Hôm nay,  

Thơ Thơ (01/15/2007)

15/01/200700:00:00(Xem: 1883)

Thơ Thơ

Vô Minh

Hiện thân từ cõi mịt mùng
Tìm nhau giữa chốn chập chùng nhân gian
Trải bao nắng lụn hoa tàn
Mà sao ta vẫn ngút ngàn lạc nhau
Trăng xưa đã nhạt bên lầu
Tình xưa còn có nguyên màu thủy chung
Hay trong sóng gió bão bùng
Đã xa mặt lại muôn trùng, lòng xa
Biết rồi có nhận nhau ra
Hay người ngoảnh mặt, hay ta lạnh lùng"...
Hiện thân từ cõi vô cùng
Hóa thân lại cũng điệp trùng thế thôi
Như mây, tan hợp bên trời
Như cơn gió thoảng giữa đời lặng thinh
Như ta thăm thẳm đường tình
Biết đâu tiền định, xui mình lạc nhau
Rã rời thương bước chân đau
Ráng chiều ai vẽ nên màu vô minh!

Song Châu Diễm Ngọc Nhân

*

Thao Thức Bước Về

Cây vườn xanh
Rõ ràng trong trí nhớ
Một khoảng trời xa
Nét thực đâu đây…

Mấy cây dừa xệ bẹ trên bờ ao
Con ếch nhảy ùm nghe tiếng bước
Bầy ròng ròng đen mặt nước
Đong đưa hoa súng đỏ nắng chiều

Ta đứng yên
Mắt im buồn thực tại
Trời xứ người cũng mây trắng phủ che
Gió chiều len, cành lá la đà
Con chim nhỏ chuyền cành buông tiếng hót

Quê hương ta dễ gì đánh mất
Từng con đường, khóm trúc bờ tre
Trong trí nhớ còn in rất thật
Áo lụa đời trói buộc bước so le…

Mẹ với cha
Áng mây trời tản mạn
Ngàn thương trăm nhớ xót xa…!

Chị với anh
Tóc trắng lộng gió đời
Thoảng giọng trong phone tình thấm đậm
Khơi chi kỷ niệm
Làm cay đôi mắt
Mây chiều tím
Gió chiều êm
Chợt thấy trong gương tuổi đời lá úa

Con đường làng
Hàng rào gai phủ đầy bông giấy
Nhà ta đó - trong mơ vẫn thấy
Rất rõ ràng mái ngói ẩm rêu phong
Cờ vẫn bay… đỏ sắc máu hồng (*)
Bước trở lại
Ngập ngừng không ngọt bước
Giấc mộng hồi hương, từng đêm thao thức.

Thy Lan Thảo

(*) Cờ VC đẫm máu dân lành VN

*

Khát Vọng Mùa Xuân

Anh ơi! Xuân đã sang rồi đó,
Hồng, cúc, mai, đào vội trổ bông,
Hoa bướm đùa vui cùng nắng mới,
Sao quê hương thương nhớ ngập lòng"

Bao lần đón Tết thời binh lửa,
Và biết bao mùa Xuân viễn phương,
Đời người như bóng câu qua cửa,
Quê cũ ngùi trông lắm đoạn trường!

Ở đây vật chất tìm không khó,
Càng thấy thương người thân khổ nghèo,
Từng bữa kiếm cơm con mắt đỏ,
Mẹ già phương ấy sống gieo neo.
Xa cách nói hoài thành chuyện cũ,
Nhớ thương kể mãi vẫn không vơi,
Giấc mơ khao khát: Xuân đoàn tụ,
Vàng bóng cờ bay: Đẹp đất trời.

Hoàng Yến

*

Trời Xuân (Bài xướng)

Trời Xuân lấp lánh ánh ban mai,
Trải xuống ngàn hoa tươi nụ cài
Ríu rít chim ca xinh ngọn trúc,
Nhởn nhơ bướm lượn đẹp vườn ai.
Du dương tiếng nhạc say tình khúc,
Âu yếm nàng xuân ngọt giọng hài.
Tài tử, giai nhân vui Hội Tết,
Chúa Xuân sắc sảo khéo phô bày.

