Hôm nay,  

Thơ Trần Hạ Vi

12/03/202309:01:00(Xem: 1808)
DTChinh_2
Tranh Đinh Trường Chinh.



TÌNH TỰ ĐÊM

Đêm thánh thiện nhuộm màu sương ân điển
Bến mê xa gãy đổ ngón tay người
Ta vẫn đếm từng ngày dần quán trọ
Vun xới đời trồng tưới tưới mảnh vui

Đêm thao thiết đêm nhung mềm khép mắt
Dáng em ngoan mái tóc gối lên ngày
Và sương đến phủ mờ tình chăn chiếu
Nét môi cười biển ấy cưới tàn phai

Đêm nhặt nhạnh đêm nghiêng mình trống vắng
Đến tàn mai vẫn nhớ gọi tên người
Một đôi lần một đôi lần lơi lả
Bẽn lẽn hờn nguyệt quế khóc lả lơi

Cánh môi nhỏ non hơn vầng trăng khuyết
Một sợi mờ rủ bóng xuống trăm năm


GIẤU

Mẹ giấu gì trong tim đỏ
Để con hồng ửng giấc mơ
Sương tuyết mái đầu nhắc nhở
Mẹ yêu con mãi đến giờ

Biển giấu yên bình trong bão
Sóng xa như mắt mẹ hiền
Thuyền chở một đời cơm áo
Gục đầu lòng mẹ triền miên

Sông giấu vào lòng thổn thức
Mặt xanh phẳng lặng hiền hòa
Mẹ giấu trăm ngàn niềm nỗi
Quay đi… cúi mặt... lệ nhòa

Gió giấu cuồng phong bão tố
Nhọc nhằn mẹ đã đi qua
Gầy rạc thân cò che chắn
Giữ cho êm ấm nếp nhà

Núi giấu vực sâu thăm thẳm
Bao nhiêu bước... cõng gieo neo
Chớn chở chập chùng đá dựng
Máu tươm theo những chặng đèo

Mắt mẹ giấu sầu đọng vũng
Dáng gầy heo hắt sớm mai
Im lặng giấu luôn khát vọng
Thương con... không giấu!


Thương hoài...


SONG TỬ

Hôm nay em gọi anh là baby
Anh nửa cười nửa mếu
nửa vui nửa buồn
Đầu hai thứ tóc
Vẫn thấp thỏm khi em giận dỗi
Hồi hộp theo từng câu nói
Thở phào nhìn thấy một avatar

Em ơi anh biết anh đã già
Anh già rồi và anh ổn định
Anh ghét cảm giác người chưa trưởng thành
Phập phồng lo âu như đứa trẻ
Có lỗi
Không chắc chắn

Anh ghét anh là một đứa trẻ
Em làm cho anh thành một đứa trẻ
Anh vụng về lóng ngóng nghĩ suy
Làm sai
Nhưng không thể trách em
Chỉ có thể tự trách mình

Anh ghét anh là một đứa trẻ
Nhưng không thể ghét em

Hôm nay em gọi anh là baby
Anh là hai đứa trẻ
Đứa nào
Cũng yêu em!


 

TÌNH YÊU KHÁI NIỆM

Đọc năm bài trên facebook
Sẽ đủ thời gian cho một lượt
chơi Emoji Blitz(*)

Và không ngừng nghĩ đến anh
Cả khi đọc
Và khi chơi
Trong một buổi chiều muộn tháng tám

Anh hiện hữu từ lâu lắm
Như một mặc định bên cạnh em

Em đã quên vì sao em quen anh
Em đã quên vì sao anh quen em

Trong một buổi chiều muộn tháng tám
Gió lành lạnh thổi

Những emoji lần lượt xuất hiện rồi biến mất
Emoji không có thật

Chỉ anh là hiện hữu
Như một thói quen
Như một khế ước em sẽ tuân theo

Anh - một tình yêu khái niệm
Chiều nhuốm chiều
Em nhuốm anh...

