Hôm nay,  

Làm Thế Nào Tiến Đến Dân Chủ Hoá Vn Lê Quang Liêm

10/04/200600:00:00(Xem: 5366)
- (PGHH Thuần Tuý)

Hiện nay, Dân Chủ hoá VN là một đề tài thời sự nóng bỏng luôn rạo rực trong lòng người dân Việt từ giới trí thức, sĩ phu, đến cần lao, tôn giáo . . . ở trong nước cũng như ở hải ngoại.

Dân chủ là lẽ sống của con người, là lý tưởng của nhân loại, nhân danh con người, phụng sự con người theo định hướng CHÂN, THIỆN, MỸ.

Căn bản của Dân Chủ là Tự Do và Bình Đẳng. Có Tự Do và Bình Đẳng thì sự phát triển của xã hội mới được tăng tiến và bền vững.

Một đất nước không Dân Chủ như một không gian không có ánh sáng.

Tuyên ngôn Nhân Quyền và Dân Quyền của cuộc cách mạng lịch sử nước Pháp năm 1789 đã long trọng ghi nhận: "Người ta sinh ra Tự Do và Bình Đẳng về quyền lợi và phảo luôn luôn được Tự Do và Bình Đẳng về quyền lợi..."

Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền (1948) xác định: Mọi người sinh ra đều Tự Do và Bình Đẳng về phẩm giá và các quyền. (Điều 1).

Nước VN ta có truyền thống dân chủ từ ngàn xưa qua tục lệ của Ấp, làng (phép vua thua lệ làng) . . . qua Hội Nghị Diên Hồng, Bình Ngô Đại Cáo (Việc Nhân nghĩa cốt nhứt ở yên dân, đem đại nghĩa thắng hung tàn, lấy trí nhân thay cường bạo . . .), Luật Hồng Đức, v.v. . .

Dưới thời Pháp thuộc, tư tưởng Dân Chủ cũng còn được cổ xuý bởi những nhân vật tiến bộ, đại thể như: Phạm Quỳnh, Nguyễn Trường Tộ, Phan Chu Trinh (khai dân trí, chấn dân chí, hậu dân sinh), v.v. . .

Nhưng khốn thay! Từ cuộc cách mạng tháng tám của Đảng Cộng Sản Việt Nam (CSVN) và nhất là 30 năm sau cùng này (1975-2005) dưới chế độ Cộng Hoà Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam (CHXHCNVN) thì ánh sáng dân chủ đã tan biến trên đất nước VN trong lúc đó, trên đầu môi chót lưỡi của đảng CSVN, trên các văn tự của Nhà nước CHXHCNVN, cả trên Hiến Pháp đều có phô bày dân chủ, nhưng đây chỉ là một thứ dân chủ giả hiệu, một thứ dân chủ hình thức để loè bịp công luận chớ thực chất của nó mà ai ai cũng đều biết là "ĐỘC TÀI TOÀN TRỊ", mọi thứ tự do đều bị bóp chết, mọi thứ quyền lợi của tất cả tầng lớp nhân dân trong xã hội đều bị những bàn tay vô nhân bất nghĩa của giới lãnh đạo CSVN bóc lột đến tận xương tuỷ, gây một "quốc nạn" tham nhũng vào bậc nhất thế giới (xếp hạng 94/143 nước) đưa đất nước VN trở thành một đất nước nghèo đói vào bậc nhất toàn cầu.

Tất cả những hiện tượng thê thảm đó là hậu quả của chính sách "độc tài toàn trị" của đảng CSVN, chính sách vô nhân đạo bất nghĩa này đã biến đất nước VN, một đất nước của con Hồng cháu Lạc với truyền thống 4 ngàn năm văn hiến , với những trang sử oai hùng: Bạch Đằng Giang, Đống Đa, . . . trở thành một đất nước VN lạc hậu thê thảm giữa một thế giới đang sôi động vì tiến bộ, đang sôi động trước cao trào "Toàn cầu hoá Dân chủ".