Hoàng Xuyên Anh (Xuân Đinh Hợi 2007)

*

Tân Xuân (Bài họa)

Tân Xuân nở rộ cánh hoa Mai,
Thấp thoáng giai nhân mái tóc cài;
Sắc Cúc vàng tươi vời cánh bướm,
Mầu Đào hồng nhạt chạnh lòng ai.
Trai thanh tíu tít dìu thôn nữ,
Gái lịch tung tăng thả gót hài.
Rộn rã trẻ già vui hưởng Tết,
Cảm tình qúy mến được phô bày!

Joseph Duy-Tâm 2007

*

Khai Bút Tết Dương Lịch

Xin họa bài “Trời Xuân” (*) của Thi hữu Hoàng Xuyên Anh

Thiên nhiên trau chuốt cảnh sương mai:
Thiếu nữ du xuân, hoa lá cài.
Chim hót líu lo vườn lối xóm,
Bướm phô ngũ sắc ngõ nhà ai.
Trai thanh bá cổ vui cười hát,
Gái lịch đan tay nhẹ gót hài.
Trời đất nở hoa, đầy cảnh Tết,
Khen thay tạo hóa khéo trình bày!

Hoàng Ngọc Văn (Giao Thừa Tết 2007)

*

Sưởi Bàn Tay, Đốt Lửa Bập Bùng

Găng len đã sưởi bàn tay
Vẫn không đủ ấm. Lạnh thay xứ người!
Nón, khăn, áo, vớ… nặng ơi!
Run tay lạnh cóng, thèm trời Việt Nam.

Gọi xuân sao rét vẫn tham
Trắng môi cùng mắt vì hàng tuyết rơi
Mặn làm sao, tuyết lạ đời!
Hay em lệ nhỏ nhớ thời nắng xưa
Nhớ Sài Gòn nắng rồi mưa
-Hết mưa lại nắng, em chưa thôi hờn"
Lời ai ve vuốt, tóc mơn
Dỗ em mỗi tối… chập-chờn khó quên
Bàn tay lạnh, nén tiếng rên
Mà thơ chảy giọt đời nên được gì"

Sưởi giùm đi! Sưởi giùm đi!
Cho tay tôi ấm để khi đến nhà
Bàn tay xòe được những Hoa
Thơm trang giấy trắng, Mẹ Cha vui cùng
Thơ về tôi sẽ thổi tung
Ấm lên cùng lửa, bập-bùng gọi ai"

Ý Nga


*

Tương Tư

Bốn mắt trao nhau chết một đời
Kiếp hoang oan nghiệt để hồn rơi
Luân hồi chưa tỉnh nên thân thú
Vắt trái tim đau để yêu người

Ôm lấy tình xưa gởi mây trời
Xứ người quay quắt nỗi buồn khơi
Năm canh trăn trở sầu tình nhớ
Buông tiếng thở dài vọng canh vơi

Có phải rằng ta đã nhớ em
Say mùi hương phấn lạc trong đêm
Thoát thai mờ ảo thân kiều diễm
Trong khói sương bay lá vọng thềm

Tình nặng phiến buồn gọi nhớ nhau!
Tương tư loang trắng cả tinh cầu
Mảnh trăng sầu khuyết lung linh bóng
Trên sóng thuyền ai chở khối sầu!

Chinh Nguyên

*

Hoàng Hôn

Hơn 7 giờ nhưng trời còn sáng
Mùa Hè ngày dài ghê
Trời bữa nóng bữa lạnh
Mình bữa khoẻ bữa yếu
Ở đây an bình quá
Tại sao lại lăng xăng"
Nhìn lên cao chót vót
Thấy đàn chim bay ngang
Ở đây no đủ quá
Tại sao lại bon chen"
Nhìn chung quanh láo liêng
Đuổi tình người chạy mất
Tìm giấc ngủ yên
Đừng gặp ác mộng
Hãy tự nhiên tự nhiên
Như đêm đi ngày đến

Cung Đỉnh

*

Bản Thánh Ca Vô Cùng

Tôi lang thang trên dốc đồi phố thị,
Nóc giáo đường rực sáng một mùa đông.
Đêm Noel, lời thánh nhạc ngân vang,
Hồn tôi thắp ngọn nến vàng đơn độc.
Em ở xa, biển dâu nào muốn khóc,
Núi rừng sâu, tuyết trắng ngập phương trời.
Một mình em chịu đựng đến rã rời,
Tôi ái ngại, em, nẻo đường thập tự.

