Hôm nay,  

Mức Tuổi Thọ Trung Bình Của Hoa Kỳ Đang Giảm – Có Phải Lỗi Tại COVID?

23/06/202300:00:00(Xem: 1961)
tuoi tho trung binh
Mức tuổi thọ trung bình của người dân Hoa Kỳ vẫn đang giảm dù đại dịch đã đi qua. Đáng lo ngại hơn nữa, có một sự thay đổi chưa từng được ghi nhận trong thế kỷ qua, là xác suất trẻ em và thanh thiếu niên sống đến 20 tuổi hiện nay đang giảm dần. (Nguồn: pixabay.com)
 
Mùa thu năm ngoái, số liệu thống kê liên bang cho thấy mức tuổi thọ trung bình của người dân Hoa Kỳ năm 2021 đã giảm hai năm liên tiếp. Dễ thấy rằng nguyên nhân trực tiếp và rõ ràng nhất là do COVID-19. Đại dịch tàn khốc đã cướp đi sinh mạng của hơn 1 triệu người ở Hoa Kỳ. Mức tuổi thọ trung bình đã giảm trong hơn hai năm, và giảm gấp đôi ở những người gốc Tây Ban Nha, người gốc da đen và người Mỹ bản địa, khiến đất nước chúng ta thụt lùi lại hai thập niên. Đây cũng là mức giảm tuổi thọ trung bình đột ngột nhất kể từ Thế Chiến II.
 
Nhưng biểu đồ tuổi thọ trung bình của Hoa Kỳ so với của các quốc gia giàu có khác đã chỉ ra ba dấu hiệu tối tăm: Mức tuổi thọ trung bình của Hoa Kỳ tụt hậu so với các quốc gia khác; Mức tuổi thọ trung bình của đất nước chúng ta ‘dậm chân tại chỗ,’ không hề tăng lên; và trong khi mức tuổi thọ trung bình của hầu hết các quốc gia khác đã phục hồi từ sau năm thứ hai của đại dịch, thì của Hoa Kỳ vẫn tiếp tục suy giảm.
 
Mười năm trước, khá lâu trước khi đại dịch COVID-19 bùng nổ, Steven H. Woolf và Laudan Aron đã từng là chủ tịch và giám đốc nghiên cứu “U.S. health disadvantage,” một báo cáo cảnh báo rằng sức khỏe và sự sống còn của người dân Hoa Kỳ kém hơn so với người dân của các quốc gia có thu nhập cao khác. Được phát hành bởi một ủy ban của National Research Council and Institute of Medicine, báo cáo cho thấy Hoa Kỳ có mức tuổi thọ trung bình thấp nhất trong số các quốc gia cùng ‘cảnh giới,’ đồng thời có tỷ lệ mắc bệnh và tử vong cao hơn vì rất nhiều nguyên nhân. Sự chênh lệch đã gia tăng kể từ những năm 1950 và lan rộng ảnh hưởng đến cả nam và nữ, già và trẻ, giàu và nghèo, và mọi chủng tộc và sắc tộc.
 
Ủy ban đã xem xét năm lĩnh vực còn tương đối kém, có khả năng góp phần gây bất lợi cho sức khỏe của người dân Hoa Kỳ:
(1) lối sống không lành mạnh, chẳng hạn như chế độ ăn uống và việc sử dụng súng đạn;
(2) hệ thống chăm sóc sức khỏe và y tế công cộng chưa thỏa đáng;
(3) các điều kiện kinh tế xã hội còn kém;
(4) môi trường không an toàn và lành mạnh;
(5) chính sách công còn thiếu sót.
 
Hạng mục cuối cùng đặc biệt có ảnh hưởng mạnh mẽ đến các lĩnh vực khác, và giúp giải thích lý do tại sao các nền dân chủ tiên tiến khác lại vượt trội so với Hoa Kỳ ở hầu hết các thước đo về sức khỏe và phúc lợi.
 
Trong những năm trước đại dịch COVID-19, mức tuổi thọ trung bình ở các quốc gia khác tăng đều, trong khi của Hoa Kỳ ‘dậm chân tại chỗ’ và sau đó giảm trong ba năm liên tiếp. Các chuyên gia nghiên cứu đã xác định nguyên nhân chính: tỷ lệ tử vong ở độ tuổi trung niên (từ 25 đến 64 tuổi) đang gia tăng ở Hoa Kỳ, hiện tượng này không xảy ra ở các quốc gia ngang hàng khác. Một báo cáo chỉ ra những nguyên nhân hàng đầu là do dùng thuốc quá liều, nghiện rượu, tự tử và các bệnh liên quan đến tim mạch. Phân biệt chủng tộc có hệ thống và những bất công trong chính sách y tế cũng khiến cho những người gốc da màu, đặc biệt là người Mỹ bản địa và người gốc da đen, chịu nhiều thiệt thòi, bất lợi hơn, và có mức tuổi thọ trung bình thấp hơn nhiều so với người gốc da trắng.
 
