Hôm nay,  

Thơ Thơ

20/03/200600:00:00(Xem: 6759)
Gặp Cha Trong Mơ (*)

Kính dâng hương hồn Cha
Công cha như núi Thái Sơn
Nhớ xưa trong cảnh cơ hàn
Nhà không có gạo, ăn toàn khoai lang
Đổi đời nên mới gian nan
Thấy cha già yếu con càng xót thương
Ngày con cất bước ly hương
Sợ cha biết được vấn vương đau lòng
Đời con như nước ngược dòng
Nên buồn cứ mãi chất chồng thêm cao
Cha thì nay yếu mai đau
Thân con lưu lạc biết sao bây giờ
Tháng ngày trông ngóng đợi chờ
Ước mơ xum họp càng mờ mờ xa
Rồi thời gian cũng trôi qua
Cha không còn nữa nên nhà trống không
Dừa Xiêm cha đã vun trồng
Trái khô rơi rụng xuống lòng mương sâu
Thương cha giờ biết tìm đâu
Vườn hoang nhà vắng âu sầu thê lương
Chờ người ở chốn tha phương
Trở về nối lại con đường năm xưa
Mắt con nhỏ lệ như mưa
Thấy cha đang đứng hái dừa xa xa
Đến gần không phải, người ta...
Giật mình mới biết, chỉ là chiêm bao.

Phương Hoài Sơn

(*) Trích trong tập bản thảo “Còn thương kỷ niệm” sẽ xuất bản

*

Trăng Tù và Phong Kiều Dạ Bạc

Trăng treo lơ lửng giữa tầng không
Quạ gọi thâu đêm giọng đã chùng
Chợp giấc rừng già sương trắng bãi
Về đâu leo lắt đốm mông lung
Phải chuông Sơn tự mà mơ mộng
Còn bến Cô Tô để chạnh lòng
Thương phận cuối đời còn vận hạn
Trăng tù, gối lạnh nhớ Kiều Phong.

Lê Cẩm Thanh

*

Sợ Mùa Mưa

Tháng ba trời còn nắng
Nhưng anh đã lo rồi
Sợ mùa mưa hoang vắng
Sắp sửa tới em ơi!
Tháng Tư trời se lạnh
Bắt đầu đổ mưa ngâu
Tâm hồn không thơi thảnh
Hay vơ vẩn nỗi sầu
Trời tháng năm em đi
Chắc sẽ buồn u ám
Người trong cuộc biệt ly
Như mùa đông ảm đạm
Trời tháng sáu não nùng
Sương mù giăng khắp nẻo
Phủ thêm niềm nhớ nhung
Đau cuộc tình tàn héo
Trời tháng bảy thê lương
Chưa hết chiều đã tối
Đời thiếu vắng người thương
Như cây già cằn cỗi
Tháng tám lại tới rồi
Nửa năm dài đăng đẳng
Khi mình còn chia phôi
Là hồn thành cay đắng
Một mùa mưa rất dài
Tưởng chừng không chịu nổi
Ngồi đây mà nhớ ai
Mơ chung đường chung lối
Lạy ngày tháng trôi mau
Đừng lê thê chậm rãi
Cho vơi bớt niềm đau
Em trở về thăm lại.

Trần Thanh

*

Lá Chuyển Màu

Những hàng cây trụi lá
Tương tự bộ xương khô
Giữa mùa đông băng giá
Đứng nhìn cõi hư vô.

Mùa đông về thay lá
Màu xanh dậy sóng tình
Hóa màu vàng tàn tạ
Lạc loài, chết nín thinh.

Em, đời đang màu xanh
Như màu lá trên cành
Mùa đông chưa động thủ
Màu tuổi còn rất tình.

Ta, buồn nhìn khoảng cách
Vào hư vô, mgắn dần
Tình yêu, mong hóa thạch
Làm đôi cánh thiên thần.

Cây, lá tuân lệnh Trời
Khắc trên dòng sinh tử
Màu xanh bước lên ngôi
Màu vàng úa xuống mộ.

Ta thôi buồn, em nhé
Trên đường đến hư vô
Đi song đôi, hay lẻ
Cõi Phúc vẫn đợi chờ.

