Hôm nay,  

Cậu Bé Peter “i Don’t Know”!

6/4/200500:00:00(View: 1960)
tn_06042005_3

Hình Peter

Tuần rồi Tường Chinh tới thăm Trung Tâm Horizon, một trường kèm trẻ học riêng từng em hoặc học chung nhóm dưới 7 em về những môn mà các em còn yếu ở trường học. TC gặp đông lắm, các thiếu nhi Mỹ có, Việt Nam có, Đại Hàn và Trung Hoa cũng có luôn.
TC gặp cậu bé Peter, Việt Nam, 13 tuổi đang học lớp 7, cũng được bố mẹ gửi vào đây để học thêm. Mới 13 tuổi mà Peter đã cao lắm, chắc vì cao nhanh quá nên gầy nhưng khuôn mặt rất sáng sủa, thông minh và đẹp trai. Chỉ có điều, là con trai mà hay mắc cỡ quá. Hỏi gì cũng trả lời: “I don’t know”. Cô giáo Đặng Mỹ Lan phải chạy tới bên để khuyến khích mà cậu bé “I don’t know” vẫn “I don’t know”!

TC: Peter có thích học ở đây không"
Lặng thinh.
TC: Peter có thích cô giáo không"
Gật đầu. Cười.
TC: Học ở đây có gì trở ngại cho em không"
Peter: Có. Không được chơi game nhiều.


À, hiểu rồi. Thì ra cậu bé chỉ thích chơi game. Có lẽ vì chơi game nhiều quá mà bê trễ bài vở nên cậu bé được gửi vào đây học. Nhờ cô giáo Mỹ Lan nhỏ nhẹ, khuyên bảo, khuyến khích mà lúc này cậu bé đã hăng học hơn nhiều. Cô Mỹ Lan trả lời thay cho cậu bé chỉ cười thật dễ thương và lí nhí “I don’t know”.
Mỹ Lan: Lúc đầu, Peter cũng giống như nhiều bạn khác, thường bỏ quên bài “homework”. Mỹ Lan phải liên lạc với cô giáo dạy kèm riêng em, kiểm tra bài vở thường xuyên và liên lạc với gia đình em, đề nghị với phụ huynh hạn chế bớt giờ chơi video game dần dần. Nhờ vậy mà sau đó Peter đã làm bài đầy đủ hơn, thích học hơn.
TC: Cám ơn chị Mỹ Lan. Nhưng Peter có biết tiếng Việt không"
Peter gật đầu.
TC: Có biết sao không nói tiếng Việt"
Peter: I don’t know!
Phải có thêm một thời gian kiên tâm, thương mến, dìu dắt, Peter mới đổi câu “I don’t know” bằng “Tôi hiểu. Hiểu rồi”!
Về chuyện này chắc phải nhờ cô giáo Mỹ Lan!

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Là một học sinh Mỹ gốc Việt, học hành, đỗ đạt là mục đích mà chúng ta ai cũng mong muốn. Đi học có rất nhiều ích lợi cho cuộc sống của chúng ta bây giờ cũng như sau này.
Nơi mái nhà phía trước Chim mẹ xây tổ Đẻ trứng Và em theo dõi hàng ngày Trứng nở ra năm chim con Một buổi sáng Em nghe thấy tiếng chim kêu Rất vui
Ngày xưa rất xưa, có một người tiều phu nghèo xơ xác, bác làm việc quần quật từ sáng sớm tinh mơ đến tối mịt, cốt là để dành được một số tiền lo cho con.
Phượng tím đã rơi đầy trên những con đường trong thành phố nơi chúng ta ở. Mặt đường ngợp bông hoa phượng rụng, tím cả hai ven đường, nhuộm tím cả cỏ xanh. Dù không có tiếng ve sầu kêu râm rang, chúng ta cũng biết là mùa hè đã đến.
Giới thiệu: Đây là bài dự thi của Esther Thụy Vy Huỳnh, Em đã học xong chương trình tiếng Việt, hiện là phụ giáo cho Trung Tâm Việt Ngữ Hồng Bàng.
Kết quả học tập của học sinh là một món quà, một phần thưởng lớn cho các thầy cô giáo, để không bỏ công chịu khó dạy dỗ suốt một năm học.
Tóm tắt: Ngày xưa có hai anh em mồ côi mẹ, chịu không nổi với sự ác độc của dì ghẻ, người anh rủ em gái trốn ra khỏi nhà. Người dì ghẻ là một phù thủy, đã biến người anh thành một con Mang.
Các bạn thân mến, Tin vui và cũng là một tấm gương cho thiếu nhi chúng ta, về người một người anh tên là Derrick Ngô, ở Houston, Texas sẽ được vinh danh thủ khoa tại trường Trung Học Energy Institute.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.