Hôm nay,  

Nơi Hạnh Phúc Bị Coi Là Phạm Pháp

17/09/200100:00:00(Xem: 4471)
Nơi hạnh phúc bị coi là phạm pháp. Nơi nào vậy"

Xin thưa, A Phú Hãn. xứ sở đang làm tốn nhiều mực, và giấy, sau khi đã làm tốn nhiều máu. Ngã tư quốc tế, lằn ranh giữa Đông và Tây, tiếp giáp Iran, Trung Á, Pakistan. Bị xâm lăng rất nhiều lần, bị chiếm đóng đôi khi, nhưng chưa bao giờ trở thành thuộc địa.

Cuộc du hành vào trái tim của sự man rợ, là tên bài viết trên tờ báo Pháp L'Express (số 28 Juin - 4 Juillet, 2001). Một bài phóng sự kèm theo hình ảnh. Để thực hiện màn phóng sự, về một xứ sở, nơi hạnh phúc bị đặt ra ngoài vòng luật pháp (Enquête dans le pays où le bonheur est hors la loi), nhà báo Marc Epstein và nhiếp ảnh viên Stephan Gladieu đã phải tự coi họ là những tên trộm, bởi vì tại A Phú Hãn của đám người taliban, luật lệ rất khắt khao: không chỉ trỏ, không nhìn ngó, không nghe ngóng… Không được chụp hình, bất cứ một sinh vật, bất cứ một con người hiện đang còn sống. Nhiếp ảnh viên đã phải giấu ống kính máy thu hình ở dưới áo khoác, chụp một nơi, mắt nhìn một nơi khác… Những bức hình bị đánh cắp, bởi những tên ăn trộm, có thể nói như vậy.

Hình một cửa hàng bán quần áo dành cho mấy cô mấy bà, tại khu sang trọng Shahre Naw, thủ đô Kaboul. Tác giả bức hình giải thích, "Dưới lớp mạng che mặt, bị coi là bắt buộc, những con người thanh lịch mặc những bộ đồ đẹp, mang nữ trang quí giá, những đôi giầy bóng loáng: một dấu hiệu phản kháng, thách đố…". Đàn bà ở đây bị cấm đi làm, ngoại trừ công việc chăm lo sức khỏe. Thảm nhất là những goá phụ, qua bức hình tại một trung tâm tiếp nhận những con người vô thừa nhận. Hình một lớp học lén lút dành cho nữ sinh. Một cửa hàng thịt: món ăn vượt ra ngoài mơ ước của đa số dân chúng. "Tôi đã quên mùi vị của nó", một bà sót sa. Hình một đám cưới: "Không âm nhạc, đám cưới như đám ma", một thanh niên bùi ngùi. Chưa nói tới cuộc trả đũa, nếu có thể xẩy ra, của Mỹ, sau cuộc khủng bố vừa xẩy ra, hơn 40% thủ đô Kaboul đã bị huỷ diệt bởi cuộc nội chiến. Nghĩa địa, xưa kia là nơi dạo mát, gặp gỡ, đặc biệt là của các bà, nay cũng bị hạn chế, chỉ còn những đứa trẻ lai vãng…

Những ký giả ngoại quốc được trao cho, thông báo của bộ Thông tin, đúng ra là danh sách những cấm đoán. Cấm thăm viếng cư dân, tại nhà của họ. Cấm chụp hình người và vật. Cấm nói chuyện với phụ nữ. Cấm đi một mình, phải có thông ngôn nhà nước đi kèm. Bắt buộc sử dụng xe hơi của bộ Thông tin. Bắt buộc ở khách sạn đã được chỉ định. Như một cơn ác mộng của Kafka, nhà nước ra lệnh: Chỉ được quyền nói sự thực!