Khi đại dịch COVID-19 bùng phát vào năm 2020, tình trạng bất lợi về sức khỏe lâu nay của Hoa Kỳ càng trở nên tồi tệ hơn. Vào năm 2020 và 2021, số trường hợp tử vong ở Hoa Kỳ là cao nhất so với bất kỳ quốc gia nào; và Hoa Kỳ nằm trong số những quốc gia có tỷ lệ tử vong bình quân đầu người cao nhất. Tất cả năm lĩnh vực được xác định trong báo cáo “Shorter Lives, Poorer Health” đã góp phần đẩy số ca tử vong lên cao:
Lối sống không lành mạnh (thí dụ: không đeo khẩu trang và tiêm vắc xin) tạo điều kiện thuận lợi cho vi rút lây lan và hạn chế phổ biến vắc-xin;
Các dịch vụ chăm sóc sức khỏe và hệ thống y tế công cộng không được chuẩn bị sẵn sàng nên nhanh chóng bị quá tải;
Các điều kiện kinh tế xã hội ngày càng xấu đi, đặc biệt là đối với những người nghèo, khi nền kinh tế bị tổn thương;
Các khía cạnh của môi trường không lành mạnh và an toàn làm tăng mức độ lây lan vi rút;
Chính sách ứng phó đại dịch còn nhiều thiếu sót sâu sắc và bị chính trị hóa cao độ.
 
Một lần nữa, nhóm người gốc da màu phải trả những cái giá đắt nhất, trong đó người Mỹ bản địa, gốc Tây Ban Nha/La tinh và người gốc da đen bị giảm mức tuổi thọ trung bình nghiêm trọng nhất.
 
Rất nhiều người mong mỏi được quay trở lại như trước khi có đại dịch, nhưng thực tế là tình trạng sức khỏe của người dân Hoa Kỳ khi đó đã rất tồi tệ rồi. Một nghiên cứu ước tính rằng, từ năm 1980 đến năm 2019, tỷ lệ tử vong của Hoa Kỳ cao hơn so với các quốc gia ngang hàng, với hơn khoảng 11 triệu ca tử vong. Cố chấp quay trở lại “bình thường” mà phớt lờ tình trạng bất lợi về sức khỏe của người dân, cũng như những nguyên nhân gốc rễ của nó, chắc chắn sẽ cướp đi nhiều sinh mạng hơn và làm suy yếu đất nước hơn.
 
Chúng ta có thể học hỏi từ các quốc gia khác những cách để đạt được mức tuổi thọ trung bình cao hơn, vì nhiều quốc gia đã đạt được kết quả tốt hơn Hoa Kỳ trong nhiều thập niên – và với chi phí thấp hơn nhiều. Thí dụ, các chính sách về dinh dưỡng và thực phẩm tốt hơn có thể làm giảm tỷ lệ bệnh tật. Các biện pháp kiểm soát súng đạn có thể góp phần làm giảm thương vong và ảnh hưởng tâm lý bởi các mối đe dọa từ súng. Dễ dàng tiếp cận các dịch vụ chăm sóc sức khỏe và cải thiện lối sống sẽ giúp cải thiện tình trạng thể chất và tinh thần của chúng ta, đẩy lùi tình trạng gia tăng tỷ lệ trầm cảm, dùng thuốc quá liều và tự tử. Cũng tương tự như vậy với các dịch vụ chăm sóc sinh sản, tình dục và thai sản. Lương thưởng đủ trang trải cuộc sống, mạng lưới an sinh mạnh mẽ hơn, thuế suất lũy tiến hơn và các dịch vụ chăm sóc hợp lý hơn cho các gia đình và trẻ em, sẽ giúp ích rất nhiều trong việc tăng cường an ninh kinh tế của đất nước, và theo sau đó là sự tồn tại của chúng ta.
 
Thật không may, ở Hoa Kỳ, những đề xuất nhằm cải thiện tình trạng sức khỏe người dân lại đang bị một số người coi là cực đoan, nếu không muốn nói là xa lạ với phong cách Mỹ (un-American). Ngoài ra, toàn bộ các ngành công nghiệp hiện nay coi việc giữ mọi thứ nguyên trạng là chìa khóa ‘sống còn’: ngành chăm sóc sức khỏe và bảo hiểm; các nhà sản xuất thuốc men, thực phẩm và đồ uống không lành mạnh, và súng đạn; và các công ty chịu trách nhiệm về khí thải carbon và các chất ô nhiễm độc hại.
 
