Hôm nay,  

Vượt Biên trong Container: Tối, Sợ, Lạnh, Chỉ Nghĩ Chết

29/10/201900:30:00(Xem: 3742)
HÀ TĨNH, VN -- Trong nguy cơ có thể nhiều người Việt Nam nằm trong số 39 người đã chết trong chiếc xe tải định mệnh tại Anh trong tuần qua, một người đàn ông tại tỉnh Hà Tĩnh đã thuật lại câu chuyện đi chui ra nước ngoài để kiếm ăn bao gồm cả việc 7 lần chui bám vào thùng container để vào nước Anh kinh hoàng như thế nào, theo báo Dân Trí tường thuật hôm 29 tháng 10 như sau.
Trở về từ Anh, anh Tường không nguôi ám ảnh 7 lần chui bám container vượt biên, đối diện với cái đói, cái rét, đánh cược mạng sống trong thùng container.
Mấy ai hiểu được, đằng sau đồng tiền họ gửi về là những giọt nước mắt, mồ hôi, thậm chí đánh cược sinh mạng.
Anh Ngô Mạnh Tường (tên nhân vật đã thay đổi, trú xã Cương Gián) không thể quên được 7 lần chui bám container vượt biên sang Anh.
Bị cảnh sát bắt giữ rồi trả về, anh vẫn cố vượt nhiều thêm lần nữa vì lỡ vay số tiền lớn để đóng cho đường dây đưa người đi.
Cách đây 5 năm, anh biết đến đường dây đưa người đi Anh với chi phí khoảng 400 triệu đồng nên đã cầm cố tài sản.
Để đến được nước Anh, Tường đã trải qua 7 lần đu bám container, bị cảnh sát bắt giữ và trả về, rồi lại vượt biên và bị bắt giữ rồi trả về… Hành trình đầy rủi ro và nước mắt của anh cứ lặp đi lặp lại như thế.
Tường kể, ban đầu anh đáp máy bay qua Moscow (Nga), rồi tiếp tục vượt biên sang Pháp và điểm dừng chân cuối cùng là Anh.
Vừa đặt chân đến Pháp, người môi giới cho biết, muốn qua được nước Anh có 2 con đường. Thứ nhất đi phà vượt đường hầm qua eo biển Manche ở Calais, con đường thứ hai là đi bằng đường biển từ cảng Calais đến cảng Dover (Anh).
Những kẻ đưa người đi vạch ra thêm cách đi an toàn hơn khi chi thêm một khoản tiền lớn để được ngồi trên cabin cùng tài xế container hoặc có người đưa phà đến dẫn đi trực tiếp.
Nếu người nào ít tiền hơn thì đi “cỏ”, nghĩa là buộc phải ngồi sau thùng xe container đông lạnh hoặc tự mình tìm chỗ trốn trong xe container phủ bạt hay nhảy lên xe rồi chui vào bên trong.
Khi số tiền ở nhà đã cạn, Tường chấp nhận đi theo dạng “cỏ” như những người Việt khó khăn khác.
Khoảng tháng 7/2014, Tường và khoảng 30 người Việt khác được 3 người đàn ông đưa lên ngồi vào thùng xe container xuất phát từ cảng Calais (Pháp).
Cánh cửa thùng xe container đóng kín bịt bùng, anh Tường bắt đầu sợ hãi và nghĩ đến cái chết.
“Ngồi trong thùng xe, tôi và 30 người khác cắn răng và tự động viên mình cố gắng. Nhưng khi di chuyển được khoảng 100km trong trạng thái lắc lư, lạnh buốt óc thì bất ngờ thùng container bật mở, tôi mới biết là đã bị công an tóm”, anh Tường nói.
Bị bắt giữ và nhốt trong 1 căn phòng dành cho người tị nạn, rồi bị trục xuất về Pháp, mọi người lại chờ cơ hội để vượt biên tiếp.
Vượt biên lần đầu thất bại, nghĩ phải nín thở ngồi co ro trong thùng xe container bịt kín, Tường sợ hãi chỉ muốn quay trở về, nhưng rồi khoản nợ mấy trăm triệu cứ ám ảnh và thôi thúc, Tường nghĩ phải “liều”.