Hỡi tình yêu 31 năm trăn trở,
Quê hương còn bóng tối vẫn cô miên.
Đêm Noel, tôi lần bước khấn nguyền:
Con lậy Chúa cho tác thành đôi lứa.
Bởi đôi ta đã biệt ly một thuở,
Trăng mùa thu còn se sắt hồ xuân.
Tôi thương em bằng trái tim thanh tân,
Chưa yêu ai như với em, cuồng nhiệt.

Đêm cực thánh, Chúa ra đời lạnh, tuyết,
Bản thánh ca vang vọng nhạc thiên thần.
Tôi quỳ gối trong giáo đường thênh thang,
Nhưng sao vẫn cô đơn, mềm tâm tưởng.
Nhớ điên cuồng bờ môi hồng nóng bỏng,
Đôi mắt em ẩn chứa bóng thiên đàng.
Tôi khát em, trong Đêm Thánh Vô Cùng,
Xin gục ngã giữa ái ân dòng thác.
Nào ai biết lòng tôi là sa mạc...
Và em là nguồn suối mát ngọt ngào.
Ôi, Thượng Đế ngự trị trên trời cao,
Ban ơn con được bên nàng trọn vẹn.

Quốc Nam

*

Lúc Ta về

Chung một vòm trời nhưng cách biệt
Chiều ta thơ thẩn ngắm mây bay
Tàn canh phương ấy người còn mộng
Hay mái chèo khua nước sông đầy"

Nhớ thuở ra đi đêm nước nổi
Ngoảnh nhìn cố quận xa dần xa
Bóng ai khuất lặng trong màn tối
Tiển biệt người đi mất cửa nhà

Bao năm viễn xứ còn luôn nhớ
Một dãy dừa xanh thấp thoáng xa
Dòng sông trắng bạc mênh mông nước
Ai đứng rưng rưng mắt lệ nhòa

Thoạt đã thời gian phai mái tóc
Ngẩng nhìn quê cũ phía chân mây
Còn nghe tiếng mái chèo khua nước
Chao đảo lòng ta suốt chiều nay

Xin gởi yêu thương về cõi nhớ
Nhắn hàng dừa lão ngóng người đi
Khi sao vàng rụng, tan mây đỏ
Là lúc quê hương có ta về!

Bạch Loan

*

Nỗi Buồn Ra Đi


Chuyện Ta đi là ngàn năm lịch sử
Bỗng tình cờ xa xứ phải bôn ba
Như giấc mơ chiều tà người vạn thuở
Rời quê hương bỡ ngỡ nẻo giang hồ
Buổi ra đi cơ đồ trong bão tố
Có lẽ buồn cho phận số tha phương
Mây Côn Đảo phủ sương màu bàng bạc
Biển Cà Mau xào xạc tiễn lên đường
Ôi! Cố quận quê hương chừ gặp lại"
Lần trở về ắt hẳn phải còn xa
Xót đời trai bôn ba nơi hải ngoại
Mong ngày về cho toại chí nam nhi!

TDDQ-AUS

*

Thơ Đấu Tranh

Thơ Đấu Tranh là nơi hội tụ những vần thơ "tải đạo" của các thi nhân luôn luôn thấy trong lòng: "Ba mươi năm lẻ đá mòn. Niềm đau trang sử vẫn còn trơ trơ. Ba mươi năm nát hồn thơ. Có nghe chăng mảnh dư đồ giẫy đau"" Sàigòn Times tha thiết hy vọng được sự đóng góp, xướng họa, cuœa thi hữu xa gần có chung hoài bão: "Chở bao nhiêu đạo, thuyền không khẳm; Đâm mấy thằng gian bút chẳng tà"... Qúy thi hữu, độc giaœ nào caœm thấy cao hứng, muốn "dương buồm chở thuyền đạo, phóng bút đâm kẻ tà", xin vui lòng gưœi bài về hộp thư tòa soạn, bên ngoài ghi: Thơ Đấu Tranh. - Trân trọng.


