Hôm nay,  

Mỗi Tuần Một Vấn Đề : Sự Thật Về Căn Nhà Quœy Ám Ở Vùng Beverly Hills, California

08/04/200200:00:00(Xem: 4043)
Quỷ ám là một hiện tượng có thực, thường xaœy ra tại nhiều nơi trên thế giới xưa cũng như nay. Nhưng vì không thể giaœi thích được trên quan điểm khoa học và hiện tượng quœy ám khi xaœy ra cũng quá kỳ bí nên nhiều người đã không chịu tin là có. Theo quan niệm cuœa một số khoa học gia chuyên nghiên cứu về những hiện tượng kỳ bí, bất bình thường mệnh danh là paranormal, thì con người luôn luôn có phần xác và phần hồn. Phần xác có sinh có tưœ nhưng phần hồn luôn luôn bất diệt. Một khi phần xác chết, phần hồn sẽ bước vào một thế giới vô hình đoạn tuyệt với thế giới hữu hình. Nhưng trong những trường hợp chết bất đắc kỳ tưœ như chết khi còn quá treœ, hay chết vì bị giết một cách oan ức hoặc vì có quá nhiều duyên nợ với trần gian, hoặc với người thân còn tại thế, thì phần hồn sẽ tiếp tục tồn tại dưới những trạng thái khác nhau và tạo nên những kết quaœ hữu hình aœnh hươœng đến thế giới những người còn sống. Dĩ nhiên, với những người trực tiếp chứng kiến hoặc traœi qua hiện tượng quœy ám, niềm tin cuœa họ vào thế giới vô hình là điều chắc chắn. Trái lại, đối với phần đông mọi người, họ chỉ có thể tin vào thế giới vô hình khi nào họ nhắm mắt xuôi tay. Lý do là khi đó họ mới thực sự ý thức được sự hiện hữu cuœa linh hồn khi linh hồn cuœa họ từ từ thoát khoœi thể xác và bay bổng trong không trung... Câu chuyện "Căn nhà quœy ám" sau đây là truyện có thực đã xaœy ra tại một căn nhà ơœ vùng Beverly Hills, California.

E lke Sommer là nữ tài tưœ người Đức 23 tuổi. Cô có một người chồng rất tài hoa làm nghề ký giaœ tên là Joe Hyams. Năm 1964, khi cô trơœ thành một tài tưœ nổi tiếng tại Hoa Lệ Ước thì hai vợ chồng quyết định mua một căn nhà ơœ vùng Beverly Hills, California. Không ngờ, chỉ vài ngày sau khi dọn vô căn nhà mới mua, caœ hai vợ chồng đều traœi qua những hiện tượng kỳ quái không tài nào giaœi thích được. Điều đặc biệt là caœ hai vợ chồng đều không phaœi là loại người mê tín, caœ tin hay yếu đuối. Joe là một ký giaœ có 15 năm kinh nghiệm, đầu óc thực tế, tin vào khoa học và rất ghét chuyện ma quái dị đoan. Còn Elke cũng rất chịu khó làm việc, học hoœi và dũng caœm hơn phần đông đàn bà con gái cùng lứa tuổi. Chính nàng đã có lần dùng chiếc kéo xén coœ đánh chết một con rắn ngay sau vườn. Hồi còn nhoœ, đi học thường phaœi qua khu nghĩa địa nhưng nàng vẫn thaœn nhiên kể caœ khi sáng sớm lẫn chiều tối đã nhọ mặt người. Vậy mà traœi qua thời gian hai năm sống trong căn nhà quœy ám, cuối cùng caœ hai vợ chồng phaœi thừa nhận sự hiện hữu cuœa ma quœy trong căn nhà cuœa họ.

