Hôm nay,  

Thơ cuối năm...

30/12/202208:39:00(Xem: 2065)
abstract composition-victor hugo (1802-1885)
Tranh Victor Hugo (1802-1885).

 

QUẢNG TÁNH TRẦN CẦM

 

trầm mặc cuối năm 

 

đứa vung vít choáng váng

đứa ê a kệch cỡm

còn nhớ ngày nào

khi ráng chiều đổ dài miên man theo dòng mặc khải

người nằm im lơ đãng chờ đợi bí tích sau cùng

 

từng giọt từng giọt mưa long lanh

chậm chạp len lỏi từ khóe mắt ngây dại

chút son phấn chấm phá rồi cũng nhạt nhòa

đâu đây người bấu víu giữ chặt phút giây

nghe trăm năm vỡ vụn

 

trong giấc mơ hữu cơ huyễn hoặc

có ngực trau chuốt có mông nõn nà

ngự trên ngôi cao

mượt mà thơm phức

ngày hừng đông dậy mùi phồn thực

 

và tiếng hát đồng vọng từ đám mây bạc màu

khi tôi xếp lại những con chữ dằng dặc vàng ố  ̶ ̶ ̶ 

cái bóng ngày qua nhẩn nha trên dòng vô thức

góp nhặt ảo giác

giăng mắc mù sương

lẩn trốn trong bức tranh tường đầu ngõ

 

hôm nay tôi với tay chụp bắt cái bóng lung linh

giữa cơn ho khan khàn đục

cuối năm đến không cảnh báo  ̶ ̶ ̶  như con chó mù

còn ai lang thang lặn ngụp trên dòng nước lợ?


*
 

so what? so what?  

 

vớ vẩn chốn thị phi sau đêm nghìn lẻ hai

một ngày dở hơi không động đậy

phỏng vấn cột đèn thắp sáng chợ trời

bên đống rác to đùng chôn sống lẽ phải

vùi lấp cuộn dây định mệnh chưa thắt gút

 

dưới gầm cầu ông lão gặm mẩu bánh mì

đón cơn gió xa lắc tím lịm đậm mùi hơi nước

thảng thốt trong môi trường mất trí tập thể

lặp đi lặp lại hồi ức ngổn ngang tro bụi

đệm thêm đôi ba câu thần chú bất dị bất biến

 

so what? so what? thì sao? thì sao?

tiếng thét gào vang dội liên tục từ vực tối sâu thẳm

ngày chân cứng đá mềm không là hư cấu

ngón tay phong thấp gõ nhịp trên bàn phím

lắng nghe chữ nghĩa khô khốc rơi rớt lăn lóc rối nùi

 

ngậm từng hớp cafe đen đắng miệng từ ly giấy

cuối năm chợt nhớ làm người xa nhà đã rất lâu

muốn đứng ngã ba đường ngoắc tay giang hồ

quá giang một chuyến về quá khứ te tua vụn vỡ

 

đã quá nửa đêm trên góc phố ngập ngụa rác thải

vẫn đứng ngã ba đường

trong âm vọng dửng dưng chán ngắt

so what? so what? thì sao? thì sao?

 

– Quảng Tánh Trần Cầm

 

*

 

THY AN

 

Về đâu

 

ẩn ngữ nổi chìm tâm thức

rừng hoa thơm ngát dạ hương 

núi non phác lên trăm cảnh

xôn xao thơ ngọc dỗ dành

 

xoa tay nheo mắt ngắm tranh

miếu đền lung lay nhân ảnh

tím rừng nát đá vàng phai

mím môi thương mảnh phù đồ

 

dứt bỏ xiêm y cổ độ

hoa trời rụng rơi mấy cánh

dõi áng mây xanh trôi mãi

từ tâm theo gió xa bay

 

thy an

 

*

 

TRỊNH Y THƯ

Mười bài hài cú chiều cuối năm

1.

Chiều cuối năm ngồi chờ

chuyến xe mãi chưa về bến đậu

chú sẻ giương mắt nhìn.

 

2.

Chiều cuối năm xuống phố

rừng người chẳng nghe ai nói năng

chỉ thấy hình với bóng.

 

3.

Chiều cuối năm ra biển

biển âm âm u mặc nỗi niềm

dưới chân đùn ụ cát.

 

4.

Chiều cuối năm lên đồi

nhìn mây tím vờn quanh rừng trảng

lặng thinh âm nhạc xanh.

