Hôm nay,  

Chuyện Dài Dài Thẩm Mỹ: Trang Điểm

10/07/200500:00:00(Xem: 1529)
Vừa đứng chùi rửa đồ nghề chị Ngà vừa ngâm nga:
“... Phấn son tô điểm đàn bà nước Nam”…
Thanh vổ tay, cười híp mắt:
- Cha chả là hay. Ngâm nữa đi chị. Trời ơi ai mà ngờ chị có giọng ngâm TUYỆT VỜI như vậy ta ơi… Hồi nhỏ chị có đi ca đi hát gì hông vậy chị Ngà"
Chị Ngà cười lõn lẽn:
- Ối hay gì, mà ai hay hơn hổng chịu à khà khà khà… Thì hồi nhỏ, hồi còn đi học, hể tới cuối năm thì vô ban văn nghệ lớp hay trừờng rồi tập dợt rồi lên sân khấu giúp vui tất niên tân niên chớ gì mà hay… ờ ờ mà hồi đó tui có vô ban văn nghệ bỏ túi của một nhóm mấy anh chị lớn, , ban “Quê Hương” rồi lâu lâu cũng đi vô mấy cái trại lính ca hát cho mấy anh chiến sĩ nghe ý mà. Ối xời ơi chiện xưa quá rồi. Lâu lâu nhớ chiện xưa thì ca chơi vậy thôi, đừng có làm bộ khen xịa nghe Thanh.
Kim nói:
- Khen "xịa" là khen gì chị" có phải là hai chữ vừa đía vừa xạo trở thành xịa hông" Cha chả chị nầy chỉ đặt ra chữ mới ta ơiii...
Hông đâu, em thấy Thanh khen chị đúng quá chớ, chị ngâm có giọng lắm à, giọng ngọt như mía ghim đó xuống vọng cổ thì chắc là mùi rụng tóc trụi lũi hết!. Chị biết ca vọng cổ hông" em thích vọng cổ lắm, nhứt là bài Vọng Cổ Hoài Lang.
Láng phụ hoạ:
- À à ái daaa… gặp cô Hương Lan mà ca cái bài vọng cổ hoài lang đó là ai cũng
khóc cũng thương cũng muốn đi tu cho rồi. Nghĩ mà thương cho ngýời đời xưa. Gặp thời bây giờ ổng mà đi mất biệt hổng dìa ở nhà bả lấy chồng khác! Tui có cái dĩa bài đó nghe.
Kim nói:
- Hứ. Vợ vô nghĩa mới lấy chồng khác khi chồng đi chiến chinh chớ bà. Vậy hả Láng" Có dĩa đó thì đem vô cho mượn nghe chơi.
Láng nói:
- Ừ. Để mơi ngộ đem vô (xây qua chị Ngà, Láng cười cười hỏi) - Ờ còn a chế bữa nay có gì vui mà ca ngâm hớn hở phấn khởi dữ vậy" a chế" Cái chi mà phấn son tô điểm đàn bà nước Nam" còn đàn bà nước khác thì siu"
Chị Ngà nói:
- Ối, câu thơ ngườI ta nói vậy thì mình ngâm vậy chớ nước nào thì cũng như nhau. Phấn son thì để tô điểm dung nhan cho đàn bà.
Khải hỏi:
- Thế còn đàn ông thì sao"
Thanh nói:
- Thì để chó cắn! Hỏi ngộ! Đàn ông ai trang điểm phấn son, cha" Chỉ có bóng lại cái mới… mới… mới…
Tuấn nói:…
- Mới thế nào" Ôi giào! cô Thanh đẹp thế kia mà ăn nói vô duyên! Đàn ông đễ chó cắn, đừng coi thường đàn ông thái quá, cô Thanh đẹp thời có đẹp mà “chảnh” thế, Ế đấy!
Chị Ngà khoát khoát tay, rầy:

