Hôm nay,  

Những Đề Nghị Đầu Thế Kỷ 21: Nhân Đầu Năm Mới 2003, Chúng Ta Nghĩ Và Làm Gì ?

06/01/200300:00:00(Xem: 3898)
Ngô Văn Tuấn, 1-1-2003
Liên Hiệp Âu Châu từ 17-7-1995 đã đồng ý chấp thuận Hiệp Ước Song Phương cùng với cộng sản Việt Nam, và ngày 14-5-1996 đã ký tên chính thức trên văn bản này (1). Liên Hiệp Âu Châu đã vận động được sự đồng ý của hầu hết các nước Âu Châu, Bắc Mỹ, Úc Châu, Đông Á và Đông Nam Á. Công việc này là đầu tư, viện trợ, và thúc đẩy Việt Nam cho nhanh chóng phát triển, là yếu tố quan trọng chính của chiến lược kinh tế mà hiện nay các nước đang và sẽ triển khai (2). Ngày 10-12-2001 Hoa Kỳ cũng đã chịu ký Hiệp Ước Thương Mại cùng với cộng sản Việt Nam (3).

Ủy Hội Âu Châu (European Commission) đã đồng ý viện trợ cho cộng sản Việt Nam 162 triệu Euro trong thời gian 5 năm 2002-2006 (Country Strategy Paper), và 101 triệu Euro từ năm 2002-2004 (National Indidative Programme) để thi hành sách lược phát triển, đặc biệt là giáo dục tại các địa phương (4). Ngân Hàng Thế Giới cũng đã thông qua chiến lược hỗ trợ cho Việt Nam với khoản tiền cho vay là 3 tỷ đô la (USD) trong giai đoạn 2003-2006 (5). Còn với năm 2002 thì Ngân Hàng Thế Giới tài trợ cho Việt Nam 299,27 triệu USD để phát triển kinh tế nông nghiệp, thực hiện "tài chính nông thôn 2" (6). Chính phủ Nhật Bản sẽ trợ cấp 896 triệu Yên (tương đương 110 tỷ đồng VND) cho dự án cung cấp trang thiết bị công tác quản lý tại Hà Nội (7). Bệnh viện Pháp - Việt gồm hơn 400 bác sĩ người Pháp đầu tư, đang được xây dựng tại khu Nam Sài Gòn với tổng số vốn là 40 triệu Mỹ kim. Dự án này có thể sử dụng 50 năm (8).

Trong thời gian từ 2003-2008, Cơ quan Phát Triển Quốc Tế Hoa Kỳ sẽ hỗ trợ chương trình dự phòng và chăm sóc HIV/AIDS tại Việt Nam 18 triệu Mỹ kim (9). Cũng như gần đây phái đoàn đại diện Ủy Hội Âu Châu cho biết là Liên Hiệp Âu Châu đã phê chuẩn khoản tiền viện trợ không hoàn lại 245.000 Euro cho chương trình cung cấp 2 triệu vaccin bạch hầu, ho gà và uốn ván (DPT) để tiêm chủng cho 1,5 triệu trẻ em Việt Nam (10). Hiện nay Tân Gia Ba (Singapore) có mức đầu tư lớn nhất vào Việt Nam với tổng giá trị 6,9 tỷ Mỹ kim (11). Và còn nhiều chương trình viện trợ, đầu tư, v.v... của các cơ quan, tổ chức quốc tế vào Việt Nam.

Ngày 26 và 27-9-2002 Thủ tướng cộng sản Phan Văn Khải đã chính thức thăm Liên Hiệp Âu Châu, và được Ông Romano Prodi, Chủ tịch Ủy Hội Âu Châu tiếp đón. Trong cuộc hội đàm đã kết thúc với một cam kết mạnh mẽ của cả hai bên về việc tiếp tục tăng cường và phát triển theo chiều sâu mối quan hệ giữa Liên Hiệp Âu Châu và Việt Nam. Chủ tịch Prodi bày tỏ sự ủng hộ của Ủy Hội Âu Châu đối với quá trình cải cách của Việt Nam và việc Việt Nam chuẩn bị gia nhập Tổ Chức Thương Mại Thế Giới (WTO) (12). Và trước đó, Thủ tướng Phan Văn Khải đã ghé thăm hữu nghị các nước Băng Đảo, Đan Mạch, Lục Xâm Bảo và Bỉ được đón tiếp trên bình diện ngoại giao, đã ký 4 Hiệp định quan trọng, và sẽ ủng hộ cho Việt Nam vào Tổ Chức WTO (13). Như vậy có thể nói là các nước trên thế giới hầu hết đã có sự bang giao, viện trợ, giúp đỡ và trao đổi qua lại cùng với nhà nước cộng sản Việt Nam.

Là thế chiến lược kinh tế của thế giới đối với Việt Nam, thì không thể vì một lý do gì mà cho dừng lại. Chúng ta chống lại cộng sản độc quyền, độc tài, bất công và tham nhũng, tự do ngôn luận, tự do báo chí, và tình hình nhân quyền, tôn giáo đã bị chà đạp, không được tôn trọng... Đến nay đã hơn 27 năm trôi qua, chúng ta đã làm được những gì" Phải chăng chúng ta vẫn bị dậm chân tại chỗ" Phải chăng nhà nước cộng sản Việt Nam từ từ ổn định và phát triển để trong tương lai gần đây có thể vào được Tổ Chức Thương Mại Thế Giới (WTO) "...

Tình hình thế giới nói chung, và của Việt Nam nói riêng hiện nay đang trước mắt chúng ta. Ngày nay các nước trên thế giới đã và đang mở ra một chiến lược kinh tế nhằm để gây áp lực toàn diện và thúc đẩy thị trường Việt Nam. Thay vì chúng ta nên giúp họ để chiến lược được mau chóng hoàn thành, nhưng trái lại chúng ta không chấp nhận kế hoạch của họ. Nếu chúng ta biết rằng, chống lại kế hoạch của họ tức là chống lại các nước trên thế giới, làm như vậy là vô hình trung chúng ta đã và đang chọn một thất bại hoàn toàn mà không thể nào gỡ gạc được nữa !!