Nhắn Nhủ Những Ai...

(Gởi những ai có ý tưởng mập mờ, nham hiểm, phản dân phản nước, tiếp tay thực hiện ý đồ Nghị Quyết 36 của đảng cộng sản Việt Nam)

Đừng mơ ngủ cũng đừng gian độc nữa
Cờ đỏ kia làm đất nước điêu tàn
Bao thế hệ đảng vùi trong máu lửa
Tù ngục, gông xiềng, oan ức, dã man!

Dân đều biết đảng độc tài thống trị
Bản chất tham tàn, bạo ngược, dâm ô!
Vô nhân đạo, không nâng cao dân trí
Cốt ngu dân mà thực hiện ý đồ!

Hãy nhìn lại quê hương bằng khối óc
Bằng con tim chân thật giống Tiên Rồng
Để thấy đảng, một lũ người hiểm độc
Bức hại giống nòi, bán đất Cha, Ông!!!

Để thấy xót xa nhìn đời băng hoại
Xã hội loạn cuồng, mẹ bán trinh con!
Lên sáu, lên mười nhập băng, làm gái
Trộm cướp, gian manh, đạo nghĩa suy mòn !

Để thấy đảng viên, đôi người hiểu biết
Vì công tâm, đòi dân chủ, nhân quyền
Đảng vội vã gán cho là Gián Điệp!
Và nhốt họ tù, oan ức, triền miên!

Để thấy đảng đắm mình trong tội lỗi
Trên máu xương, tàn bạo đặt ngai vàng
Khi quyền bính bạc tiền tràn quốc nội
Đảng chuyển ra ngoài tiếp tục mưu gian

Đấy, cờ đỏ, cờ vô thần, cộng sản
Làm nước, dân đau khổ đã vô cùng
Kẻ vô đạo mới nói lời cuồng phản
Rằng cờ Vàng và cờ đỏ treo chung!

Lá cờ Vàng là hồn thiêng dân tộc
Biểu tượng Tự Do, Dân Chủ, Công Bình
Dưới lá cờ Vàng, Việt Nam được sống
Sống an vui thực hiện ước mơ mình!

Hãy thức tỉnh, đừng mê cuồng, mộng mị
Đừng mập mờ nham hiểm trắng bôi đen!
Vì Tổ Quốc, ngọn sóng thần Lương, Trí
Sẽ công minh xoá sạch mọi hư hèn!

Ngô Minh Hằng

*

Thơ Ngây

Ai ơi! Sao quá thơ ngây
Việt Cộng nó gạt ngày này tháng kia
Cụ già nghe nó nói mê
"Làm mẹ chiến sĩ" chẳng chê chỗ nào
Thương cho thiếu nữ má đào
Bị nó dụ dỗ đi vào chiến khu
Hiến thân cho bọn Cộng thù
"Công tác hộ lý" mịt mù tương lai
Chúng ra hải ngoại nào hay
Sa vào quỷ kế như bầy ngựa ngoan
Thời Cơ, Chính Trị hai hàng
Tay ôm Tư Bản tay quàng Cộng nô
Theo sau một đám bưng bô
Diễn trò dân chủ "bác Hồ muôn năm"! (sic)
Thầy Quảng Độ, Thích Huyền Quang
Tin Lành, Hòa Hảo trái ngang trăm phần
Cha Lợi, Cha Giải dấn thân
Con đường tranh đấu muôn phần gay go
Bị áp bức chẳng ai lo
Dân oan khiếu kiện chẳng ai ngó ngàng!
Ra nơi hải ngoại hiên ngang
Dạy dân tranh đấu sẵn sàng tham gia
Đồng tiền chuyển hóa Tâm ta
Ngày xưa thù địch nay đà thân nhau
Thơ ngây như thế tại sao"
Tại vì Việt Cộng nó giàu tiền Đô!

