LTS: Suốt mấy tháng qua, người Việt yêu tự do trên toàn thế giới đều xúc động và say sưa theo dõi những chiến thắng vẻ vang của cộng đồng người Việt Hoa Kỳ quanh cuộc vận động vinh danh cờ VNCH tại các thành phố, thị xã trên nước Mỹ. Những chiến thắng vẻ vang đó đã một lần nữa chứng minh, chính nghĩa luôn luôn thuộc về chúng ta, những người Việt yêu tự do; và phi nghĩa vĩnh viễn thuộc về CSVN, cho dù chúng là kẻ chiến thắng. Đặc biệt, qua việc 4 hội đồng thành phố tại Mỹ lần lượt vinh danh quốc kỳ VNCH, ta còn thấy được, tinh thần đoàn kết một lòng, lập trường chính trị vững chắc, và khả năng vận động chính giới một cách tài tình của cộng đồng người Việt tại Mỹ trong thời gian qua.
Hoảng hốt chứng kiến những chiến thắng vẻ vang chấn động thế giới của người Việt tự do tại Mỹ, CSVN bao gồm cả đại sứ, lãnh sự CS tại Mỹ, lẫn phát ngôn viên bộ ngoại giao CS và tờ Nhân Dân, cơ quan ngôn luận của đảng CSVN, đều vô cùng tức tối, nên đã có những ngôn từ quá khích, những lời lẽ hăm dọa công khai, thể hiện sự thiếu hiểu biết về tự do dân chủ, thiếu am tường về công pháp quốc tế, đồng thời lộ rõ bản chất của những kẻ khủng bố quốc tế. Trước những lời lẽ ngang ngược của CSVN, công khai đe dọa người Việt tại Mỹ, Giáo sư Nguyễn Văn Canh, với tư cách là cố vấn chính trị Hội Văn Hóa Việt, đã viết thư cho tổng thống Mỹ George Bush, yêu cầu Mỹ trục xuất đại sứ VC Nguyễn Tâm Chiến và tổng lãnh sự VC Nguyễn Mạnh Hùng. Hay biết tin này, GS Trần công Thiện và LS Đỗ doãn Quế của Chương Trình Văn Hoá, đài phát thành tại San Jose đã phỏng vấn GS Nguyễn Văn Canh về lý do cùng những yếu tố pháp lý quanh việc làm của ông, cũng như quanh việc cộng đồng người Việt tại Mỹ vận động chính giới Mỹ vinh danh quốc kỳ VNCH.
Sau đây, Sàigòn Times trân trọng giới thiệu nguyên văn bài phỏng vấn GS Nguyễn Văn Canh, với niềm hy vọng, qúy vị thức giả thân hào nhân sĩ, cùng qúy vị lãnh đạo các hội đoàn, đoàn thể, cộng đồng, ở cấp tiểu bang cũng như liên bang tại Úc, sẽ rút tỉa được những bài học kinh nghiệm và những liên lạc cần thiết với cộng đồng người Việt Hoa Kỳ để có thể ứng dụng một cách khéo léo và thích hợp vào hoàn cảnh nước Úc, ngỏ hầu tạo được những chiến thắng vẻ vang như cộng đồng người Việt ở Mỹ đã và đang làm.
*
GS Thiện: Thưa Giáo sư Canh. Tôi vừa đọc cho thính giả của chương trình Văn Hoá Bản dịch ra tiếng Việt thư của Gíao sư ký với tư cách là cố vấn chính trị của Hội Văn Hoá Việt gửi Tổng Thống Bush đòi trục xuất Đại sứ Việt cộng Nguyễn tâm Chiến và Tổng Lãnh sự VC ở San Francisco Nguyễn mạnh Hùng. Chúng tôi được biết, bản tiếng Anh đã và đang được đồng bào nhiều nơi trên toàn quốc ký tên và gửi đi Hoa Thịnh Đốn. Ngay tại San Jose này, Hội Văn Hoá Việt và một số nơi cũng đã và đang lấy chữ ký và tiếp tục gửi đi. Để cho thính giả của Chương trình Văn Hoá Việt hiểu chiều sâu của vấn đề, chúng tôi yêu cầu Giáo sư cắt nghĩa lý do tại sao Giáo sư lãnh đạo phong trào quan trọng này"
GS Canh: Thưa GS Thiện. Tôi được một anh em gọi điện thoại cho biết rằng Nguyễn mạnh Hùng, Tổng Lãnh sự VC ở San Francisco có lên án 4 anh em trẻ trong cộng đồng Việt Nam là quá khích, với lời lẽ đe doạ. Tôi nhờ GS Thiện kiếm gíup các tài liệu liên hệ để tìm hiểu vấn đề. Vào ngày 27/4, GS Thiện fax cho tôi Bản tin của nhật báo Nhân Dân, ra ngày 17 tháng 4; bài báo của Los Angeles Times số ra ngày 22/4 và Orange County Register số ra ngày 23/4 về vấn đề này. Qua các tài liệu ấy, tôi thấy VC nêu đích danh 4 người. Đó là LS Trần thái Văn, LS Nguyễn quốc Lân, Nghị Viên Andy Quách là những người mà VC lên án gắt gao là quá khích và đã cố ý gây chia rẽ cộng đồng người Việt vì họ đã vận động thành công để treo cờ Việt Nam Cộng Hoà tại các thị xã của họ. Tài liệu ấy có nêu tên anh Nguyễn đình Thắng, giám đốc Boat People SOS ở Virginia. Các anh em trẻ này hoặc có liên hệ với tôi từ trước hay qua hoạt động của họ, tôi thấy họ là tương lai của chúng ta. Đó là một trong những lý do khiến tôi phải phản ứng ngay.