Là người dân Việt, mang dòng máu Lạc Hồng, có thể nói tuyệt đại bộ phận dân Việt đều có lòng yêu nước và đều sợ hãi chủ thuyết CS, cái chủ thuyết chỉ biết có quyền lợi của Đảng và không có tình thương người và người.

-Vì sợ hãi mà hằng vạn người phải chôn mình dưới đáy bể sâu để trốn hoạ CS sau ngày 30-4-75.

-Vì không chấp nhận cuộc sống nô lệ, cuộc sống không có tự do, bình đẳng dưới chế độ CS mà gần 3 triệu người VN phải đành xa lìa quê cha đất tổ để ra sống ở nước ngoài.

Còn lại hơn 80 triệu đồng bào vì không có phương tiện để lánh họa CS, đành phải ở lại quê nhà, cố gắng chịu đựng sự cai trị nghiệt ngã của chế độ CHXHCNVN là một chế độ bạo ngược không kém gì triều đại Tần Thỉ Hoàng bên Tàu, không kém gì chế độ Đức Quốc Xã của Hitler. ..

Nhưng ở đời mọi sự đều có giới hạn. "Tức nước phải vỡ bờ", từ cuộc nổi dậy ở Thái Bình, một trong những chiếc nôi của CSVN, cho đến những cuộc đối kháng quyết liệt của Khối Tín Đồ PGHH Thuần Tuý ở Miền Tây Nam Phần, cho đến những cuộc nổi dậy của các sắc tộc thiểu số và Đạo Tin Lành ở Tây Nguyên, cho đến những phong trào khiếu kiện đòi lại đất của thành phần nông dân nghèo khổ, cho đến những phong trào đình công khắp 3 miền (Nam, Trung, Bắc) của hơn 140.000 công nhân, cho đến những cuộc đối kháng liên tục của các vị lãnh đạo tinh thần tôn giáo: Hòa Thượng Huyền Quang, Hòa Thượng Quảng Độ . . ., Linh Mục Nguyễn Văn Lý, Linh Mục Phan Văn Lợi . . ., các giới tri thức, sĩ phu, các nhân vật ly khai Đảng CSVN, .v.v. . . là điềm triệu cảnh báo sự suy tàn của chế độ độc tài toàn trị của đảng CSVN (chính vì sở phế tại nghịch nhơn tâm) có thể phải đi đến cáo chung.

Hơn nữa, trước xu thế toàn cầu hoá của thời đại, trước sự quan tâm của thế giới tự do, của nhơn loại yêu chuộng Tự Do, Hoà Bình và Công Lý , đặc biệt là Nghị Quyết 1481 của Quốc Hội Âu Châu là những sức đẩy mạnh giúp nhân dân VN đưa CSVN vào bóng tối hay đến bờ vực thẳm diệt vong, đồng thời là một khích lệ lớn lao cho những thành phần yêu nước của VN phải mạnh dạn đứng lên để cứu mình, cứu nước và cứu nguy dân tộc.

Lộ trình 9 điểm để dân chủ hóa VN của Bác sĩ Nguyễn Đan Quế (Sàigòn), quan điểm đối với CSVN của Linh Mục Nguyễn Văn Lý (Huế), 9 điểm hành động căn bản của cựu Nghị Sĩ Việt Nam Cộng Hoà ông Tôn Thất Uẩn (Luân Đôn), 9 điểm phát thảo chủ trương hành động của ông Nguyễn Thanh Giang (Hà Nội), v.v. . . là những sáng kiến đáng giá của những bước đi tiến tới Dân Chủ Hoá VN, đáng ghi nhận và đáng hoan nghênh.

