Bạn,
Nhiều lao động VN làm thuê ở Đài Loan theo chương trình xuất khẩu lao động đã bị trả về VN trước thời hạn đã ghi trong hợp đồng trước khi xuất cảnh. Đó là những người bị công ty dịch vụ việc làm ở VN lưà gạt khi cung cấp các thông tin không chính xác về mức lương, về việc làm. Để được qua Đài Loan, nhiều người đã phải bán đồ đạc,vay mượn để có đủ tiền nộp cho công ty dịch vụ, do đó khi bị trả về trước thời hạn, nhiều người đã lâm vào tình cảnh khốn quẩn như trường hợp của 1 phụ nữ dưới đây theo ghi nhận của báo Đầu Tư.
Tháng 9-2002, qua dẫn dắt của người quen, chị Cao Thị Mí, xã Hợp Tiến, huyện Đông Hưng, tỉnh Thái Bình, đến Trung tâm Hiền Linh tại số nhà 37, phố Nguyễn Khang, Hà Nội. Chị nghe kể đây là công ty có uy tín, có thể đi lao động ở Đài Loan được. Một số người trong làng đã đi qua công ty này nên chị tin, chị Mí đã tâm sự như thế. Người phụ nữ quanh năm chỉ biết cắm mặt xuống đất đã rời làng ra đi với hy vọng ngày về sẽ được mở mặt, mở mày với làng xóm. Trong nhà đồ đạc thứ gì có giá trị đều bán đi, cộng với số tiền vay 5 triệu đồng của ngân hàng và 2 triệu đồng vay từ bà cô họ, chị Mí khăn gói lên Hà Nội. Mang cả gia sản đi, chị nộp cho Trung tâm Hiền Linh 11 triệu đồng (700 Mỹ kim) nhưng không đủ chi phí, chị Mí được Trung tâm cho vay thêm 5 triệu đồng cho đủ chi phí trước khi sang Đài Loan làm việc. Tới ngày 20 tháng 12, sau thời gian được đào tạo tiếng Đài Loan, chị Mí được đưa sang Đài Loan làm việc theo hợp đồng với Công ty Viglacera. Chị Mí hoan hỉ với lời hứa lương sẽ được trả là 3 triệu đồng/tháng và làm việc trong 2 năm. Chị tự nhủ sẽ cố gắng làm việc tốt để trả nợ và mang tiền về cho gia đình.
Không suôn sẻ như chị nghĩ, sau 2 tháng làm việc, với mức lương 800 ngàn đồng/tháng, chủ nhà hết việc, chị phải chờ đổi chủ. Tới ngày 20-3-2003, chị Mí được đưa về nước theo lời hứa của bà Trương Thị Thu Hà (làm việc tại Trung tâm Hiền Linh), là sẽ được đưa trở lại Đài Loan làm việc. Không dám về nhà vì sợ lối xóm chê cười, hơn nữa không còn tiền, kể từ khi về nước, chị sống lắt lay ở Hà Nội để chờ ngày được trở lại Đài Loan làm việc. Đến nay, khi sự thật về Trung tâm Hiền Linh vỡ lở, chị Mí vẫn đang sống vất vưởng ở Hà Nội. Đường về quê chỉ dài hơn 100 km, nhưng trở nên quá xa xôi.
Bạn,
Cũng theo báo Đầu Tư, y như chị Mí, có chị Đinh Thị Hoàn, xã Minh Tân huyện Thủy Nguyên, TP Hải Phòng cũng là nạn nhân của Trung tâm Hiền Linh. Tháng 11-2002, nghe loa truyền thanh xã thông báo tuyển lao động đi giúp việc gia đình tại Đài Loan, chị Hoàn cùng hơn 100 phụ nữ khác trong xã đã đến ghi tên. Sau khi trúng tuyển cùng nhiều người khác, chị Hoàn được đưa tới Trung tâm Hiền Linh để ăn nghỉ, học tiếng Đài Loan và chờ ngày đi. Tới ngày 4-2-2003, chị Hoàn được đưa sang Đài Loan làm việc, nhưng chỉ sau 3 tháng làm việc chị Hoàn đã phải về nước với lý do chủ không mượn nữa. Tổng chi phí chị Hoàn đã nộp cho Trung tâm Hiền Linh là 1 ngàn Mỹ kim và 1 triệu 950 ngàn đồng bao gồm tiền học, tiền khám sức khỏe. Ba tháng làm việc vất vả nơi xứ người, mỗi ngày bận bịu với 17 giờ đồng hồ giúp việc cho 2 gia đình người Đài Loan đã hút cạn sinh lực của chị Hoàn. Hàng sáng, chị phải dậy sớm từ 5 giờ, vừa giặt giũ, nấu nướng cho cả 2 gia đình, vừa phải trông coi 5 mẫu khoai lang, chỉ 2 tháng sau chị Hoàn đã kiệt sức. Thêm 1 tháng cam kết sẽ cố gắng, nhưng chỉ sau 3 tháng làm việc, chị Hoàn phải về nước, tiền thuốc men đau ốm, chủ trừ vào lương.
