Mặc dù kỹ nghệ may mặc và hàng dệt là một trong năm nguồn kiếm ngoại tệ hàng đầu của quốc gia, nó vẫn phải đương đầu với những thách thức trước khi có thể hội nhập vào các thị trường thế giới và khu vực.
Năm ngoái, kỹ nghệ may mặc và hàng dệt đã có mức kỷ lục là 1.7 tỷ đôla về xuất cảng, một con số dự kiến đạt tới 2 tỷ đôla trong năm nay, và cung cấp hàng chục ngàn công ăn việc làm, giúp giải quyết mức độ thất nghiệp ở Hànội và thành phố Sài Gòn.
Tuy nhiên, những chuyên gia nói rằng kỹ nghệ may mặc và hàng dệt không theo kịp các nước khác. Thái lan kiếm được mức trung bình là 6 tỉ đôla một năm nhờ xuất cảng trang phục và hàng dệt, Indonesia 5 tỉ đôla, Malaysia 4 tỉ đôla và Philipines 3 tỉ đôla.
Những chuyên gia cho biết điểm yếu của kỹ nghệ may mặc và hàng dệt nội địa là không có khả năng để chế tạo hàng dệt có chất lượng cao cho quần áo xuất cảng. Mặc dù những nhà máy dệt chính của quốc gia đã đầu tư rất nhiều để nâng cấp kỹ thuật mới, chất lượng hàng dệt được sản xuất thường duới những tiêu chuẩn thị trường.
Những thách thức khác hoàn toàn dựa vào nguyên vật liệu nhập cảng như hóa chất, phẩm nhuộm, máy móc, tơ sợi.
Các con số cho thấy tơ sợi được sản suất trong nước chỉ đáp ứng 10% nhu cầu đòi hỏi hàng năm của kỹ nghệ ngành dệt.
Một trở ngại khác mà kỹ nghệ may mặc gặp phải là những kiểu vẽ cho hàng dệt bị giới hạn vì kỹ thuật lỗi thời và không thể đáp ứng khuynh hướng đang thay đổi trên thị trường thế giới.
Để giải quyết những khó khăn này, và để có khả năng vào các thị trường như Bắc Mỹ và Âu Châu, những chuyên gia nói kỹ nghệ may mặc và hàng dệt phải đầu tư nhiều hơn vào nâng cấp kỹ thuật, đa dạng hóa sản phẩm và nâng cao chất lượng về hàng dệt và quần áo.