Nếu như ta đang ở vào thế mạnh, có đủ lực lượng, có thể tương xứng đối đầu cùng nhà nước cộng sản Việt Nam, thì chúng ta lớn tiếng đòi hỏi những yêu sách, nguyện vọng các thứ mà không cần phải e dè điều gì cả. Đàng này lực lượng của chúng ta rời rạc, chia rẽ, ly tán, ... các tổ chức, đảng phái và hội đoàn cũng không thể nào đoàn kết lại được, và tinh thần đấu tranh của người Việt Nam đã bị sút giảm rất nhiều, gần như bị động hoàn toàn vì không có kế hoạch mới, sách lược mới. Hoặc nếu có, cũng không thể, hay là chưa dám phổ biến, một phần vì sợ bị chụp mũ, cho là thân cộng, đón gió trở cờ, ăn cơm quốc gia thờ ma cộng sản, v.v...

Nếu muốn chống lại cộng sản Việt Nam, chỉ còn một con đường duy nhất mà chúng ta cần phải có, đó là thứ 1: Thế Quốc Tế, thứ 2: Thế Hải Ngoại, và thứ 3: Thế Quốc Nội. Ba Thế này vô cùng quan trọng, thiếu một trong ba cũng làm cho chiến lược tắt hỏng, mất đi các yếu tố cần thiết nhất trong việc tiến công.

A. Phải tạo cho được thế quốc tế đồng hỗ trợ, giúp cho ta những điều cần thiết trên lãnh vực bang giao, xã hội, giáo dục, hành chính, nhân quyền, v.v... Giúp cho nền kinh tế Việt Nam được phát triển để người dân trong nước có được đầy đủ và tự đứng lên tranh đấu.

Chúng ta cùng nhận thức rõ ràng về cục diện mới trong thập niên đầu thế kỷ 21, là quốc tế đã nỗ lực viện trợ, giúp đỡ, đầu tư, thương mại... để dần dần thay đổi hiện trạng của Việt Nam. Không có sự hỗ trợ của quốc tế thì chắc chắn cuộc tranh đấu của chúng ta đã, đang và sẽ dậm chân tại chỗ cũng như những năm qua. Chúng ta đã từng nghĩ rằng, làm thế nào để kéo cho được quốc tế vào giúp chúng ta chống lại cộng sản. Nhưng lúc đó quốc tế chỉ giúp một phần nhỏ có tính cách nhân đạo. Nhưng nay thì quốc tế lại chịu nhảy vào vòng, chịu nỗ lực hỗ trợ và qua đó làm cho cộng sản Việt Nam gặp phải rất nhiều chướng ngại, mà chướng ngại đầu tiên là cán cân chi phối quyền lực, quốc hội có nhiều quyền hơn, kinh tế tư nhân có nhiều sự bảo đảm hơn... (14).

Hiện nay một số nước trên thế giới vào Việt Nam với sách lược kinh tế mà Liên Hiệp Âu Châu đang triển khai các mạng lưới kế tiếp. Các lãnh vực nói trên đã được các nước nghiêm chỉnh thi hành, qua hình thức viện trợ, đầu tư, đào tạo, du sinh (sinh viên du học), các lãnh vực từ thiện, v.v... (15). Nhưng các việc làm phải từ từ mà không thể nào thực hiện nhanh được. Vì cuộc sống của người dân Việt Nam suốt ngày phải vất vả kiếm miếng ăn, lo cho toàn gia đình không bị đói, nhất là ở vùng nông thôn. Nên người dân còn thời giờ và tâm trí đâu mà tìm hiểu âm mưu bắt bớ giam cầm, nhượng đất đai cho Trung cộng... Vả lại đã từ nhiều năm qua, đói thì dân chúng đói, chứ những đảng viên của đảng cộng sản thì giàu có, quyền lực, phủ phê, ăn sung mặc sướng... Do đó, sách lược của thế giới là làm sao cho dân chúng Việt Nam được đầy đủ, và từ đó đi đến đòi hỏi, tranh đấu cho Việt Nam tự do, dân chủ và nhân quyền, sẽ không còn xa lắm.

Những cuộc viếng thăm Việt Nam của phái đoàn Liên Hiệp Âu Châu cũng nằm trong chiến lược đó. Khi nhà nước cộng sản Việt Nam không cho phái đoàn Liên Hiệp Âu Châu gặp những vị lãnh đạo tôn giáo như Hòa thượng Thích Huyền Quang, Hòa thượng Thích Quảng Độ, Linh mục Nguyễn Văn Lý, thì vấn đề viện trợ 162 triệu Euro cho Việt Nam có thể sẽ bị xét lại (16).

Nhưng điểm quan trọng về nước Việt Nam là phải do chính người Việt Nam ngoài và trong nước đảm nhận. Chúng ta cần phải giữ vững vai trò và độc lập khi thi hành công tác. Chúng ta tuyệt đối không được ỷ lại khi có quốc tế gián tiếp hỗ trợ. Quốc tế là quốc tế, còn Việt Nam là Việt Nam. Công việc đảm trách này đòi hỏi chúng ta phải vô cùng cẩn thận, tế nhị và nhạy bén khi hành sự. Hành sự hỏng, tức là phá vỡ thế chiến lược của quốc tế đối với Việt Nam. Do đó, đây là vấn đề quan trọng hàng đầu của chúng ta khi muốn tranh đấu để đạt đến tự do, dân chủ và nhân quyền thật sự cho Việt Nam. (Muốn rõ chi tiết hơn, xin mời quý vị xem: Những Đề Nghị Đầu Thế Kỷ 21: Chủ Đạo và Nguyên Tắc)

B. Cần tạo cho được thế hợp đoàn, đồng thuận giữa các tổ chức người Việt Nam ở ngoài hải ngoại và trong quốc nội. Phải tạo ra Lực cho lực lượng người Việt Nam. Đó là Quy Nạp Lực. Quy Nạp Lực là lực tổng hợp của người Việt Nam ở hải ngoại cộng với người Việt Nam ở quốc nội chống lại lực của đảng cộng sản Việt Nam (17). Muốn có Lực, trước hết cần có sự kết hợp chặt chẽ của các tổ chức, đảng phái và hội đoàn người Việt Nam, đặc biệt là người Việt Nam ở hải ngoại. Không kết hợp được, tức là không tạo được Lực, thì sẽ mãi mãi là thân lưu vong, xa xứ và sẽ chết trên xứ người mà thôi.