Nếu Hoa Kỳ không thay đổi hướng đi, sức khỏe và tuổi thọ của người dân sẽ cứ mãi bị ăn mòn, và rồi đất nước sẽ ngày càng suy yếu. Không chỉ người cao niên mới bị ảnh hưởng và thiệt thòi. Ở Hoa Kỳ, những người ở độ tuổi trung niên và trẻ tuổi có nhiều nguy cơ tử vong hơn ở thời kỳ đỉnh cao của cuộc đời, không chỉ khiến cho các gia đình và cộng đồng bị tàn phá nặng nề, mà còn ảnh hưởng nghiêm trọng đến năng suất kinh tế của chúng ta. Đáng lo ngại hơn nữa, có một sự thay đổi chưa từng được ghi nhận trong thế kỷ qua, là xác suất trẻ em và thanh thiếu niên sống đến 20 tuổi hiện nay đang giảm dần. Nếu đã trót không nghe lời cảnh báo từ một thập niên trước, thì ít ra bây giờ chúng ta có thể bắt đầu thay đổi, để giúp nhiều trẻ em có cơ hội được lớn lên, và những ai còn sống sẽ sống thêm được nhiều năm nữa.
 
Việt Báo biên dịch, nguồn: “American life expectancy is dropping — and it’s not all covid’s fault” của Steven H. Woolf và Laudan Aron, được đăng trên trang Washington Post.
 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Sau ngày 7/10/2023, tình hình chiến sự tại Trung Đông diễn biến cực kỳ tệ hại, khiến cho chính giới và công luận quốc tế quan tâm đặc biệt đến một giải pháp quen thuộc từ lâu, đó là hai nhà nước Israel và Palestine được hoạt động song hành trong yên bình. Giải pháp này tiên liệu là Israel và Palestine đều có chủ quyền dân tộc tự quyết, toàn vẹn lãnh thổ và cùng hoạt động độc lập trong hai khu vực rõ rệt giữa Địa Trung Hải và sông Jordan. Giải pháp này được Tổng thư ký Liên Hiệp Quốc Antonio Guterres, Tổng thống Mỹ Joe Biden, Ngoại trưởng Mỹ Antony Blinken và Ngoại trưởng Đức Annalena Baerbock nhiệt tình cổ vũ. Nhưng đâu là hiện trạng và triển vọng thực thi cho giải pháp này?
Để đối phó với cuộc tấn công bất ngờ của tổ chức khủng bố Hamas vào ngày 7/10/2023, Thủ tướng Benjamin Netanyahu cho biết, chính phủ Israel sẽ tiêu diệt nhóm Palestine này. Nhưng Israel có thể đạt được nguyện vọng này không và ai sẽ cai trị Dải Gaza sau khi chiến tranh kết thúc? Hai vấn đề này chưa được sáng tỏ. Thủ tướng Netanyahu cho biết, cho đến nay, với các cuộc không kích và hành quân bằng bộ binh đã giết chết nhiều thành viên cấp cao của Hamas và phá hủy một phần hệ thống đường hầm của họ ở Dải Gaza.
“Năm 1905, khi đang hoạt động ở Nhật Bản thì Phan Bội Châu và Tăng Bạt Hổ rủ nhau lên Tokyo để tìm bạn là người Trung Hoa có tên Ân Thừa Hiến. Xuống tàu hỏa, Phan Bội Châu liền gọi một người phu xe Nhật Bản và đưa cho anh ta tấm danh thiếp của Ân Thừa Hiến để nhờ tìm địa chỉ. Người phu xe này không biết chữ Hán, nên đã đề nghị Phan Bội Châu đợi để mình tìm một người phu xe khác biết chữ Hán để có thể giúp đỡ.
Giống như hầu hết mọi thứ liên quan đến cuộc xung đột này, câu trả lời sẽ phụ thuộc vào người quý vị hỏi là ai. Một số sẽ cho là tất cả bắt đầu với người La Mã. Một số khác sẽ cho rằng nó bắt đầu với cuộc di cư của người Do Thái đến Đế chế Ottoman vào cuối thế kỷ 19 – để thoát khỏi các cuộc tàn sát và đàn áp ở Đông Âu – và sự trỗi dậy của chủ nghĩa và phong trào phục quốc Do Thái (Zionism). Hay Tuyên Bố Balfour (Balfour Declaration) của chính phủ Anh năm 1917, ủng hộ thành lập một “quốc gia cho dân tộc Do Thái” ở Palestine và những xung đột nối tiếp về sau với cộng đồng Ả Rập ở đó.