Theo lời kể cuœa hai vợ chồng thì những chuyện kỳ lạ bắt đầu xaœy ra vào ngày 6 tháng 7 năm 1964, đúng vài ngày sau khi hai vợ chồng dọn vô nhà mới. Hôm đó, một nữ ký giaœ người Đức tên là Edith Dahlfeld viếng thăm hai vợ chồng. Lúc ấy chỉ có Elke ơœ nhà còn chồng thì đi vắng. Ngay khi Elke đưa cà phê ra mời bạn thì Edith thaœn nhiên hoœi:

- UŒa, ông xã cuœa bồ đâu sau không ra ngồi nói chuyện cho vui" Tôi vừa thấy ông ta mà...

Elke ngạc nhiên:

- Ai là ông xã" Bồ vừa thấy ai" ƠŒ đâu"...

Edith nhìn Elke một thoáng như thăm dò xem câu hoœi cuœa nàng là đùa hay thật rồi thong thaœ nói:

- Thì còn ai vào đây. Tôi trông thấy có người đàn ông đứng ngay góc hiên. Thấy tôi, ông ta boœ đi vào phòng ăn...

Elke gật đầu:

- Nếu vậy là Joe đó. Để mình mời anh ấy ra đây giới thiệu nghe.

Dứt lời, Elke đứng dậy đi kiếm Joe. Nhưng sau một hồi tìm kiếm không thấy chồng đâu, Elke ngạc nhiên trơœ lại phòng khách cho Edith biết chồng nàng không có nhà. Edith cũng ngạc nhiên không kém. Khi Elke hoœi hình dạng người đàn ông, Edith cho biết vì khoaœng cách hai người không đầy mười thước nên nàng thấy rất rõ, đó là một người đàn ông cao to, mặc chiếc áo đen có ba nẹp trắng và quần sọc. Đặc biệt người đàn ông có chiếc mũi to đoœ như quà cà chua. Nghe taœ như vậy, Elke ngạc nhiên cho biết, người đó chắc chắn không phaœi là Joe. Lập tức caœ hai cùng hoaœng hốt. Elke vội vã gọi điện thoại cho caœnh sát. Sau đó caœ hai ra cổng đứng chờ caœnh sát tới. Thời gian từ lúc Edith vô nhà cho đến lúc caœ hai cùng ra cổng chỉ khoaœng 15 phút. Nhìn địa thế căn nhà caœ hai cùng biết, nếu một ai đã vô nhà thì chỉ có một lối ra duy nhất là cổng. Như vậy, chắc chắc người lạ mặt còn ẩn nấp ơœ một chỗ nào đó trong căn nhà...

Khi caœnh sát tới nơi, việc lục soát được tiến hành. Nhưng sau thời gian hai tiếng đồng hồ lục soát cẩn thận với sự giúp sức cuœa mấy người hàng xóm, hai caœnh sát viên đành lắc đầu thú nhận, không tìm thấy bất cứ dấu vết gì chứng toœ có người lạ mặt trong nhà.

Chiều hôm đó, Elke kể cho chồng nghe câu chuyện người lạ mặt. Joe chỉ nhún vai cười rồi lắc đầu:

- Thời đại này mà em đi tin ba cái chuyện vớ vẩn ấy làm gì cho mất thì giờ...

Phần tin chồng, phần cũng bán tín bán nghi câu chuyện cuœa Edith nên vài ngày sau Elke cũng chẳng còn bận tâm về câu chuyện người đàn ông lạ mặt. Nhưng đúng hai tuần sau, hai vợ chồng và bà mẹ cuœa Elke đã cùng chứng kiến một hiện tượng khiến caœ ba cùng tin có những điều kỳ bí trong căn nhà cuœa họ.

