đứng lên liều mình cứu nước chống giặc ngoại xâm...
Dự án “Funan Techo Canal” nhằm phục hồi một hệ thống đường thủy đã được xây dựng và vận hành từ triều đại Đế chế Funan-Khmer [sic] có từ khoảng 500 năm trước Công Nguyên. Công trình này nhằm cải thiện giao thông đường thủy trong lãnh thổ Cam Bốt. Con kênh này có chiều dài 180 km, kết nối 4 tỉnh: Kandal, Takeo, Kampot, và Kep. Mục đích chính của dự án này như một kết nối lại với lịch sử và nhằm cải thiện giao thông đường thủy cho các cộng đồng cư dân địa phương. Triển khai dự án này phù hợp với cam kết của Cam Bốt theo điều khoản 1 và 2 của Hiệp Định Sông Mekong 1995, với sự bình đẳng về chủ quyền, tôn trọng những quyền hạn và các lợi ích chính đáng..
Người nhập cư Việt Nam được biết đến với “đạo đức làm việc” mạnh mẽ của họ. Họ sẵn sàng bỏ ra nhiều giờ và hy sinh để đạt được mục tiêu của mình. Tính cần cù này đã giúp họ thành công trong nhiều lĩnh vực, bao gồm kinh doanh, giáo dục và các ngành nghề khác...
Sau một vài năm ở Mỹ và đã quen hơn với vùng đất mới của họ, những người nhập cư Việt Nam đã chuyển đến các khu vực đô thị lớn để tạo ra các “biệt khu dân tộc” (ethnic enclaves) với những người Mỹ gốc Á khác...
Từ đợt đầu di tản sau biến cố 30/4/1975, chừng 125,000 người. Vào ngày 29 tháng 4 năm 1975, khi bộ đội miền Bắc tiến vào Sài Gòn, Hoa Kỳ đã ra lệnh sơ tán ngay lập tức nhân viên Hoa Kỳ và hàng nghìn quan chức quân sự và ngoại giao của miền Nam Việt Nam. Các kênh truyền hình tin tức Mỹ đã phát đi những hình ảnh đau lòng về cuộc không vận hỗn loạn, trong đó có đám đông công dân miền Nam Việt Nam tuyệt vọng tràn ngập ngoài cổng Đại sứ quán Mỹ ở Sài Gòn. Làn sóng đầu tiên đến vào năm 1975 như một phần của 140.000 người của Đông Dương được sơ tán ban đầu qua lệnh của Tổng thống Gerald Ford. Những người tị nạn đó, hầu hết đều có trình độ học vấn và nói được một ít tiếng Anh, đã nhận được sự chào đón nồng nhiệt từ công chúng Mỹ mong muốn được xóa bỏ ít nhiều mặc cảm tội lỗi về việc quân đội Mỹ đột ngột rời khỏi miền Nam Việt Nam. Đến năm 1978, kinh tế Mỹ bắt đầu suy thoái và sự chào đón nồng nhiệt này không còn nữa (1).
Giữa những hình ảnh cánh đồng hoa anh túc và những chiến hào sũng nước trong ký ức chung về Thế Chiến I, ít ai để ý đến sự hiện diện của các trại tù binh chiến tranh ở vùng đảo British Isles. Nhưng trong suốt cuộc chiến, Anh đã giam giữ gần 116,000 người trong các trại tù binh trên khắp đất nước, từ Cung điện Alexandra ở London đến một trang trại cũ trên Đảo Isle of Man. Trong số đó có một võ sĩ đấm bốc và nghệ sĩ biểu diễn xiếc người Đức tên là Joseph Pilates.
Cựu Trung tướng Phạm Quốc Thuần đã qua đời vào lúc 8 giờ sáng ngày Thứ Sáu 18-8-2023 tại Fountain Valley, California, hưởng thọ 98 tuổi. Ông sinh ngày 31-8-1926 tại Hà Đông. Trung tướng Phạm Quốc Thuần giữ chức vụ Chỉ huy trưởng trường Bộ Binh (Thủ Đức) ngày 20-8-1969...
Bát Nhã Tâm Kinh của Phật học có câu “Sắc tức thị không, không tức thị sắc”. Từ “sắc” trong câu kinh dùng để chỉ vật chất và những gì có hình tướng. Còn “không” là cái không bao giờ xẩy ra. Từ “không” được nhắc đến nhiều trong đạo Phật chính là “Chân Không Diệu Hữu”. Như vậy, “sắc tức thị không, không tức thị sắc” là nói đến “thật tướng” của vạn pháp và đấy chính là “vô tướng”, từ “cái không” do nhân duyên hợp lại thành “cái có”. Và, ngược lại, từ “cái có” tất yếu trở về “cái không”. Chu kỳ ấy là bất diệt, cứ tiếp nối nhau đến vô tận. Đó là cách tiếp cận theo triết học tôn giáo hay siêu hình học. Nhìn từ nhãn quan vật lý học, “cái có” có thể đến từ “cái không” được không? Theo thuyết Big Bang thì có vẻ là như thế. Vật chất tồn tại như ta nhìn thấy – hàng tỉ tỉ dải thiên hà, mỗi thiên hà có hàng tỉ tỉ ngôi sao, mỗi ngôi sao là một hệ thái dương có thể có nhiều hành tinh, mỗi hành tinh là một thế giới như quả đất chúng ta đang sinh sống – đến từ “cái không có gì”,
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.