Hôm nay,  

Bé Viết Văn Việt/ Bài Dự Thi Số 869: Về Quê

04/10/201500:00:00(Xem: 4415)
Quê em ỡ (ở) Việt Nam vì em là người Việt Nam. Ngày mai em sẻ (sẽ) về với ba má em để thăm dì, cậu và chú thím. Em thít (thích) lấm (lắm). Em có chào tạm biệc (biệt) mấy nhõ (nhỏ) bạn của em, nói là em đi về quê và khi về sẻ (sẽ) kể chuyện cho các nhõ (nhỏ) nghe.

Một tuần trước, em được đi mua đồ với mẹ. Em rấc (rất) vui và muống (muốn ) mua thật nhiều kẹo cho các em họ vì nghe nói kẹo ỡ (ở) bên đó độc lấm (lắm), vì người Trung Quốc bỏ đồ khôn (không) tốt vào, ăn rấc (rất) có hại. Nhưn (Nhưng) mà má nói mua ít thôi, vì mua nhiều sẻ (sẽ) bị bỏ lại, va li nặng lấm (lắm), mà số kí-lô họ cho đem theo khôn (không) nhiều. Em rấc (rất) là tiết (tiếc).

Em soạn đồ, quần áo vừa đủ. Em mang theo ba cái áo tắm, vì em thít (thích) tắm biễn (biển). Em cần theo hai hộp chery vì em họ của em đã viếc (viết) thư cho em, nói muống (muốn) được ăn chery của Mỹ.

Em rấc (rất) nôn nao muống (muốn) lên máy bay, nhưn (nhưng) em cũn (cũng) sợ mấy người làm việc ở phi trườn (trường) lấy đồ của em. Ở phi trườn (trường) đã nhiều người mất đồ. Dì của em kễ (kể) đã bị lấy mất một thùn (thùng) đồ ngay trướt (trước) mắt.

Cô ơi! Em khôn (không) biết viếc (viết) gì nửa (nữa), vì em đang nôn lên máy bay về quê. Cô nhớ sữa (sửa) chính tã (tả) cho em, nếu khôn (không) người ta sẻ (sẽ) cười em học chưa giỏi. Em nghe lời cô dặn nên khôn (không) nói học dốt.

Vy Nguyễn

Lớp Bốn

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Lời mở đầu: Con tên là Nguyễn Khoa Alan. Con là học sinh lớp 5A của trường Việt Ngữ Hồng Bàng. Nhân dịp lễ Mother’s Day, con muốn viết về bà ngoại của con.
Các em thân mến, Mới nhập học đó, các em tưng bừng, hớn hở với cặp, sách vở mới tinh đến trường, nhất là ngôi trường dạy tiếng Việt, tuy mỗi tuần chỉ có một buổi cuối tuần, nhưng thân mật, ấm cúng biết bao, khi trong lớp học, tất cả cùng nói một ngôn ngữ: tiếng Mẹ.
Tóm tắt: Ngày xưa có hai anh em mồ côi mẹ, chịu không nổi với sự hành hạ, tàn ác của dì ghẻ nên trốn nhà ra đi. Dì ghẻ vốn là một mụ phù thủy nên đuổi theo, biến người anh thành một con Mang.
Bé Randall với ca khúc Quê Hương, thơ Đỗ Trung Quân trong đêm nhạc “ Khúc Hát Mẹ Yêu” của lớp thanh nhạc Lê Hồng Quang tổ chức tại hội trường nhật báo Người Việt. (Hình Việt Phạm).
Chị Bảo Ngọc thân mến, Em tên là Tina Nguyễn. Năm nay em học lớp 8 cả trường Mỹ lẫn trường dạy tiếng Việt. Hôm nay, em muốn tâm sự với chị chuyện của em.
Em biết Ngoài vườn sau nhà em Có một hang thỏ Có thỏ mẹ và ba thỏ con Là bốn con thỏ
Tóm tắt: Ngày xưa có hai anh em mẹ mất sớm, sống với dì ghẻ quá ác độc nên người anh dẫn em gái trốn khỏi nhà. Dì ghẻ là một bà phù thủy, đã dùng phép thuật biến người anh thành một con Mang. Cô em gái tìm được một túp lều nhỏ trong rừng, hằng ngày hái trái về nuôi anh. Cuộc sống rất an lành thì bỗng một hôm nhà vua cùng tùy tùng đến khu rừng săn bắn. Cuộc săn kéo dài nhiều ngày và người anh xin em cho mình ra khỏi lều dự cuộc săn. Đến ngày thứ ba, Mang bị thương, nên có người biết chỗ ở của Mang , về báo cho vua hay. Hôm sau, chân Mang lành hẳn, lại xin em cho tham dự cuộc săn. Nhà vua đi tới túp lều, đã sửng sờ trước vẻ đẹp của cô gái và xin cưới cô về làm vợ. Cô bằng lòng và đem Mang về hoàng cung. Bà dì ghẻ tưởng hai anh em đã bị thú dữ xé xác ăn thịt, nghe tin cô em đã thành hoàng hậu thì tức giận, ghen tức. Cô con gái của mụ, xấu như ma lem, lại chột một mắt, cũng hờn dỗi khóc lóc muốn soán ngôi hoàng hậu. Mụ phù thủy hứa sẽ dùng kế...
Thầy Vũ Hoàng, Chủ Tịch Ban Đại Diện Các Trung Tâm Việt Ngữ Nam California, sau khi gửi Thông Báo về Khóa Tu Nghiệp Sư Phạm Kỳ 31-2019, đã gửi thêm Phiếu Ghi Danh để thầy cô tiện dụng ghi danh sớm.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.