Tối hôm đó trời mưa. Hai vợ chồng và bà mẹ cuœa Elke cùng ngồi uống cà phê và trò chuyện trong phòng khách. Đột nhiên có ánh chớp lóe sáng khiến caœ ba người không ai baœo ai cùng nhìn ra cưœa sổ. Trong khoaœnh khắc không đầy một phần trăm giây đồng hồ caœ ba đều nhìn thấy có một người đàn ông to lớn mặc áo đen ba sọc trắng theo lối cổ xuất hiện ngay khung cưœa. Không đầy tích tắc sau, ánh chớp tắt traœ lại bóng tối đen như mực. Caœ ba người quay lại nhìn nhau và qua những đường nét ngạc nhiên trên ba gương mặt, caœ ba đều biết hình aœnh người đàn ông mà họ vừa thấy là thực và caœ ba cùng nhìn thấy chứ không phaœi là aœo giác cuœa riêng một người.

Ngay sau đó, Joe lấy đèn bấm lại gần khung cưœa sổ tìm kiếm thì nhận ra, cưœa sổ vẫn đóng chặt, bên ngoài mưa vẫn như trút và gió vẫn gào rú, cây cối vẫn vật vã từng hồi không ngớt. Tuy nhiên, không thấy bóng dáng một ai bên ngoài. Điều lạ lùng là ngay dưới cưœa sổ, trên sàn gỗ bóng loáng còn nguyên một vũng nước mưa không hiểu từ đâu vô. Nhìn lên trần, Joe thấy trần khô ráo. Đưa tay sờ vào khung cưœa, vào tường, anh không tìm thấy một dấu hiệu gì chứng toœ có nước hắt vô hay thấm vô.

Là người can đaœm, có nghị lực, không hề biết sợ hãi là gì nên Joe vội khoác áo mưa, lấy dù, rồi mơœ cưœa đi ra ngoài. Trong thâm tâm lúc đó, anh đinh ninh người đàn ông lạ mặt mà ba người thấy chỉ là một người bình thường đứng bên ngoài cưœa sổ rình mò một chuyện gì đó chứ không thể nào có chuyện ma quái trên cõi đời này.

Tự tin như vậy nên khi đến bên cưœa sổ, Joe có ý định dùng đèn bấm tìm kiếm thật kỹ dấu vết người đàn ông để lại. Nhưng khi rọi đèn đến vùng đất dưới cưœa sổ, Joe bàng hoàng ngạc nhiên khi thấy đó là một vùng đất cát xốp traœi rộng caœ khu vực gần chục thước vuông. Tất caœ đều nguyên vẹn dưới làn nước mưa, tuyệt nhiên không hề thấy bất cứ dấu chân nào.

Sau sự kiện kỳ bí này, caœ Joe lẫn Elke và bà mẹ vợ đều giật mình và tin rằng, căn nhà họ đang ơœ chắc chắn có chứa đựng một chuyện gì ghê gớm lắm. Ngay đêm đó Elke đề nghị báo nội vụ cho caœnh sát, còn mẹ cuœa Elke thì đề nghị đi mời thầy pháp về làm phép trừ tà trừ quœy. Nhưng Joe tin tươœng, dù có chuyện gì xaœy ra chăng nữa thì trên dương thế, người sống bao giờ cũng làm chuœ nên anh tính cứ chờ xem chuyện thế nào rồi tính sau.

Trong những tuần lễ kế tiếp gia đình Joe tiếp tục chứng kiến những hiện tượng lạ lùng như những tiếng thơœ khò khè như người nghẹn thơœ thỉnh thoaœng vang lên trong đêm tối, tiếng chân người bước cà nhắc như người thọt, những tiếng động lạ lùng trong phòng ăn giống hệt như tiếng người sô ghế đứng dậy sau khi ăn xong. Sau mấy đêm liền nghe những tiếng động như vậy, Joe liền đi mua một khẩu súng ngắn .38, ba chiếc máy ghi âm loại nhoœ xíu, ít dây điện và ba cặp tai mắt điện tưœ. Về đến nhà, Joe lấy phấn đánh dấu vị trí cuœa các chân ghế, chân bàn, gắn tai mắt điện tưœ và máy ghi âm ơœ cưœa bếp, cưœa phòng ăn và cưœa ra vô.

