Luật pháp phổ thông
[LS Lê Đình Hồ là tác giả cuốn “Từ Điển Luật Pháp Anh Việt-Việt Anh” dày 1,920 trang vừa được xuất bản. Qúy độc giả có thể mua sách qua internet bằng cách lên Website Google (google.com) đánh máy chữ “ho ledinh”, rồi theo sự hướng dẫn của các websites.]
Hỏi (Ông Trần Q. K): Trong kỳ nghỉ hè vừa qua, con tôi cùng người bạn của cháu đã bị bắt và bị cáo buộc tội aggrevated break and enter nhưng cháu không nhận tội. Hiện cháu đang được tại ngoại chờ ngày xét xử. Cháu kể cho biết chi tiết về sự việc như sau:
Sau khi bạn cháu gọi điện thoại hẹn với cháu. Cháu bèn rời nhà và đi đến nhà bạn. Khi đến nhà bạn, cháu được bạn đề nghị cùng đi dọn đồ giúp tại nhà của một người quen thân. Cháu đã đồng ý về lời đề nghị này.
Thế là bạn cháu đã dùng xe đưa cháu đến và đậu lại trước một căn nhà. Sau khi tắt máy xe, bạn cháu bảo cháu ngồi trên xe đợi. Cháu đã làm theo lời.
Mấy phút sau, người bạn của cháu trở lại và lái xe vòng vào sân sau của căn nhà này. Bạn cháu xuống xe và yêu cầu cháu cùng vào nhà. Thế là cả 2 đã vào bên trong theo phía cửa sau của căn nhà này.
Bạn cháu yêu cầu cháu phụ giúp dọn máy computer, rồi TV, và các thứ khác lên xe. Sau khi dọn đồ, cháu và bạn lên xe để đi về. Không ngờ vừa ra khỏi cởng thì xe của người chủ nhà cũng vừa về tới.
Bạn cháu thấy vậy bèn tống ga. Người chủ nhà bèn đậu chiếc 4WD lấn sang bên phía đường mà xe của bạn cháu đang chạy hầu chận xe của bạn cháu lại, nhưng bạn cháu đã tống ga mạnh thêm và đụng nhằm hông xe của chủ nhà. Sau khi đụng vào chiếc xe này, bạn cháu đã chạy tiếp một mạch về đến nhà.
Về đến nhà của bạn không lâu, thì cảnh sát đến. Thế là cháu và người bạn đã bị cảnh sát bắt và đưa về đồn để chất vấn. Sau khi chất vấn, cháu cùng người bạn đã bị cáo buộc về tội trạng nêu trên. Riêng bạn cháu còn bị tội “Hit and Run”.
Xin LS cho biết là trong tình huống vừa nêu cháu có bị kết tội hay không" Cháu hoàn toàn không hề biết trước về hành vi đó của bạn cháu. Nếu bị kết tội thì hình phạt sẽ như thế nào"
*
Trả lời: Điều 59(1) của “DDạo Luật Hình Sự” (Crimes Act 1900) quy định rằng: “Bất cứ ai hành hung bất cứ người nào, và bởi đó gây ra sự thiệt hại về thể chất thực sự, sẽ bị tù 5 năm” (Whosoever assaults any person, and thereby occasions actual bodily harm, shall be liable to imprisonment for five years).
Điều 112(2) của “DDạo Luật Hình Sự” (Crimes Act 1900) quy định rằng: “Người bị tội theo khoản này nếu người đó phạm tội theo khoản (1) [cạy cửa và đột nhập vào nhà] trong tình huống gia trọng. Người bị kết tội theo khoản này sẽ bị tù 20 năm” (A person is guilty of an offence under this subsection if the person commits an offence under subsection (1) [break and enter] in circumstances of aggravation. A person convicted of an offence under this subsection is liable to imprisonment for 20 years).
Nhưng thế nào là hành hung với trường hợp gia trọng" Theo định nghĩa của luật pháp thì “tội hành hung với trường hợp gia trọng” có thể được định nghĩa là tội hành hung chịu hình phạt nặng hơn tội hành hung thông thường bởi vì tình huống làm trầm trọng thêm lên; ví dụ sự hành hung được thực hiện theo một cách thức nào đó, hoặc sự hành hung phạm phải đối với một hạng người nào đó, như đối với đàn bà hoặc trẻ em chẳng hạn”. (Aggravated assault may be defined as an assault incurring a heavier penalty than common assault because of an aggravating circumstance; for example an assault performed in particular manner, or an assault committed upon a certain class of persons, such as women or children).