Chúng ta cần thấy rõ nhiệm vụ trước mắt cần thiết nhất, và chủ yếu nhất là phải Hợp Đoàn với nhau. "Hợp Đoàn không có nghĩa là đoàn kết sơ cứng trong một đoàn thể, tổ chức. Hợp Đoàn là sự kết hợp trong sự tương kính, hài hòa, đoàn kết lẫn nhau và cùng nhau đạt đến mục đích trong sự hợp lý và đồng thuận. Ngày nào mà việc Hợp Đoàn chưa được tối thiểu 3/4 các tổ chức đồng ý chấp thuận trên một nguyên tắc chung, thì sẽ không thể làm gì được cho dân chúng ngoài và trong nước tin tưởng, thì lúc đó chưa thể đối thoại, hay làm được điều gì với nhà nước cộng sản đang cầm quyền tại Việt Nam" (18). (Muốn rõ chi tiết xin mời quý vị xem: Những Đề Nghị Đầu Thế Kỷ 21: Hợp Đoàn)

Do đó trong năm năm đầu tiên của thế kỷ 21, chúng ta cần đạt được ít nhất là sự đồng thuận về mục đích. Có đồng thuận được thì sẽ có hợp đoàn. Muốn đạt đến sự đồng thuận các tổ chức, chúng ta cần nên trầm tỉnh, vị tha và thành thật trong nhận định. Nếu không được như vậy thì mọi việc đổ vỡ sẽ không thể nào tránh khỏi. Mọi việc cần nhất là tâm thành. Khi được thành tâm, thành ý trong nhận định, thì đó chính là khởi điểm cho sự kết hợp.

Khi có được khởi điểm cho sự kết hợp, chúng ta nên thận trọng khi lấy một quyết định gì. Vì quan trọng nhất là lúc ban đầu tạo dựng nên. Nên chúng ta cần nhìn về nhân sự. Người Việt Nam ở hải ngoại gồm có những người tỵ nạn và những người không tỵ nạn. Hiện nay nhân sự ở khắp các nước trên thế giới, và có vào khoảng 2,9 triệu người. Những thành phần này được chia ra như sau:

1. Người Việt quốc gia bao gồm hầu hết những người đã làm việc cho chính quyền, quân lực Việt Nam Cộng Hòa, các đảng phái, các tổ chức trước đây, và dân chúng đã liều chết ra đi tỵ nạn cộng sản. Có thể ước đoán số người khoảng chừng 55%. Nhưng con số này sẽ giảm xuống dần, để nhường lại cho lớp người trẻ tuổi hơn.
2. Có nhiều người không chấp nhận là người quốc gia. Vì chữ người quốc gia (nationalist) theo người Tây phương bao hàm ý nghĩa cực đoan, quá khích. Đây là đa số những người thường hay tiếp cận với xã hội Tây phương, và những thành phần trẻ, sinh viên... Ngày nay họ muốn đổi lại là người Việt Nam tự do, người Việt Nam dân chủ, hoặc người Việt Nam xã hội... Thành phần này có thể lên đến 25%, nhưng sẽ dần dần nhiều hơn để thay thế lớp người lớn tuổi.
3. Người Việt Nam đã du học hoặc làm việc ở Nga và Đông Âu, hiện đã xin tỵ nạn ở Âu Châu và các nước khác. Có một số người được các nước tạm nhận cho ở lại, còn một số khác đang chờ cứu xét. Họ chống lại nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam, vì đã bị cộng sản nhẫn tâm lừa mị hàng vạn thanh niên, trong đó có họ. Họ là những thành phần trẻ, phần nhiều ở miền Bắc, số ít ở miền Nam, có kiến thức và lý luận ở trường học, cho nên đối với người Việt Nam tỵ nạn ở hải ngoại có một số điểm khác biệt. Điểm rõ nhất là họ không chấp nhận cờ vàng ba sọc đỏ. Và họ cũng từ chối luôn cờ đỏ sao vàng của Hà Nội. Họ chỉ chấp nhận lá cờ dân chủ trong tương lai mà thôi. Số người này khoảng dưới 10%.
4. Những người Việt Nam khuynh tả, thân cộng. Đó là:
- những người và một số sinh viên du học ra hải ngoại trước năm 1975 có quan điểm thân thiện với cộng sản;
- du sinh sau năm 1975;
- và đảng viên cộng sản ra hải ngoại.
Ngày nay họ thấy cộng sản Việt Nam lừa dối, phản bội dân tộc nên đã chống lại. Thành phần này ước lượng dưới 10% (19).

Người Việt Nam ở quốc nội ngày nay dân số vào khoảng 77 triệu người (tổng số gần 80 triệu). Số người bất đồng chính kiến, chống lại đường lối, chính sách của đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam cũng được chia ra làm 4 thành phần:

1. Người quốc gia bị thất bại sau cuộc chiến, ở trại cải tạo hoặc ở ngoài xã hội, không có phương tiện để vượt biên, đành phải ở lại để chờ ngày. Các lực lượng tôn giáo, chính trị qua một thời gian tranh đấu tích cực, hiện nay các thành phần này im lặng, nhưng khi có thời cơ, họ sẽ sẵn sàng nổi dậy.
2. Các thành phần trẻ tuổi, học sinh, sinh viên.... đã, đang và sẽ tiếp thu kiến thức, lý luận, cũng như kinh nghiệm:
- của những người lớn tuổi;
- của các trường học về cách thức làm việc và cách suy nghĩ theo Tây phương;
- của những đại học, cao đẳng... trong đó các giáo sư có phương pháp và ý tưởng mới làm cho thay đổi tầm nhìn, phù hợp với thế giới mới.
3. Quần chúng từ Nam chí Bắc sẽ nổi lên chống lại đường lối độc quyền và tham nhũng của nhà nước. Những tổ chức, đoàn thể cũng sẽ nổi dậy chỉ trích và công kích đảng cộng sản. Những tổ chức giờ đây chỉ hoạt động bình thường, không dính líu vào chính trị, nhưng khi có thời cơ bộc phát, những tổ chức này sẽ làm kim chỉ nam cho mọi cuộc xuống đường.
4. Người cán bộ, đảng viên của đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam thấy những sai trái, bất công, hối lộ, tham nhũng, ... nên chống lại. Thành phần cán binh cộng sản hiện đang tại ngũ, hoặc đã ra khỏi bộ đội, là những người trẻ có sức sống, năng động. Những người này dù chống đảng và nhà nước, nhưng cũng không chấp nhận dưới Việt Nam Cộng Hòa ngày xưa, mà phải có thể chế mới (20). (Đây chỉ là tóm lược về thành phần nhân sự, muốn rõ chi tiết hơn, xin mời quý vị xem: Những Đề Nghị Đầu Thế Kỷ 21: Chiết Trung và Quốc Nội)

Những thành phần nhân sự hải ngoại và quốc nội cần nên tìm cách liên lạc để kết hợp. Sự kết hợp này một khi phát động, điều tối cần thiết là chúng ta phải có kế hoạch mới, hoặc sách lược mới làm kim chỉ nam thi hành. Không có kế hoạch, sách lược mới, thì không thể nào kết hợp được, vì có như vậy cũng sẽ đi đến tan rã mà thôi. Do đó cần phải có sách lược mới để có thể kêu gọi quần chúng, kêu gọi các tổ chức.