Lưu Thái Dzo

*

Cảm Nhận Lời Thơ

Gửi người thơ năm xưa
Có những lúc mưa buồn đêm yên lặng
Ta một mình chăn chiếu rất cô đơn
Vây quanh ta một kiếp sống tủi hờn
Của một thoáng chiều mưa buồn xuống ngựa
Đêm hiu hắt - giọt đêm về chan chứa
Chút gió len - sưởi mát tấm lòng khô
Có những đêm chợt tỉnh giữa cơn mơ
(Em kiều diễm - trao vòng hoa chiến thắng)
Trong nuối tiếc - ta co mình yên lặng
Nhớ thật nhiều em gái hậu phương xưa
Đã bao năm thay cuộc đổi thế cờ
Em còn giữ trọn tình em hậu tuyến""
Xưa đọc thơ em ...lòng ta xao xuyến
Lời nhẹ nhàng gửi lính trận phương xa
Đường ta đi gai góc chợt nở hoa
Trước dòng chữ ân cần thương chăm sóc
(Người con gái - đã bao lần bậc khóc
Khi trời vang tiếng súng - hoả châu rơi...)
Thương người trai nơi góc bể ven trời
Sống gian hiểm - quản chi đời sương gió
Rồi rừng rú - cảnh tù heo hút đó
Ta ân cần nhận chịu mọi đau thương
Gánh củi quằn vai - Đông buốt trời sương
Chân rời rã - bụng đói cào da thịt
Nhưng lòng vẫn - tin đời không thể hết
Kiếp tù đày - như cơn bão tai ương...
Sau cơn mưa - trời lại mát phố phường
Bởi ta biết - lòng em luôn tiếc nuối
Nơi đất tạm dung - đâu ngờ gặp lại
Những dòng thơ - hiền diệu của năm xưa
Những vần thơ - gửi ý nhớ đợi chờ...
Dù năm tháng - đã quằn vai nhận chịu
Đất xa lạ - nhưng lòng không thấy thiếu
Tấm tình chân - em gái nhỏ hậu phương
Vẫn vần thơ ...thương nhớ bước sa trường
Thân chiến bại - tội tình trong gió ngược
...............
Cám ơn em ...trời Đông dù rét buốt
Đọc thơ em - ấm áp chuyện ngày xưa

thylanthảo

*

Bài Thơ Cho Em!

Anh viết tặng em một bài thơGởi vào trong ấy những đêm mơ Kỷ niệm một thời lưu luyến nhớ Chép hết vào đây những thẫn thờ Anh nhớ hôm nào lần gặp gỡ Em còn bỡ ngỡ và ngây thơ Mủm mỉm nhìn anh cười e thẹn Em bảo trông anh thật là “khờ” Mối tình yêu ấy thật đơn sơ Năm tháng bên nhau dệt đợi chờ Chia xẻ buồn vui cùng khốn khó Hẹn nhau ngày ước nguyện se tơ Tình ta vẫn mãi như bài thơ E ấp trong tim, vẫn tôn thờ Có em, có anh vui rộn rã Chung nhau ta xây dựng ước mơ...

Khai Phong

*

Phù Vân

(Chuyện một người kể lại)

Tha phương mấy độ phong trần,
Bao nhiêu gió bụi bấy lần thương đau
Người đi kẻ ở nghẹn ngào,
Thiên thu đá cũng chao đao ngậm ngùi
Trăng thề ai xẻ làm đôi,
Một người lẻ bóng, còn người tương tư
Ngày đi gió cát mịt mù,
Ngày về sương điểm mái đầu bâng khuâng.
Áo phai chưa giũ phong trần,
Người xưa đi khuất, nhện giăng cổng nhà.
Buồn thay cõi sống người ta,
Ba sinh một kiếp chỉ là phù vân!

Bạch Loan

*

Niềm Tâm Sự

Thuở nào khi mới biết yêu
Đêm ngày tưởng nhớ, suốt chiều ngồi mơ
Giận hờn giây phút làm ngơ
Bao ngày không gặp thẫn thờ nào hay
Lấy ai tâm sự tỏ bày"
Ngày như vô hạn, đêm dài triền miên
Tình mang trái đắng muộn phiền
Thương yêu nhớ lắm, nỗi niềm vương mang
Trách tình sao đẹp dở dang
Để rồi chia cách, phũ phàng thương đau
Lòng vương bao nỗi u sầu
Yêu nhau chẳng đặng, nhớ nhau thêm buồn...
Những chiều qua phố mưa tuôn
Nhớ em, nhớ quá con đường ngày xưa
Bên nhau dạo phố vui đùa
Bên tà áo trắng, gió lùa tóc bay
Bao giờ thôi hết chia tay"
Bên em dệt mộng chuỗi ngày đắm say
Tình thôi giọt lệ đong đầy
Cùng em nối tiếp tháng ngày vui chơi ...