Một lần không được, 2 lần, 3 lần không được… và rồi 60 ngày với 7 lần ngồi thùng xe container vượt sang Anh.
Lần thứ 8, Tường buộc phải mượn điện thoại gọi về cho gia đình để vay mượn đóng thêm 100 triệu, chọn đi con đường an toàn hơn là ngồi ở cabin ghế phụ với tài xế.
“7 lần chui trong thùng xe container là những lần hoảng sợ, chỉ nghĩ đến cái chết, đói và rét, có lúc lạnh 2 hàm răng cứ cắn vào nhau. Trong thùng xe, nhiều người đã bật khóc.
Thật may lần thứ 8 tôi đi thành công và được vào làm ở quán ăn, sau đó làm nail nên thu nhập cũng khá.
Nay chỉ cần nghĩ chặng đường đi, tôi không còn muốn chui vào thùng container thêm lần nào nữa”, anh Tường nhớ lại.
Gần 10 năm trôi qua, mỗi khi nhắc đến hành trình sang nước Anh, anh N.V.T (trú xã Thiên Lộc, huyện Can Lộc) vẫn khiếp đảm khi 6 lần bị tống vào thùng container để vượt biên nhưng bất thành.
Năm 2004, anh T. học hết phổ thông. Qua môi giới, anh tìm gặp một người đàn ông để đặt vấn đề đi Tiệp Khắc với phí 8.500 USD.
Tháng 4/2006, anh T. được dẫn ra Hà Nội bay đi Tiệp Khắc, chuyến bay nhiều giờ đồng hồ mới đến được Tiệp. Tại đây, anh T. được người môi giới làm “thủ tục” sang Anh.
Anh T. cùng 7 người khác được đưa về một chiếc kho ở ngoại ô 1 thành phố, tá túc 1 tuần và được đưa lên ô tô chở sang Pháp.
Tới Paris, cả nhóm được đưa về 1 ngôi nhà ở quận 13. Tại chiếc kho này có khoảng 40 người Việt đã đợi sẵn từ trước để chờ vượt biên.
“Tôi vượt biên bằng đường VIP, đi theo đường dây này tôi phải trả thêm 10.000 euro, họ bảo đến nơi an toàn mới đóng tiền”, anh T. nói.
Suốt 14 ngày ở kho tập kết chờ vượt biên, nhóm người đi bị cô lập hoàn toàn với thế giới bên ngoài.
Một buổi sáng, nhóm anh T. được gọi dậy để chuẩn bị vượt biên. Anh T. và mọi người bị đẩy vào một thùng container kín mít rồi di chuyển theo hướng biên giới Pháp - Anh.
Trước khi lên xe, nhóm được lái xe người nước ngoài giao cho 1 cái búa và 1 cái đục để đề phòng trường hợp nguy hiểm như thiếu không khí sẽ được phép đục thùng xe để cầu cứu.
Xe đến cảng Calais thì bất ngờ dừng lại. Khoảng 10 phút sau, cửa thùng container bị mở toang, rất nhiều người mặc cảnh phục đứng chờ sẵn phía ngoài.
T. biết bị cảnh sát bắt giữ và bị trục xuất trở lại Pháp. Cứ như thế suốt 6 lần anh T. vượt biên qua nước Anh đều bất thành.
Đi theo đường VIP không được, anh T. quyết định chuyển sang vượt biên bằng đường “cỏ” và chỉ phải trả 6.500 euro.
Lần này, anh được đưa đến 1 địa điểm gần cây xăng dầu thuộc cảng Calais. Khoảng 23h, T. được đưa lên xe tải chở lốp sau đó nằm chờ đến 4h sáng hôm sau theo xe vượt biên.
“10h sáng cùng ngày hôm đó, xe tải đến địa phận nước Anh. Tôi cùng với 3 người khác rạch bạt xe tải bỏ trốn. Đến một địa điểm an toàn, tôi mượn điện thoại của 1 người nước ngoài gọi điện cho người quen đến đón”, anh T. kể.
