Việc sinh hoạt trường lớp trong nơi thờ tự gây biết bao phiền toái cho Giáo Xứ Sáo Cát! |
Bản tin ngày 07-11-2007 gửi từ Huế như sau.
Giáo xứ Sáo Cát tự quyết định lấy lại cơ sở của mình
Lời giới thiệu: Sáo Cát là một giáo xứ nhỏ của Tổng Giáo Phận Huế, khoảng 1100 tín hữu, hiện ở dưới quyền cai quản của linh mục Phaolô Trần Khôi (sinh năm 1953, chịu chức năm 1996). Giáo xứ nằm bên bờ biển, thuộc thôn Đồng Dương, thị trấn Lăng Cô, không xa chân đèo Hải Vân là mấy. Giáo xứ có một ngôi trường tư thục mang tên Đồng Nguyên, nằm trong khuôn viên nhà thờ, xây dựng năm 1954 và được trùng tu năm 1969. Sau năm 1975, cơ sở này bị nhà cầm quyền CS tịch thu và sử dụng làm trường nhà nước, khiến giáo xứ mất nơi dạy giáo lý trẻ em và sinh hoạt hội đoàn. Nay nó đã xuống cấp trầm trọng mà vẫn không được các người đang quản lý nó sửa chữa. Đàng khác, sinh hoạt học đường tại đó đã gây nhiều phiền toái cho sinh hoạt tôn giáo cũng như làm ô nhiễm môi trường quanh nơi thờ tự. Đang khi ấy thì thị trấn Lăng Cô còn nhiều đất đai để xây dựng trường học khang trang hơn nhưng nhà cầm quyền địa phương chẳng màng quan tâm, thậm chí còn đem bán một ngôi trường công lập đã cũ nữa. Thành thử Giáo xứ Sáo Cát thấy đã đến lúc phải tự quyết định lấy lại tài sản của mình hầu dùng cho sinh hoạt tôn giáo và bảo đảm sự tôn nghiêm của nơi thờ tự. Đó là lý do của Tờ trình và Bản Quyết định dưới đây.
Một sự kiện liên quan là cách đây vài tháng, sau khi về nhận nhiệm sở mới, nhận thấy nhân dân hay đi băng ngang sân nhà thờ, biến nó như con đường của thôn, gây bao cảnh lộn xộn, linh mục Trần Khôi liền bắt tay vào việc tái lập trật tự nơi tôn nghiêm bằng cách rào lại khuôn viên (bao gồm nhà thờ, nhà cha xứ, nhà các nữ tu và trường học, xem hình sẽ gởi kỳ sau). Nhà cầm quyền CS địa phương coi đó là một sự thách thức nên rắp tâm trả thù. Đến ngày Giáo xứ Sáo Cát có ý định tráng xi-măng sân nhà thờ (xin xem hình bên dưới), CS ra liền chơi trò hèn hạ bằng cách cấm các đại lý xi-măng, cát sạn tại Lăng Cô bán vật liệu cho Giáo xứ, rồi còn cấm các xe Công nông (một loại xe tải nhỏ tự chế) chuyên chở các vật liệu này đến nhà thờ. Thế là mọi giáo dân có xe máy đều được huy động. Họ mua từng bao xi măng, từng bao cát sạn, đèo sau yên xe, chở đến nhà cha sở. Rốt cuộc thì sân nhà thờ vẫn được lát xi-măng khang trang sạch đẹp, trước đôi mắt căm tức của cán bộ CS địa phương. Nay thì nhà cầm quyền đang lồng lộn trước quyết tâm của Giáo xứ Sáo Cát muốn thực thi quyền sở hữu hợp pháp và lấy lại tài sản chính đáng của mình bị CS ăn cướp từ hơn 30 năm nay. Việc này nằm trong phong trào rộng lớn của toàn thể nhân dân VN –nhất là nông dân- đòi lại đất đai tài sản đã và đang bị Cộng sản tước đoạt cách trắng trợn.
Cũng xin nhắc lại là từ gần hai năm nay, CS muốn chiếm hẳn, cướp gọn (bằng cách “cấp sổ đỏ” cho Phòng Giáo dục huyện) mọi ngôi trường lớn nhỏ mà họ đã “mượn” của các dòng tu, giáo xứ trong Giáo hội Công giáo cũng như của nhiều cộng đoàn thuộc các Giáo hội khác tại VN. Chủ trương ăn cướp vĩnh viễn các tư thục này là của bộ Giáo dục và Đào tạo CSVN. Vụ trường Têrêxa của Dòng Mến Thánh Giá Huế, trường Hồ Đình Hy của Giáo xứ Tây Lộc, trường Mai Khôi của Giáo xứ Phường Tây, trường giáo xứ Hà Thanh thuộc Giáo phận Huế (xin xem lại tài liệu Đấu tranh cho Tự do Tôn giáo tại Huế, Bản tin ngày 24-11-2006 và Bản tin ngày 05-11-2006), trường Bảo Lộc của Giáo xứ Bảo Lộc, Cà Mau, thuộc Giáo phận Cần Thơ (xin xem lại Tài liệu và hình ảnh tung lên mạng gày 26-10-2006)… là những ví dụ điển hình.
Điều đáng nói là một trong những căn cứ pháp lý CS dựa vào là điều 247 khoản 1 trong Bộ luật Dân sự năm 2005 quy định về xác lập quyền sở hữu tài sản theo thời hiệu: “Người chiếm hữu, người được lợi về tài sản không có căn cứ pháp luật nhưng ngay tình, liên tục, công khai trong thời hạn mười năm đối với động sản, ba mươi năm đối với bất động sản thì trở thành chủ sở hữu tài sản đó, kể từ thời điểm bắt đầu chiếm hữu”. Điều khoản này thật ra áp dụng cho đất hoang và đồ vô chủ, đang khi các tư thục là tài sản hợp pháp của các Giáo hội (xin xem lại hồ sơ vụ trường Mai Khôi và đón xem hồ sơ vụ trường Đồng Nguyên, sẽ gởi tiếp). Quả là một luận điệu và lý cớ hết sức phi lý nực cười mà chỉ có Cộng sản mới dám xử dụng!"!
Chúng ta hãy cầu nguyện và ủng hộ cuộc đấu tranh giành lại các tài sản vật chất và tài sản tinh thần (tức các quyền tự do) của mọi thành phần dân tộc tại VN hiện nay.
Nhóm Phóng viên FNA (Free News Agency) từ Huế.