Trần Bửu Hạnh

*

Thơ gởi bạn ...

(Nhắn kẻ lạc đường , ăn cơm QG thờ ma CS)

Một gánh lưu vong, nửa kiếp sầu
Sao đành cất bước phụ lòng nhau
"Thạch trung ẩn ngọc", nào ai tỏ
Vàng lẫn cùng thau, loạn sắc mầu
Quân tử, đan tâm, vi Xã Tắc
Tiểu nhân, đoản chí,  vị Công Hầu
Ai về nhắn giúp  người tri ngộ
Mượn nén hương lòng, xoa nỗi đau

Phạm Thanh Phương 

*

Đần

Cáo chồn Hà Nội mới bầy đần.
Sau "Đảng Hội Mười" chúng xuất quân.
Nhặt thứ tham danh kêu sĩ tốt.
Mua loài hám lợi gọi tôi thần.
Cho đòi "Dân Chủ" tung gian ý.
Vay mượn "Nhân Quyền" mỵ thực tâm.
Quên mất đồng bào đều rõ tẩy,
Cáo chồn Hà Nội mới bầy đần.

Ngô Phủ

*

Dịch Cò Mồi

Cò mồi trong nước chức hàm to.
Ra ngoại quốc thì chỉ mặt mo.
Thả cửa chính nhân kêu lũ chó.
Tha hồ tri khách gọi quân bò.
Quê nhà vờ rống "yêu Dân Chủ. "
Đất khách giả gào "chuộng Tự Do".
Đâu phải đồng bào không biết tẩy,
Chẳng qua yếu thế tạm làm lơ.

Ngô Phủ

*

"Quê Hương Đổi Mới""

Anh khuyên tôi: “Về thăm lại quê hương
để nhìn thấy Việt Nam giờ đổi mới!”

Nghe anh nói lòng tôi buồn quá đỗi
Ba mươi năm vẫn một điệu tuyên truyền
Ba mươi năm vẫn gạt gẫm triền miên
Ba mươi năm vẫn miệng lằn lưỡi mối!

Vâng, nước Việt từ lâu đà “ddổi mới”
“Mới” từ ngày giặc cưỡng chiếm Miền Nam:
Đời yên vui chợt đổ vỡ điêu tàn
Đang giàu có bỗng thành tên hành khất

Đời sống mới, ôi cuộc đời súc vật
Kẻ mang xiềng người lao dịch rừng sâu
Giặc từ rừng về bắn giết, tịch thâu
Người trí thức cúi đầu đi “học tập”!

Trên rừng, dưới biển, bóng người tấp nập
Hẹn nhau đi, không hẹn chuyến quay về
Dù “công an”, hải tặc khắp tư bề
Người dân Việt vẫn liều mình vượt biển!

Ba mười năm, nước ta còn chậm tiến
Dân bần cùng đem bán cả con thơ
Thiếu miếng ăn còn đâu những ước mơ
Phụ nữ bán thân mình ngoài muôn dặm!

Vâng, tôi biết quê hương "thay đổi" lắm
Đạo làm người, liêm sỉ nay còn đâu
Bọn tam vô chuyên bóc lột, làm giàu
Trên xương máu của người dân nước Việt!

Nơi viễn xứ, không về, tôi vẫn biết
Đồng Mỹ kim rất quý ở quê mình
Mang nó về mua được chút HƯ VINH
Trên TỦI NHỤC của đồng bào tôi đó!