-- Trần Hạ Vi


 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Chắc bạn cũng có nghe câu chuyện về ông Phó Thủ Tướng Đức gốc Việt, từng là đứa trẻ mồ côi bên Việt Nam. Tôi thật sự cảm động muốn khóc, không phải vì ông là người có tài, đẹp trai, ăn nói khôn ngoan hay làm lớn mà vì nếu cha mẹ nuôi không mang ông về Đức, có thể hôm nay ông cũng đã là kẻ lang thang đầu đường xó chợ ở một nơi nào đó trên đất nước Việt Nam...
Thơ của hai thi sĩ Quảng Tánh Trần Cầm & Nguyễn Hàn Chung...
thăng trầm lên xuống / như những bậc đá trên đồi xanh / tóc bay theo gió / mùa hạ êm đềm thắp lửa mặt trời / trong từng đôi mắt mong đợi / dõi cánh chim bay xa...
Ông bà Năm quê quán ở Thuận Hòa, Sóc Trăng, ông bà sinh cơ lập nghiệp cùng với và tiếp nối tổ phụ tổ mẫu nhiều đời ở quê. Họ yêu đồng ruộng, yêu vùng đất màu mỡ phù sa ruộng vườn gieo trồng thoải mái. Vậy mà sau ngày quốc nạn 30– 04– 1975, họ chật vật vì ruộng vườn, làm nhiều phải đóng thuế nhiều, làm ít thì bị tổ sản xuất phê bình kiểm thảo. Lúa mạ thiếu nước, thiếu thuốc trừ sâu, trồng tỉa khó khăn...
Trời nắng chang chang, thỉnh thoảng từng cơn gió bụi bốc lên bay rát cả mặt, dòng xe máy xình xịch chạy như mắc cửi trên đường. Hai bên lề đường có cả mấy mươi tiệm vịt quay, heo quay, những con vịt quay vàng ươm, có con thì da sậm màu hơi ngả nâu tất cả đều béo nhẫy mỡ, treo tòng teng trong tủ kiếng trông rất bắt mắt. Những con heo sữa quay vàng ruộm hoặc ngã màu cánh kiến, chủ tiệm còn gắn vào miệng nó một cái bông đỏ thắm...
Longwood Gardens là một “vườn hoa” không những nổi tiếng của Tiểu bang Pennsylvania mà còn là một trong vài vườn hoa nổi tiếng nhất của cả nước Mỹ...
Ở Mỹ người ta không ăn mỡ của động vật như heo, bò, gà vịt, vì sợ tăng cholesterol. Nếu ăn mỡ họ ăn bacon, thịt ba chỉ ướp muối. Họ chiên bacon cho giòn, ăn kèm với trứng chiên và bánh mì. Một món điểm tâm rất được nhiều người yêu thích. Tôi thích dùng mỡ nhưng chỉ dùng ở một vài món. Mỡ heo, tôi mua miếng dày, thái hạt lựu, thắng riu riu cho đến khi tóp mỡ héo lại, màu vàng nhạt ngả sang nâu. Tôi vớt tóp mỡ, để riêng ra cho khô và giòn, dùng để kho cá bống. Vì cất nhiều công, nên tôi rất quý tóp mỡ...
Vinh cầm cái ly nhỏ đưa lên “Dô. Anh em !” “Ê. Sao khẩn trương thế, mày? Chưa có miếng nhắm nào vô bụng cả!” Đặt ly xuống, nhìn khuôn mặt bị thịt của Sáu Diên đang cười, Vinh chợt thấy bực mình và cụt hứng...
Thế kỷ trước, truyện Ví Dụ Ta Yêu Nhau* của một nhà văn trẻ đã làm bao nhiêu “kẹp tóc”, “húi cua” say mê một thời. Thế kỷ này, các cô, các cậu ngày xưa, giờ đây là những bà, những ông với mái tóc mặn mà, ít tiêu nhiều muối, có phút chạnh lòng chăng, khi nghe những ví dụ dưới đây?
Hai người đang đi chầm chậm trên lối đi hẹp bằng đất thỉnh thoảng có những con đường mòn xanh mơn mởn cắt ngang, mà cứ hai năm một lần những xe đẩy chở cỏ khô hoặc lúa mì lại ùa vào những đám hoa cúc và cỏ. Những cơn mưa gần đây đã tạo thành từng vũng ao nhỏ ở những đoạn lồi lõm; nhưng ở phần giữa đường, đầy bụi bặm và rải rác có dấu vết móng ngựa, thì khúc đường cũng khá rộng để hai người có thể sánh đôi...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.