Đêm hôm đó, ngay khi nghe thấy những tiếng động quen thuộc trên phòng ăn, Joe lấy súng, gạt chốt an toàn rồi lặng lẽ bò lên phòng ăn. Vừa đến cưœa phòng ăn, đột nhiên anh thấy mọi tiếng động im bặt. Một tay cầm súng, một tay bật đèn, Joe nhanh chóng lao vào phòng ngay khi đèn vừa sáng. Nhìn quanh phòng ăn Joe không thấy một bóng người hay bất cứ điều gì khaœ nghi. Tất caœ đều gọn gàng, ngăn nắp, ngay caœ các chân ghế, chân bàn vẫn nằm nguyên ơœ vị trí Joe đã đánh dấu.

Sáng hôm sau, Joe mang ba chiếc máy ghi âm trơœ lại phòng nguœ và bật từng máy lên nghe. Hai chiếc gắn ơœ cưœa và nhà bếp đều không có bất cứ âm thanh gì lạ. Riêng chiếc gắn trong phòng ăn, Joe nghe rõ ràng âm thanh cuœa tiếng ghế bị sô đẩy trên sàn gỗ một hồi lâu, kế đến là sự im lặng rợn người rồi tiếng bật công tắc điện, tiếng chân cuœa Joe bước vào phòng ăn. Sau khi Joe đi khoœi một lúc thì tiếng sô ghế ồn ào lại trơœ lại như cũ. Đến khi kiểm lại các máy hình tự động gắn liền với các mắt điện tưœ, anh cũng không thấy máy chụp được bất cứ hình aœnh nào.

Trong những tuần lễ kế tiếp, Joe đã mời kiến trúc sư và thám tưœ tư đến nhà trình bầy sự kiện và yêu cầu họ kiểm tra lại căn nhà một cách kỹ lưỡng xem có lối ra vô hay phòng ốc nào bí mật trong nhà hay không. Sau hai ngày tìm kiếm thật kỹ, kiến trúc sư khẳng định tòa nhà đã kiến trúc đúng như họa đồ, tuyệt không hề có đường hầm hay phòng ốc bí mật nào.

Điều kỳ lạ hơn nữa là có một số khách khứa cuœa hai vợ chồng khi ghém thăm lúc ban ngày cũng như khi nghỉ đêm, mọi người đều đề cập đến những âm thanh lạ và hình aœnh người đàn ông mặc áo đen ba sọc trắng. Cho đến lúc đó, Joe vẫn không tin trong nhà cuœa anh có ma có quœy. Tuy nhiên, anh cũng nghe theo lời khuyên cuœa vợ thay màn cưœa, quét sơn lại phòng ăn và mua bộ bàn ăn mới để "ma quœy thấy khung caœnh lạ sẽ không bén maœng tới phá đám" như lời nhiều người khuyên nhuœ.

Quaœ nhiên, ngay đêm đó tiếng động im bặt traœ lại cho căn nhà sự yên tĩnh đầu tiên kể từ khi hai vợ chồng dọn vô. Nhưng được đúng hai đêm, đến đêm thứ ba, tiếng động kỳ lạ lại vang lên như cũ. Cuối tuần đó, Joe lại sơn lại phòng ăn, thay màn cưœa và bàn ăn một lần nữa. Nhưng lần này hai vợ chồng chỉ được có một đêm yên lặng. Sang đến đêm thứ hai lại ầm ĩ như cũ. Trong hai tuần lễ kế tiếp, Joe đã sơn, thay màn cưœa và bàn ăn tất caœ ba lần nữa nhưng caœ ba lần đều không có kết quaœ.

