Chuyện Dài Làng Thẩm Mỹ: Tâm sự Của Một Thẩm Mỹ Viên
Làm việc theo cách của một người thẩm tra viên hay một giám khảo.
Đó, là chân lý của tôi.
Tôi vào nghề nầy là theo nghiệp của gia đình. Sau hơn mười năm làm quản lý một siêu thị, tôi nghĩ rằng tôi có thể kiếm được nhiều tiền hơn với nghề tóc. Tôi đã thấy mức thu nhập của bà, cha và cô tôi trong tiệm làm tóc. Tôi rất hãnh diện mà nói rằng nghề nầy rất thích hợp với tôi. Tôi thích sự liên hệ trực tiếp giữa tôi với khách. Nhiều thân chủ mở lòng tâm sự với người thợ thẩm mỹ còn hơn cả với một giáo sư tâm linh nữa.
Luôn luôn tôi góp ý kiến với những ngừơi thợ mới vô nghề là nên đối xử với thân chủ trong tinh thần chắc chắn và tương hợp. Bạn cần phải làm, sao cho khách có cảm giác thoải mái và hài lòng với những gì họ đã yêu cầu, có nghĩa là bạn không được trễ hẹn với khách, và lúc nào cũng làm cho khách vừa lòng với mái tóc đã cắt. Một điều khác nữa, là bạn không bao giờ được quyền có một ngày "xấu". Tất cả những ngày làm việc của bạn đều phải là ngày "tốt" bởi vì người khách trả tiền cho giờ bạn làm việc.
Thói quen làm việc cẩn trọng và chắc chắn là điều hết sức quan trọng, nhứt là khi nói tới việc sát trùng khử trùng. Mỗi tiểu bang có một luật lệ căn bản riêng. Những phương pháp làm sạch sẻ đồ nghề, cách sử dụng thuốc sát trùng, cách săn sóc khi bị chảy máu và mọi chuyện khác, đều phải có dán trong tiệm, đó là tấm bảng:
(HEALTH AND SAFETY RULES, FOR BARBERING, COSMEYOLOGY AND ELECTROLOGY SCHOOL AND ESTABLISHMENTS).
Tôi có một đề nghị cùng với các chủ tiệm là, hãy bắt buộc những ngưới thợ có văn bằng ký tên lên phía sau của bản kỷ luật vệ sinh ấy, giống như ký một công tra làm việc vậy.
Tôi đã áp dụng cách làm ấy trong tiệm của tôi và tôi cung cấp đầy đủ tất cả những vật liệu để thợ có thể thi hành chuyện sát trùng nầy. Tôi được huấn luyện về cách giữ vệ sinh và sát trùng trong trường thẩm mỹ, nhưng có nhiều thẩm mỹ viên đã quên những điều ấy. Có khi đã không thèm thi hành nữa.
Riêng cá nhân tôi đã bị nhắc nhở những điều ấy trong một cuộc thanh tra của nhân viên kiểm soát. Tôi đã tưởng tiệm của tôi làm là một tiệm sạch sẽ nhứt trong thành phố, thế mà khi nhân viên thanh tra tới, họ chỉ cho tôi thấy vài điều tôi đã làm sai.
Thiệt tình mà nói, tôi đã rất mắc cở.
Có rất nhiều khách hàng hiểu rõ chuyện vệ sinh và sạch sẽ trong tiệm.
Luôn luôn bạn phải có một tấm giấy sanex strip hay một cái khăn lót giữa làn da của khách và tấm khăn quàng. Bạn không được để tấm khăn quàng ấy đã đụng vô làn da của ngừơi khách nầy rồi đụng trực tiếp vô làn da một ngừơi khách khác, vì nếu làm như vậy bạn có thể gây ra sự lan truyền những chứng bịnh truyền nhiểm, da bị lở hay gì gì khác nữa. Nếu bạn không đặt miếng giấy sanex strip đó lên cổ khách, khách bíêt là bạn không theo đúng phương pháp giữ vệ sinh. Nếu bạn không theo đúng một chuyện nhỏ, người khách có thể nghi ngờ bạn còn làm sai nhiều điều quan trọng hơn nữa.
Khi tôi bắt đầu làm một việc gì, tôi làm một cách thật cẩn thận và chính xác, tôi thấy rằng làm như vậy cũng chẳng có gì là khó. Bạn sẽ cảm thấy vững tâm, hài lòng khi bạn biết rằng bạn đã bảo vệ ngừơi khách của bạn.
Chẳng có gì khó hết. Làm cho đúng, riết trở thành môt thói quen tự nhiên mà thôi.
Và như vậy bạn đã làm khách hàng thoải mái và bạn cũng hài lòng, cũng như khỏi phải e ngại khi bị thanh tra kiểm soát.