Hôm nay,  

Bs Nguyễn Đan Quế Tố Csvn Cịn Giam 100 Tù Chính Trị

4/15/199900:00:00(View: 18653)
Bác sĩ Nguyễn Đan Quế, một cựu tù nhân chính trị nổi tiếng dưới chế độ cộng sản Hà Nội, đã lên án chế độ lao tù của chế độ này và khẳng định còn hơn 100 tù nhân về chính kiến đang bị giam cầm. Đây là lần đầu tiên Bác sĩ Nguyễn Đan Quế trả lời phỏng vấn của báo chí quốc tế kẻ từ khi ông ra khỏi nhà tù Z30A ở Xuân Lộc vào tháng 9-1998.
Theo ký giả Kenn Trieur thuộc hãng thông tấn Deutsch Press Agentur (Đức), lời tố giác của Bác sĩ Nguyễn Đan Quế đã soi tỏ được một phần khung cảnh đen tối của hệ thống lao tù trong chế độ cộng sản Việt Nam, mà Bác Sĩ đòi phải mở cửa cho thanh tra quốc tế. Ông nói đến cảnh những người bạn đồng cảnh ngộ bị đánh đập, bị thiếu ăn, và bị khủng bố tinh thần ở trại tù Z30A.
Đa số danh sách tù nhân do các nhà ngoại giao Phương Tây đưa ra cho là chỉ còn vài chục tù nhân chính trị trên toàn lãnh thổ Việt Nam. Nhưng theo lời Bác sĩ Nguyễn Đan Quế, danh sách do các tổ chức đấu tranh của cộng đồng người Việt hải ngoại phổ biến là gần với thực tế hơn, tức trên 100 người. Trong số các tù nhân này có các tu sĩ và tín đồ Phật Giáo, Ky Tô Giáo, Tin Lành, và các tù nhân chính trị thuần túy.

Theo Bác sĩ Nguyễn Đan Quế, ban giám đốc trại tù rất là gian trá. Họ đồng hóa tù chính trị với thường phạm. Tù nhân không bao giờ được yên thân vì phải thường xuyên đối phó với những vấn đề do ban giám đốc cố tình gây ra. Tù nhân còn là nạn nhân của tham nhũng: phải hối lộ để có thêm thực phẩm bồi dưỡng cho 8 tiếng đồng hồ lao động mỗi ngày. Một hình thức bạo lực khác là dùng công an phạm pháp để đánh đập tù chính trị. Nếu bị kỷ luật, người tù còn bị đánh đập, bị bỏ đói và bỏ cho khát nước.
Trước ngày 30-4-1975 Bác sĩ Nguyễn Đan Quế giảng dạy tại Đại Học Y Khoa Sài Gòn. Từ 1978 đến tháng 9-1998 ông bị tù 2 lần, lần đầu 10 năm. Sau khi được thả nhờ Ân Xá Quốc Tế can thiệp, ông lập Cao Trào Dân Chủ và Nhân Quyền đòi Hà Nội tổ chức bầu cử tự do dân chủ. Hậu quả là ông bị lãnh án 20 năm tù nữa. Trong thời gian bị ngục tù, có một lần Bác sĩ Quế bị cùm suốt 5 tháng dài biệt giam trong một xà lim ẩm mốc. Từ khi được thả vào tháng 9-1998, Bác sĩ Quế sống tại Sài Gòn với gia đình.
Theo lời nhà báo Kenn Trieur thì điện thoại của Bác sĩ Quế bị nghe lén và ông bị công an theo dõi thường trực. Tuy có 2 người con định cư tại Hoa Kỳ, song Bác sĩ Quế từ chối đi luu vong ở ngoại quốc. Ông xác định tiếp tục hoạt động phụng sự cho dân tộc và đất nước Việt Nam.