Này anh hỡi, xin anh nghe cho rõ
Chỉ quay về khi đất nước TỰ DO
Khi quê hương thay đổi một màu cờ
Khi DÂN CHỦ phục hồi trên đất Mẹ

Trần Chiêu Yên

*

Lương Tâm"

Có kẻ mới về thăm quê
Trở lại miền đất tự do, vội phán:
"Ai còn chống cộng là đồ NGU đó bạn"!"
Kẻ hèn nầy xin hỏi vài câu
Chứ quê nhà cộng sản đã TU"
Không còn HÚT MÁU, ĐÈ ĐẦU CỠI CỔ"
Dân đen hết ĐÓI KHỔ"
Xã hội tiến bộ, văn minh"
Báo chí TỰ DO xuất bản khỏi TRÌNH"
SƯ, CHA tha hồ thuyết pháp, giảng đạo"
Không còn nạn Sư, Cha Quốc Doanh cao ngạo"
Nhân Quyền, nhân phẩm được đề cao"
Đoá hoa TỰ DO, DÂN CHỦ nở rộ khoe màu
Hay chỉ là trò BỊP BỢM"
Nếu moị việc cải thiện tốt đẹp như mong muốn
Ai thèm chống cộng làm gì"
Hãy tự vấn LƯƠNG TÂM đi
Hay đã bị cộng sản cho ăn cháo LÚ"
Đãi uống bia ôm, bù khú"
Nên đầu óc trở thành HÈN NGU"
Bao cảnh KHỔ ĐAU, BẤT CÔNG vẫn lu bù
Người còn chút LIÊM SỈ, KHÍ TIẾT không phục
Kẻ PHÙ THỊNH, nhổ rồi lại liếm , không biết NHỤC"
Mẹ Việt Nam trót sinh khá nhiều lũ TRỞ CỜ, HAI MANG!!!"""
Sao không ở lại sống trong vòng yêu thương cuả cộng sản"
Trở lại xứ Tư Bản Bóc Lột làm chi"
Thiệt đúng là thứ không tim, không óc!
Sao không chết bớt cho rồi
Sống hèn, sống ngu thêm NHỤC đồ tồi!
Lương tâm đã rụng răng hết rồi hả"
Nên không còn bị CẮN RỨT"""!!!

KIỀU PHONG (Toronto)

*

Vịnh Bọn Tiểu Nhân

Nói xỏ nói xiên bọn tiểu nhân
Nói mà lòng dạ tựa cung quăng
Lời chưa khỏi miệng đà tan mật
Tiếng mới đầu môi đã mất thần
Gặp kẻ thế cô thì hống hách
Thấy người phú quý lại lăng xăng
Cả đời không lớn hơn cây nấm
Hết rúc lại lòn kiếp tiểu nhân!

Xà Beng

*

Biết Nẻo Ngay!

Cái khó trong đời: biết nẻo ngay
Dân Nam lịch sử đã bao ngày
Việt gian bán nước đầy mưu chước
Hiệp đảng buôn dân lắm kế bày
Dấu cũ chắc còn bao kẻ nhớ"
Vết xưa ắt vẫn lắm người hay"!!!
Xét vì "cảm tính" ra nông nỗi
Hay lật mặt rồi: cộng - tiếp tay"""

Dân Nam

*

Thơ Nguyễn Chí Thiện

Từ Tư Tưởng

Từ tư tưởng bước sang hành động
Phải có cầu ngôn ngữ giao thông
Trên giòng sông chuyên chính mênh mông
Đừng nghĩ chuyện xây cầu bắc cống!
Song ngôn ngữ ngày đêm vẫn sống
Âm thầm đưa tư tưởng sang sông
Qua muôn trùng hệ thống xiềng gông
Đảng ra sức dựng thay cầu cống
Thoát khỏi đầu là tư tưởng sống
Sẽ có ngày tạo những kỳ công!
 (1971)
 Sẽ Có Một Ngày
 Sẽ có một ngày con người hôm nay
Vất súng, vất cùm, vất cờ, vất Đảng
Đội lại khăn tang, đêm tàn ngày rạng
Quay ngang vòng nạng oan khiên
Về với miếu đường, mồ mả gia tiên
Mấy chục năm trời bức bách lãng quên
Bao hận thù độc địa dấy lên
Theo hương khói êm lan, tan về cao rộng
Tất cả bị lùa qua cơn ác mộng
Kẻ lọc lừa, kẻ bạo lực xô chân
Sống sót về đây an nhờ phúc phận
Trong buổi đoàn viên huynh đệ tương thân
Đứng bên nhau trên mất mát quây quần.
Kẻ bùi ngùi hối hận
Kẻ bồi hồi kính cẩn
Đặt vòng hoa tái ngộ lên mộ cha ông
Khai sáng kỷ nguyên tã trắng thắng cờ hồng!
Tiếng sáo mục đồng êm ả
Tình quê tha thiết ngân nga
Thay tiếng "Tiến quân ca"
Và Quốc tế ca
Là tiếng sáo diều trên trời xanh bao la!
 (1971)