Họ có cảm tưởng, không khí ở đây nhẹ hơn ở nơi khác. Cái cảm giác lạ thường này, chỉ là cảm giác giả (fausse impression), khi bạn tới một nơi đồng nghĩa với chiến tranh triền miên, nội chiến từng giờ từng phút. Không khí càng nhẹ hơn, khi buổi chiều sắp sửa chấm dứt, và những đám mây, rồi luôn cả bầu trời nhuốm mầu hồng hồng. Những chiếc bóng trải dài trên hè phố, kế bên những hầm hố, tăng xê, có từ hồi chiến tranh, nhưng chẳng ai bận tâm đến chuyện lấp bằng. Buổi sáng, đài loan tin: một cặp nam nữ bị kết án mỗi người 100 roi, vì đã ngủ với nhau mà chưa phải vợ chồng. Chàng chừng hai chục tuổi, bị giữ chặt hai tay bởi hai nhân viên công lực Taliban; ba ông toà cầm roi quất, chàng gập đôi người lại vì đau. Đám đông khiếp đảm nhìn, và nghe tiếng roi da quất trên thân thể nạn nhân, được khuếch đại qua những chiếc loa phóng thanh. Rồi tới lượt nàng, chừng 18 tuổi. Sau đòn phạt, ba ông toà tuyên bố, họ là vợ chồng. Một anh chàng thanh niên rỉ tai hai ký giả, "Mấy ông toà này không rành luật. Kinh Koran dậy: Không được ruỗi thẳng tay, khi đánh người. Vấn đề không phải đánh đập người khác như một con vật, mà là trừng phạt trước công chúng."

Thoạt đầu, chúng tôi mở rộng vòng tay đón tiếp họ, đám người Taliban hiện đang trị vì; sau bao nhiêu năm chiến tranh, họ là hy vọng, của hoà bình và sự yên ổn; một cư dân nói với ký giả. Người đàn bà bây giờ cố làm quen với miếng vải che mặt. Trước đây, được làm bằng bông, bây giờ bằng polyester, mang nó vào mùa đông đã khó chịu, nhưng thực là thê thảm, vào mùa hè. Những người có đầu óc khôi hài đã ví nó với lá súp lơ (chou-fleur, tiếng địa phương dari gọi là goulpi), bởi vì lá súp lơ, ngoài thì xanh (mầu islam) ở bên trong mầu trắng.

Tuy nhiên, chẳng còn ai dám tỏ ra khôi hài. Chẳng còn ai, ở thủ đô Kaboul còn có trái tim để mà cười đùa. Một bà mẹ tự hỏi, về số phận những đứa con của mình: "Không hiểu chúng lớn lên, trong một thế giới như thế nào. Lúc đầu, người lớn chúng tôi còn gặp nhau để khóc. Cũng đỡ khổ. Bây giờ, chúng tôi không còn sức để khóc. Có ích chi đâu""

Đàn ông bắt buộc phải để râu. Râu phải dài hơn bàn tay (luật 1996). Em trai ông chủ một cửa tiệm đã bị tù 7 ngày, vì râu không đúng luật. Cấm để tóc dài, vì tóc dài là…vọng ngoại (nó làm nhớ đến kiểu để tóc của người Anh và Mỹ). Cấm âm nhạc, cấm khiêu vũ. Chơi cờ là phạm luật đạo. Danh sách cấm đoán cứ thế mà kéo dài ra thêm, mới đây thôi, cấm môn thể thao quyền anh. Trẻ con, nam, cấm đồ chơi những tên lính; nữ, cấm chơi búp bê. Một số tài xế tắc xi bị phạt, vì dán hình chú chuột Mickey Mouse trên kiếng xe: chú chuột Disney tuy không phải là một sinh vật, nhưng hình chú chuột: cấm!

Không phải những người lính Liên xô đã tàn phá thủ đô Kaboul, mà chính là những người A Phú Hãn. Bên ngoài thủ đô, là bãi chiến trường của những vị sứ quân, les petits seigneurs de la guerre civile. Trẻ con bị hãm hiếp, bị coi là món hàng trao đổi giữa những băng phái thù nghịch. Ở thôn quê, đâu đâu cũng có những hàng rào kẽm gai, những check-points, và muốn đi qua, là phải nộp lệ phí.

Một người dân Á Phú Hãn đã tâm sự với ký giả: Tại xứ sở chúng tôi, những người chủ thực sự, là người Pakistan, kẻ đứng sau lưng nhóm Taliban. Họ mới là chủ nhân thực sự của cuộc chơi. Họ đã làm tất cả, để biến A Phú Hãn thành một xứ sở thối nát. Một xứ sở ổn định và yếu ớt, như một xứ bảo hộ, ở biên giới phía đông của họ.