Nhưng có một điều chúng ta không thể không nghĩ đến đó là: "LÀM THẾ NÀO ĐỂ TIẾN ĐẾN CON ĐƯỜNG DÂN CHỦ HOÁ VN" Đó"

Thực trạng của đất nước ta ai cũng có thể biết: tất cả quyền lực đều nằm trọn trong tay của đảng CSVN với một chế độ độc tài toàn trị, với một chính sách cai trị nghiệt ngã. Mọi thứ tự do đều bị bóp chết. Mọi sinh hoạt chánh đáng của người dân , dù lớn dù nhỏ, dù hợp pháp, hợp lý, hợp tình mà trái với quyền lợi của đảng CSVN đều bị thẳng tay bóp nghẹt một cách trắng trợn và tàn nhẫn . . . thế thì làm sao thực hiện được những sáng kiến vì quyền lợi của dân, của đất nước, hay dân chủ hoá đất nước"

Có một vài khái niệm khá hời hợt cho rằng: Nên tạm thời hoà nhập với CSVN để thực hành một cuộc cách mạng ôn hoà, dần dần chuyển hoá CSVN tiến đến dân chủ hoá. Quan điểm này nếu nói về lý thuyết thì khá "êm tai" nhưng xét về hành động trên thực tế thì là một việc đem muối bỏ xuống bể, là một việc mò kim đáy bể ...

Thực tiễn thời gian đã cho ta những kinh nghiệm cụ thể. Từ ngày Đảng CSVN ra đời (1930) đã có bao nhiêu đoàn thể, đảng phái, tôn giáo, nhân vật chính trị . . . không có đầu óc CS, không bị CS đồng hoá mà hợp tác với CS thì hậu quả là đều bị CS sát hại không một chút thương tiếc, không còn một chút tình người và người . . . Một Việt Nam Cách Mạng Đồng Minh Hội với Cụ Nguyễn Hải Thần . . . Một Việt Nam Quốc Dân Đảng với Cụ Nguyễn Tường Tam . . . Một tôn giáo dân tộc Phật Giáo Hoà Hảo (PGHH). . . một nhân vật chính trị nổi tiếng Tạ Thu Thâu, một đồng chí Nguyễn Bình, v.v. . . và v.v. . . là những nét đậm trong trang sử giải phóng dân tộc về tội ác phản bội, giết người phi nhân bất nghĩa của đảng CSVN.

Ngày nay, giở lại ngón "mật ngọt giết ruồi" của ngày xưa, Đảng CSVN bắn tiếng: Chọn các Việt Kiều ưu tú đem về nước làm Đại Biểu Quốc Hội . . . Thật là một cái trò ảo thuật cũ rích cũ mèm, một cái bẩy lồ lộ, không ắt có ai cảm hứng, hưởng ứng hay vấp bẩy.

Do đó, muốn cứu nguy dân tộc, muốn bước được trên con đường dân chủ hoá VN, ta phải có một sách lược thích nghi với thực trạng, thích nghi với nhu cầu hành động mới có thể đi đến đích được.

Dưới đây là một chương trình hành động tạm gọi là "NĂM BƯỚC KHỞI HÀNH".

Thứ nhất: HÀNH ĐỘNG NHẤT TRÍ VÀ TRƯỜNG KỲ.

Kinh nghiệm quá khứ đã cho ta thấy suốt 30 năm qua trên đất nước VN có nhiều phong trào chống CSVN. Nhưng những cuộc chống đối đó lại là những cuộc chống đối đơn độc, không có sự ủng hộ trực tiếp và tích cực của các "thành phần bạn", không có sự nhất trí toàn diện, nếu có thì chỉ là gián tiếp và cục bộ, nên không có một cuộc tranh đấu , đối kháng nào đạt được kết quả mong muốn, luôn bị CS đập tan.

Đó là cái khuyết điểm nghiêm trọng cho những phong trào, những cuộc đối kháng với CSVN. Phải biết CSVN là một Đảng, một nhà nước, có đầy đủ quyền lực, phương tiện, âm mưu, thủ đoạn mà đối kháng với CSVN lại là những hành động cục bộ, những phong trào tranh đấu đơn độc, thì khác nào lấy dao để đục núi.

CHÁNH NGHĨA TẤT THẮNG là chân lý muôn đời. Nhưng những phong trào làm nên lịch sử không thể quên câu: Biết người biết mình, trăm trận trăm thắng của Tôn Tử.

