Hôm nay,  

Bé Viết Văn Việt/ Bài Dự Thi Số 869: Về Quê

04/10/201500:00:00(Xem: 4421)
Quê em ỡ (ở) Việt Nam vì em là người Việt Nam. Ngày mai em sẻ (sẽ) về với ba má em để thăm dì, cậu và chú thím. Em thít (thích) lấm (lắm). Em có chào tạm biệc (biệt) mấy nhõ (nhỏ) bạn của em, nói là em đi về quê và khi về sẻ (sẽ) kể chuyện cho các nhõ (nhỏ) nghe.

Một tuần trước, em được đi mua đồ với mẹ. Em rấc (rất) vui và muống (muốn ) mua thật nhiều kẹo cho các em họ vì nghe nói kẹo ỡ (ở) bên đó độc lấm (lắm), vì người Trung Quốc bỏ đồ khôn (không) tốt vào, ăn rấc (rất) có hại. Nhưn (Nhưng) mà má nói mua ít thôi, vì mua nhiều sẻ (sẽ) bị bỏ lại, va li nặng lấm (lắm), mà số kí-lô họ cho đem theo khôn (không) nhiều. Em rấc (rất) là tiết (tiếc).

Em soạn đồ, quần áo vừa đủ. Em mang theo ba cái áo tắm, vì em thít (thích) tắm biễn (biển). Em cần theo hai hộp chery vì em họ của em đã viếc (viết) thư cho em, nói muống (muốn) được ăn chery của Mỹ.

Em rấc (rất) nôn nao muống (muốn) lên máy bay, nhưn (nhưng) em cũn (cũng) sợ mấy người làm việc ở phi trườn (trường) lấy đồ của em. Ở phi trườn (trường) đã nhiều người mất đồ. Dì của em kễ (kể) đã bị lấy mất một thùn (thùng) đồ ngay trướt (trước) mắt.

Cô ơi! Em khôn (không) biết viếc (viết) gì nửa (nữa), vì em đang nôn lên máy bay về quê. Cô nhớ sữa (sửa) chính tã (tả) cho em, nếu khôn (không) người ta sẻ (sẽ) cười em học chưa giỏi. Em nghe lời cô dặn nên khôn (không) nói học dốt.

Vy Nguyễn

Lớp Bốn

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tóm tắt: Ngày xưa có một cặp vợ chồng, cầu khấn mãi mới sinh được một mụn con gái. Đứa con gái này nuôi hoài không lớn nên hai vợ chồng bàn nhau, đem bỏ trong rừng.
Lâu lắm rồi mới thấy bạn Mai Hân viết bài gửi cho trang thiếu nhi, B.N thông cảm thôi, vì các lên lớp lớn, bạn càng dành thì giờ để học nhiều hơn. Cuối tháng 2 vừa qua,
Đa số các bạn thiếu nhi đều thích các màn trình diễn, bay vọt lên khỏi mặt nước của loài cá heo, và loại động vật này rất dễ thân thiện, gần gũi với con người nếu được huấn luyện.
Một năm sau, Ka Điêng sinh một bé trai mặt mày khôi ngô, tuấn tú. Nàng không còn quạnh hịu như trước nữa. Mặc dù không biết cha của đứa bé là ai, nhưng nàng vẫn cảm thấy vui sướng.
Văn phòng chưa mở cửa, tôi lững thững đi về lớp. Tôi mở tất cả các cửa sổ để đuổi mùi mốc trong phòng. Không khí trong lành ùa vào phòng, tôi rùng mình và vội khoác thêm chiếc áo len.
Em đã trễ, và em phải chạy vội vào lớp, em không muốn bị mất tiền “mừng tuỗi (tuổi)”. May quá, các bạn đan (đang) chúc Tết cô em, em đi mau về chỗ ngồi của mình.
Chủ Nhật tuần rồi, Bảo Ngọc được tham dự một buổi sinh hoạt và Văn Nghệ “Hội Xuân Bắc Ninh” do Hội Đồng Hương Bắc Ninh Nam California tổ chức..
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.