Trong vài năm trở lại đây, tinh thần cực đoan đảng phái đang gây chia rẽ trong xã hội. Nhiều người xem những người khác đảng phái như kẻ thù, quên mất rằng đảng nào cũng có điểm hay, điều dở. Nếu biết nhìn vào những điểm tích cực của cả hai đảng Dân Chủ, Cộng Hòa, người Mỹ sẽ giảm bớt được sự thù ghét vì bất đồng chính kiến. Một trong những cách nhẹ nhàng để học hỏi về những giá trị cốt lõi của hai đảng là xem phim. Bài viết này sẽ điểm qua một số phim gần đây nói lên được giá trị tinh thần của những người Cộng Hòa truyền thống.
Pauline Newman, năm nay 96 tuổi, giữ chức vụ chánh án liên bang Hoa Kỳ trọn đời. Dù bà muốn tiếp tục làm việc, nhưng bà đang vướng vào các vụ kiện với các đồng nghiệp là những người muốn bà về hưu. Hoa Kỳ đã trở thành điểm nóng cho các cuộc tranh luận về việc liệu những người trong lãnh vực chính trị có thể là quá già để lãnh đạo chăng. Các đối thủ hàng đầu cho cuộc bầu cử tổng thống Hoa Kỳ năm 2024 là Joe Biden, người ở tuổi 80 là già gấp đôi người Mỹ trung bình; và Donald Trump 77 tuổi là người già hơn một thập niên với “Tuổi Về Hưu Bình Thường” -- ở tuổi mà người Mỹ có thể nhận các phúc lợi về hưu trọn vẹn.
Tiến sĩ Nguyễn Tiến Hưng, nguyên Tổng Trưởng Kế Hoạch VNCH, là người sứ giả cuối cùng của Đệ Nhị Cộng Hoà Việt Nam được gửi sang Mỹ cầu cứu với đồng minh vào tháng Tư 1975. 20 năm sau ngày Sài Gòn xụp đổ, ông Hưng xuất bản sách "The Palace File" (Hồ Sơ Mật Dinh Độc Lập). Thêm 10 năm sau, báo xuân Việt Báo Tết Ất Dậu, có đăng bài viết đặc biệt của Tiến sĩ Hưng viết thêm về những bí ẩn do Cựu Đại Sứ Mỹ tại VN Graham Martin kể lại “Mỹ tính kế chạy: Bắn nhau với... quân đội VNCH”, trích từ cuốn sách mới của ông: “Khi Đồng Minh Tháo Chạy”. Mời đọc bài mới nhất của Ông, cũng viết về “đồng minh”, nhưng từ đồng minh tháo chạy đến “lại nhảy vào”.
Phương Đông lên ngôi. Phương Tây rơi vào tình trạng suy thoái khó lòng cứu vãn. Và Trung Quốc đang chứng minh rằng hệ thống chuyên chế tập trung, do nhà nước lãnh đạo của họ đã giúp cho đất nước tăng trưởng kinh tế mạnh mẽ, phát triển nhanh chóng vượt trội – một hình ảnh trái ngược với các nền dân chủ lộn xộn và bất kham.
Từ lâu, người dân Hoa Kỳ đã lo lắng di dân nhập cư vào Hoa Kỳ sẽ cướp đi công ăn việc làm của họ. Năm 1891, Henry Cabot Lodge, TNS ủng hộ các luật di trú nghiêm ngặt hơn, đã mô tả công nhân ngoại quốc là “nguồn cung cấp lao động giá rẻ” đang “liên tục làm giảm thu nhập của người lao động” ở Hoa Kỳ. Emma Lazarus, cùng thời với Lodge, lại có quan điểm khác. Lấy cảm hứng từ Tượng Nữ Thần Tự Do, bà đã viết bài thơ “The New Colossus” năm 1883. Để rồi những vầng thơ của bà “Give me your tired, your poor / Your huddled masses yearning to breathe free” (xin được tạm dịch: “Để lại cho ta những khốn nghèo, mệt lả/ Những kẻ lạc loài, khát hơi thở tự do”) đã được đặt tại chân tượng.
Nhiều người Việt sống ở Mỹ nhưng vẫn còn nhiều điều ưu tư về quê nhà Việt Nam. Có thể diễn giải tình hình kinh tế Việt Nam theo những góc độ khác nhau, cả tốt lẫn xấu. Nhưng tình trạng về quyền tự do cơ bản của con người như tự do ngôn luận, tự do tư tưởng chính trị… thì không thể chối cãi rằng Việt Nam đang đứng ở những thứ hạn chót trên thế giới. Nguyên nhân cũng không cần phải bàn cãi: chế độ độc tài đảng trị CSVN.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.