Hôm nay,  

Em bằng lòng làm vợ anh không?

25/03/202321:34:00(Xem: 1855)
Tạp bút

couple-in-love


Khi tình yêu đến độ mùi mẫn, khi hai tâm hồn hòa hợp đến mức không thể xa nhau, khi trái tim đã thuộc về nhau… Người con trai cất lời: “Em bằng lòng làm vợ anh không?” Đây là giây phút tuyệt đẹp, đẹp nhất đời, đây là cái khoảnh khắc tuyệt diệu nhất của kiếp người. Tình yêu thăng hoa bay bổng, hai người quyết định về với nhau, gắn bó với nhau, bây giờ thế giới của hai người là cả một cung trời mộng, mặt đất này là cõi địa đàng bướm hoa.

 

Khi yêu nhau chân thành và say đắm đến độ không thể thiếu nhau thì xấu-đẹp, giàu-nghèo, sang-hèn, trí-ngu… nào có khác gì nhau! Khi yêu nhau thì người yêu  của mình đẹp hơn hết thảy, mùi hương của người mình yêu thơm hơn bất cứ thứ nước hoa nào trên cõi đời này, mùi hương ấy quyện lấy trong hồn, quấn quýt cả trong giấc ngủ.

 

Khi yêu nhau tha thiết không thể rời nhau thì bấy giờ già-trẻ, lớn-bé, nam-nữ, tây-ta… chẳng còn chi ngăn cách. Tình yêu quả thật là diệu kỳ, tình yêu như phép lạ, duy chỉ có tình yêu mới có thể san bằng và khỏa lấp được những hố sâu ngăn cách, duy chỉ có tình yêu mới vượt qua được những định chế của xã hội, những cấm đoán của tôn giáo, những luật lệ hà khắc của nhân gian.

 

Người ta bảo con tim có lý lẽ riêng của nó, khối óc không sao hiểu và điều khiển được, điều ấy là có thật, là sự thật. Ai cũng có thể thấy và có thể kiểm chứng trong đời. Thân xác này có thể bệnh tật suy hao, thân thể này có thể già nua nhưng tình yêu thì không! Nó vẫn âm ỉ trong tim, nó vẫn thầm lặng trong hồn, khi có điều kiện hay lúc gặp đối tượng thích ý thì nó lại bùng lên mãnh liệt, khi đã bị tình yêu đoạt hồn rồi thì tuổi tác và thân thể cũng không còn là vấn đề nữa, những quan niệm xã hội cũng mặc, những tín điều tôn giáo cũng vô phương bó buộc được con tim.

 

Đời có những mối tình rất nghiệt ngã nhưng cũng đẹp vô cùng, đó là là những mối tình có sự khác biệt lớn lao về tuổi tác, hình thể, địa vị, tôn giáo, giới tính…Người đời thường lên án, mạ lỵ thậm chí truy sát… Thật đáng buồn và đau lòng làm sao! Giả sử những kẻ lên án và truy bức ấy ở vào trường hợp của những người đang yêu trong hoàn cảnh oái ăm ấy ắt họ cũng không thể làm khác được. Tình yêu nó như ma thuật, như thuốc phiện phù dung. Ngạn ngữ phương tây có bảo rằng: Có xỏ chân vào đôi giày thì mới biết giày nào vừa chân mình, đừng buộc mọi người phải vừa chân với giày của mình.

 

Tình yêu vốn đẹp và tuyệt vời như thế, tình yêu làm cho con người trở nên “ Người” hơn, tình yêu làm cho chúng ta khác với muôn loài động vật, nếu không có tình yêu mà chỉ có kiếm ăn, làm tình và sinh sản… thì chúng ta và con vật có khác gì nhau. Hãy tận hưởng tình yêu của mình. Hãy tôn trọng tình yêu của kẻ khác dù tình yêu ấy khác biệt với chúng ta. Hãy sống với khoảnh khắc hiện tại ngay bây giờ và ở đây, đừng hứa hẹn một kiếp nào hay một cõi nào khác. Tình yêu hiện tại ở nơi này. Cơ hội không bao giờ hết và không bao giờ thiếu, chúng ta còn có thể tạo cơ hội cho chính mình.