Hơn nữa, theo văn hoá của xã hội chủ nghĩa [CS], thì khi đã công khai kết án một người nào đó là EXTREMISTS, quá khích, nếu kẻ đó nằm ở trong tay của chúng, thì tính mạng của họ rất nguy hiểm. Vì, họ ở Hoa Kỳ, VC không làm gì được, nên như trong tờ Los Angeles Times có ghi rằng tên của mấy anh em đó bị nằm trong "sổ bìa đen". Có nghĩa là họ là mục tiêu mà VC bí mật để đó, và rồi về sau sẽ hành động khi thời có cơ thuận lợi.
LS Quế: Khi VC gọi một người nào đó là “quá khích”, thì đâu có gì là quan trọng, mà Giáo Sư phải lên tiếng"
GS Canh: Bình thường là như vậy, nhưng theo chủ nghĩa Mác Lê đã dạy cho Việt cộng, và theo tập quán của VC, thì ngay cả ngững ai dù là đảng viên cao cấp bị coi là hữu khuynh hay tả khuynh, một mức độ thấp hơn, còn bị thanh trừng. Còn quá khích sẽ bị hình phạt nặng hơn nhiều. Thanh trừng ở đây có nghĩa là bị thủ tiêu hay nhẹ hơn là cải tạo trường kỳ. Ở mức độ cao hơn khi bị lên án là qúa khích, thì coi chừng tính mạng. Nhất là trường hợp này, lãnh đạo VC nêu đích danh họ. Trong bản văn viết, Nguyễn mạnh Hùng còn nói thêm với ngụ ý đe doạ, rằng "họ tự làm hại mình". Cuối cùng, nội dung văn thư trong chiều hướng đó còn tiềm tàng một ẩn ý tuyên truyền, phô trương sức mạnh,nghiã là có thể trừng trị họ. Đây là cách áp dụng kỹ thuật "khống chế", một loại hoạt động có bản chất lén lút bí mật trong loại chiến tranh khuynh đảo lại được áp dụng tại Hoa Kỳ. Trong tình thế đó, sự đe dọa đã lộ rõ ràng. Vì thế tờ Los Angeles Times có nói tới "sổ bia đen" có ghi tên 4 người ấy.
GS Thiện: Trong các tài liệu, VC kết án 4 người ấy vận động treo cờ Việt nam Cộng Hoà tại các nơi có đông người Việt cư ngụ là gieo rắc mối bất hoà trong cộng đồng người Việt. Trong thư gửi TT Bush, Giáo sư phản bác mạnh mẽ rằng cái mà VC gọi là cộng đồng người Việt ở đây hoàn toàn không có gì liên hệ với chúng. Đấy là cộng đồng tị nạn, và là cộng đồng người Mỹ gốc Việt do luật lệ và an ninh Hoa Kỳ bảo vệ. VC không có quyền can thiệp vào hay dính dáng gì đến công việc của các cộng đồng người Việt khắp nơi trên lãnh thổ Hoa Kỳ. Đó là sự mạo nhận của VC. Vì thế chúng tự nhận đứng ra chống lại những người mà chúng gọi là quá khích, gây ra xáo trộn, và chúng ta có nghĩa vụ phải bảo vệ những kẻ mà VC lên án"
GS Canh: Đúng thế, tôi nói rõ cho TT Bush biết rằng, người Việt ở đây là người Mỹ, có nguồn gốc Việt Nam. Cộng đồng người Việt ở đây là một thành phần của xã hội Mỹ. Chúng tôi không liên hệ gì với VC. VC làm như vậy là mạo nhận. VC luôn nhân danh nhân dân Vịêt nam để làm một việc gì đó, kể cả việc bất hợp pháp, và trong trường hợp này, ngoài nhân danh nhân dân Việt nam, chúng còn nhân danh cả cộng đồng Việt nam (ở Hoa Kỳ) nữa khi VC nói là "gồm cả cộng đồng Việt nam không chấp nhận hành động ấy [vận động treo cờ]." Ở đây, tôi đòi VC phải công khai trả lời: phải nói rõ cộng đồng ấy là cộng đồng nào, gồm những ai" Ở đâu" Hay trong cộng đồng Việt nam có ai là Việt cộng hãy công khai xuất hiện nói rằng kẻ ấy là cộng đồng VC được VC bảo vệ" Nếu không có gì xảy ra, thì đó là sự mạo nhận danh nghĩa.
