Hôm nay,  

Thơ Thơ – Tấm Lòng Đằm Thắm Của Nữ Thi Sĩ Đan Phụng Khi Tạm Biệt Sydney

13/08/200700:00:00(Xem: 2375)

Trân trọng gửi đến tất cả quí thân hữu, thi hữu, văn nghệ sĩ tại sỹ tại Sydney với lòng quý mến và lời chào tạm biệt. Mong tái ngộ!

Tạm Biệt Thân Bằng

Hôm nay họp mặt tiễn chân nhau
Cầm chén ly bôi dạ thấy sầu
Tạm biệt thân bằng tình thắm thiết
Bao lời tân sự chẳng thành câu

Tạ Từ

Tạ từ lưu luyến buổi chia tay
Nghĩa bút duyên văn một gánh đầy
Nhớ lúc luận bàn câu thế sự
Và khi chia sẻ nỗi niềm tây
Tao Đàn phơi phới vui tình bạn
Trời đất như cùng nhập cuộc say
Nhắp chén từ ly nghe đắng miệng
Bao giờ tái ngộ bến thơ này

Tạm Biệt Sydney

Tạm biệt Sydney, một cảnh thơ
Bao năm mây nước đẹp phương chờ
Tình mai vương vấn lòng tao khách
Nghĩa trúc chan hòa những giọt tơ
Thả cánh buồm trăng trên bến mộng
Kết duyên hàn mặc khắp sông hồ
Chia ly chẳng khỏi lòng xao xuyến
Chân bước đi... mà dạ ngẩn ngơ

Đan Phụng  cảm tác (Sydney, tháng 8 năm 2007)

*

Đời Vắng Em Rồi

Cảm hứng theo câu thơ "Đời vắng em rồi say với ai" (VHC)
Hãy khóc lên em, khóc đi em
Ngàn trùng anh vẫn cố tìm quên
Nhưng đêm lạnh quá, ngày hun hút
Chỉ thấy ngày dài với bóng đêm!

Em đi, em bỏ lại cho đời
Những buồn, thương, nhớ, những đơn côi
Chén rượu nay tràn lên vị đắng
Giọt buồn lênh láng ướt bờ môi

Còn đâu ngày tháng bóng liêu trai
"Đời vắng em rồi say với ai"
Câu thơ sao vẫn còn ngây ngất
Như thủa nào chưa vắng bóng ai!

Đời vắng em rồi anh chẳng say
Ủ hồn trong thoáng mộng đêm dài
Tìm quên bên khúc nhạc hoa bướm
Em ở bên trời em có hay!

Anh nghe tiếng thở cuối hoàng hôn
Như bước chân em thủa nắng buồn
Qua vùng hoang mạc sầu ngây ngất
Ô kìa sao cạn chén men suông"

Bao giờ em lại về chốn cũ
Cùng anh đi nốt chặng cuối đời
Để đêm không còn mơ mộng dữ
Chỉ còn hương ngát mới tinh khôi
Chén này anh gởi Kuala Lumpur
Trời đông anh tưởng mới vào thu
Lá vàng nương gió hồn hiu hắt
Đêm về em thấy chớm lạnh chưa"

Chiếc áo em còn treo phòng vắng
Như chờ hơi ấm cánh tay mềm
Chao ôi, nuối tiếc hương trầm lắng
Cho khao khát hoài trong bóng đêm

Cạn đi, anh cạn chén cô đơn
Trời đêm vừa ngập ánh trăng suông
Gió lên gẩy khúc hồn quá khứ
Vòng tay tìm mãi khóe môi buồn...

Phan Tuấn Sơn (Melbourne)

*

Ngũ Ngôn Gửi Em

Ý đời trăng sương mỏng
Bước chậm dò đường đêm
Hôm qua trời gió lộng
Ta đứng nhìn chiều êm…

Có rất nhiều sợi nắng
Lung linh buổi cuối ngày
Ta soi gương tóc trắng
Đời vẫn còn men cay!

Em một thời tuổi nhỏ
Hạnh phúc thật đủ đầy
Em biết gì đau khổ
Của bầu trời nhiều mây

Em lùa tay tóc mịn
Sợi dài ôm kín lưng
Ta tháng ngày nhẫn nhịn
Còn nguyên ý bâng khuâng!