Đừng Sợ

Đừng sợ cái cực kỳ man rợ
Dù nó đương thịnh thời rông rỡ nơi nơi
Phải vững tin vào bước tiến con người
Vì khi nó bị dìm ngang súc vật
Cũng là lúc nó tìm ra sức bật
Đau thương kỳ diệu đi lên!
Từ muôn ngàn tàn lụi không tên
Sẽ bùng nở một trời hoa lạ quý
Từ đêm cùng chập chùng chuyên chế
Văn minh nghệ thuật hồi sinh
Chỉ xót cho lớp trẻ hiện hình
Của đói khổ, tù đầy, nhem nhuốc
Phải cứu chúng, phải tìm ra phương thuốc
Dù là thuốc nổ!
 (1975)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
DB Rick Miller thuộc Đảng Cộng Hòa, đại diện khu vực Sugar Land, đã bị phản ứng gay gắt sau khi ông chụp mũ các đối thủ tranh ghế ông chỉ vì họ là người Mỹ gốc Á trong địa hạt đông ngưởi gốc Á.
Ai quyết tâm đi tìm chân lý và hướng thượng cuộc đời trong tinh thần – Tu là cõi phúc – đều hưởng được sự bình an trong tâm hồn, tức là hưởng được hạnh phúc, Thiên đàng, Niết bàn, Cõi phúc ở trần gian
nữ tài tử Julia Roberts và cựu đệ nhất phu nhân Michelle Obama sẽ có chuyến đi đặc biệt thăm Việt Nam trước khi sang Malaysia dự chương trình "Leaders: Asia-Pacific"
ông có tập Thơ Lửa, cùng làm với Đoàn Văn Cừ, gồm những bài thơ đề cao cuộc kháng chiến chống Pháp, do Cơ quan Kháng chiến Liên khu III xuất bản, được in ở Thái Nguyên năm 1948
James Nguyen Fernandes, 43 tuổi, bị buộc tội 6 vụ tấn công, gồm 2 tội tấn công cố ý sát hại, và 6 tội phạm tội liên quan súng, theo hồ sơ tòa án cho biết.
Cục Cảnh sát Hình sự của Bộ Công an mới đây thừa nhận Việt Nam là một “điểm nóng” của nạn buôn người và di cư bất hợp pháp, với lợi nhuận hàng năm lên đến hàng chục tỉ đôla.
Khi chưa thấy ánh mặt trời, Tôi đã cảm nhận được muôn ngàn đau khổ, Của mẹ cha, Của bà con và của muôn triệu người dân gần xa trong nước, Lúc mẹ ôm bụng bầu chạy từ chỗ nầy sang chỗ khác,
Theo bản tin từ đài KUSI, Dân biểu Cộng Hòa Duncan D. Hunter cho biết ông sẽ nhận một tội sử dụng sai trái quỹ vận động khi ra tòa vào hôm Thứ Ba ngày 3 tháng 12/2019 trước Chánh án Thomas J. Whelan.
Mùa cháy rừng hiện nay nêu bật việc cần phải nhanh chóng đạt được các mục tiêu loại bỏ carbon đầy tham vọng của California, và bản báo cáo ‘Lộ Trình 2045’ đặt ra sơ đồ định hướng để đạt được mục tiêu đó
Tổng Thống Hoa Kỳ Donald Trump hôm Thứ Hai, 2 tháng 12, lên án các nhà Dân Chủ tại Hạ Viện về việc tổ chức điều trần luận tội trong khi ông đang dự hội nghị thượng đỉnh NATO tại London
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.