C. Muốn đối đầu được cùng đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam, chúng ta cần phải có sách lược hay chiến lược mới. Chiến lược bao gồm nhiều kế hoạch, chiến thuật. Một trong những chiến thuật khả dĩ đối chọi được với kẻ mạnh, quyền thế, địa vị vững chắc, tốt nhất là lấy Nhu thắng Cang, tức là lấy "Tứ lạng bát thiên cân" (Bốn lượng đẩy ngàn cân). Cần nên sử dụng thiên Dụng Mưu để có thể thủ thắng trên bình diện đấu tranh chính trị, kinh tế và xã hội. Dùng Mưu công cho Tứ lạng bát thiên cân, có thể nắm chắc lấy ưu thế, nhưng với điều kiện tối cần thiết là các tổ chức trước hết phải đồng thuận và kết hợp lại với nhau. Đồng thuận là điểm then chốt. Không đồng thuận sẽ không thể đem lại kết quả tốt (21).

"Tứ lạng bát thiên cân" là phương thức tuyệt diệu trong võ học do Tổ sư Trương Tam Phong sáng tạo ra Thái Cực Quyền và truyền thụ cho phái Võ Đang, Trung Quốc. Phương pháp ôn nhu này khi áp dụng trên mọi lãnh vực đều nổi bật lên khía cạnh tuyệt vời của nó. Thí dụ: Phái đoàn văn công của cộng sản Việt Nam từ trong nước ra hải ngoại trình diễn, bị các tổ chức và dân chúng ở đây biểu tình chống đối, nên các hội trường hoặc rạp hát chỉ còn lại một số ít người đi coi mà thôi. Các tổ chức đều vui mừng, và cho là mình đã thắng.

Nhưng đừng quên, vì đó chỉ là số ít. Nếu cộng sản Việt Nam giờ đây cho rất nhiều nghệ sĩ ra hải ngoại trình diễn nhiều chỗ, nhiều nơi, và nhiều lần, thậm chí hát không cần lấy tiền vé vào cửa... thì các tổ chức nghĩ làm sao " Không lẽ kéo vài trăm người đi biểu tình chống đối lại 2, 3, 4 nghệ sĩ, năm này qua tháng khác ! Còn phải đi làm nữa chứ ! Còn không biểu tình thì mất mặt quá !

Phương pháp ôn nhu này nghĩ ra một cách khác. Những người nghệ sĩ ra hải ngoại hát chính yếu là kiếm tiền, mà không thể có cái gì khác. Anh A mướn được hội trường, và hướng dẫn cho đoàn hát, anh A cũng chỉ vì muốn kiếm tiền. Nếu theo phương pháp, các tổ chức hãy tìm gặp cho được anh A, nói với anh A cho người đại diện của tổ chức lên nói đôi lời với khán giả trước khi trình diễn. Anh A sẽ cho ngay, hoặc còn dụ dự chưa cho thì các tổ chức nên tìm mọi cách để cho anh A đồng ý. Đại diện của tổ chức sẽ lên nói những gì cần phải nói. Và sau đó các nghệ sĩ sẽ trình diễn những bản nhạc thuần túy tình cảm, không có dính líu chính trị trong đó.

Như vậy khi đại diện của tổ chức lên nói chuyện với khán giả, là chúng ta biến đoàn hát của cộng sản thành ra đoàn hát của ta. Có lợi cho cả 2 bên. Bên kia thì hát kiếm tiền, những điều gì khác không cần biết đến, nếu có ai hỏi gay gắt, thì cứ trả lời là không biết. Bên đây được mối lợi lớn, là biến những "văn công của Việt cộng" thành ra những "nghệ sĩ của ta".

Do đó khi cộng sản Việt Nam càng đưa ra hải ngoại nhiều ca sĩ hơn nữa, thì sẽ bị triệt tiêu để trở thành của ta. Tức là mũi dùi văn hóa vận của cộng sản đánh vào khoảng không. Và từ khoảng không này sẽ bị dội ngược lại, tức là phản đòn. Cú đánh càng nặng, thì phản đòn càng mạnh.

Giới nghệ sĩ là thành phần rất quan trọng trong lãnh vực tuyên vận, thông tin, liên lạc.... là thành phần được mọi giới yêu chuộng, thưởng thức, nhất là giới bình dân. Do đó các tổ chức thật sự tranh đấu cho Việt Nam có tự do, dân chủ và nhân quyền, cần nên hòa mình cho được cùng với các nghệ sĩ từ trong nước ra. Khi một nghệ sĩ có tiếng tăm ở trong nước ủng hộ việc làm của chúng ta, về trong nước họ sẽ nói lời tốt cho ta. Nếu nhiều người nghệ sĩ đều nói hay, nói đẹp về ta thì cộng sản Việt Nam sắp tới ngày tận số (22). (Đây chỉ là tóm lược, muốn rõ chi tiết xin mời quý vị xem: Những Đề Nghị Đầu Thế Kỷ 21: Tựu Kế và Quốc Nội)

Do đó phương pháp ôn nhu này biến cái "bất lợi" thành điểm "thuận lợi" cho chúng ta, sẽ hóa giải hết những điều mà chúng ta khó nghĩ. Từ đó chúng ta sẽ dùng tâm trí để có những ý kiến mới.