Sao thay ngôi ta nguyện
Thong thả bước chân đời
Ta còn gì để tiếc
Nhìn thời gian êm trôi…

Bằng ngôn từ đắng chát
Ta nghe rõ giọng em
Tay xoa tim, vuốt ngực
Thì ra trời nửa đêm!

Bài thơ dù hay dở
Em cũng đừng khen chê
Điều mà ta lo sợ
Đi lạc vào cõi mê.

Qua rồi thời thơ trẻ
Áo trận bước quân hành
Nắng xuân hồng mát mẻ
Tình vụt qua thật nhanh

Nói chi lời đắng chát
Nắng tắt thật vội vàng…

Thy Lan Thảo

*

Mãi Mãi

Cội phong già đợi gió,
Đứng im lìm dưới mưa,
Giữa biển buồn nhung nhớ,
Em ơi! Em về chưa"

Cơn mưa dài tháng bảy,
Tưởng cuốn trôi muộn phiền,
Đã ba mươi năm lẻ,
Quê Mẹ buồn triền miên.

Sàigòn mưa rồi nắng,
Hai mùa theo thời gian,
Phủ đời ta cay đắng,
Gieo đời em gian nan.

Ngồi giữa mưa đợi nắng,
Ngồi giữa nắng chờ mưa,
Từ đây và mãi mãi,
Em là cả hồn thơ.

Hoàng Yến

*

Mầu Hoa Phượng

Gửi Ph….

Tên ai gợi nhớ mầu hoa phượng
Mỗi độ nắng hanh lúc hạ về
Khi nắng sân trường rưng rức lệ
Từ hàng phượng vỹ tiễn người đi.
Chia tay tạm biệt chín mươi ngày
Tung cánh chim về khắp đó đây
Đứa ở thôn Đoài bên ruộng lúa
Tôi về phố cũ cuối chân mây.
Ta nghe đây đó luồn trong gió
Có tiếng ve kêu gọi nắng về
Như tiếng ru mềm say nắng hạ
Ru ta giấc ngủ dưới hiên quê…

Hôm nay nắng gió xa xưa ấy
Đưa tiễn ta đi đến chốn này
Giã biệt trường xưa bao kỷ niệm
Ba mươi năm đó, mấy u hoài"!
Nhớ thầy, nhớ bạn phương trời cũ
Nỗi nhớ đong đầy khúc biệt ly
Nhớ dáng em đi nghiêng nón lá
Che bờ mi mộng, tóc che vai
Nhớ hàng phượng vỹ phơi trong nắng
Lá biếc còn xanh in bóng che"
Gió có buồn reo cành phượng đỏ
Đong đưa theo gió buổi trưa hè"
Chao ôi, thương quá thời hoa mộng
Tuổi mộng tròn trăng, đẹp lắm thay!

Hà Ngọc Lân (Vào hạ năm 2007)

*

Lối  Cũ

Qua những lối mòn dưới bước quen
Ngồi đây trông lại cuối chân đèo
Mà thương về mãi vầng trăng khuyết
Lấp lánh sao hôm quyến luyến sầu
 
Hoa mận vườn xưa trăng trắng nở
Vẫn còn thơm ngát thoáng tơ vương
Rừng thu vào nhớ thương xanh biếc
Phủ xuống thật mền trên suối reo
 
Người đã đi, hoa rụng cuối vườn
Lòng đau, chim vỡ tổ bay theo
Để vương lại chút tình trong mộng
Tình trót trao người có bấy nhiêu
 
Lòng nghe phớt nắng tà dương cũ
Không biết yêu người hay lãng quên"
Còn thơm mái tóc trâm anh đó
Bâng khuâng nỗi nhớ bước trang đài

Thuỳ Hương

*

Nhớ   Mẹ

Xạc xào nhẹ gió đưa hương
Chiều vàng thoảng nhớ lòng vương vấn lòng
Bâng khuâng cánh hạc tầng không
Vẳng nghe trong gió tiếng lòng xôn xao
Cánh cò lảng vảng chiều nao"
Mưa dầm nhớ mẹ ruột đau rối bời
Yêu người mẹ sống đơn côi
Lo tần tảo để con thơ nên người
Giờ đây nhớ lắm mẹ ơi!
Công ơn này dễ biển trời sánh chăng"
Qua rồi những bước gian nan
Giờ đây sống giữa mênh mang tình đời
Cháu con nay đã nên người
Bạn bè yêu mến, nơi gần chốn xa
Kính dâng lên mẹ lời ca
Công lao trời biển mẹ dành cho con.