Phải biết cái mạnh, cái yếu của đối phương và cái mạnh, cái yếu của mình.

Trên mặt trận chống CSVN, ta phải thấy cái mạnh của CSVN là: Một Đảng, một nhà nước với đầy đủ uy lực, nhân lực, tài lực, vật lực, có một hệ thống Công An dày đặc, có quân đội, có hệ thống hành chánh khắp cùng làng xã, có hệ thống đối ngoại (ngoại giao) tương đối rộng rãi . . . và cái yếu của CSVN là: phải đối đầu với xu thế thời đại (toàn cầu hoá dân chủ) mà nhà nước VN là nhà nước CS, phải ứng phó trước mọi sức ép của thế giới tự do, của nhơn loại yêu chuộng Tự Do, Hoà Bình và Công Lý mà chính sách của đảng CSVN là một chính sách độc tài toàn trị, bóp chết tự do, dùng bạo lực đàn áp nhân dân, tạo bất ổn định xã hội, bóp méo công lý hay lợi dụng công lý làm môi trường phát huy những hành động phi công lý, phi luật pháp . . . phải đương đầu với những phong trào chống đối ở trong nước đòi tự do , đòi Dân chủ và Nhân Quyền. . . một cách quyết liệt và liên tục . . . phải đối phó với cuộc bất ổn nội bộ, một số đảng viên CS nổi lên chống lại đảng, bỏ đảng, bỏ chủ thuyết Mac-Lenine , bỏ tư tưởng Hồ Chí Minh, đòi Dân Chủ, đòi Tự Do . . . Đây là cái yếu nghiêm trọng nhất của đảng CSVN hay gọi là bị "vòi trong xương", bị "ung thư máu".

Còn về phần chúng ta, các phong trào chống CSVN có cái mạnh là: Có chánh nghĩa, và chánh nghĩa tất thắng là yếu tố tất yếu, là niềm tin dạt dào đối với những cuộc tranh đấu chống cộng . . . có được sự ủng hộ của thế giới tự do, của nhơn loại yêu chuộng Tự Do, Hoà Bình và Công lý trên khắp thế giới, điển hình qua Nghị Quyết 1481 của Quốc Hội Âu Châu, qua những Nghị Quyết của Quốc Hội Hoa Kỳ . . . có được sự ủng hộ khá nhiệt tình của gần 3 triệu đồng hương ở khắp thế giới, nhất là trên đất nước Mỹ . . . có được tinh thần hy sinh, kiên quyết của gần như hầu hết thành phần chống Cộng và đây là vũ khí sắc bén nhất để đẩy lùi Đảng CSVN vào bóng tối, đến bờ vực thẳm diệt vong . . . và cái yếu của chúng ta là: những cuộc tranh đấu nổi lên rời rạt, người này làm người kia đứng ngó hay có ủng hộ thì ủng hộ không nhiệt tình , thiếu phương tiện truyền thông để chuyển đầy đủ các diễn biến từ trong nước ra nước ngoài để động viên tinh thần ủng hộ của quốc tế, không đủ tiền bạc, phương tiện để hoạt động vì luôn bị CS bao vây kinh tế, và cái nhược điểm này là nguyên nhân chánh làm gián đoạn chương trình hành động của các cuộc chống đối với CSVN.

Qua một ít nhận định đại lược kể trên ta đã thấy được cái yếu và cái mạnh cùa đối phương (CSVN) và cái mạnh, cái yếu của chính bản thân mình (các phong trào chống cộng).

Thế thì muốn đưa những cuộc chống đối CSVN đến thắng lợi cuối cùng thì ta phải có một tinh thần HÀNH ĐỘNG NHẤT TRÍ VÀ TRƯỜNG KỲ . . . tức là một thành phần chống đối khởi dậy , thì các thành phần chống đối CS khác phải nhất tề đứng lên tích cực ủng hộ, tham gia, mười người như một , trăm người như một , có thế mới tạo được một sức mạnh tổng hợp khả dĩ đương đầu với CSVN, đẩy lùi CSVN vào bóng tối, tạo cho CSVN rơi vào cái thế "lưỡng đầu thọ địch" một mặt phải đối phó với sức ép của thế giới tự do, một mặt phải đương đầu với thành phần chống đối trong nước và cuối cùng CSVN không bị đẩy lùi thì cũng phải nhượng bộ, không nhượng bộ thì phải bị đẩy lùi . . . đó là chúng ta đạt được thắng lợi để tiến bước vào con đường dân chủ hoá Việt Nam.