Nguyễn Vạn Thắng

*

Chị Về, Tảo Mộ Thanh Minh

Tảo mộ

Chị về, tảo mộ Thanh Minh
Cho em gởi chút thâm tình cố hương
Quê nhà Long Mỹ lòng thương
Một trời cố quận còn vương trong hồn
Vịnh Trà Bang, tiếng trống dồn
Ghe ngo lướt sóng bên cồn bãi xa
Quê hương xa thật là xa
Lâu nay chưa dịp về nhà viếng thăm
Giòng đời cơm áo biệt tăm.....

Hương hỏa

Chị lo nhang khói ông bà
Những ngày giỗ chạp, quê nhà một thân
Đời em tứ cố phong trần
Ngổn ngang trăm việc mà dần mệt hơi
Chị giờ còn chút thảnh thơi
Thôi thì cố sống với đời khỏi lo
Ngày ngày hai buổi cơm no ....

Nỗi lòng

Cháu giờ mười mấy tuổi đầu
Mẹ già nằm dưới mộ sâu, xương tàn
Lâu chưa về lại Kiên Giang
Về thăm quê cũ, xóm làng ngoại xưa
Lòng thương biết mấy cho vừa....

Mai sau
Cúi đầu thắp mẹ nén nhang
Mẹ nằm trên đất họ hàng bà con
Ước nguyền của mẹ vuông tròn
Đời con sau chắc chỉ còn bụi tro
Xây mồ chỉ phải mệt lo....

Nguyện ước

Xe qua cầu Đúc Cái Sình
Nhớ xưa phà nhỏ cà rình, cà tang
Bây giờ lộ chạy thênh thang
Gò Quao, Bến Nhứt, Kiên Giang cái vèo
Chợ Chương Thiện, thuốc phì phèo
Đến trưa là tới quê nghèo, đó con
Riêng ba, nguyện ước chưa tròn ....

Vĩnh Hòa Hiệp (Mùa Thanh Minh 06)

*

Nam Man Bị Chó Cắn

Sáng Chủ Nhật 12/3/06 Nam Man đi bộ thể dục bị chó cắn. Biết việc này, Cô Gia tôi viết bài này hỏi để chọc Nam Man chơi.

Nam Man bị chó ngoạm ra sao,
Nó táp trúng ông ở chỗ nào"
Vết cắn máu ra nhiều hoặc ít,
Lằn quào da tét cạn hay sâu"
Hôm nay chắc bác còn hơi nhức,
Bữa đó thì ông hẳn quá đau"
Tự hậu ra đường nên cẩn thận,
Nếu mà gặp chó tránh mau mau.

Cô Gia

*

Hết sợ

(Cảm xúc sự can đảm của các cuộc đình công trong nước)

Đã đến lúc dân tình không biết sợ
Dẫu bạo tàn, gươm giáo, cũng làm ngơ
Có gì đâu để lưu luyến bây giờ
Ngoảnh mặt lại toàn "trên răng dưới dế"

Khoe tài đức, đảng "Kinh bang tế thế"
Cướp đất nhà, gieo rắc cảnh sinh ly
Đã đớn đau, thêm nữa có ra gì
Mất tất cả, không tự do, cơm áo

Đảng yêu dân" Toàn những lời nói láo!
Giỏi đánh lừa, ôm chính sách mị dân
Chiêng, trống, khua, nhẩy múa, lũ vô thần
Vòng xích xiết, tư duy cùng tôn giáo

Giữa thanh thiên, lũ ma đầu đương đạo
Vốn bạo tàn, sao hiểu chữ nhân sinh
Loài thú hoang đâu thấu được nghĩa tình


Phải vùng dậy đấu tranh giành sự sống

Dân lầm than tất gieo nhiều biến động
Lửa đấu tranh bừng sáng ngập khung trời
Tiếng la hò vang dậy khắp muôn nơi
Đảng cúi mặt, vào hố sâu lịch sử

Phạm Thanh Phương

*

Trang Sử Mới!