Jennifer Tran

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Sky River Casino vô cùng vui mừng hào hứng tổ chức chương trình Ăn Tết Nguyên Đán với những giải thưởng thật lớn cho các hội viên Sky River Rewards. Chúng tôi cũng xin kính chúc tất cả Quý Vị được nhiều may mắn và một Năm Giáp Thìn thịnh vượng! Trong dịp đón mừng Năm Mới Âm Lịch năm nay, 'Đội Múa Rồng và Lân Bạch Hạc Leung's White Crane Dragon and Lion Dance Association' đã thực hiện một buổi biểu diễn Múa Lân hào hứng tuyệt vời ở Sky River Casino vào lúc 11:00 AM ngày 11 Tháng Hai. Mọi người tin tưởng rằng những ai tới xem múa lân sẽ được hưởng hạnh vận.
Theo một nghiên cứu mới, có hơn một nửa số hồ lớn trên thế giới đã bị thu hẹp kể từ đầu những năm 1990, chủ yếu là do biến đổi khí hậu, làm gia tăng mối lo ngại về nước cho nông nghiệp, thủy điện và nhu cầu của con người, theo trang Reuters đưa tin vào 8 tháng 5 năm 2023.
(Tin VOA) - Tổ chức Phóng viên Không Biên giới (RSF) vào ngày 13/9 ra thông cáo lên án Việt Nam tiếp tục lạm dụng hệ thống tư pháp để áp đặt những án tù nặng nề với mục tiêu loại trừ mọi tiếng nói chỉ trích của giới ký giả. Trường hợp nhà báo tự do mới nhất bị kết án là ông Lê Anh Hùng với bản án năm năm tù. RSF bày tỏ nỗi kinh sợ về bản án đưa ra trong một phiên tòa thầm lặng xét xử ông Lê Anh Hùng hồi ngày 30 tháng 8 vừa qua. Ông này bị kết án với cáo buộc ‘lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước’ theo Điều 331 Bộ Luật Hình sự Việt Nam
Từ đầu tuần đến nay, cuộc tấn công thần tốc của Ukraine ở phía đông bắc đã khiến quân Nga phải rút lui trong hỗn loạn và mở rộng chiến trường thêm hàng trăm dặm, lấy lại một phần lãnh thổ khu vực đông bắc Kharkiv, quân đội Ukraine giờ đây đã có được vị thế để thực hiện tấn công vào Donbas, lãnh phổ phía đông gồm các vùng công nghiệp mà tổng thống Nga Putin coi là trọng tâm trong cuộc chiến của mình.
Tuần qua, Nước Mỹ chính thức đưa giới tính thứ ba vào thẻ thông hành. Công dân Hoa Kỳ giờ đây có thể chọn đánh dấu giới tính trên sổ thông hành là M (nam), F (nữ) hay X (giới tính khác).
Sau hành động phản đối quả cảm của cô trên truyền hình Nga, nữ phóng viên (nhà báo) Marina Ovsyannikova đã kêu gọi đồng hương của cô hãy đứng lên chống lại cuộc xâm lược Ukraine. Ovsyannikova cho biết trong một cuộc phỏng vấn với "kênh truyền hình Mỹ ABC" hôm Chủ nhật: “Đây là những thời điểm rất đen tối và rất khó khăn và bất kỳ ai có lập trường công dân và muốn lập trường đó được lắng nghe cần phải nói lên tiếng nói của họ”.
Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam cử hành Ngày Quốc tế Nhân Quyền Lần Thứ 73 và Lễ Trao Giải Nhân Quyền Việt Nam lần thứ 20.
Sau hơn 30 năm Liên bang Xô Viết sụp đổ, nhân dân Nga và khối các nước Đông Âu đã được hưởng những chế độ dân chủ, tự do. Ngược lại, bằng chính sách cai trị độc tài và độc đảng, Đảng CSVN đã dùng bạo lực và súng đạn của Quân đội và Công an để bao vây dân chủ và đàn áp tự do ở Việt Nam. Trích dẫn chính những phát biểu của giới lãnh đạo Việt Nam, tác giả Phạm Trần đưa ra những nhận định rất bi quan về tương lai đất nước, mà hiểm họa lớn nhất có lẽ là càng ngày càng nằm gọn trong tay Trung quốc. Việt Báo trân trọng giới thiệu.
Tác giả Bảo Giang ghi nhận: “Giai đoạn trước di cư. Nơi nào có dăm ba cái Cờ Đỏ phất phơ là y như có sự chết rình rập." Tại sao vậy? Để có câu trả lời, mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của nhà văn Tưởng Năng Tiến.
Người cộng sản là những “kịch sĩ” rất “tài”, nhưng những “tài năng kịch nghệ” đó lại vô phúc nhận những “vai kịch” vụng về từ những “đạo diễn chính trị” yếu kém. – Nguyễn Ngọc Già (RFA).. Mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của phó thường dân/ nhà văn Tưởng Năng Tiến để nhìn thấy thêm chân diện của người cộng sản.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.