Thứ hai: HỆ THỐNG HOÁ CÁC PHONG TRÀO, CÁC LỰC LƯỢNG CHỐNG CỘNG.

Tự nghìn xưa, cuộc khởi nghĩa nào muốn đi đến thành công đều phải hệ thống hoá hay thống nhất hoá các thành phần cùng chung mục đích.

Có hệ thống lãnh đạo mới đặt được cương lĩnh. Có cương lĩnh mới đặt ra được chương trình hành động thích nghi với xu thế thời đại, phù hợp với tâm lý của quảng đại quần chúng. Cuộc khởi nghĩa nào được quảng đại quần chúng tham gia, ủng hộ thì cuộc khởi nghĩa đó mới đi đến thành công . . . điển hình qua cuộc khởi nghĩa "cờ lau" của Vua Đinh Tiên Hoàng (Đinh Bộ Lĩnh), cuộc khởi nghĩa "Lam Sơn' của Vua Lê Lợi, cuộc khởi nghĩa "Tây Sơn" của Vua Quang Trung Nguyễn Huệ . . .

Kể ra, thành phần chống Cộng, sau ngày 30-4-75 không phải là ít, nhưng vì "mạnh ai nấy làm" không hệ thống hoá được thành một lực lượng khả dĩ đương đầu với CSVN. giống như một trăm chiếc đủa để rời ra từng chiếc, thì một đức trẻ lên mười cũng có thể lần lượt bẻ gảy hết, ngược lại, nếu 100 chiếc đủa bó lại thành một bó thì dù là đại lực sĩ cũng không bẻ gảy nổi.

Đây là cái nhươc điểm hàng đầu của phong trào chống CSVN và cũng vì cái nhược điểm này mà 30 năm qua, những cuộc nổi dậy chống CSVN , những cuộc đối đầu với CSVN đều bị CSVN đập tan, bao nhiêu người đã bị giết chết, bao nhiêu người đã bị tù đày, bao nhiêu gia đình phải nhà tan cửa nát, mà đảng CSVN vẫn còn trơ trơ, chế độ độc tài toàn trị vẫn còn đè nặng lên đời sống của người dân Việt.

Thấy biết được nguyên nhân của sự việc ắt có cách giải quyết, cũng như một lương y thấy đúng được căn bịnh tất nhiên có cách trị liệu.

Hiện nay ở hải ngoại, trong gần 3 triệu Việt kiều, số người chống Cộng, ưu tư đến tiền đồ Tổ quốc không phải là ít và gần như hầu hết nằm trong 2 thành phần: Tôn giáo và chính trị.

Để đáp ứng nhu cầu tất yếu hiện nay trong trận tuyến chống CSVN, đã rút kinh nghiệm như trình bày trên, chúng ta phải hình thành ngay 2 tổ chức:

a)- Hội đồng Liên Tôn hải ngoại gồm các tôn giáo hiện hữu và các nhân vật tín đồ liên hệ.

b)- Phong Trào Giải Phóng Dân Tộc VN gồm các đảng phái, hội đoàn, các nhân vật trí thức, nhân sĩ, sinh viên, v.v. . .