Reader's Comment
9/24/201215:19:56
Guest
To think, I was confused a mniute ago.
Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
... không ai có thể phủ nhận được sự tận tụy, cùng tấm lòng vị tha, của hằng vạn giáo viên trên khắp nẻo đường đất nước. Xin chân thành cảm ơn các em, các cháu – những cô gái Việt Nam vô danh và thầm lặng – đã vì những mầm non bất hạnh mà hy sinh, và trao trọn tuổi thanh xuân, để tương lai của xứ sở đỡ được phần đen tối.
Ngoài mặt ai cũng tưởng đảng Cộng sản Việt Nam đang “sống hùng”, “sống mạnh”, nhưng bên trong lại đang lo tranh đấu chống cuộc chiến tư tưởng để bảo vệ chế độ...
Nếu cha mẹ cũng như ông bà và chú bác của Lucas vẫn cứ im lặng cam chịu và chấp nhận chế độ hiện hành thì trong tương lai gần con bé sẽ được giám sát bởi đôi ba cái camera, chứ (e) không phải một...
Theo tôi thì “các vị cán bộ” này đều vẫn ngủ rất ngon vì họ được bảo vệ rất kỹ trong những căn “nhà gỗ triệu đô” bởi chế độ hiện hành. Qua lệnh xử phạt “500 triệu đồng và cho tồn tại ‘biệt phủ’ của gia đình ông Phạm Sỹ Quý” ở Yên Bái, mọi người đều thấy được cái tâm, cũng như cái tầm, của những người hiện đang nắm quyền bính ở Việt Nam. Đất nước này tuy không nằm trên đường xích đạo như Ecuador nhưng số phận thì e đen đủi hơn nhiều...
Tuổi trẻ Việt Nam sống dưới chế độ Cộng sản thì phải “vừa hồng, vừa chuyên”, ai không đạt tiêu chuẩn sẽ bị loại khỏi hàng ngũ “hạt giống đỏ”. Nhưng tình trạng “khô đoàn, nhạt đảng” và “phai nhạt lý tưởng Mác-Lênin, Tư tưởng Hồ Chí Minh” lại đang đe dọa sự tồn vong của chế độ. Về tổng thể, điều này không mới, nhưng tính “đại trà” (tràn lan) của tình hình này đã khiến đảng Cộng sản Việt Nam lo sốt vó. Vì vậy, đảng đã chỉ thị phải khẩn trương chống đỡ.
May mắn là những trường hợp “đáng tiếc” như thế không nhiều. Dù hết sức nỗ lực từ nhiều năm qua, Ủy Ban Nhà Nước Về Người Việt Ở Nước Ngoài (NVNONN) cũng chỉ thu dụng được chừng năm bẩy tên vô loại loanh quanh ở phố Bolsa, thôi: Nguyễn Phương Hùng, Hoàng Duy Hùng, Vũ Hoàng Lân, Nguyễn Ngọc Lập, Nguyễn Trường…
Trên nóc chợ có dựng tượng Nguyễn Trung Trực bằng đồng. Pho tượng nhỏ, kích thước chỉ bằng một người thường, và không có đường nét nào đặc biệt, ngoại trừ đôi mắt. Ngó buồn thảm thiết!
Cộng sản Việt Nam nhìn đâu cũng thấy kẻ thù và các “thế lực thù địch, phản động”, nhưng chúng là ai mà làm điện đầu nhà nước? Hỏi cho vui vậy thôi chứ Công an biết hết. Không dám bắt vì chúng nói đúng những việc đảng và nhà nước ngồi lên Hiến pháp và Pháp luật...
Vài hôm trước, trước khi “toàn dân nô nức” kỷ niệm Ngày Giải Phóng Thủ Đô (lần thứ 68) nhà thơ Hoàng Hưng đã viết một câu ngăn ngắn (và hơi khó hiểu) trên trang FB của ông: “Sắp đến ngày 10/10 ! Biết bao người con tinh hoa của Hà Nội vui mừng đón ngày ấy rồi tan nát cả đời sau ngày ấy huhu…”
Trong mọi tình huống “tự diễn biến, tự chuyển hóa” không đâu nguy hiểm bằng trong hai lĩnh vực an ninh và quốc phòng, vì sự tồn vong của chế độ CSVN hoàn toàn lệ thuộc vào Công an và Quân đội...
DB Derek Trần: Tôi làm tất cả để bảo vệ cộng đồng mình trong vấn đề di trú

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.