Hôm nay,  

Bé Viết Văn Việt/ Bài Dự Thi Số 978: Vào Mùa Đông

12/3/201700:00:00(View: 4590)
Be Hien
Kathleen Hiền Nguyễn.

 
Năm nay, sau Lễ Thanksgiving, trời mới bắt đầu trở lạnh. Buổi sáng em rớt (rất) lười, chỉ muốn nằm trong chăn để được ấm mãi.

Nhưn (Nhưng) em phải dậy vì mẹ đứng bên giườn (giường), kêu goài (hoài). Dậy mau, trể (trễ) học đó nha, con ngoan. Nghe mẹ nóai (nói) ngoan là em dậy liền, vì em có hứa với mẹ là em sẽ ngoan. Mà em ngoan là mẹ cười. Lúc mẹ cười, mẹ rớt (rất) là đẹp.

Vậy là em đi sút (súc) miệng, đánh răng. Vừa xon (xong) là mẹ dọn đồ ăn sáng trên bàng (bàn) rồi. Em với chị em liềng (liền) ngồi ăn và uống sữa. Mẹ noái (nói) uống sữa mới cao lớn, không thì nhỏ như  mấy bạn xì trum trong truyện cổ tích. Xì trum em cũng thít (thích), nhưng các bạn ấy nhỏ quá, đi đường đâu ai thấy!

Hôm nay mẹ bắt em mặc áo len bên trong, rồi áo khoát (khoác) bên ngoài. Em chưa thấy lạnh lắm mà. Nhưng mẹ nói gió đầu mùa rớt (rất) độc, dễ bị ho, cúm, mà em cũng chích ngừa cúm rồi, đâu sợ. Nhưng em cũng mặc vì sợ mẹ nói em không ngoan.


Lúc mẹ chở hai chị em đến trường, ngồi trong  xe rớt (rất) là ấm. Chị em bỏ áo khoát (khoác). Em nhìn hai bên đường, lá cây bắt đầu màu vàng như vẫn còn trong mùa thu.

Nhưng qua một vài dãy phố thì em thấy chỗ đất trống có cái nhà thưòn (thường) hay bày trái cây bán, đã để đầy cây thông xanh. Chị em kêu lên cây thông nhiều quá, họ bán đó, mình mua đi mẹ.

Nhưn (Nhưng) mẹ nói chưa mua. Nhìn các cây thông sắp hàn (hàng) như cây trong rừng, em biết là mùa Giáng Sinh sắp tới. Em cũng biết là mẹ ít khi mua cây thông sớm, nhưng em thích nhà có cây thông để trong nhà mà phải cây thông tươi, vì mùi lá thông thơm lắm.

Giáng sinh tới rồi. Em tưởng tượn (tượng) ông già Noel đang chuẩn bị thùng quà, gần tới ngày, ông sẽ để lên xe cùng bầy tuần lôc chạy băng băng trên tuyết trắng. Em nhìn chị em, chị em cũng mỉm cười, chắc chị cũng đang nghĩ như em.

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Con Thiềm Thừ, trong truyện cổ tích “Tết Trung Thu” của nghệ sĩ Trịnh Bách.
Tuy thứ Hai mới là ngày rằm Trung Thu, nhưng hôm nay, chị Hằng Nga cũng đã rực rỡ hiện ra với tất cả thiếu nhi chúng ta rồi! Tất cả thiếu nhi đều thích chị Hằng Nga, vậy chị Hằng Nga là ai vậy?
Cứ khi Trung Thu về là em nhớ bà ngoại nhiều nhứt (nhất). Bây giờ thì bà ngoại ở xa lắm, nhưn (nhưng) em nhớ có một năm nhà em đón bà ngoại cũn (cũng) vào Tết Trung Thu.
Hôm nay là ngày các em và gia đình cùng nhau đón trăng mừng Tết Trung Thu, là Tết của Nhi Đồng. Theo truyền thuyết, trăng rằm tháng tám thường to và sáng lắm, còn chiếu lung linh hình chị Hằng Nga, chú Thỏ Ngọc, cậu Út của gia đình Thỏ tình nguyện đến cung trăng ở với Hằng Nga. Còn có chú Cuội, cứ ôm cây đa mà nhớ nhân gian. Cô muốn cho các em biết về truyền thuyết chú Cuội:
Tóm tắt: Ngày xưa có một ông vua cho trồng một vườn thượng uyển rất đẹp, trong vườn có một cây táo kết quả vàng. Nhưng cứ sau một đêm cây táo mất đi một quả. Vua sai người con cả thức canh, người con cả buồn ngủ quá, nên hôm sau vẫn mất đi một quả táo. Đến người con thứ, sau 12 giờ lại lăn ra ngủ nên lại một quả táo mất đi. Đến người con Út, ráng thức canh thì thấy một con chim vàng tới tha quả táo nên bắn một pháï tên. Tên không trúng chim mà chỉ làm rớt một cọng lông vàng.
Năm nào em cũn (cũng) hỏi mẹ goài (hoài): “Mẹ ơi, khi nào trung thu vậy?” Mẹ nói còn lâu lắm. Rồi em hỏi nữa. Mẹ nói khi nào con thấy các cửa tiệm bánh treo bán đèn trung thu thì sắp tới Tết Trung Thu”.
Một màn vũ của Thiếu Nhi Câu Lạc Bộ Tình Nghệ Sĩ trong “Đêm Hội Trăng Rằm”
Tóm tắt: Ngày xưa có một ông vua sai trồng một vườn cây đẹp sau cung điện. Trong vườn có một cây táo kết quả vàng, nhưng cứ sau một đêm thì cây táo lại thiếu một trái. Nhà vua sai hoàng tử cả và hoàng tử thứ đi canh hai đêm thì hai chàng đều bun ngủ và vẫn mất hai trái táo, Đến phiên hoàng tử Út, hoàng tử cố gắng thức và thấy một con chim vàng đến ăn táo.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.