Ngày 30-10-2002 Phó Thủ tướng cộng sản Vũ Khoan đã ký Quyết định số 990/QĐ-TTg của Thủ tướng Phan Văn Khải về việc thành lập Quỹ hỗ trợ, vận động Cộng Đồng người Việt Nam nước ngoài (23). Do đó, nếu các tổ chức người Việt Nam ở hải ngoại ngày nay không chịu kết hợp lại, thì sẽ không còn kịp nữa trước sự xâm nhập và tấn công của cộng sản vào hàng ngũ của chúng ta. Và nếu chúng ta không có kế hoạch, phương pháp nào để biến điểm bất lợi thành điểm thuận lợi, thì chắc chắn một sự thất bại tủi nhục và đớn đau nhất lại trở về với chúng ta một lần nữa. Không đồng lòng với nhau, thì không thể làm được điều gì tốt cả.

D. Đúng thời điểm thích nghi để phát triển các yếu tố thiên thời, địa lợi và nhân hòa. Chúng ta nên mở hết tâm trí ra để đón nhận ý niệm, cũng như hoài bảo, nguyện vọng của quần chúng, nhân dân. Ý dân là ý Trời. Dân muốn là Trời muốn. Thuận Thiên giả tồn, nghịch Thiên giả vong.

Trong giai đoạn chuẩn bị kế hoạch, quan trọng nhất là hành vi của chúng ta đối với dân chúng. Tất cả nên đặt trên hết, từ nguyện vọng, nhu cầu, cho đến đòi hỏi, đạo đạt, v.v... Mọi hành động đều cần cho đúng và kịp lúc đứng về phía nhân dân. Có như vậy, lúc chúng ta nói chuyện, nhân dân sẽ nghe theo ta, lúc chúng ta cần, nhân dân sẽ về với chúng ta (24).

Muốn như vậy, chúng ta cần nên lắng nghe mọi tiếng nói từ phía nhân dân. Dù có chửi rủa hoặc khen ngợi, chúng ta cũng nghiêm chỉnh lắng nghe. Không giận, không hờn, mà coi đó là những bài học để trong tương lai chúng ta làm cho tốt hơn.

Nên thận trọng từ lời nói, đến việc làm, vì ở đâu cũng có tai mắt của kẻ đối đầu ta. Họ muốn chúng ta chết, nhưng chúng ta vẫn ôn tồn và ngọt dịu với họ. Chúng ta lấy sự ôn hòa, độ lượng, và chính nghĩa để cảm hóa họ. Bài học tuyên vận nên nằm lòng trong chúng ta.

Cần nhất là hòa mình với dân chúng, để cho quần chúng thấy được sự cởi mở, khoan dung và mới mẻ của tổ chức. Từ đó nếu có thể, chúng ta sẽ cho dân chúng hiểu rõ về đường hướng và những việc làm sắp đến.

Một kế hoạch quan trọng có thể làm đầu cầu cho các kế hoạch khác, là cần tạo nên một mặt trận mới ở ngay tại Việt Nam. Khi muốn tạo nên mặt trận, thì điểm bắt buộc ắt có và đủ, có tầm nhìn rộng rãi và bén nhạy là điều quan trọng nhất đòi hỏi chúng ta phải hội đủ, và tìm cách bành trướng ra. Có thể đó là Mặt Trận Xã Hội (hoặc Phong Trào Dân Chủ) sẽ làm bàn đạp đến các điểm chính yếu khác. Vì đây là mặt trận xã hội, nên cố giữ mức độ chậm rãi và thinh lặng, mà không cần thiết nổi bật qua các vấn đề khác. Khi tạo được mặt trận rồi thì những đòn văn hóa vận, kiều vận của Việt cộng ở hải ngoại sẽ bị ta hóa giải và triệt tiêu tất cả.

Có nhiều cách để tạo nên một mặt trận ở trong nước, nhất là từ đầu thế kỷ 21 này. Đã từ lâu người trong nước đã gặp nhiều khó khăn, cho nên họ chờ đợi từ phía bên ngoài. Nhưng sự chờ đợi càng nhiều, càng làm họ thất vọng, mỏi mòn... Do đó, khi nào mà người bên ngoài nước kết hợp được, thì trong nước sẽ có cơ hội phát động mạnh. Có thể lúc đó có nhiều lực lượng, tổ chức, đảng phái... nhưng sẽ Hợp Đoàn lại được dưới danh nghĩa của Mặt Trận (hoặc Phong Trào) để chống lại đảng cộng sản độc quyền.

Nhưng nên nhớ, khi chúng ta biết, thì cộng sản cũng biết. Vậy, quan trọng nhất lúc nào là Không, và lúc nào là Có, như ẩn như hiện, bàng bạc trong khắp các sinh hoạt xã hội, chúng ta phải nắm vững "mưu công" và "quyền biến" trong các vấn đề này. Hiện nay có thể đã có những tổ chức, cơ quan, v.v... thành hình ở trong nước. Lúc ban đầu có thể âm thầm, như vết dầu loang, nhưng khi bùng lên thì cùng kết hợp lại, và tiến lên như vũ bảo. Nhanh hay chậm, hoặc thành hay bại đều do toàn dân Việt Nam quyết định. (Muốn rõ chi tiết xin mời quý vị xem: Những Đề Nghị Đầu Thế Kỷ 21: Tựu Kế và Quốc Nội)

E. Các nước trên thế giới đang quan tâm nhất về Nhân Quyền. Vì thế, lãnh vực nhân quyền cần nên đặt lên hàng đầu. Vấn đề tôn giáo là bộ phận rất quan trọng trong nhân quyền. Đối với trong nước, cộng sản Việt Nam cố làm như không có chuyện gì xảy ra. Trong khi đó vấn đề nhân quyền và tôn giáo làm cho nhiều người chú tâm theo dõi, nhất là những người quốc tế, và người Việt Nam ở hải ngoại.

Cộng sản Việt Nam đã xảo quyệt và man trá đưa các tù nhân chính trị đang bị giam cầm thành những tù nhân thường phạm, tù nhân bị phạm pháp để không khép vào nhân quyền. Còn những người khi đã được thả ra nhưng vẫn bị quản chế tại gia, thực ra đó chỉ là nhà tù trong nhà tù mà thôi.