 

Khi yêu nhau mà mình hỏi người yêu của mình: “Em bằng lòng làm vợ anh không?”, khi  yêu nhau mà được người yêu hỏi: “Em bằng lòng làm vợ anh không?” ấy là giây phút thần tiên, là khoảnh khắc dâng trào, là đỉnh điểm của tình yêu. Còn gì sung sướng hơn, còn gì hạnh phúc hơn!

 

Bạn đã hỏi người yêu của mình: “Em bằng lòng làm vợ anh không?” chưa? Bạn đã được người yêu của mình hỏi: “Em bằng lòng làm vợ anh không?” chưa?

 

Hãy tạo cơ hội cho chính bản thân mình, hãy tạo cơ hội cho tình yêu của mình!

 

– Tiểu Lục Thần Phong

(Ất Lăng thành, 11/22)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Mấy hôm nay có những cơn mưa kèm theo gió mạnh buổi chiều kéo dài đến khuya, báo hiệu sắp hết mùa Hè. Tôi lại nhớ tuổi trẻ của mình những năm đầu “lập nghiệp” vào mùa tựu trường...
Nói về "giàu nghèo" là nói về một vấn đề rất tế nhị bởi vì nó đụng đến đồng tiền. Mà đồng tiền luôn luôn có hai mặt: mặt tốt và mặt xấu. Nhưng đó là điều cần phải làm vì mấy ai có thể nói mình biết quản lý tốt đồng tiền...
Tôi trôi tuổi ấu thơ, từ quê hương cùng khổ, rau dưa khoai sắn / Tôi trôi từ chợ quán rường, cái đình làng, ngôi trường tiểu học, áo lấm lem màu mực tím mẹ mới mua, cùng cây viết lá tre, trang giấy tự túc, vàng khè, không trông rõ chữ...
Buổi sáng, đánh răng rửa mặt xong chị Bông bước ra ngoài vườn sau và cất tiếng hát mở đầu một bản nhạc tình Bolero “Hôm ấy anh đi, mình với mình vừa quen…” Thấy anh Bông đang lúi cúi bên mấy thùng recycle và thùng rác chị Bông hớn hở chạy đến gần...
Buổi sáng vào hãng, sau khi chào hỏi và cụng ngực với những người làm chung. Mình bị tay đốc công gọi vào văn phòng giũa: “Tại sao mầy không coi ngó tụi nó, tuần rồi mấy lô hàng bị sai, ông chủ đang giận dữ”...
Thời buổi công nghệ tiến triển như hiện nay, lợi ích cũng có mà lợi hại cũng kèm theo y như combo không thể thiếu. Ai dùng facebook, yahoo đều biết lúc này chuyện kẻ gian (mà chúng ta gọi là hackers) xâm nhập tài khoản của chúng ta, rồi giả mạo là chủ nhân, liên lạc chỗ này chỗ kia trong friend list để xin xỏ, lừa lọc tiền bạc, rồi dính chùm nhau mắc lừa, hackers lại tung hoành đi phá hoại tiếp những người khác...
Xưa, có nhà văn nhận xét về người Việt là “ Gì cũng cười!” Cười mọi lúc, mọi nơi. Nghèo giàu, sướng khổ, vinh nhục gì cũng cười? Song có lẽ cũng đã... “ xưa rồi Diễm”, ngày nay lại có thêm nhận xét: Người mình... gì cũng chửi? Chửi mọi lúc, mọi nơi, trên tầng cây số...
Mặt trời đang ngập ngừng lặn sau lũy tre xa. Ánh nắng vàng còn xót lại vương vãi trên cánh đồng đã đổi thành màu da cam rồi màu tím nhạt. Dăm ba chị nông dân đương gánh lúa về, đòn gánh nặng trĩu nhún nhẩy trên vai. Họ trao nhau vài câu chuyện ngắn, đứt quãng, xen lẫn tiếng chuông chùa thong thả ngân từng tiếng một vang vào không trung. Vài con chim lạc lõng vội vàng bay về tổ...
Ngày 16/12/1970, phim Love Story (Chuyện Tình) với nhạc phẩm chủ đề của Francis Lai được trình chiếu đầu tiên ở Hoa Kỳ thu hút khán giả trong 4 tuần liên tục...
Thơ của hai thi sĩ Quảng Tánh Trần Cầm & Thy An...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.