Chớ bỏ lỡ khi thời cơ ập đến
Đứng vùng lên! Đòi quyền sống về ta
Anh chị công nhân và cả mọi nhà
Đừng chờ nữa, hãy bứt tung xiềng xích

Bọn cộng phỉ cướp công là cùng đích
Từ cáo Hồ, tên khuyển mã ngoại bang
Loài Ngựa Trâu, nào chúng được ngang hàng
Vì: “Ngựa đau cả tàu không ăn cỏ”.

Việt gian chúng, khủng bố dân đen đỏ
Lòn qụy Tàu, dùng xã tắc bán buôn
Miếng đỉnh chung, giặc phá nát luân thường
Đâu đạo lý" Trẻ lên năm làm điếm!!!

Ruộng đất nhân dân, giặc chia nhau chiếm
Trò kiện thưa, chúng liệu miếng trả ngay
Lùng bắt ban đêm, giết cả ban ngày
Quân đểu cáng, đích danh bầy lang sói!

Ngày càng tỏ: giặc cộng đang dở thói
Chúng cắn càn bòn rút của lương dân
Tổng đình công, không những chỉ công nhân
Dân cả nước cùng lật trang sử mới!

Dân Nam

*

Đào Kép Tâng Bốc Nhau

Kính họa vận bài “Bản chất phường tuồng” của Cô Gia đại gia ở mục “Thơ thẩn mà chơi” trong SGT 451.

Đào kép đóng tuồng chung với nhau,
Xúm nhau tâng bốc ai bằng đâu.
Ngợi khen - ả nở mày kiêu ngạo,
Ca tụng - y nghinh mặt tự cao.
Tập luyện nói năng - thông suốt suốt,
Thực hành đối đáp - thuộc làu làu.
Để câu khán giả mê xem hát,
Điệu bộ xênh xang aó, mão, râu.

Việt Lão

*

Em Đã Khác Năm Xưa

Mặt rạng rỡ em tươi cười hớn hở
Sau tháng năm thân viễn xứ trở về
Điểm phấn son từng kẽ mắt viền mi
Trông diễm lệ dáng thanh tao đài các

Em mừng kể: "Nước ta giờ đổi khác
Nào vũ trường, nào quán nhạc nổi lên
Lòng hân hoan khi khắp phố lên đèn
Bước nối bước, người chen nhau rước hội."

Anh gạn hỏi nhưng sao em chẳng nói"
Có còn chăng trẻ thơ đói lang thang"
Chờ chực giành tô phở mứa dở dang
Hay lặng lẽ mặc phũ phàng số phận

Có còn chăng những nữ sinh lận đận"
Ngày đến trường, tối dồi phấn mưu sinh
Cố gượng vui theo điệu khúc sập sình
Ôm hoài bão ánh bình minh lấp lánh

Có còn chăng những mẹ già trĩu gánh"
Giữa đêm đông giá lạnh buốt vai gầy
Môi run run mời khách nán vài giây:
-"Dùng bát cháo cho già này bớt khổ."

Trải năm tháng vẫn nguyên màu chốn cũ
Lạ chi đâu em hớn hở vui mừng
Có bao giờ tự ngắm lại trong gương
Em đã khác hay quê hương đổi khác!

Chiêu Minh

*

Chúc Trần Thái Phương

Kính liệt thân chiến hữu! Coi như hôm nay là bữa chót... Trước ngày tạm gác bút, xin được tiếp chuyện cùng liệt vị: Được biết tin thi nhân Trần Thái Phương vừa xuất viện nên thông báo đến liệt vị cùng mừng...

Được biết thi nhân Trần Thái Phương,
Mới vừa xuất viện thoát tai ương.
Bút đang mài giũa rồi ra mặt,
Thơ hiện trau dồi để xuống đường.
Nhìn tới non sông tuồng áo não,
Nghe về dân chúng vẻ thê lương.
Chúc trang dũng chí dồi dào sức,
"Diệt Cộng" chen vai tỏ quật cường.

Ngô Phủ

*

Sức Khỏe Bị Hăm He

Ngô Phủ xin thông báo việc tạm gác bút vì lý do...

