Hôm nay,  

Thơ Thiếu Nhi Và Bé Lớn Nhanh

31/08/201900:00:00(Xem: 2603)

9.01.19TN Tho Thieu Nhi Jollen Truong Thanh Nha

Jollen Thanh Nhã Trương

 

Bé bé bằng bông

Bé mặc áo hồng

Bé thắt nơ tím

Búp bê của em

 

Búp bê không lớn

Búp bê nhỏ hoài

Cũng như nụ cười

Không hề thay đổi

 

Nhưng em thì khác

Em lớn rất nhanh

Mỗi năm lên lớp

Ở trường tiếng Anh

 

Em còn đi học

Vào mỗi Chủ Nhật

Tiếng mẹ của em

Là trường tiếng Việt

 

Em thích vô cùng

Nên học rất chăm

Về nhà ngoại hỏi

Em trả lời liền

 

Em nói tiếng Việt

Em viết văn Việt

Kể cho búp bê

Nó chẳng hiểu gì!

 

Bé bé bằng bông

Thôi thì không lớn

Chị lớn được rồi

Lo cho em mãi

 

Sẽ là cô gái

Em mặc áo dài

Em nói tiếng Việt

Yêu tiếng Việt hoài!

 

Jollen Thanh Nhã Trương

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tóm tắt: Ngày xưa có một bà góa sống với hai đứa con gái. Trước nhà có hai cây hoa hồng, một ra bông đỏ, một ra bông trắng vì vậy tên của hai cô là Bạch Tuyết và Hồng Hoa. Hai cô thường vào rừng hái trái nên các thú rừng đều coi họ như bạn. Vào một ngày mùa đông, có chú gấu đến xin vào nhà sưởi ấm và chú trở thành bạn của hai cô. Mùa đông qua và mùa Xuân tới, họ lại càng thân mật với nhau hơn...
Các bạn thân mến, Hồi nhỏ mình có học một câu trong chương trình tiếng Việt: Thời gian thấm thoắt thoi đưa Nó đi đi mãi, không chờ đợi ai!
Mùa lễ Tạ Ơn vừa mới qua, nhưng em vẫn còn cảm thấy niềm vui lâng lâng, khi em đuợc làm một việt (việc) nhiều ý nghỉa (nghĩa).
Tóm tắt: Ngày xưa có một bà góa, sống với hai cô con gái trong một túp lều tranh. Trước nhà có hai cây hoa hồng ra bông trắng và đỏ,nên một cô tên là Bạch Tuyết, một cô tên là Hồng Hoa. Hai cô gái thường vào rừng hái trái nên các thú rừng đều là bạn của họ. Một đêm đông, có tiếng gõ cửa, một chú gấu xin vào trú lạnh. Gấu được ngồi sưởi ấm bên bếp lửa và hai cô gái quen dần, đùa giỡn với gấu rất thân mật...
Em chưa hề nhìn thấy con gà Tây khi nó chưa chết như thế nào! Nhưn (Nhưng) năm nào mà đến ngày Lễ Tạ Ơn là em lại thấy một con gà tây chết rồi mà thơm phứt (phức), trần trụi nằm trên cái khay lớn, lấy từ trong cái lò nướng đem ra.
Mùa rét năm nay, tôi chưa tiện nói với các em về nỗi bất hạnh, khó khăn của những người nghèo không có nhà cửa, sống lang thang trong ngày và đêm ngủ ở các bãi đất trống, hay trước cửa chợ, trong các công viên, co ro, bệnh hoạn vì thiếu thốn phương tiện. Vậy mà trước ngày lễ Tạ Ơn, một số em đã đưa cho tôi một số tiền các em dành dụm được, và yêu cầu tôi có một buổi phát túi ngủ, phát chăn cho người không nhà.
Tóm tắt: Ngày xưa có một người đàn bà góa sống với hai cô con gái trong một túp lều tranh. Vì trước sân có hai cây hoa hồng, một cây ra hoa trắng, một cây ra hoa đỏ, nên bà đặt tên cho con là Bạch Tuyết và Hồng Hoa.
Các bạn thiếu nhi thân mến, Bạn Cindy vừa viết thư hỏi BN, nhờ giải thích câu: Không có thầy đố mầy làm nên”. BN không phải là cô giáo, nên chỉ hiểu được đến đâu thì giải thích cho Cindy đến đó thôi nhé. Cindy có thể hỏi thêm cô giáo của mình, kể cả các thầy cô giáo trường Mỹ.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.