Một buổi chiều tháng mười, trời trơœ lạnh, ngoài trời mưa lâm râm. Caœ nhà gồm hai vợ chồng và bà mẹ cuœa Elke đang ngồi ăn và con chó Hasi cũng đang thươœng thức một mình một chén đồ ăn riêng thì bỗng nhiên họ nghe thấy có tiếng cưœa mơœ rồi tiếng cưœa khép thật thong thaœ. Caœ ba người cùng nhìn nhau im lặng trong khi con chó Hasi thì ngừng ăn rồi quay ra cưœa gầm gừ... Kế đó, mọi người nghe thấy có tiếng chân bước cà nhắc lên cầu thang gỗ nghe rõ dần... rõ dần rồi đột nhiên im lặng một cách ghê rợn. Khoaœng phút đồng hồ sau, con chó Hasi rít lên rồi cụp đuôi chạy lại phía Elke. Khi nàng bồng nó lên tay, nó mới quay ra cưœa suœa. Nhìn con chó suœa, caœ ba đều có caœm tươœng rõ ràng có một người vô hình vừa bước vô phòng ăn rồi thong thaœ đi xuống chiếc ghế ơœ cuối bàn ăn và ngồi xuống đó. Vì bàn ăn hình bầu dục và dài đuœ chỗ cho 12 người ngồi nên khi ăn bao giờ hai vợ chồng và bà mẹ cũng ngồi gọn ơœ một đầu còn đầu kia để trống. Nghe tiếng chó suœa, thấy veœ mặt hoaœng hốt cuœa vợ và mẹ vợ, Joe bực tức đứng dậy bước thẳng về phía cuối bàn ăn kéo chiếc ghế đổ nghiêng ra sàn. Caœ ba người chờ đợi có chuyện lạ xaœy ra nhưng tất caœ đều bình thường và lạ lùng thay, con chó Hasi cũng im bặt không suœa thêm một tiếng nào. Nhìn xuống chiếc ghế, Joe ngạc nhiên khi thấy mặt ghế ướt sũng nước mưa và một vũng nước lênh láng ngay trên sàn gỗ...

Một chiều nọ khi hai vợ chồng về đến nhà, hai con chó cuœa họ bỗng trơœ chứng nhất định không chịu vô nhà cứ đứng ngoài cổng chõ mõm vô nhà suœa ầm ĩ, suœa đến khi khaœn caœ tiếng vẫn còn suœa. Thấy vậy, hai vợ chồng đành phaœi mang hai con chó đi bác sĩ thú y. Sau đó hai vợ chồng tìm đến một chi nhánh cuœa hiệp hội nghiên cứu tâm thần ASPR (American Society for Psychical Research) Hoa Kỳ tại Los Angeles để nhờ giúp đỡ.

Sau khi trò chuyện với chuyên viên cuœa hội, hai vợ chồng mới biết, trước đây tại căn nhà họ ơœ cũng đã xaœy ra những chuyện tương tự và hai người chuœ cũ đã phaœi bán vội vàng ngay sau khi dọn vô không lâu. Theo lời cuœa những người chuœ cũ thì họ cũng đã từng bị người đàn ông mặc áo ba sọc trắng hành hạ. Còn người đàn ông mặc áo đen ba sọc trắng nguyên là người chuœ đầu tiên cuœa căn nhà nhưng không hiểu sao bỗng nhiên bị mất tích cách đó caœ nưœa thế kyœ.

Sau khi nghe chuyện, hai vợ chồng Joe đồng ý để cho hội cưœ một chuyên viên nổi tiếng về trừ ma đuổi quœy đến nhà làm phép. Chuyên viên đó là bà Lotte von Strahl.

Nghi lễ đuổi ma quœy cuœa bà Lotte rất đơn giaœn. Bà đến ngồi gọn gàng ơœ một đầu cuœa bàn ăn và mời hai vợ chồng Elke ngồi ơœ đầu bàn bên kia. Sau vài phút im lặng nhắm mắt nhập thần, bà Lotte lạnh lùng tuyên bố, "Ồ... đúng rồi... tôi thấy nó rồi. Bây giờ thì con quœy ghê gớm đó đang ngồi cạnh tôi. Vậy tôi xin mời hai ông bà cùng tôi đọc một đoạn kinh cầu nguyện"...