Bệnh tình trầm trọng mãi dây dưa,
Y viện mời vô phải vắng nhà.
Báo đến bạn bè người được rõ,
Nhắn về đệ muội kẻ hay qua.
Trời thương níu lại mua lành mạnh,
Đất ghét lôi đi bán thải thừa.
Tâm sự đôi dòng, lòng cảm khái,
Việc "Bills" (1) việc "Net" (2) giúp dùm nha.

Ngô Phủ

(1) Vợ chồng cô em lo hộ. (2) Các chú DSN-LVK đảm trách dùm như trước theo ngày chẳn lẻ đã định.

*

Nếu Mai Tôi Chết

Kính chúc lành liệt thân thi hữu cùng bửu quyến luôn an khang và vạn sự lành như ý hầu liệt vị mãi mãi vững tâm sử dụng những ngọn bút thần mà hỗ trợ đồng bào nơi đất mẹ sớm hăng hái vùng lên diệt lũ bạo tàn CSVN để đem lại Thanh Bình, No ấm, Hạnh Phúc, có Tự Do, có Dân Chủ, có Nhân Quyền, có Tín Ngưỡng... cho quê hương VN yêu dấu. Kính chào liệt thân chiến hữu, Ngô Phủ Kính tặng liệt vị. Đặc biệt bạn mới HXP.

Nếu mai tôi chết bạn buồn không"
Có tiếp tục đường cứu núi sông"
Gắng nhớ đồng bào Dân Chủ đợi,
Năng ghi quần chúng Tự Do mong.
Nhân Quyền còn mất đời mù mịt,
Tín Ngưỡng chưa về đạo viển vông.
Xin gọi quê hương chung nhất chí,
Đứng lên "Diệt Cộng" tháo cùm gông.

Ngô Phủ

*
Bằng Mọi Giá Phải Cứu Lý Tống

Cùng tất cả quý vị trên diễn đàn, tôi hoàn toàn hỗ trợ gợi ý của anh Michael DeJang về cách vận động chính trị cho anh Lý Tống trong tình huống này. Cả 2 triệu người Việt hải ngoại mà không giữ được mạng của anh Lý Tống trước nanh vuốt 15 thằng đầu nậu của bọn đầu gấu CS Bắc Bộ Phủ hay sao"

Phải cứu anh bằng mọi giá nào
Không thì hổ thẹn biết chừng bao!
Tháng năm tù hãm hờn tâm khảm
Giây phút sa cơ hận chiến bào
Đất Thái tù đày rèn Lý Tống
Trời Nam oan trái Ó Đen lao!
Tử sinh anh thác vào sông núi
Chim quý trời Nam đáng tự hào!

XàBeng

*
Mảnh non sông!

Hãy nhớ ghi tên chúng rõ ràng
Đừng lầm người khác, chớ nghi oan
Nợ nần có chủ, rồi ra tính
Đất nước xoay mình, sử lật trang

Bao năm tàn phá, hại non sông
Nhà cửa tiêu ma, máu ngập đồng
Lếch thếch "nhân dân" danh khổ chủ
Sang giàu cộng phỉ - tớ tôi ngông

Vạn lần như một, chúng cướp không
Thợ thuyền xưởng máy lẫn nhà nông
Cu ky, ký cóp bao công sức
Đổi bạc, kiểm kê… đỡ nhọc lòng!

Cưỡng chiếm miền Nam ba mốt năm
Mình hầu - cốt khỉ chẳng nhân tâm
Giống nòi đợ bán thua cầm thú
Đất nước xẻ nhường rợ Hán Mông

Tám chục triệu dân đã đủ đông"!
Đứng lên giành lại mảnh non sông
Cha Ông bồi đắp bao công sức
Dân chủ, Tự do giống Lạc Long

Dân Nam

*
Đón Gió Trở Cờ

Ai đừng nhắc chuyện đời xưa
Cũng đừng than-thở nắng trưa, mưa chiều
Đất mình còn được bao nhiêu
Đảng đem “bán” bớt để chìu bụng ai
Mua về văn-hóa ngoại lai
Biển vơi hải lý, đất vơi chiều dài
Đất đai đem tặng người ngoài*
Ra vô mặc sức quý “ngài” tham-lam
Cõng về rắn, cắn Việt Nam
Bàn tay lãnh-đạo đã làm được chi:
-Có chân không đứng lại quỳ,
-Có lưng khúm-núm, nên đi phải... khòm
-Vinh thân trong những “Hộp... Ôm”
Phì gia cả họ, mua hòm được chưa"