Phương Xa

*

Thơ Đấu Tranh

Thơ Đấu Tranh là nơi hội tụ những vần thơ "tải đạo" của các thi nhân luôn luôn thấy trong lòng: "Ba mươi năm lẻ đá mòn. Niềm đau trang sử vẫn còn trơ trơ. Ba mươi năm nát hồn thơ. Có nghe chăng mảnh dư đồ giẫy đau"" Sàigòn Times tha thiết hy vọng được sự đóng góp, xướng họa, cuœa thi hữu xa gần có chung hoài bão: "Chở bao nhiêu đạo, thuyền không khẳm; Đâm mấy thằng gian bút chẳng tà"... Qúy thi hữu, độc giaœ nào caœm thấy cao hứng, muốn "dương buồm chở thuyền đạo, phóng bút đâm kẻ tà", xin vui lòng gưœi bài về hộp thư tòa soạn, bên ngoài ghi: Thơ Đấu Tranh. - Trân trọng.

Tiếng Gọi Tiền Giang

(Riêng tặng đồng bào Tiền Giang)

Tiền Giang gọi Hậu Giang đây ...
Đứng lên dân Việt, ta xây cuộc đời
Đứng lên, đứng để làm người
Đừng hèn hạ sống, bia cười ngàn năm
Đến nay đã nửa mùa trăng
Tiền Giang cuồn cuộn bất bằng sóng sôi
Cái Bè, Cai Lậy, Tháp Mười
Mỹ Tho, Chợ Gạo, người người chen vai
Sài Gòn, mười mấy ngày dài
Biểu tình đòi lại đất đai, cửa nhà
Mồ hôi nước mắt của ta
Ai mà tước đoạt, ấy là bất công!
Nếu ta ngậm miệng cam lòng
Thì người sẽ đặt cùm gông lên đầu
Tiền Giang gọi Hậu Giang đâu"""
Về đây ta bắc nhịp cầu đấu tranh!
Ba miền hỡi chú, hỡi anh
Hỡi em, hỡi chị, đồng hành, đứng lên!
Thét to, điểm mặt bạo quyền
Rằng ngày quả báo nhãn tiền là đây!!!

Ngô Minh Hằng

*

Đêm Tận Thế

(Để ghi nhớ cuộc biểu tình dài ngày của 2000 dân trước Văn Phòng Quốc Hội Việt Cộng 2 đã bị Công An sử dụng bạo lực giải tán  đêm 18-07-2007)

Đêm tận thế
Chụp xuống Sài Đô hoa lệ
Bóng tối làm lọng che
Cho Hung Thần chủ nô tư xuất hiện
Đuổi xua đoàn dân khiếu kiện
Khỏi vòng đai tử thủ lâu ngày
Để hỏi cơm, đòi áo.
Đêm tận thế:
Thời điểm tội ác đăng quang
Nên Hung Thần trang bị tận răng
Bóng đêm không giấu nổi
Dùi cui, roi điện nện sát vào đầu
Đập trúng vai, lưng xương xẩu
Đâm thấu da thịt dân đen
Bóng đêm không giấu nổi
Vòi rồng tung tóe nước như mưa
Phi tang giấu máu vãi vương trên nền đất loang lổ
Còn hơi cay thì bịt mắt nạn nhân, xô vào tuyệt lộ.
Đêm tận thế
Từng con đường úng thủy nước mắt nghiệt oan
Từng dãy phố ngút ngàn tiếng khóc
Người dân mười chín tỉnh, tám quận huyện kêu oan
Người dân đói khát, mất nhà mất đất
Trong tay không có một tấc sắt.
Đêm tận thế
Giờ hoàng kim, Ma Vương Chúa trong tháp ngà
Truyền lệnh qua máy điện tử
Hay đang say ngủ"
Khi bầy thuộc hạ trung thành
Hiện nguyên hình dã thú
Bốn con vật xốc nách một con người, quăng lên xe tải
Những chuyến xe, bọn chúng cho là "kiệu hoa"
"Rước anh, rước chị, rước em về nguyên quán"
Nhưng thực chất, là những quan tài cơ động, không chở thây ma
Mà chở trăm, ngàn xác thân thoi thóp, bầm giập