Hai tổ chức này tạo thành một cái "thế ỷ dóc" hai mà một, một mà hai, hành động tương liên nhịp nhàng, vừa tạo uy tín với quốc tế, vừa yểm trợ thiết thực cho các cuộc tranh đấu tại quê nhà, vừa đại diện cho các tổ chức chống Cộng tại VN, tạo một uy thế tổng hợp cân đối với CSVN trên trường quốc tế . . . và có như thế tiếng nói của phong trào mới có trọng lượng, bắt buộc CSVN phải chấp nhận những điều mà nhân dân VN đòi hỏi, trong trường hợp CSVN cưỡng lý thì uy tín của phong trào là một sức mạnh đáng kể tiếp tay với các tổ chức chống cộng ở Việt Nam đẩy lùi CSVN vào bóng tối, hoặc là giải thể CSVN bằng một cuộc cách mạng ôn hoà, hợp pháp với sự hỗ trợ của thế giới tự do.

Trong lúc đó, ở VN các thành phần chống Cộng cũng phải hình thành ngay 2 tổ chức:

a)- Hội Đồng Liên Tôn gồm các tôn giáo tại VN. Đây là thành pjần chủ lực đối đầu với Đảng CSVN vì nhân số của các tôn giáo chiếm tỷ lệ trên 50% trong tổng dân số VN.

Năm 2001, Hội Đồng Liên Tôn đã được hình thành giữa Đại diện của Công Giáo, Phật Giáo VN Thống Nhất, PGHH Thuần Tuý nhưng phải tạm ngưng hoạt động vì Cha Lý bị CS bắt cầm tù, Đạo Trưởng Lê Quang Liêm bị CS bắt, đấu tố rồi quản chế 4 năm, Hoà Thượng Thích Thiện Hạnh bị quản chế . . . nay chỉ cần chỉnh đốn lại là có thể hoạt động ngay.

b)- Mặt Trận Cứu Nguy dân Tộc hay Mặt Trận cứu quốc gồm Đảng Dân Chủ Nhân Dân hiện hữu, giới trí thức, nhân vật chính trị, kể cả những nhân vật ly khai đảng CS, sinh viên, đại diện công nhân, đại diện nhân dân lao động, v.v. . .

Thành phần 2 tổ chức này, tất nhiên, bước đầu phải chấp nhận mọi sự khủng bố, đàn áp của CSVN, nhưng nếu bị đàn áp càng nhiều càng phơi bày ra trước thế giới tự do chính sách độc tài toàn trị của đảng CSVN và thế giới tự do sẽ không để yên cho CSVN được tự do "làm mưu làm gió" trên đất nước VN, và những áp lực của thế giới tự do sẽ là những động lực mạnh mẽ và hữu hiệu đẩy mạnh cuộc dân chủ hoá VN mau đến đích.

Thứ Ba: TẠO DỰNG NGUỒN YỂM TRỢ THIẾT THỰC.

Tiền bạc là cân não của chiến tranh. Câu châm ngôn này là một chân lý. Trong một cuộc chiến tranh, quốc gia nào có nền kinh tế hùng mạnh và vững chắc thì quốc gia đó sẽ nắm được nhiều phần thắng và ngược lại.

Trong những cuộc tranh đấu cũng vậy, thành phần nào yếu kém về tiền bạc thì thành phần đó khó đi đến thắng lợi cuối cùng.

Nước Mỹ mãi đứng đầu thế giới là vì Mỹ có một nền kinh tế hùng mạnh và bền vững, và Mỹ đã dùng sức mạnh này để khống chế các quốc gia khác, và hiện nay cái vũ khí kinh tế này là chiến lược của Mỹ để khống chế VN và cả Trung Cộng nữa.

Kinh nghiệm đã cho chúng ta thấy từ 30 năm qua, những cuộc đối đầu với CSVN lúc đầu bừng lên mãnh liệt rồi "lịm" dần, "lịm" dần, cái nguyên nhân chua xót này là vì không có đủ tiền bạc cung ứng cho cuộc đấu tranh . Đây là cái nhược điểm căn bản của các thành phần chống đối , nên CSVN khai thác triệt để , luôn luôn bao vây kinh tế những người đối lập, đẩy thành phần này vào cái cảnh nghèo đói, không đủ cơm ăn, áo mặc, bệnh hoạn không có tiền chửa trị thì làm gì có phương tiện tranh đấu, chống Cộng"