Ai đừng nhắc chuyện say-sưa
Rượu, hoa, khiêu-vũ... rất thừa ở đây.
Bên kia đảng thối bầy nhầy
Đóng thùng xuất khẩu, mùi bay nặc-nồng
Hết “bà” quảng-cáo đến “ông”
Câu thơ “hòa giải”** nửa dòng đã... tanh
Lợm người những kẻ háo danh
Tự-do đem bán để giành-giật chi"

Ý Nga

*Việt Cộng cho Trung Cộng được quyền ra vào Việt Nam một cách tự-do ** Hòa hợp, hòa giải.

*
Nhờ Rắm Tàu Phù

Kính họa vận bài “Ngón nghề hửi địt” trong mục “Thơ thẩn mà chơi” của Cô Gia đại gia ở SGT số 452 viết về câu nói của Dương Thu Hương: “Bọn cầm quyền Hà Nội là bọn thích ngửi rắm bọn Bắc triều"(Trung quốc).

Cái bọn bà cho “ngửi rắm” này,
Ai ai cũng thấy đáng khinh ngay.
Bà không giấu giếm không che đậy,
Chị vẫn hiên ngang vẫn tỏ bày.
Úp mặt vô quần vầy quá nhục,
Gồng mình chịu trận thế mà hay.
Bởi không nhờ “rắm tàu phù” nhỉ,
Sức mấy “đảng ta” sống tới nay.

*

Biểu Tượng Tình Yêu

Đọc bài “Cái mông phụ nữ chính là biểu tượng tình yêu” ở mục “Chuyện lạ, vui... nhưng có thật..."(SGT số 452) mà đứa Nam Man viết bài này.

Khỏi phải đợi mần “tâm lý gia”,
Chuyện này tớ cũng biết kia mà.
Cặp mông phụ nữ “thơm” ghê lắm,
Cái đít đàn bà đẹp thiệt nha.
Chả cứ chỉ riêng ông biết tỏ,
Đâu dè ngay chính tớ nhìn ra.
- Để mần “biểu tượng tình yêu” đó,
Đâu có gì qua đít quý bà.

*

Xài Miệng Nhiều... Có Lợi

Đứa Nam Man viết bài này sau khi đọc bản tin “Cãi lộn với chồng giúp giảm bệnh tim” ở mục “Tin vắn” của TVTS số 897.

Chuyện vợ thường hay... cãi lộn chồng
Tốt cho sức khỏe chớ sao không
Cô mà im lặng hoài đâu ổn
Bả cứ nín thinh thế khó xong
Huyết mạch có ngày đành bế tắc
Ngôn từ không dịp được lưu thông
Bệnh tim sẽ khó mà thuyên giảm
Nghĩ lại điều này đúng chớ ông

*

Đứa Nam Man Sẽ Nghiệm Lại

Bài dưới đây đứa Nam Man ghi lại lời của anh bạn già nói lúc tan phiên họp ở Trung Tâm Văn Hóa và Sinh Hoạt Cộng Đồng NSW vào chiều ngày 11.3.06.

“Mầy đừng có tưởng nó phe ta”,
Với nó, tao đây biết quá mà.
Để ý vài lần là thấy được,
Lưu tâm một chút sẽ nhìn ra.
Nếu không thuộc loại nằm vùng hả,
Thì cũng là tay bám trụ đa.
Sẵn dịp gặp mầy tao nhắc lại,
“Mầy đừng có tưởng nó phe ta”.