Những nhà lãnh đạo các tôn giáo lớn như Phật Giáo, Công Giáo, Tin Lành, Hòa Hảo và Cao Đài đã bị cộng sản bắt giam từ nhiều năm qua. Nếu có thả ra cũng vẫn tiếp tục bị quản chế. Cộng sản Việt Nam muốn những nơi mà những người lãnh đạo các tôn giáo đang trú ngụ là những nơi không có người lai vãng, một vùng đất chết... Do đó các nhà lãnh đạo của các tôn giáo hiện nay có thể có 3 điểm chính yếu cần nên chọn lựa và triển khai:

1. Nếu các tôn giáo chịu im lặng như hiện nay, coi như là sự đã rồi, thì không còn gì để nói nữa. Những người lãnh đạo của các tôn giáo sẽ già yếu, sẽ qua đời trong bóng tối, sẽ có thể để cho các tôn giáo vào con đường mịt mù, mà không thể nào ngoi lên như lúc trước được nữa. Cộng sản Việt Nam rất mừng, cho là những người lãnh đạo các tôn giáo biết thức thời.
2. Kết liên cùng các tôn giáo quốc doanh. Các tôn giáo quốc doanh tuy rất ít người, nhưng hiện tại chính danh. Còn các tôn giáo mặc dù không được chính danh, nhưng số lượng người đông hơn. Nếu kết liên, các thành phần tôn giáo quốc doanh của nhà nước sẽ đòi hỏi các nhà lãnh đạo tôn giáo phải nghe chúng. Các tôn giáo một mặt sẽ chịu im lặng, và mặt khác nhân cơ hội đó sẽ đưa thêm người vào để hoán chuyển nội tình. Khi có đủ số lượng người, chắc chắn công việc gì đến sẽ phải đến. Công việc này đòi hỏi những bậc trí giả nên biết lựa chọn cho thích hợp trước tình thế.
3. Nếu không thể đồng ý ở điểm 1 và 2, thì điểm 3 cần bàn đến là cố quyết vươn lên. Muốn người quốc tế, cơ quan của các nước, và những người Việt Nam ngoài và trong nước biết đến, thì phải bung rộng ra nhiều hơn trước để tạo thành một dòng thác, một phong trào rộng lớn cùng khắp. Mục đích chính yếu là truyền thông, loan tin, thông báo, v.v... Nhất là những người Việt Nam bên trong nước đã hoàn toàn không hay, không biết gì về sự việc này. Một số ít người biết được, nhưng đành phải lặng thinh. Do đó, nếu muốn được hoàn thành, sẽ có không ít người phải chịu hy sinh. Có thể có những Hòa thượng Thích Quảng Đức, Bà Nguyễn Thị Thu.... tái sanh, tái xuất hiện để tự thiêu, hay hóa kiếp để thành toàn cho kiếp nạn ... Điểm chính yếu là các tôn giáo phải kết hợp lại cho chặt chẽ. Và nếu có thể được thì hãy hòa hoãn, hoặc tạm liên kết với các tôn giáo quốc doanh ở điểm 2. Dòng thác chảy càng mạnh, sôi động lên thì tiếng gào thét của phong ba càng lớn vượt chín từng mây. (Muốn rõ chi tiết xin mời quý vị xem: Những Đề Nghị Đầu Thế Kỷ 21: Quốc Nội)

Chúng ta cần đưa ra tố cáo trước quốc tế những tình trạng bưng bít mà những người trong nước đang gánh chịu. Đây là vấn đề ưu tiên số một. Chúng ta cần nên kết hợp lại những tổ chức của người Việt Nam ở hải ngoại để làm việc về nhân quyền cho có hiệu quả. Vì từ trước đến nay những tổ chức của người Việt Nam không chịu kết hợp về mặt nhân quyền, nên thường có những ảnh hưởng rất hạn chế. Nếu những tổ chức kết hợp được, chúng ta sẽ có nhiều điều kiện mạnh mẽ hơn để đòi hỏi về nhân quyền cho Việt Nam. Nhất là hiện nay quốc tế đang dùng mọi phương tiện, mọi áp lực để buộc cộng sản Việt Nam phải chấp nhận các vấn đề.

Đặc biệt vấn đề nhân quyền, chúng ta sẽ kêu gọi rộng khắp các tổ chức quốc tế, các nước trên thế giới đồng can thiệp. Hiện nay tại mỗi nước chúng ta đều có bộ phận ngoại vận, do đó khi có bất cứ việc gì, chúng ta cần phải đồng loạt đưa lên. Các bộ phận ngoại vận của các nước, các tổ chức cần nên liên lạc với nhau trước mỗi vấn đề và thường xuyên. Liên lạc với nhau trước và thường xuyên mới nắm vững tình hình và có thể trả lời khi quốc tế hỏi đến. Cũng như những cơ quan, tổ chức và liên hiệp quan trọng khác, như Liên Hiệp Âu Châu, Liên Hiệp Quốc, Hiệp Hội Các Nước Đông Nam Á, v.v... cần phải có những bộ phận bang giao quốc tế, ngoại vận chuyên lo về vấn đề này. (Muốn rõ chi tiết xin mời quý vị xem: Những Đề Nghị Đầu Thế Kỷ 21: Chủ Đạo và Nguyên Tắc)

F. Cố gắng thúc đẩy các nhóm dân chủ trong nước. Trong lúc mở đầu, các mũi khai pháo cho dân chủ đi lên là tối cần thiết. Nhóm dân chủ đầu tiên là một bộ phận quan trọng trong thành phần nhân sự. Họ có thể bị nhà nước cộng sản giam cầm. Nhưng họ là những người có tiếng tăm trên chính trường, và có thể là những đảng viên của đảng cộng sản. Nên những việc giam giữ cũng được nhẹ một phần nào, và thêm nữa là có quốc tế và người Việt Nam ở hải ngoại lưu ý đến.

Sự ra đời của nhóm dân chủ trong nước là khát vọng của quần chúng. Vì từ bấy lâu nay đã bị bao che, dùng chuyên chính bạo lực để trấn áp lẽ phải, và còn biết bao điều khác. Việc ông Trần Độ bị mất đi là một mất mát lớn cho nhóm dân chủ trong nước. 21 người đã ký tên đòi hỏi đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam phải trả lời bốn việc:

1. Điều tra về người thực sự bảo kê cho Năm Cam (Trương Văn Cam), lúc đó thế lực còn mạnh hơn Thủ tướng Võ Văn Kiệt.
2. Chính phủ phải giải trình về hiệp ước biên giới Việt - Hoa trước quốc hội.
3. Buộc công an ngưng mọi hành vi sách nhiễu, vi phạm nhân quyền.
4. Lập tòa hiến pháp để xóa bỏ tất cả các lệnh trái với hiến pháp, và bảo đảm mọi điều có ghi trong hiến pháp được thực thi như tự do báo chí, tự do tôn giáo, tự do lập hội... (25).