- Thôi thôi cho “qua can you xờ” , tụi bây câu mâu quá hà, cái gì cũng cải được hà.
Tuấn nói:
- Chả phải cải đâu chị Ngà nầy, chúng em đùa nhau tí thôiii. Thế chị có lý do chi mà ngâm câu thơ ấy nhỉ"
Chị Ngà cừời cừời:
- Có lý do gì đâu, buồn miệng ngâm cho dzui dzui mờ, với lại tui mới nhớ một chiện hồi còn học trong trường nè. Hồi đó mỗi lần học môn trang điểm thì mấy ông đực rựa trở thành cô dâu hết ráo.
Thanh cười:
- Chị nhắc làm em nhớ bữa em đi thi Esthetician quá hà. Trời ơi, bởi vậy phải có thi cử để định phẩm lượng của thợ. Mấy người nghĩ coi, đi thi nghề esthetician mà đem ông người mẩu râu ria xanh lè, làm sao chùi cho sạch kem dính trên râu" vẽ cặp chân mày tướng hổng đều, như cây cầu gảy nhịp, đánh phấn viền quanh đường chân tóc y như cái mặt nạ, trời, như vậy làm sao mà thi đậu"
Rồi có con nhỏ Mỹ nầy, chắc thằng đi làm mẩu cho nó là bồ của nó hay sao á, trong lúc đang ngồi nghe bà giám khảo dặn dò nầy nọ mà hai đứa dính với nhau, ôm nhau rồi còn hun hít nữa thấy mắc cở quá chừng hà. Thiệt là chướng con mắt. Tui tính nói hết sức vậy đó.
Trang hỏi:
- Chị tính nọi cái chi rựa"
- Thì nói, ê, mấy vụ nầy đem dìa nhà mà làm. Giữa chỗ đông người làm gì xà nẹo xà nẹo kỳ cục vậy"
Tuấn nói:
- Thế Thanh có nói không"
Thanh liếc Tuấn, cặp mắt sắc như dao:
- Ai rảnh rỗi. Tính trong bụng vậy thôi chớ ai hơi đâu mà ra miệng. Mà điều, ai cũng thấy như tui vậy đó, ai cũng liếc tụi nó...
Tuấn cười:
- May cho Thanh đấy nhé. Nếu Thanh nói thì nó có thể thưa Thanh về cái tội chạm vô tự do cá nhân của nó.
Thanh háy Tuấn:
- Ối, xí. Tui biết. Bởi vậy tui có lên tiếng gì đâu. Sống ở đây riết rồi mình giống như câm. Chuyện trái tai gai mắt cũng phải ngậm. Hứ.
Chị Ngà nói vả lã:
- Xứ tự do văn minh xuất chúng mờ. Có nầy mất kia. Giáo dục của mình khác họ thì mình cứ sống theo họ nhưng vẫn giữ được văn hoá phong tục tập quán của mình thì tốt chớ sao, hơi đâu mà tức bực, mau già. Nè, phấn son tô điễm trên một khuôn mặt tươi tắn thì mới đẹp được đó nghe hông. Đừng có lúc nào cũng nhăn nhăn nhó nhó, phấn nào mà tô cho lấp được" Đâu cô nào có quởn lợi đây tui thử bộ son phấn nầy coi, mới mua, đồ Nhưt, coi bộ hạp với loại da của người mình lắm à. Đâu, Thanh lại đây coi, cho mượn cái mặt đẹp chút coi...
Phú Lâm

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
tác giả Đinh Xuân Quân sinh trong một gia tộc Miền Bắc theo Công Giáo từ vài thế kỷ, qua các thời kỳ Quốc-Cộng đảng tranh, Hoàng Đế Bảo Đại, TT Ngô Đình Diệm, Đệ Nhị Cộng Hòa, du học, về VN làm việc, vào tù cải tạo sau 1975, vượt biên, làm một số dự án LHQ giúp các nước nghèo (kể cả tại VN)
Một chiếc máy bay rớt tại South Dakota hôm Thứ Bảy làm thiệt mạng ít nhất 9 người, gồm phi công và 2 trẻ em.
Cảnh sát lập hồ sơ khởi tố Nguyen về tội bạo lực gia đình, say, và 2 tội gây nguy hiểm cho trẻ em. Nguyen được tạm rời nhà tù quận Polk County Jail vào sáng Thứ Sáu 29/11/2019.
Mười người đã bị bắn tại Khu Phố Pháp ở thành phố New Orleans vào sáng Chủ Nhật, 1 tháng 12, theo cảnh sát cho biết.
Diễn cẩn thận từng bước, hết sức chậm rãi đi xuống đồi do bờ triền dốc đứng. Hân đi sau tay phải ôm chặt tay trái Diễn và nửa thân xô nghiêng ép vào người anh.
Như chúng ta biết, đảng SPD (Đảng Dân chủ Xã hội Đức) đã tìm kiếm lãnh đạo mới từ sáu tháng nay. Vào mùa hè 2019, nhà lãnh đạo đảng trước đó Nahles đã từ chức sau các cuộc tranh giành quyền lực nội bộ. Có nhiều ứng cử viên nhưng sau cuộc bầu cử sơ bộ chỉ còn hai cặp vào chung kết.
Hàng triệu người nghèo có thể bị mất phiếu thực phẩm (food stamps) quan trọng theo những thay đổi luật lệ được đề nghị bởi chính phủ Trump.
Con sông Hoàng Hạ chảy xuyên qua trấn Hoàng Hoa quanh năm xanh biếc, nước từ miền tuyết lãnh tan ra nên tinh khiết vô cùng.
Lý do để viết bài này là vì bản thân người viết có sai lầm cần bày tỏ. Tuy rằng sai lầm đã hiệu đính, nhưng cũng cần nói ra, vì Đức Phật đã dạy rằng hễ sai thì nên tự mình bày tỏ.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.