Nam Man

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Sky River Casino vô cùng vui mừng hào hứng tổ chức chương trình Ăn Tết Nguyên Đán với những giải thưởng thật lớn cho các hội viên Sky River Rewards. Chúng tôi cũng xin kính chúc tất cả Quý Vị được nhiều may mắn và một Năm Giáp Thìn thịnh vượng! Trong dịp đón mừng Năm Mới Âm Lịch năm nay, 'Đội Múa Rồng và Lân Bạch Hạc Leung's White Crane Dragon and Lion Dance Association' đã thực hiện một buổi biểu diễn Múa Lân hào hứng tuyệt vời ở Sky River Casino vào lúc 11:00 AM ngày 11 Tháng Hai. Mọi người tin tưởng rằng những ai tới xem múa lân sẽ được hưởng hạnh vận.
Theo một nghiên cứu mới, có hơn một nửa số hồ lớn trên thế giới đã bị thu hẹp kể từ đầu những năm 1990, chủ yếu là do biến đổi khí hậu, làm gia tăng mối lo ngại về nước cho nông nghiệp, thủy điện và nhu cầu của con người, theo trang Reuters đưa tin vào 8 tháng 5 năm 2023.
(Tin VOA) - Tổ chức Phóng viên Không Biên giới (RSF) vào ngày 13/9 ra thông cáo lên án Việt Nam tiếp tục lạm dụng hệ thống tư pháp để áp đặt những án tù nặng nề với mục tiêu loại trừ mọi tiếng nói chỉ trích của giới ký giả. Trường hợp nhà báo tự do mới nhất bị kết án là ông Lê Anh Hùng với bản án năm năm tù. RSF bày tỏ nỗi kinh sợ về bản án đưa ra trong một phiên tòa thầm lặng xét xử ông Lê Anh Hùng hồi ngày 30 tháng 8 vừa qua. Ông này bị kết án với cáo buộc ‘lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước’ theo Điều 331 Bộ Luật Hình sự Việt Nam
Từ đầu tuần đến nay, cuộc tấn công thần tốc của Ukraine ở phía đông bắc đã khiến quân Nga phải rút lui trong hỗn loạn và mở rộng chiến trường thêm hàng trăm dặm, lấy lại một phần lãnh thổ khu vực đông bắc Kharkiv, quân đội Ukraine giờ đây đã có được vị thế để thực hiện tấn công vào Donbas, lãnh phổ phía đông gồm các vùng công nghiệp mà tổng thống Nga Putin coi là trọng tâm trong cuộc chiến của mình.
Tuần qua, Nước Mỹ chính thức đưa giới tính thứ ba vào thẻ thông hành. Công dân Hoa Kỳ giờ đây có thể chọn đánh dấu giới tính trên sổ thông hành là M (nam), F (nữ) hay X (giới tính khác).
Sau hành động phản đối quả cảm của cô trên truyền hình Nga, nữ phóng viên (nhà báo) Marina Ovsyannikova đã kêu gọi đồng hương của cô hãy đứng lên chống lại cuộc xâm lược Ukraine. Ovsyannikova cho biết trong một cuộc phỏng vấn với "kênh truyền hình Mỹ ABC" hôm Chủ nhật: “Đây là những thời điểm rất đen tối và rất khó khăn và bất kỳ ai có lập trường công dân và muốn lập trường đó được lắng nghe cần phải nói lên tiếng nói của họ”.
Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam cử hành Ngày Quốc tế Nhân Quyền Lần Thứ 73 và Lễ Trao Giải Nhân Quyền Việt Nam lần thứ 20.
Sau hơn 30 năm Liên bang Xô Viết sụp đổ, nhân dân Nga và khối các nước Đông Âu đã được hưởng những chế độ dân chủ, tự do. Ngược lại, bằng chính sách cai trị độc tài và độc đảng, Đảng CSVN đã dùng bạo lực và súng đạn của Quân đội và Công an để bao vây dân chủ và đàn áp tự do ở Việt Nam. Trích dẫn chính những phát biểu của giới lãnh đạo Việt Nam, tác giả Phạm Trần đưa ra những nhận định rất bi quan về tương lai đất nước, mà hiểm họa lớn nhất có lẽ là càng ngày càng nằm gọn trong tay Trung quốc. Việt Báo trân trọng giới thiệu.
Tác giả Bảo Giang ghi nhận: “Giai đoạn trước di cư. Nơi nào có dăm ba cái Cờ Đỏ phất phơ là y như có sự chết rình rập." Tại sao vậy? Để có câu trả lời, mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của nhà văn Tưởng Năng Tiến.
Người cộng sản là những “kịch sĩ” rất “tài”, nhưng những “tài năng kịch nghệ” đó lại vô phúc nhận những “vai kịch” vụng về từ những “đạo diễn chính trị” yếu kém. – Nguyễn Ngọc Già (RFA).. Mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của phó thường dân/ nhà văn Tưởng Năng Tiến để nhìn thấy thêm chân diện của người cộng sản.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.