Sau khi ba người đọc kinh xong, bà Lotte quay sang bên trịnh trọng tuyên bố, "Nhân danh thượng đế, ta ra lệnh cho ngươi phaœi rời khoœi căn nhà này ngay từ bây giờ. Hãy để cho những người lương thiện sống yên ổn và từ nay ngươi hãy chấm dứt trò quấy rầy những người sống trong căn nhà này". Tuyên bố xong, bà Lotte nhắm mắt im lặng một lúc nhập định rồi mơœ mắt tuyên bố giọng vui mừng, "Ông bà yên trí. Nó cút khoœi căn nhà này rồi. Từ nay trơœ đi ông bà sẽ sống thoaœi mái, không lo sợ điều gì nữa".

Ngay tối hôm đó, hai vợ chồng đóng cổng, khóa cưœa sổ và lên giường nguœ thật sớm. Đến chín giờ tối, khi Joe vừa thiu thiu nguœ, bỗng nhiên những tiếng động thường lệ lại nổi lên. Lần này có caœ tiếng vật vã, rên rỉ nghe không rõ là cuœa người hay thú.

Sau này, trong một tác phẩm ghi lại những sự kiện xaœy ra trong căn nhà ơœ Beverly Hills, Joe đã phaœi thú nhận: "Dù không bao giờ tin chuyện ma quœy, cuối cùng trước những hiện tượng mà chính tôi nhìn thấy, nghe thấy, tôi đành phaœi tin trong nhà mình ơœ quaœ thực có ít nhất là một con quœy hay một con vật vô hình nào đó đại loại giống như quœy".

Nhưng dù đã phần nào tin có quœy trong nhà, Joe vẫn nhất định không chịu bán nhà. Joe ương bướng tuyên bố, "Với tôi, người sống còn không làm cho tôi sợ huống chi người chết. Tôi sẽ ơœ lại căn nhà này cho đến khi nào tôi chết thì thôi".

Nhưng cuối cùng lòng dũng caœm cuœa Joe bị đánh gục vào buổi sáng ngày 13 tháng 7 năm 1967. Sáng sớm hôm đó, bỗng nhiên có tiếng đấm cưœa thật lớn. Joe vội vã với khẩu súng ngắn rồi chạy xuống mơœ cưœa. Không thấy ai, Joe ngạc nhiên chạy ra ngoài coi thì thấy đường vắng ngắt. Khi quay vô, Joe giật mình thấy khói và lưœa bốc lên ngùn ngụt từ phòng ăn. Hoaœng hốt, Joe chạy vội lên phòng nguœ gọi vợ và mẹ vợ. Khi caœ ba chạy thoát ra đến ngoài đường thì thần hoœa đã biến caœ căn nhà thành một biển lưœa. Hai tuần lễ sau, Joe đành phaœi ký giấy cho phép địa ốc treo baœng bán nhà.

* * *

Nưœa năm sau, người chuœ mới cho san bằng căn nhà cũ để xây một dinh thự mới to lớn hơn. Khi đào móng xây nhà, người ta phát hiện thấy dưới nền nhà có một căn hầm cao ráo rộng gần 100 thước vuông. Ngay giữa hầm có một người đàn ông mặc áo đen ba nẹp trắng, quần sọc, cổ bị treo trong một chiếc thòng lọng, còn chân thì một chân bị cắm ngập vào cây sắt đóng sâu dưới sàn xi măng, một chân khác tuy lơ lưœng trên không nhưng cũng bị thuœng nhiều lỗ và máu chaœy đầm đìa. Đầu cuœa cây cọc sắt tuy không nhọn nhưng có lẽ vì phaœi chịu đựng caœ một thân thể trong thời gian quá lâu nên cây cọc sắt tầy đầu đã xuyên qua bàn chân để lại trên sàn xi măng một vũng máu khô cứng. Nhìn caœnh tượng người đàn ông bị treo cổ, người ta đoán được người đàn ông đã phaœi traœi qua một cực hình đầy ghê rợn, nếu không chịu đứng trên cọc sắt thì dây thòng lọng sẽ xiết sâu vào cổ làm cho y nghẹn thơœ. Còn nếu đứng thẳng người trên cọc sắt thì tuy dễ thơœ nhưng lại đau thấu tim phổi nên dù đã đổi chân và caœ hai chân đều chaœy máu, y vẫn chẳng có cách nào giữ cho y khoœi chết khi y không còn đuœ sức giữ cho thân thể đứng thẳng khi chiếc cọc sắt ngập sâu trong bàn chân cuœa y.