Những người cán bộ, đảng viên đến nay kịp thời thấy rõ sự thật những gì mà đảng và nhà nước đã đối xử với các công thần hết lòng, hết sức để xây dựng nên chế độ hiện nay như Trần Độ, Phạm Quế Dương, Nguyễn Thanh Giang, Hoàng Minh Chính, Trần Khuê, Nguyễn Xuân Tụ, ... và những người trẻ như Lê Chí Quang, Phạm Hồng Sơn, Nguyễn Vũ Bình, Nguyễn Khắc Toàn, v.v... Họ đã bị bắt giam và đối xử tàn nhẫn chỉ vì tiếng nói của họ là tiếng nói của sự thật, như xin thành lập hội chống tham nhũng, cương quyết tố cáo tham nhũng, ma túy, mãi dâm, xã hội vô cùng đồi trụy, v.v... để cũng cố lại nhà nước tự do, dân chủ, và nhân quyền. Do đó trong tình thế này tất cả những người Việt Nam yêu nước hãy cương quyết đòi lại những gì mà bấy lâu nay bị đảng và nhà nước cộng sản chuyên chính cấm đoán, đòi lại quyền tự do, có tiếng nói và được đối xử công bằng có luật pháp và quốc tế chứng minh.

Không khí của dân chủ tự do đã bốc lên. Những sinh hoạt của những người dân chủ trong nước đã trở thành hiện thực, đang bừng bừng tạo nên khí thế, thúc giục những người trai trẻ hãy mạnh dạn đứng lên và tiến tới đòi hỏi. Những đòi hỏi đúng đắn là những cơn đại hồng thủy, có thể xóa tan đi những dơ dáy, tanh hôi của chế độ hiện tại, và đem vào đó những hạt giống mới tốt đẹp hơn. Những đòi hỏi tự do, dân chủ hóa là một việc làm phù hợp với ước vọng của toàn dân Việt Nam, và thích ứng thiết thực với thế giới đầu thế kỷ 21. Do đó hãy mạnh dạn, đừng lưỡng lự, chần chừ, làm chậm đi bước tiến tới của quần chúng (26). (Muốn rõ chi tiết xin mời quý vị xem: Những Đề Nghị Đầu Thế Kỷ 21: Quốc Nội)

Trên đây là những đề nghị cho người Việt Nam đầu thế kỷ 21. Những đề nghị này có thể tiến nhanh hay chậm, tất cả đều do toàn dân Việt Nam ngoài và trong nước quyết định.

Xin cám ơn quý vị đã nghe tôi nói.