LS Quế: Câu hỏi này của tôi thuộc lãnh vực Quốc Tế Công Pháp. Giáo sư có nói trong thư viết cho TT Bush rằng VC dùng kỹ thuật khống chế, lập hồ sơ đen mà Los Angeles Times có nêu ra, và âm mưu của VC là đặt người tị nạn vào vòng kiểm soát của Đảng Cộng Sản. Điều này không phù hợp với nhiệm vụ qui định trong quốc tế công pháp. Giáo sư có hỏi Tổng Thống Bush là Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ tại sao họ im lặng về các hoạt động đó của VC, và vậy thì họ ngồi làm gì ở Hoa Thịnh Đốn" Giáo sư còn đi xa hơn là đòi trục xuất các kẻ khủng bố đó khỏi Hoa Kỳ"
GS Canh: Trường hợp này như tôi đã nói, VC đã áp dụng kỹ thuật một cuộc chiến tranh khuynh đảo, để đe doạ người Mỹ gốc Việt sinh sống ngay tại Hoa Kỳ. Đây là một điều mà Quốc Tế Công Pháp không bao giờ chấp nhận. Đây không phải là nhiệm vụ được quốc tế pháp công nhận. Và bản chất của hoạt động ấy không phù hợp với nhiệm vụ ngoại giao. Khi có sự việc này xảy ra, Bộ Ngoại giao phải triệu dụng đại diện của quốc gia có viên chức làm công việc khống chế ấy đến để giải thích và đòi chấm dứt các hành vi này. Nếu hành vi ấy đã vượt ra ngoài mức độ toan tính, thì phải trục xuất ngay hoặc phải cho cảnh sát bắt giữ kẻ phạm tội hình sự này. Trong trường hợp này, Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ làm thinh. Vì thế, tôi phải lên tiếng. Mục đính là cảnh giác các giới chức liên hệ và không thể để cho họ vì bất cứ lý do gì mà làm ngơ việc này.
GS Thiện: Trong thư, Giáo sư có nhấn mạnh lá cờ của VNCH là biểu tượng của Tự Do Dân Chủ mà người tị nạn chủ trương phải duy trì và vận động để được chấp thuận treo ở các nơi công sở địa phương. Cách đây không lâu, cũng có chuyện cờ ở Tiểu Bang Virginia đã được treo từ cả trăm năm nay gọi là Confederate Flag, rồi có người chống đối đòi hạ cờ đó. Vậy câu hỏi là biện minh cho Tự Do Dân Chủ có sức mạnh gì để các tập thể Mỹ như các Hội Đồng Thành Phố chấp nhận"
GS Canh: Ngoài vấn đề phiếu bầu ra là yếu tố quan trọng, việc cắt nghĩa tại sao cờ ấy lại quan trọng cần phải được các hội đồng thành phố chấp thuận cho chính thức treo ở các công sở địa phương. Tôi thường khuyến cáo các nơi khi cần phải cắt nghĩa, nên nhấn mạnh rằng, quốc dân Mỹ và các chiến binh Hoa Kỳ cũng như Quân Dân Việt nam Cộng Hòa đã đổ bao xương máu để làm gì" Không ai phủ nhận rằng trên lý thuyết cũng như trên thực tế, đó là Tự Do Dân Chủ ở Việt Nam. Việc chiến đấu đó là ngăn chặn trước chế độ toàn chế của cộng sản có âm mưu tận diệt xã hội Miền nam. Và điều này đã thực sự xảy ra sau năm 1975. Đối với người Việt tị nạn cộng sản, lá cờ của VNCH trong hoàn cảnh như thế mang một ý nghĩa rất thiêng liêng. Do đó người tị nạn cần đứng ra bảo vệ. Trong các buổi họp ở nhiều nơi trên toàn quốc, tôi đã kêu gọi một số lãnh đạo sử dụng ý nghĩa này để biện luận cho các đòi hỏi của mình.
Xưa nay, hầu hết các cuộc chiến tranh trên thế giới, kể cả đệ nhất lẫn đệ nhị thế chiến, một khi kết thúc với sự chiến thắng của chính nghĩa của lẽ phải, thì vết thương chiến tranh bao giờ cũng nhanh chóng được hàn gắn, thù hận dễ dàng được khâm liệm, và tình yêu thương cùng lòng tha thứ được thấm nhuần rất nhanh trong tâm hồn của cả người thắng lẫn kẻ bại. Trái lại, một cuộc chiến tranh khi kết thúc với chiến thắng thuộc về kẻ ác kẻ phi nghĩa, thì tội ác vẫn tiếp tục tung hoành, thù hận vẫn giăng mắc, lòng người tiếp tục ngả nghiêng, và xã hội tiếp tục băng hoại. Bằng chứng, sau 30-4-1975, càng ngày dư luận thế giới càng thừa nhận, trải qua cuộc chiến tranh Việt Nam, bi kịch lớn nhất cho dân tộc Việt Nam cũng như cho nhân loại là kẻ thắng trận lại là kẻ ác, kẻ phi nghĩa. Hậu quả, mặc dù chiến tranh VN đã kết thúc hơn 28 năm, nhưng suốt 28 năm qua, người dân Việt Nam, dù sống ở trong nước hay ở hải ngoại,