2
Ném vào tù giam
Hoặc chôn  xuống  mồ quản  chế ...
Nầy anh, nầy chị, nầy em
Cuộc biểu tình ta đã kết thúc
Bằng máu và nước mắt
Nhưng ngọn lửa đấu tranh Dân Tộc ta
Không bao giờ tắt
Ta nối tiếp nhau, xếp thành hàng ngang, hàng dọc
Nhen lại lửa đấu tranh, bên bỉ, kiên cường
Đêm tận thế
Sẽ không còn tái diễn
Thay vào đó
Là đêm Liên Hoan của tám mươi triệu con tim nhảy múa
Quanh ngọn lửa đấu tranh
Thành rừng lửa trại chào mừng chiến thắng.

Lưu Thái Dzo

*

Tiếng Dân Oan

Tấn Dũng giờ đây ở chốn nao"
Có nghe kêu cứu của đồng bào
Nhà tan cửa nát bàn tay trắng
Sáng nắng chiều mưa cháo với rau!

Hà Nội đồng bào ta tập trung
Dân oan khiếu kiện đến đường cùng
Bích chương tố cáo quân tham nhũng
Cướp đất đuổi nhà bọn ác ôn!

Thương lấy bầu ơi! Bí khốn cùng
Chung dòng máu đỏ Việt Tiên Long
Ngàn năm văn hiến đâu còn nữa
Thống trị độc tài với độc tôn!

Đến lúc nhân dân ta nổi lên
Toàn dân toàn diện khắp ba miền
Sức mình là chính làm căn bản
Dân Chủ Tự Do phải gắn liền.

Tiếng dân than  oán thấu trời xanh
Liên Đảng,Liên Tôn đã sẵn sàng
Lấy sức toàn dân làm vũ khí
Phá tan cờ đỏ với sao vàng!

Trần Bửu Hạnh

*


Tự Trào

Tớ mần thơ rứa bởi yêu thơ
Hồn gởi mây bay, dạ thẫn thờ
Ngán ngẩm, bạn chê đồ vớ vẩn
Chán chường, vợ mắng thứ ngu ngơ!
Vợ ơi, ngôn ngữ nên huyền ảo
Bạn ạ, văn chương phải lững lờ
Thi sĩ người ta còn chẳng tỉnh
Sá gì một tớ, đứa lơ mơ

Trần Ngân Tiêu

*


Dịch Việt-Gian

Đừng luyến lộc tài quí-vị ơi
Quên đi tiện-tặc núp làng-chơi
Em nè! Khỉ-đột đang quờ-quạng
Này nhé! Phản-đồ sẽ tả-tơi
Hãy lấy lương-tâm làm nhựa sống
Nhớ dùng chánh-nghĩa xử chuyện đời
Đề-danh cập-nhựt loài vô-sỉ
Phòng-dịch Việt-gian bực-quá-Trời

Tiểu Bảo

*

Thơ Nguyễn Chí Thiện

NẮNG ĐÃ LÊN RỒI

Nắng đã lên rồi, hè đã sang
Trước sân yên tĩnh bóng cây bàng
Anh em tù phạm đem chăn áo
Phơi khắp sân và giây thép cao
Quần áo chăn màn tuy chẳng mới
Phần đông rách và mầu bạc phai
Nhưng những con người trong khổ ải
Trầm ngâm ve vuốt, lo ngày mai
Bỗng dưng tôi thấy lòng bồi hồi
Vì tôi nghĩ tới ngày tháng trôi
Và vì những thứ phơi trong nắng
Là cả đông buồn trước mắt tôi

(1961)


LẠC GIỐNG ĐEM TRỒNG

Lạc giống đem trồng trộn lẫn tro phân
Để tránh tù ăn, nhưng vô tác dụng
Trộn D. D. T thử xem dám đụng"
Kết quả là đớp vụng hàng cân!
Ngấm thuốc lạc giống không nẩy một nhân
Đảng đã hoàn thành kế hoạch Đông Xuân!