Điều lạ lùng là không biết người đàn ông đó đã chịu cực hình tra tấn như vậy từ khi nào và đã chết được bao lâu, nhưng caœ người lẫn máu loang lổ dưới sàn đều hóa thạch không biết từ bao giờ. Phaœi chăng, vì chiếc chân bị dính chặt vào cọc sắt và cổ bị xiết chặt như vậy nên mỗi khi xuất hiện, hồn ma cuœa người đàn ông đều bước đi khập khiễng và hơi thơœ khò khè như người bị bóp cổ"

Vương Tứ Thành

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
DB Rick Miller thuộc Đảng Cộng Hòa, đại diện khu vực Sugar Land, đã bị phản ứng gay gắt sau khi ông chụp mũ các đối thủ tranh ghế ông chỉ vì họ là người Mỹ gốc Á trong địa hạt đông ngưởi gốc Á.
Ai quyết tâm đi tìm chân lý và hướng thượng cuộc đời trong tinh thần – Tu là cõi phúc – đều hưởng được sự bình an trong tâm hồn, tức là hưởng được hạnh phúc, Thiên đàng, Niết bàn, Cõi phúc ở trần gian
nữ tài tử Julia Roberts và cựu đệ nhất phu nhân Michelle Obama sẽ có chuyến đi đặc biệt thăm Việt Nam trước khi sang Malaysia dự chương trình "Leaders: Asia-Pacific"
ông có tập Thơ Lửa, cùng làm với Đoàn Văn Cừ, gồm những bài thơ đề cao cuộc kháng chiến chống Pháp, do Cơ quan Kháng chiến Liên khu III xuất bản, được in ở Thái Nguyên năm 1948
James Nguyen Fernandes, 43 tuổi, bị buộc tội 6 vụ tấn công, gồm 2 tội tấn công cố ý sát hại, và 6 tội phạm tội liên quan súng, theo hồ sơ tòa án cho biết.
Cục Cảnh sát Hình sự của Bộ Công an mới đây thừa nhận Việt Nam là một “điểm nóng” của nạn buôn người và di cư bất hợp pháp, với lợi nhuận hàng năm lên đến hàng chục tỉ đôla.
Khi chưa thấy ánh mặt trời, Tôi đã cảm nhận được muôn ngàn đau khổ, Của mẹ cha, Của bà con và của muôn triệu người dân gần xa trong nước, Lúc mẹ ôm bụng bầu chạy từ chỗ nầy sang chỗ khác,
Theo bản tin từ đài KUSI, Dân biểu Cộng Hòa Duncan D. Hunter cho biết ông sẽ nhận một tội sử dụng sai trái quỹ vận động khi ra tòa vào hôm Thứ Ba ngày 3 tháng 12/2019 trước Chánh án Thomas J. Whelan.
Mùa cháy rừng hiện nay nêu bật việc cần phải nhanh chóng đạt được các mục tiêu loại bỏ carbon đầy tham vọng của California, và bản báo cáo ‘Lộ Trình 2045’ đặt ra sơ đồ định hướng để đạt được mục tiêu đó
Tổng Thống Hoa Kỳ Donald Trump hôm Thứ Hai, 2 tháng 12, lên án các nhà Dân Chủ tại Hạ Viện về việc tổ chức điều trần luận tội trong khi ông đang dự hội nghị thượng đỉnh NATO tại London
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.