Sau khi vượt biên an toàn, anh T. được người quen dẫn về địa điểm ở ngoại ô Paris tìm việc làm. Anh này mưu sinh tại nước Anh suốt 5 năm mới trở về quê hương.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Trận đánh tái chiếm cổ thành Quảng Trị kéo dài 81 ngày trong mùa Hè đỏ lửa 1972 là một trong những trận đánh dài và khốc liệt nhất trong chiến tranh Việt Nam. Trong tạp chí tháng Tư trên trang mạng khảo cứu lịch sử historynet năm nay, Thiếu Tướng hồi hưu John D. Howard, một sĩ quan West Point và cựu cố vấn tại chiến trường Việt Nam vào năm 1972 đã kể lại diễn biến toàn bộ chiến dịch và trận tái chiếm lịch sử này. Xin giới thiệu lại bài viết này nhân kỷ niệm 50 năm trận tái chiếm cổ thành kết thúc vào ngày 16 tháng 9 năm 1972...
Đảng Cộng sản Việt Nam (CSVN) đã “cạn kiệt” các vấn đề quốc kế dân sinh hay sao mà lại đem những chuyện cũ ra thảo luận tại Hội nghị Trung ương 6 vào tháng 10?
... nếu không có ngày 19/8/1945 thì chắc chắn đất nước đã rẽ sang một khúc quanh mới xán lạn hơn...
✱ Đại sứ Lodge và Tướng Westmoreland đã rời Việt Nam đi tham dự hội nghị tại Honolulu, trong khi lực lượng chính phủ,do Viên chỉ huy, chiếm Đà Nẵng vào sáng sớm Chủ nhật 15.5.1966 ✱ Đính bỏ chạy chạy đến Huế, cùng với Thi, Nhuận, một số tỉnh trưởng bất đồng chính kiến, và các Phật tử công khai tố cáo sự trở lại của quân đội chính phủ. ✱ Tướng Cao, không tha thiết đến việc chỉ huy quân đoàn, HĐTL đã ép buộc ông ta nhận nhiệm vụ - từ chối ra lệnh tấn công vào các chùa ở Đà Nẵng ✱ Cố vấn Mỹ đề xuất việc không tiếp tế cho lực lượng bất đồng chính kiến, một bước mà sau đó Tướng Viên nhiệt tình tán đồng ✱ Người Mỹ cố gắng thuyết phục Thi và Đính bằng cách đổ lỗi cho các phần tử cực đoan Phật giáo trong Phong trào Đấu tranh, đặc biệt là Trí Quang ✱ CIA: Trí Quang đã thừa nhận khi lánh nạn tại Đại sứ quán Mỹ việc lập kế hoạch ... nhưng phủ nhận việc cố tình xúi giục vụ bạo động xảy ra vào ngày 8 tháng 5, 1963 dẫn đến cái chết của 8 người...
Ông Quý Hải (nói riêng) và những người CSVN (nói chung) xem chừng khó mà hiểu được điều giản dị này: “Chỉ cần làm chết một người khi người ấy không vũ khí phòng thân cũng đủ để trở thành tội ác.”
Trước thềm Hội nghị Trung ương 6, tháng 10/2022, bàn về “Tổng kết 15 năm thực hiện Nghị quyết Trung ương 5 (khóa X) về tiếp tục đổi mới phương thức lãnh đạo của Đảng”, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng vẫn còn nhức đầu với công tác “phòng, chống tham nhũng, lãng phí, tiêu cực”, và “chống suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống, "tự diễn biến", "tự chuyển hoá" trong nội bộ”...
Phải cần thêm bao nhiêu dân oan, bao nhiêu mảnh đời bầm dập, và bao nhiêu gia đình nông dân tan nát nữa để cái nhà nước hiện hành có thể “hoàn thiện CNXH ở Việt Nam vào cuối thế kỷ này”?
Nếu không “có vấn đề” thì tại sao phải bảo vệ Đảng, nhưng bảo vệ để làm gì?
Những người vợ tù bây giờ đã cùng chồng tích cực nhận lãnh vai trò “tác nhân,” thay vì chỉ nhẫn nhục “cam chịu lịch sử” như lớp người đi trước, dù họ vẫn bị đe dọa và sách nhiễu thường xuyên...
Thằng chả đoán bậy bạ vậy mà không trật. Báo Thanh Niên, số ra ngày 26 tháng 07 năm 2022, vừa hân hoan chạy tít: “Hà Nội Lên Kế Hoạch Khôi Phục Loa Phường”!
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.