Nhiều lao động VN làm thuê ở Đài Loan theo chương trình xuất khẩu lao động đã bị trả về VN trước thời hạn đã ghi trong hợp đồng trước khi xuất cảnh. Đó là những người bị công ty dịch vụ việc làm ở VN lưà gạt khi cung cấp các thông tin không chính xác về mức lương, về việc làm. Để được qua Đài Loan, nhiều người đã phải bán đồ đạc,vay mượn để có đủ tiền nộp cho công ty dịch vụ, do đó khi bị trả về trước thời hạn, nhiều người đã lâm vào tình cảnh khốn quẩn như trường hợp của 1 phụ nữ dưới đây theo ghi nhận của báo Đầu Tư.
Tháng 9-2002, qua dẫn dắt của người quen, chị Cao Thị Mí, xã Hợp Tiến, huyện Đông Hưng, tỉnh Thái Bình, đến Trung tâm Hiền Linh tại số nhà 37, phố Nguyễn Khang, Hà Nội. Chị nghe kể đây là công ty có uy tín, có thể đi lao động ở Đài Loan được. Một số người trong làng đã đi qua công ty này nên chị tin, chị Mí đã tâm sự như thế. Người phụ nữ quanh năm chỉ biết cắm mặt xuống đất đã rời làng ra đi với hy vọng ngày về sẽ được mở mặt, mở mày với làng xóm. Trong nhà đồ đạc thứ gì có giá trị đều bán đi, cộng với số tiền vay 5 triệu đồng của ngân hàng và 2 triệu đồng vay từ bà cô họ, chị Mí khăn gói lên Hà Nội. Mang cả gia sản đi, chị nộp cho Trung tâm Hiền Linh 11 triệu đồng (700 Mỹ kim) nhưng không đủ chi phí, chị Mí được Trung tâm cho vay thêm 5 triệu đồng cho đủ chi phí trước khi sang Đài Loan làm việc. Tới ngày 20 tháng 12, sau thời gian được đào tạo tiếng Đài Loan, chị Mí được đưa sang Đài Loan làm việc theo hợp đồng với Công ty Viglacera. Chị Mí hoan hỉ với lời hứa lương sẽ được trả là 3 triệu đồng/tháng và làm việc trong 2 năm. Chị tự nhủ sẽ cố gắng làm việc tốt để trả nợ và mang tiền về cho gia đình.
Không suôn sẻ như chị nghĩ, sau 2 tháng làm việc, với mức lương 800 ngàn đồng/tháng, chủ nhà hết việc, chị phải chờ đổi chủ. Tới ngày 20-3-2003, chị Mí được đưa về nước theo lời hứa của bà Trương Thị Thu Hà (làm việc tại Trung tâm Hiền Linh), là sẽ được đưa trở lại Đài Loan làm việc. Không dám về nhà vì sợ lối xóm chê cười, hơn nữa không còn tiền, kể từ khi về nước, chị sống lắt lay ở Hà Nội để chờ ngày được trở lại Đài Loan làm việc. Đến nay, khi sự thật về Trung tâm Hiền Linh vỡ lở, chị Mí vẫn đang sống vất vưởng ở Hà Nội. Đường về quê chỉ dài hơn 100 km, nhưng trở nên quá xa xôi.
Bạn,
Cũng theo báo Đầu Tư, y như chị Mí, có chị Đinh Thị Hoàn, xã Minh Tân huyện Thủy Nguyên, TP Hải Phòng cũng là nạn nhân của Trung tâm Hiền Linh. Tháng 11-2002, nghe loa truyền thanh xã thông báo tuyển lao động đi giúp việc gia đình tại Đài Loan, chị Hoàn cùng hơn 100 phụ nữ khác trong xã đã đến ghi tên. Sau khi trúng tuyển cùng nhiều người khác, chị Hoàn được đưa tới Trung tâm Hiền Linh để ăn nghỉ, học tiếng Đài Loan và chờ ngày đi. Tới ngày 4-2-2003, chị Hoàn được đưa sang Đài Loan làm việc, nhưng chỉ sau 3 tháng làm việc chị Hoàn đã phải về nước với lý do chủ không mượn nữa. Tổng chi phí chị Hoàn đã nộp cho Trung tâm Hiền Linh là 1 ngàn Mỹ kim và 1 triệu 950 ngàn đồng bao gồm tiền học, tiền khám sức khỏe. Ba tháng làm việc vất vả nơi xứ người, mỗi ngày bận bịu với 17 giờ đồng hồ giúp việc cho 2 gia đình người Đài Loan đã hút cạn sinh lực của chị Hoàn. Hàng sáng, chị phải dậy sớm từ 5 giờ, vừa giặt giũ, nấu nướng cho cả 2 gia đình, vừa phải trông coi 5 mẫu khoai lang, chỉ 2 tháng sau chị Hoàn đã kiệt sức. Thêm 1 tháng cam kết sẽ cố gắng, nhưng chỉ sau 3 tháng làm việc, chị Hoàn phải về nước, tiền thuốc men đau ốm, chủ trừ vào lương.
Gửi ý kiến của bạn