Trong vụ Regina v Ah-see [2004] NSWCCA 202, vào sáng sớm ngày 13.11.2002 bị cáo đã đột nhập vào nhà của Ms Cooper trong lúc Ms Cooper và đứa con trai của bà ta còn ngủ. Bị cáo đã lấy một số đồ đạc. Bị cáo cố gắng sắp xếp để đưa những đồ đạc này ra khỏi nhà.
Tuy nhiên, khi Ms Cooper thức giấc thì thấy bị cáo đang nằm ngủ trên sàn trong phòng ngủ. Ms Cooper bèn gọi cảnh sát đến bắt bị cáo, nhưng chờ hơn 20 phú mà cảnh sát vẫn chưa đến. Bị cáo bèn tỉnh giấc và tiếp tục lục lọi để lấy các đồ khác. Sau đó cảnh sát đến và bắt bị cáo. Đương sự bị cáo buộc tội “cạy cửa đột nhập và phạm trọng tội với trường hợp gia trọng” (aggravated break and enter and commission of a serious indictable offence).
Tòa đã cho rằng bị cáo đã phạm tội cạy cửa đột nhập vào nhà với trường hợp gia trọng vì “bị cáo biết rằng có người ở trong nhà vào lúc đó” (the accused knew that there was a person or persons present within the said dwelling at the time).
Tòa cho rằng: “DDây là tội cạy cửa và đột nhập vào nhà trong lúc người trong nhà đang ngủ. Tội này được xem là một trong những tội nghiêm trọng nhất, không thể có bất cứ sự miễn thứ hoặc lý do nào đối với sự đột nhập như vậy vào nơi mà người ta nghĩ là được an toàn và có thể ngủ một cách an bình, và cộng đồng muốn có một hình phạt khắt khe để làm nản lòng bất cứ ai cố ý tấn kích vào sự an toàn của họ, làm cho họ lo sợ và rúng động” (This was a break and enter of a dwelling house whilst the occupier was asleep. This is regarded as one of the most serious offences and there can be no excuse or reason for such an intrusion into a place where people expect to be safe and expect to be able to sleep peacefully and the community expects a strong deterrent punishment for any person who so deliberately attacks their security and puts people in fear and trepidation).
Tòa đã tuyên án bị cáo 4 năm tù ở và buộc bị cáo phải thụ hình ít nhất 3 năm. Bị cáo bèn kháng án.
Bị cáo là người Thổ Dân, được 40 tuổi vào lúc xét xử. Đã từng ở tù nhiều lần, tuy thế, bị cáo vẫn tiếp tục tái phạm. Bị cáo phạm tội lần này trong lúc đương sự đang trong thời gian phóng thích có điều kiện.
Bản tường trình trước khi tuyên án cho biết rằng bị cáo không bao giờ chịu nghe theo lời hướng dẫn của nhân viên làm việc trong cơ quan phóng thích có điều kiện.
Luật sư của bị cáo đề nghị tòa nên chấp nhận việc kháng án của bị cáo vì bị cáo là người Thổ Dân, và đã chịu đựng quá nhiều thiệt thòi trong thời niên thiếu.
Bản tường trình của bác sĩ tâm thần cho biết rằng “nhiều năm trước đây bị cáo là một người nghiện rượu nặng. Giờ đây đương sự đã tự cho mình là người uống rượu thất thường” (The accused used to be a heavy drinker, many years ago. He described himself nowadays as an occasional drinker).
Cuối cùng Tòa Kháng Án Hình Sự tuyên bố giữ y án, vì không có yếu tố khoan miễn.
Dựa vào luật pháp cũng như phán quyết vừa trưng dẫn ông có thể thấy được rằng tội trạng mà cháu đã phạm phải là một tội trạng nghiêm trọng, vì hình phạt tối đa dành cho tội danh này là 20 năm tù ở. Luật đã không quy định hình phạt tối thiểu đối với tội trạng này. Điều này có nghĩa là vị chánh án tọa xử có thể hành xử thẩm quyền tùy tiện để tha bổng, hoặc áp đặt một bản án thích hợp cho những can phạm tùy theo tình huống mà trong đó tội phạm đã xảy ra.
Việc cháu hoàn toàn không hề hay biết về ý định phạm pháp của người bạn trước khi cháu theo người bạn đột nhập vào căn nhà này là một yếu tố giúp cháu thoát khỏi được sự kết tội của tòa. Nếu bạn cháu khai rằng cháu hoàn toàn không hề hay biết về vụ việc này trước khi theo vào căn nhà đó, thì tòa không còn cách nào khác hơn là trả tự do cho cháu.