Hôm nay,  

Cậu Bé Peter “i Don’t Know”!

04/06/200500:00:00(Xem: 1969)
tn_06042005_3

Hình Peter

Tuần rồi Tường Chinh tới thăm Trung Tâm Horizon, một trường kèm trẻ học riêng từng em hoặc học chung nhóm dưới 7 em về những môn mà các em còn yếu ở trường học. TC gặp đông lắm, các thiếu nhi Mỹ có, Việt Nam có, Đại Hàn và Trung Hoa cũng có luôn.
TC gặp cậu bé Peter, Việt Nam, 13 tuổi đang học lớp 7, cũng được bố mẹ gửi vào đây để học thêm. Mới 13 tuổi mà Peter đã cao lắm, chắc vì cao nhanh quá nên gầy nhưng khuôn mặt rất sáng sủa, thông minh và đẹp trai. Chỉ có điều, là con trai mà hay mắc cỡ quá. Hỏi gì cũng trả lời: “I don’t know”. Cô giáo Đặng Mỹ Lan phải chạy tới bên để khuyến khích mà cậu bé “I don’t know” vẫn “I don’t know”!

TC: Peter có thích học ở đây không"
Lặng thinh.
TC: Peter có thích cô giáo không"
Gật đầu. Cười.
TC: Học ở đây có gì trở ngại cho em không"
Peter: Có. Không được chơi game nhiều.


À, hiểu rồi. Thì ra cậu bé chỉ thích chơi game. Có lẽ vì chơi game nhiều quá mà bê trễ bài vở nên cậu bé được gửi vào đây học. Nhờ cô giáo Mỹ Lan nhỏ nhẹ, khuyên bảo, khuyến khích mà lúc này cậu bé đã hăng học hơn nhiều. Cô Mỹ Lan trả lời thay cho cậu bé chỉ cười thật dễ thương và lí nhí “I don’t know”.
Mỹ Lan: Lúc đầu, Peter cũng giống như nhiều bạn khác, thường bỏ quên bài “homework”. Mỹ Lan phải liên lạc với cô giáo dạy kèm riêng em, kiểm tra bài vở thường xuyên và liên lạc với gia đình em, đề nghị với phụ huynh hạn chế bớt giờ chơi video game dần dần. Nhờ vậy mà sau đó Peter đã làm bài đầy đủ hơn, thích học hơn.
TC: Cám ơn chị Mỹ Lan. Nhưng Peter có biết tiếng Việt không"
Peter gật đầu.
TC: Có biết sao không nói tiếng Việt"
Peter: I don’t know!
Phải có thêm một thời gian kiên tâm, thương mến, dìu dắt, Peter mới đổi câu “I don’t know” bằng “Tôi hiểu. Hiểu rồi”!
Về chuyện này chắc phải nhờ cô giáo Mỹ Lan!

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Từ khi em còn bé, học tiếng Việt đối với em lúc nào cũng vui. Em đã nói chuyện với bố mẹ bằng tiếng Việt từ lúc em bập bẹ biết nói.
Con học tập giỏi và có đạo đức tốt là niềm kiêu hãnh và hạnh phúc lớn của ba mẹ, các cháu hiểu được niềm mong ước của mẹ cha, hiểu được sự nhọc nhằn của ba má lo sinh kế gia đình, lo lắng dạy dỗ con sao cho thành người có ích cho xã hội và nhất là luôn nhớ đến cội nguồn dân tộc.
Tóm tắt: Ngày xưa có hai anh em mồ côi mẹ, bị bà dì ghẻ vốn là một phù thủy hành hạ tàn nhẫn. Người anh cùng em gái bỏ trốn khỏi nhà, bị bà dì ghẻ đi theo ám hại.
“Nhiều lần em đã được hỏi: Nữa lớn lên con muốn làm nghề gì?” “Dạ, con có hai mong ước. Một là làm bác sĩ trẻ em. Hai là trở thành một cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp. Muốn giúp cho các em vui vẻ, khỏa mạnh nhưng ý muốn làm một cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp đã thôi thúc em nhiều hơn. Bảo Trân đã chơi môn bóng đá được 4 năm rồi. Bắt đầu 6 tuổi Bảo Trân đã gia nhập hội bóng đá của FC Premier và Slammer FC. Muốn làm một người cầu thủ giỏi thì phải tập luyện rất nhiều giờ.
Bài của cô giáo Võ Minh Nguyệt, giáo viên lớp 4 Trường Việt Ngữ Trung Tâm Văn Hóa Hồng Bàng. Và đây là những câu ca dao, lục bát viết ở thể thơ 6/8 mộc mạc, chân chất, lột tả mọi sinh hoạt thường ngày là thể loại rất phổ biến trong dân gian.
Tóm tắt: Ngày xưa có hai anh em mồ côi mẹ, sống với cha và mụ dì ghẻ độc ác. Chịu không nổi roi đòn, hai anh em bỏ trốn khỏi nhà và bị mụ phù thủy đi theo ám hại. Khi chịu khát không nổi, uống nước ở con suối thứ ba, người anh biến thành một con Mang. Cô em gái tìm được một căn nhà nhỏ trong rừng, lo chăm sóc và nuôi anh. Đang sống yên ổn thì một hôm vua và đoàn đi săn đến làm náo loạn cả khu rừng. Người anh, lúc đó là một con Mang muốn tham dự cuộc săn, em gái khuyên răn thế nào cũng không được, sau cùng, em gái phải chìu anh...
Các bạn thiếu nhi thân mến, Hôm nay, mẹ đem về cho Bảo Ngọc cuốn “Đức Phật Với Tuổi Thơ”, The Buddha With Children, mặc dù BN đã ra ngoài tuổi thơ, nhưng cầm cuốn sách trên tay, tuổi thơ lại ào ạt trở về và ánh mắt mẹ lại chập chùng với ánh mắt từ bi của đức Phật.
Các bạn thiếu nhi thân mến, Đây là kỳ cuối cùng của chị Tường Chinh với đề tài “ Mỗi Sự Thay Đổi Là Một Cơ Hội”, bài của chị dài vì muốn chỉ dẫn rõ ràng, tường tận, mời các bạn đọc tiếp:
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.