Ghi chú:
1. Besluit van de Raad van 14 mei 1996, betreffende de sluiting van de Samenwerkingsovereenkomst tussen de Europese Gemeenschap en de Socialistische Republiek Vietnam, 96/351/EG.
2. 1993 tôi đã qua Brussels thuyết trình nhiều lần với Ủy Ban Bang Giao Quốc Tế của Liên Hiệp Âu Châu để trình bày về sách lược quốc tế bang giao, viện trợ, đầu tư, xuất nhập cảng vào Việt Nam. Cuối năm 1994, Ủy Ban Bang Giao Quốc Tế mới chấp thuận và thực hiện kế hoạch này. Đến ngày 17-7-1995 và 14-5-1996 Liên Hiệp Âu Châu mới ký Hiệp Ước Song Phương cùng cộng sản Việt Nam. Các việc vận động với các nước trên thế giới do Liên Hiệp Âu Châu đảm nhiệm. Ts. Ngô Văn Tuấn
3. Hiệp Ước Thương Mại giữa Hoa Kỳ và cộng sản Việt Nam ký ngày 10-12-2001.
4. The EU's relation with Vietnam, IP/02/706-Brussels, 15-5-2002.
Vietbao.com, Tin Việt Nam, 30-9-2002.
5. WB sẽ tiếp tục hỗ trợ phát triển cho Việt Nam, TTXVN 11-9-2002.
6. Ngân Hàng Thế Giới cung cấp thêm 200 triệu USD cho Việt Nam phát triển kinh tế nông nghiệp, TTXVN 9-9-2002.
Nguoi-Viet.com, Tin Việt Nam, 12-9-2002.
7. Nhật Bản viện trợ dự án quản lý tại Hà Nội, TTXVN 9-9-2002.
8. Bệnh viện Pháp - Việt sẽ được đưa vào sử dụng đầu năm 2003, TTXVN 9-9-2002.
9. Hoa Kỳ hỗ trợ chương trình dự phòng và chăm sóc HIV/AIDS tại Việt Nam, TTXVN 9-9-2002.
Nguoi-Viet.com, Tin Việt Nam, 12-9-2002.
10. Thông tấn xã Việt Nam, Tin tức, 23-9-2002.
11. Thông tấn xã Việt Nam, Tin tức, 24-9-2002.
12. Thủ tướng Phan Văn Khải thăm Ủy Ban Âu Châu, TTXVN, 27-9-2002
13. TTXVN, Tin Tức, 28-9-2002.
14. Drs. Ngô Văn Tuấn, Sách Lược Dung Hợp: Nguyên Tắc, 9-2000.
15. Từ năm 1993 tôi đã đề nghị với Viện Bang Giao Quốc Tế Hòa Lan về sách lược này. Cũng năm 1993 tôi được qua Brussels tiếp xúc nhiều lần với Ủy Ban Bang Giao Quốc Tế của Liên Hiệp Âu Châu để trình bày về sách lược, kế hoạch quốc tế bang giao, viện trợ, đầu tư, xuất nhập cảng vào Việt Nam. Cuối năm 1994, Ủy Ban Bang Giao Quốc Tế mới chấp thuận và thực hiện kế hoạch này. Đến ngày 17-7-1995 và 14-5-1996 Liên Hiệp Âu Châu mới ký Hiệp Ước Song Phương cùng cộng sản Việt Nam. Các việc vận động trên thế giới do Liên Hiệp Âu Châu đảm nhiệm. Đến 10-12-2001 Mỹ đã đồng ý ký Hiệp Ước Thương Mại cùng cộng sản Việt Nam. Nếu kế hoạch được tiến hành đều đặn, thì trong vòng 10 năm (1996-2006) quý vị có thể thấy được các sự việc diễn tiến ra sao. Nhưng với điều kiện là người Việt Nam ở hải ngoại và quốc nội phải đồng tình yểm trợ vào việc này. (Trích trong bài thuyết trình Mạng Lưới Nhân Quyền ngày 30-3-2002 tại Los Angeles, California, Mỹ. Ts. Ngô Văn Tuấn)
16. Liên Hiệp Âu Châu, tin tức, 18, 20 và 23-9-2002.
Vietmaketing, internet, 26-9-2002.
17. Sách Lược Dung Hợp: Hợp Đoàn, 6-1994.
18. Sách Lược Dung Hợp: Hợp Đoàn 1 và 2, 2-1994.
19. Drs. Ngô Văn Tuấn, Những đề nghị đầu thế kỷ 21, 3-2001.
20. Sách Lược Dung Hợp: Chiết Trung, 5-2000.
21. Sách Lược Dung Hợp: Tựu Kế, 5-2001.
22. Như trên
23. Quyết định số 990/QD-TTg của Thủ tướng Phan Văn Khải về việc thành lập Quỹ hỗ trợ, vận động Cộng Đồng người Việt Nam nước ngoài, Bộ Ngoại Giao Việt Nam, 9-11-2002. Internet Quê Hương, 25-11-2002.
24. Sách Lược Dung Hợp: Quốc Nội, 4-2002.
25. Sách Lược Dung Hợp: Chiết Trung, 5-2000.
26. Như trên.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Sky River Casino vô cùng vui mừng hào hứng tổ chức chương trình Ăn Tết Nguyên Đán với những giải thưởng thật lớn cho các hội viên Sky River Rewards. Chúng tôi cũng xin kính chúc tất cả Quý Vị được nhiều may mắn và một Năm Giáp Thìn thịnh vượng! Trong dịp đón mừng Năm Mới Âm Lịch năm nay, 'Đội Múa Rồng và Lân Bạch Hạc Leung's White Crane Dragon and Lion Dance Association' đã thực hiện một buổi biểu diễn Múa Lân hào hứng tuyệt vời ở Sky River Casino vào lúc 11:00 AM ngày 11 Tháng Hai. Mọi người tin tưởng rằng những ai tới xem múa lân sẽ được hưởng hạnh vận.
Theo một nghiên cứu mới, có hơn một nửa số hồ lớn trên thế giới đã bị thu hẹp kể từ đầu những năm 1990, chủ yếu là do biến đổi khí hậu, làm gia tăng mối lo ngại về nước cho nông nghiệp, thủy điện và nhu cầu của con người, theo trang Reuters đưa tin vào 8 tháng 5 năm 2023.
(Tin VOA) - Tổ chức Phóng viên Không Biên giới (RSF) vào ngày 13/9 ra thông cáo lên án Việt Nam tiếp tục lạm dụng hệ thống tư pháp để áp đặt những án tù nặng nề với mục tiêu loại trừ mọi tiếng nói chỉ trích của giới ký giả. Trường hợp nhà báo tự do mới nhất bị kết án là ông Lê Anh Hùng với bản án năm năm tù. RSF bày tỏ nỗi kinh sợ về bản án đưa ra trong một phiên tòa thầm lặng xét xử ông Lê Anh Hùng hồi ngày 30 tháng 8 vừa qua. Ông này bị kết án với cáo buộc ‘lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước’ theo Điều 331 Bộ Luật Hình sự Việt Nam
Từ đầu tuần đến nay, cuộc tấn công thần tốc của Ukraine ở phía đông bắc đã khiến quân Nga phải rút lui trong hỗn loạn và mở rộng chiến trường thêm hàng trăm dặm, lấy lại một phần lãnh thổ khu vực đông bắc Kharkiv, quân đội Ukraine giờ đây đã có được vị thế để thực hiện tấn công vào Donbas, lãnh phổ phía đông gồm các vùng công nghiệp mà tổng thống Nga Putin coi là trọng tâm trong cuộc chiến của mình.
Tuần qua, Nước Mỹ chính thức đưa giới tính thứ ba vào thẻ thông hành. Công dân Hoa Kỳ giờ đây có thể chọn đánh dấu giới tính trên sổ thông hành là M (nam), F (nữ) hay X (giới tính khác).
Sau hành động phản đối quả cảm của cô trên truyền hình Nga, nữ phóng viên (nhà báo) Marina Ovsyannikova đã kêu gọi đồng hương của cô hãy đứng lên chống lại cuộc xâm lược Ukraine. Ovsyannikova cho biết trong một cuộc phỏng vấn với "kênh truyền hình Mỹ ABC" hôm Chủ nhật: “Đây là những thời điểm rất đen tối và rất khó khăn và bất kỳ ai có lập trường công dân và muốn lập trường đó được lắng nghe cần phải nói lên tiếng nói của họ”.
Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam cử hành Ngày Quốc tế Nhân Quyền Lần Thứ 73 và Lễ Trao Giải Nhân Quyền Việt Nam lần thứ 20.
Sau hơn 30 năm Liên bang Xô Viết sụp đổ, nhân dân Nga và khối các nước Đông Âu đã được hưởng những chế độ dân chủ, tự do. Ngược lại, bằng chính sách cai trị độc tài và độc đảng, Đảng CSVN đã dùng bạo lực và súng đạn của Quân đội và Công an để bao vây dân chủ và đàn áp tự do ở Việt Nam. Trích dẫn chính những phát biểu của giới lãnh đạo Việt Nam, tác giả Phạm Trần đưa ra những nhận định rất bi quan về tương lai đất nước, mà hiểm họa lớn nhất có lẽ là càng ngày càng nằm gọn trong tay Trung quốc. Việt Báo trân trọng giới thiệu.
Tác giả Bảo Giang ghi nhận: “Giai đoạn trước di cư. Nơi nào có dăm ba cái Cờ Đỏ phất phơ là y như có sự chết rình rập." Tại sao vậy? Để có câu trả lời, mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của nhà văn Tưởng Năng Tiến.
Người cộng sản là những “kịch sĩ” rất “tài”, nhưng những “tài năng kịch nghệ” đó lại vô phúc nhận những “vai kịch” vụng về từ những “đạo diễn chính trị” yếu kém. – Nguyễn Ngọc Già (RFA).. Mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của phó thường dân/ nhà văn Tưởng Năng Tiến để nhìn thấy thêm chân diện của người cộng sản.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.