Bổ khuyết nhược điểm này chỉ có những bàn tay nghĩa hiệp, những tấm lòng vàng vì dân vì nước của Việt Kiều ở hải ngoại, trong tinh thần lá lành đùm lá rách bằng cách cổ vũ một số Mạnh Thường Quân đứng ra "tạo dựng' một nguồn yểm trợ thiết thực" cho các phong trào đối kháng với CSVN, bằng sự đóng góp định kỳ tự nguyện của toàn thể Việt kiều khắp thế giới, bằng sự vận động kinh tài. Tổ chức này là một tổ chức độc lập do các Mạnh Thường Quân giàu có, có tên tuổi điều khiển để tránh mọi hành vi tiêu cực có thể xảy ra làm mất uy tín chung.

Được như thế thì các phong trào chống cộng tại quê nhà mới có đủ khả năng để thao đuổi mục đích đến thắng lợi cuối cùng.

Thứ Tư: NẮM VỮNG VÀ KHAI THÁC XU THẾ THỜI ĐẠI.

Thời đại ngày nay là thời đại toàn cầu hoá dân chủ. Mọi chế độ độc tài toàn trị phải bị chận đứng hay bị cáo chung.

Nghị Quyết 1481 của Quốc Hội Âu Châu là một tiếng sét đánh thẳng vào Chủ Nghĩa CS nói chung, và CSVN, nói riêng, là một sức đẩy giúp cho các phong trào chống cộng trên thế giới có thêm sức mạnh để đưa chủ nghĩa CS vào bóng tối. Chúng ta là những thành phần chống cộng phải biết nắm vững và khai thác xu thế thời đại này để vùng lên, nhất là Phong Trào giải Phóng Dân Tộc ở hải ngoại, nếu được hình thành.

Trước sức vùng lên của chúng ta, của những phong trào chống CSVN tại quê nhà có thể CSVN còn làm liều, tiếp tục khủng bố và trấn áp, chúng ta phải chấp nhận đương đầu với hành động nghiệt ngã đó để cho thế giới tự do nhận thấy chánh sách bạo tàn, phi nhân đạo của CSVN , và càng nhận thấy, thế giới tự do càng tăng sức ép để đẩy lùi CSVN.

Thứ Năm: QUẢNG BÁ LẬP TRƯỜNG CHỐNG CSVN.

Trong thời đại văn minh, truyền thông là phương tiện sắc bén nhất để tạo dư luận hướng về một mục tiêu nhất định.

Tại VN suốt 30 năm qua, có nhiều cuộc nổi dậy, nhiều cuộc đối kháng chống lại CSVN một cách mãnh liệt và thần kỳ, nhưng lại lu mờ trước công luận quốc tế vì không có phương tiện truyền thông tương ứng cho nên không được công luận quốc tế chú ý và ủng hộ.

Đây cũng là một khuyết điểm, đáng được xem xét để bổ túc.

Ở hải ngoại, nhất là trên nước Mỹ, chúng ta phải tận dụng phương tiện truyền thông quốc tế quảng bá lập trường chống cộng, quảng bá các thành phần chống cộng, nhất là Hội Đồng Liên Tôn và Mặt Trận Cứu Quốc tại VN, nếu thành lập được, để tạo một dư luận tốt cho phong trào chống CSVN, loan tải đầy đủ tin tức về những hoạt động chống cộng.

Do đó, phải cố gắng thành lập một hệ thống truyến thông đặc biệt để đưa tin tức, tiếng nói chống cộng ở hải ngoại về nước và từ VN ra hải ngoại, hướng dẫn động viên tinh thần chống CSVN được bàng bạc khắp nơi, đưa phong trào chống cộng, dân chủ hoá VN mau đến đích.

Trên đây là: "NĂM BƯỚC KHỞI HÀNH" để tiến đến dân chủ hoá VN mong được toàn thể đồng hương ở hải ngoại và các thành phần chống Cộng tại quê nhà nghiên cứu và thực hành, nếu thấy cần thiết và hợp thời.

