Hôm nay,  

Bé Viết Văn Việt/ Bài Dự Thi Số 869: Về Quê

10/4/201500:00:00(View: 4423)
Quê em ỡ (ở) Việt Nam vì em là người Việt Nam. Ngày mai em sẻ (sẽ) về với ba má em để thăm dì, cậu và chú thím. Em thít (thích) lấm (lắm). Em có chào tạm biệc (biệt) mấy nhõ (nhỏ) bạn của em, nói là em đi về quê và khi về sẻ (sẽ) kể chuyện cho các nhõ (nhỏ) nghe.

Một tuần trước, em được đi mua đồ với mẹ. Em rấc (rất) vui và muống (muốn ) mua thật nhiều kẹo cho các em họ vì nghe nói kẹo ỡ (ở) bên đó độc lấm (lắm), vì người Trung Quốc bỏ đồ khôn (không) tốt vào, ăn rấc (rất) có hại. Nhưn (Nhưng) mà má nói mua ít thôi, vì mua nhiều sẻ (sẽ) bị bỏ lại, va li nặng lấm (lắm), mà số kí-lô họ cho đem theo khôn (không) nhiều. Em rấc (rất) là tiết (tiếc).

Em soạn đồ, quần áo vừa đủ. Em mang theo ba cái áo tắm, vì em thít (thích) tắm biễn (biển). Em cần theo hai hộp chery vì em họ của em đã viếc (viết) thư cho em, nói muống (muốn) được ăn chery của Mỹ.

Em rấc (rất) nôn nao muống (muốn) lên máy bay, nhưn (nhưng) em cũn (cũng) sợ mấy người làm việc ở phi trườn (trường) lấy đồ của em. Ở phi trườn (trường) đã nhiều người mất đồ. Dì của em kễ (kể) đã bị lấy mất một thùn (thùng) đồ ngay trướt (trước) mắt.

Cô ơi! Em khôn (không) biết viếc (viết) gì nửa (nữa), vì em đang nôn lên máy bay về quê. Cô nhớ sữa (sửa) chính tã (tả) cho em, nếu khôn (không) người ta sẻ (sẽ) cười em học chưa giỏi. Em nghe lời cô dặn nên khôn (không) nói học dốt.

Vy Nguyễn

Lớp Bốn

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Mẹ của em năm nay đã ngoài 50 tuổi rồi. Hằng ngày mẹ vẫn đi làm kiếm tiền để nuôi gia đình và các anh em ăn học. Với ba, mẹ là một người vợ đảm đang cùng gánh vác với ba trong những việc khó nhọc. Còn với các em, mẹ là một người mẹ dịu hiền luôn giúp đỡ và yêu thương con cái.
Tâm Tình Thầy Trò của cô giáo Võ Minh Nguyệt, giáo viên lớp 4 trường Việt Ngữ Hồng Bàng. “ Dưới đây là những câu thơ lục bát do chính các học sinh lớp 4 tập làm, tôi gom góp lại trong bài viết này cống hiến cho các Thầy Cô và Phụ Huynh để cùng thấy kết quả sự cố gắng học tập của các cháu trong quá trình rèn luyện tiếng Việt, gìn giữ những truyền thống tốt đẹp của Dân tộc.
Tóm tắt: Ngày xưa có hai anh em mẹ chết sớm, sống với cha nhưng bị dì ghẻ là một phù thủy độc ác hành hạ rất dã man. Hai anh em bèn bỏ trốn khỏi nhà, lạc trong rừng rất đói khát.
Bé Jamie Catarino với “chiến lợi phẩm” trong Ngày Lễ Trứng.
Tiêu chuẩn thứ bảy của tôi tập trung vào vai trò của tôi. Trước tiên, tôi sẽ giúp các con tôi. Tôi hiểu mỗi đứa con tôi đều có trình độ nhận thức riêng. Do đó, tôi sẽ khuyến khích sự cố gắng và chuyên cần. Tôi sẽ là tấm gương. Các con tôi cần thấy người mẫu mực và tôi sẽ lấy tôi ra làm thí dụ cho chúng.
Sáng nay vừa ngủ dậy Em nhìn ra cửa sổ Một chiếc lá vàng rơi Em nghe tiếng mẹ khóc Mới biết ngoại đi rồi
Bài Dự Thi Của Em Aspen Vân, trung Tâm Việt Ngữ Hồng Bàng, gồm có bài tập làm ở nhà và bài viết về câu tục ngữ: “Lá Lành Đùm Lá Rách”.
Người anh thấy nước thì vội vàng xuống suối, nhưng cô em gái ngăn lại, bảo anh: “Anh ơi, xin anh đừng uống nước suối này kẻo anh lại biến thành sói và ăn thịt em”. Nghe nói uống nước sẽ thành sói, ăn thịt em mình, người anh lại chùn bước và nhìn em: “Anh sẽ cố nhịn cho tới khi anh em mình tìm thấy một con suối khác, mặc dù sức anh đã gần kiệt rồi! Nhưng nếu tới con suối khác, lúc đó em muốn nói gì thì nói, thế nào anh cũng phải uống, đói anh còn chịu được, nhưng khát quá, anh sẽ chết!”
Để con tôi khỏe mạnh từ tinh thần tới thể chất, tôi sẽ dạy chúng rằng, xoa dịu những nỗi khổ đau không phải bằng sự tủi thân mà bằng khả năng nội tại và sức mạnh tinh thần. Hiểu được khái niệm này, chúng sẽ biết hạnh phúc không phải từ những gì mình có mà chính từ con người mình.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.