 

5.

 

Chiều cuối năm phân vân

không biết làm sao cho hết kiếp

vầng trăng non vừa nhô.


6.

 

Chiều cuối năm nhớ mưa

mùi cỏ ướt dồng dềnh sương khói

thủ thỉ vạt đất nâu.

 

7.

Chiều cuối năm ước hẹn

bóng đổ dài tường gạch hanh hao

ríu rít chim về tổ.

 

8.

Chiều cuối năm nói thầm

đóa môi đắng xin làm kỷ niệm

ký ức chợt ùa về.

 

9.

Chiều cuối năm thơ thẩn

hạ đông thời gian đỏ tím vàng

màu quan san chiếc lá.

 

10.

Chiều cuối năm mình tôi

nơi góc đời lãng quên hiu quạnh

ánh tà huy hương lay.

 

– Trịnh Y Thư

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Chị Hương đẹp lắm! Một vẻ đẹp đài các sang trọng của một Giai nhân xứ Huế. Dáng người dong dỏng cao, thanh thoát, nước da trắng hồng, mái tóc óng mượt buông lơi xõa sau bờ vai tròn. Đặc biệt chị có đôi mắt đẹp và yên bình như mặt nước hồ thu...
Bao năm qua, đã đến sống trong làng chài từ lâu lắm, đã làm bạn kéo lưới qua nhiều chủ ghe, chủ tàu cá, Tư Dầm vẫn nghèo, vẫn túng, không hề sắm nổi cho mình chiếc ghe câu để tự kiếm sống qua ngày.
Trại Sikiew, đêm văn nghệ mừng Năm Mới diễn ra trên Bãi Đá năm ấy có vài giọng ca gây bất ngờ. Đầu tiên phải kể đến Vân Đại Bàng với bài hát Đường Xưa Lối Cũ hay thần sầu, bà con vỗ tay rần rần...
Từ mấy hôm nay Thi nôn nóng chờ đợi ngày về quê thăm nhà. Nàng cứ loay hoay tính toán mãi không biết phải mua quà gì về cho mấy đứa em. Con gái đi học xa nhà, thật sung sướng và hạnh phúc biết bao mỗi khi có dịp nghỉ lễ dài để trở về sống với gia đình thân yêu...
Tôi dần dà để ý đến một cặp vợ chồng Á Châu. Không hiểu tại sao, tôi đoan chắc họ là vợ chồng, chứ không thể là tình nhân, hay hàng xóm. Họ đến mua hàng hầu như mỗi ngày ở siêu thị tôi đang làm việc...
Hai bài thơ của Trần Hạ Vi...
Cuối đời Đông Hán nước Tàu, tại quận Cự Lộc có nhà cự phú họ Trương sinh được ba anh em là Trương Giốc, Trương Bảo, Trương Lương. Khi ông bà Trương mất thì Bảo và Lương hãy còn nhỏ, Trương Giốc thay quyền cha mẹ nuôi dạy hai em...
Tuy Hòa, nơi tôi ở cách nay gần bẩy chục năm, là một thành phố nhỏ hiền hòa nằm sát bờ biển, giống như nàng “Mỹ Nhân Ngư” phơi tấm thân kiều diễm trên bãi cát trắng tinh. Nàng dựa đầu trên núi Chóp Chài, đôi mắt mơ màng nhìn ra biển Đông, nghe gió thổi vi vu qua những bãi thùy dương dày đặc trên bãi biển Đại Lãnh, đầu đội vương miện hình Tháp...
Chắc bạn đọc nghĩ là tôi đang ở Hà Nội, hay Sài Gòn. Không. Chúng tôi đang du lịch châu Âu. Chuyến nghỉ hè năm nay, cùng với đôi bạn từ Quận Cam, tưởng đã không thành vì Delta Airlines huỷ chuyến bay vào giờ chót, sau khi đã có thẻ lên tầu. Lên mạng tìm vé khác và bên Turkish Airlines còn chỗ để đưa chúng tôi đến Barcelona, Tây Ban Nha là thành phố đầu tiên của chuyến du lịch...
Buổi sáng bến xe Tây Ninh đông đúc và ồn ào. Tiếng rao hàng của đám bán hàng rong vang lên inh ỏi, từ bán bánh mì, bán nước trà đá, nước ngọt bỏ bao, đến bọn người bán sách báo dạo, cứ gặp ai cũng chìa hàng đến trước mặt, giọng mời gọi...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.