Vu Lan Với Thơ Thúy Loan, Nhạc Trần Chí Phúc
.
Vu-lan là cách phiên âm Phạn-Hán từ danh từ ullambana. Đại lễ Vu Lan xuất phát từ sự tích về Đại Đức Mục Kiền Liên (một trong 2 đại đệ tử của Phật Thích Ca) với lòng đại hiếu đã cứu mẹ của mình ra khỏi kiếp ngạ quỷ. Vu Lan là ngày lễ hằng năm để tưởng nhớ công ơn cha mẹ (và tổ tiên nói chung) - cha mẹ của kiếp này và của các kiếp trước.
.
Theo kinh Vu Lan thì ngày xưa, Mục Kiền Liên đã tu luyện thành công nhiều phép thần thông. Mẹ ông là bà Thanh Đề đã qua đời, ông tưởng nhớ và muốn biết bây giờ mẹ như thế nào nên dùng mắt phép nhìn khắp trời đất để tìm. Thấy mẹ mình, vì gây nhiều nghiệp ác nên phải sanh làm ngạ quỷ, bị đói khát hành hạ khổ sở, ông đã đem cơm xuống tận địa ngục để dâng mẹ. Tuy nhiên do đói ăn lâu ngày nên mẹ của ông khi ăn đã dùng một tay che bát cơm của mình đi không cho các cô hồn khác đến tranh cướp, vì vậy khi thức ăn đưa lên miệng đã hóa thành lửa đỏ.
.
Cũng theo kinh Vu-Lan-bồn, Mục Kiền Liên quay về tìm Phật để hỏi cách cứu mẹ, Phật dạy rằng: "Dù ông thần thông quảng đại đến đâu cũng không đủ sức cứu mẹ ông đâu. Chỉ có một cách nhờ hợp lực của chư tăng khắp mười phương mới mong giải cứu được. Ngày rằm tháng bảy là ngày thích hợp để cung thỉnh chư tăng, hãy sắm sửa lễ cúng vào ngày đó".
.
Làm theo lời Phật, mẹ của Mục Liên đã được giải thoát. Phật cũng dạy rằng: chúng sanh ai muốn báo hiếu cho cha mẹ cũng theo cách này (Vu-Lan-Bồn Pháp). Từ đó, ngày lễ Vu-lan ra đời.
.
Sau đây mời độc giả nghe ca khúc Vu Lan: bài thơ song ngữ của Thúy Loan do nhạc sĩ Trần Chí Phúc phổ nhạc.
https://youtu.be/kIfqpnEqoTc
MẸ TÔI và EM TÔI - MY MOTHER - MY SISTER
(Phổ nhạc: Nhạc Sĩ Trần Chí Phúc)
.
Em tôi mười lăm tuổi
Theo tôi rời quê hương
Mẹ tôi già tóc bạc
Mỏi mòn ngồi trông con! .....
.
Bao năm chưa trở lại
Ngày tháng Mẹ lưng còng
Cuộc đời bao giông ruổi
Em tôi buồn nhớ mong!
.
Bao năm, Bao năm đã…
Chúng tôi về quê hương
Ngồi ôm nhau cùng khóc
Em hỏi: đâu thiên đường?
.
Trong phố đêm im lặng
Giữa tình người bay cao
Mẹ tôi không còn nữa
Biết tìm thấy nơi nao!
.
My sister is fifteen
Leave the country with me
My mother has gray hair
Weary Waiting for us to come home
.
We had not returned years
Mother’s back was hunched
Life as hard as it is
My sister misses mother sadly
.
Years had been passed
We returned home
We all were crying
She asked me: where is heaven?
.
In the silent night town
We could not find any love
My mother is no longer here
We don’t know where to find her.
Thúy Loan
.