Lập trường của Khối PGHH Thuần Tuý 5 triệu người tại VN , trước tiên, xin ủng hộ lộ trình 9 điểm để dân chủ hoá VN của Bác Sĩ Nguyễn Đan Quế, ủng hộ quan điểm đối với CSVN của Linh Mục Nguyễn Văn Lý.

KẾT LUẬN:

Muốn đẩy lùi CSVN hay tạo áp lực cho CSVN phải nhượng bộ, chấp nhận chương trình Dân Chủ Hoá VN, không phải là một đề tài lý thuyết, nói suông mà phải là một hành động tích cực với một thế lực chính trị cân đối với CSVN. "Năm bước khởi hành" nói trên nếu được thực hành có thể là một môi trường thuận lợi, một lợi khí thích nghi với thực trạng cuộc tranh đấu chống CSVN hiện nay, là một thế lực chính trị khả dĩ cân đối với CSVN . . . có thể tạo một áp lực mà CSVN không dám khinh thường.

Muốn đạt được nhu cầu này, tất cả những thành phần chống CSVN chúng ta phải nhìn thẳng vào một mục tiêu duy nhất đó là "mục tiêu chánh nghĩa" để tiến tới, và hãy bỏ lại sau lưng những dị đồng về chính kiến, những dị đồng về quyền lợi, những dị đồng về tư tưởng , những chênh lệch về địa vị, những chích mát cá nhân, mà chúng ta chỉ hướng về một quyết tâm duy nhất là: TẤT CẢ VÌ TỔ QUỐC và DÂN TỘC! . . . thì nhất định chúng ta phải thắng Đảng CSVN.

Kinh nghiệm thực tiễn quá khứ 30 năm qua, mọi cuộc tranh đấu, đối kháng với CSVN của ngưới Việt chúng ta chưa tiến được đến mục đích là vì chúng ta không có một thế lực "chính trị chính danh" với lập trường bền vững lâu dài, với những hành động trong sạch làm cho mọi người tin tưởng, nên không phải là "đối thủ' của CSVN, không phải là cái "bàn tay thần kỳ" đánh ngã CSVN.

"Lãnh đạo là tiên liệu". Biết được căn bịnh là trị liệu được bịnh. Chúng ta "hạ bệ" được CSVN hay không là do ý chí của chúng ta. Trên trận tuyến chống CSVN chúng ta có thừa điều kiện để tạo một thực lực chính trị cân đối với CSVN, chúng ta có một môi trường tốt trong xu thế thời đại, xu thế toàn cầu hoá.

Thành công hay thất bại trên trận tuyến chống CSVN là do chúng ta có tinh thần hy sinh chân thành vì Tổ Quốc và Dân Tộc hay không"

Hiện nay CSVN đang đứng trước bờ vực thẵm suy vong bởi 3 sức ép:

- Một là xu thế thời đại toàn cầu hoá, không để cho một chế độ độc tài toàn trị nào được tồn tại, điển hình qua Nghị Quyết 1481 của Quốc Hội Ân Châu, chính sách toàn cầu hoá dân chủ của Hoa Kỳ, tinh thần yêu chuộng và tôn trọng Tự Do, Hoà Bình và Công Lý của cả nhân loại trên thế giới.

- Hai là phong trào tranh đấu, đối kháng quyết liệt và trường kỳ của nhân dân VN xuyên suốt 30 năm qua.

- Ba là Sự rạn nứt trầm trọng trong nội bộ Đảng CSVN.

Đã đến lúc chúng ta, những thành phần chống CSVN, phải nhất tề vùng lên, trăm người như một, ngàn người như một, cùng một ý chí, cùng một mục đích "VÌ TỔ QUỐC VÀ DÂN TỘC" triệt để khai thác thời cơ đánh ngã CSVN để xây dựng một nước VN "TỰ DO, HOÀ BÌNH, THỊNH VƯỢNG".

01-4-2006

LÊ QUANG LIÊM

(PGHH Thuần Tuý)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.