(1962)


XƯA LÝ BẠCH

Xưa Lý Bạch ngẩng đầu nhìn trăng sáng
Rồi cúi đầu thương nhớ quê hương
Nay tôi ngẩng đầu nhìn nhện giăng bụi bám
Cúi đầu giết rệp nhặt cơm vương
Lý Bạch rượu say gác lên bụng vua Đường
Tôi đói lả gác lên cùm rỉ xám
Lý Bạch sống thời độc tôn u ám
Phong kiến bạo tàn chưa có tự do
Tôi sống thời cộng sản ấm no
Hạnh phúc tự do, thiên đường mặt đất
Rủi Lý Bạch, mà may tôi thật!

(1967)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Viện Kiểm Soát Nhân Dân Tối Cao tại Việt Nam đã đề nghị ngưng thi hành án lệnh hành quyết với tử từ Hồ Duy Hải để điều tra lại vụ án này, theo bản tin của Đài Á Châu Tự Do cho biết hôm 2 tháng 12.
Tuần báo OC Weekly đã viết twitter cho biết đóng cửa sau khi chủ nhân là công ty Duncan McIntosh Company đóng cửa tuần báo giấy một ngày trước Lễ Tạ Ơn.
Cha mất rồi. Em buồn lắm, vì không về thọ tang Cha được. Em đang xin thẻ xanh. Sắp được phỏng vấn. Vợ chồng em định năm sau, khi em đã thành thường trú nhân, sẽ về thăm Cha Mẹ. Ngày tạm biệt Cha lên đường đi Mỹ du học bốn năm trước, đã thành vĩnh biệt.
Tôi khẳng định những việc tôi làm là đúng đắn và cần thiết để kiến tạo một xã hội tốt đẹp hơn. Những gì tôi làm không liên can đến vợ con và gia đình tôi. Vì thế, tôi yêu cầu công an Hồ Chí Minh chấm dứt ngay việc sách nhiễu, khủng bố gia đình tôi.
Brilliant Nguyễn là một thanh niên theo trường phái cấp tiến và chủ thuyết Vô Thần (*). Chàng ta không tin ma quỷ đã đành mà cũng chẳng tin rằng có thần linh, thượng đế. Để giảm bớt căng thẳng của cuộc sống, theo lời khuyên của các nhà tâm lý và bạn bè, chàng ta đến Thiền Đường Vipassana ở Thành Phố Berkeley, California để thực hành “buông bỏ” trong đó có rất nhiều cô và các bà Mỹ trắng, nhưng không một ý thức về Phật Giáo
Có những câu chuyện ngày xửa ngày xưa mà chẳng xưa chút nào. Có những chuyện hôm nay mà sao nó xa xưa vời vợi. Chuyện ngày xưa... Có một ngôi chùa ở vùng quê thanh bình, trước mặt là đồng lúarì rào, cánh cò chao trắng đồng xanh. Trong chuà có vị hoà thượng già hiền như ông Phật, lông mày dài bạc trắng rớt che cả mắt...
Ông Gavin Newsom, Thống đốc tiểu bang California, đã tuyên bố ân xá cho hai người đàn ông từng dính vào hai vụ hình sự khác nhau khi họ mới 19 tuổi và đang mong muốn không bị trục xuất về Việt Nam.
Hoang Nguyen, 43 tuổi, bị bắt và bị truy tố về tội trộm sau khi bị cho là đổi nhãn giá trên hơn ba mươi chai rượu vang tuần trước, theo hồ sơ tòa.
Bé ngọc ngà của Mẹ cố thở chút không khí ít oi còn trong buồng phổi. Giây phút cuối. Để ngàn sau dân Hong Kong sống xứng đáng Con Người.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.