Hôm nay,  

Luật Pháp Phổ Thông

17/04/200600:00:00(Xem: 5751)
[LS Lê Đình Hồ là tác giả cuốn “Từ Điển Luật Pháp Anh Việt-Việt Anh” dày 1,920 trang vừa được xuất bản. Qúy độc giả có thể mua sách qua internet bằng cách lên Website Google (google.com) đánh máy chữ “ho ledinh”, rồi theo sự hướng dẫn của các websites.]

Hỏi (Bà T. L. Trần): Con gái tôi năm nay được 19 tuổi, cháu hiện đang học kế toán tại Technical College. Cách đây hơn 3 tuần lễ vào chiều Thứ Sáu, cháu xin phép được đi dự sinh nhật của một người bạn học. Tuy nhiên, cháu đi mãi đến chiều Thứ Bảy mới về nhà. Thấy mặt mày cháu bơ phờ và có vẻ lo lắng, tôi bèn hỏi cháu để tìm hiểu xem việc gì đã xảy ra cho cháu. Cháu bèn trình thật là hôm qua cháu bị cảnh sát bắt cùng với một người bạn khác và đã bị cáo buộc về tội sở hữu và buôn bán ma túy. Cháu cho biết là cháu hoàn toàn không hề hay biết là các bạn của cháu đã xử dụng ma túy. Cháu kể chi tiết về sự việc như sau:
Sau khi dự tiệc sinh nhật một số người đi về, còn khoảng gần 20 người, đã đồng ý đi ra city chơi. Khi đến city các cháu đã vào trong quán rượu và cùng nhảy disco. Vì hôm đó là ngày sinh nhật của bạn hơn nữa tối đó là tối Thứ Sáu nên dường như tất cả mọi người rất vui vẻ. Cháu cùng bạn bè đều uống rượu hoặc nước ngọt, nhưng đa số đã uống rượu.
Sau khi cháu cùng các bạn thân mỗi người uống chừng 2 ly, bạn cháu bèn mời cháu hút thuốc. Cháu cho biết là cháu đã từ chối vì cảm thấy hơi nhức đầu. Sau đó bạn của cháu đã nhờ cháu giữ hộ gói thuốc là vì cô ta cần phải vào phòng vệ sinh.
Lúc bạn cháu vào phòng vệ sinh cũng là lúc mà cảnh sát vào tiệm rượu và lục xét túi xách của một số người. Cảnh sát đã yêu cầu cháu để cho họ xét túi xách. Khi lục xét, họ mở bao thuốc lá và thấy có hơn 30 viên ecstasy ở trong đó.
Cảnh sát hỏi, cháu bèn cho họ biết rằng đó là bao thuốc của một người bạn nhờ cháu giữ hộ nhưng họ không tin. Tuy nhiên, cháu không thể tìm được người bạn, vì người này cũng chỉ là một người dự tiệc sinh nhật, vì thế cháu đã bị đưa về đồn cảnh sát. Cảnh sát có chất vấn bạn của cháu, nhưng cô ta không biết người đó là ai, vì số người dự sinh nhật khá đông.
Sau khi chất vấn cháu đã bị cáo buộc về tội buôn bán và sở hữu ma túy. Cháu bị đưa ra tòa vào sáng ngày hôm sau. Cháu không chịu nhận tội, tòa đã cho cháu tại ngoại chờ ngày xét xử.
Xin LS cho biết là nếu bị kết buộc về tội vừa thì hình phạt sẽ như thế nào. Cháu hoàn toàn không biết là trong gói thuốc có ecstasy, trong trường hợp đó liệu cháu có được tha tội hay không"

*

Trả lời: Trong vụ R v. Banic [2004] NSWCCA 322. Trong vụ đó, vào ngày 3.3.2003 bị cáo cùng 2 người khác vào một “hộp đêm” (nightclub) tại vùng Darlinghurst. Nhân viên an ninh của hộp đêm, sau khi nhận được những lời than phiền, đã quan sát và thấy khoảng chừng 5 đến 10 người đến gặp riêng bị cáo, nói nhỏ với bị cáo gì đó rồi trở về chỗ của họ. Nhân viên an ninh nghi là 3 người này đang bán má túy nên đã gọi cảnh sát.
Khi cảnh sát chìm đến, cảnh sát quan sát thấy “bị cáo đang đứng tựa với chân trái đứng thẳng và chân phải để chéo qua, hai tay bụm sát vào nhau để trên mặt bàn trước mặt đương sự” (he was leaning with his left leg straight and his right leg crooked, his hands were clasped together, resting on the table in front of him).
“Bị cáo đang hút thuốc, dùng tay trái để đưa thuốc lá lên miệng, rồi để tay cầm thuốc lá đó xuống úp lên lòng bàn tay phải hơi bụm lại” (The accused was smoking a cigarette, using his left hand, then returned the hand with the cigarette in it and cupped it over the surface of the cupped right hand).
Cảnh sát không thấy được là liệu có vật gì ở trong lòng bàn tay đang úp lại của bị cáo. Một lát sau, bị cáo bèn để tay ra khỏi mặt bàn, và “đứng thẳng người lên” (he straightened his body). Cảnh sát bèn thấy một bao nylon nhỏ ngay chỗ mà bị cáo đã để tay, trong đó có chứa những viên thuốc màu trắng. Cảnh sát bèn tịch thâu túi nylon đó.


Vào lúc xét xử bị cáo đưa ra bằng chứng rằng bị cáo tựa vào thành ghế, khi cảnh sát đến và ra lệnh cho bị cáo không được di chuyển, vào lúc đó bị cáo đang cầm thuốc lá và chai nước. Bị cáo đang dùng tay trái để hút thuốc lá và tay phải thì đặt chai nước lên bàn. Ngay khi đặt chai nước lên bàn và xoay người lại thì thấy cảnh sát dùng đèn pin và rọi vào bị cáo.
Bị cáo khai rằng bị cáo không bao giờ buôn bán ma túy. Tuy nhiên, bằng chứng cho thấy rằng khi bị cáo được báo cho biết là bị cáo bị bắt về tội sở hữu ma túy thì bị cáo nói rằng: “không phải của tôi, chúng có thể là của bất cứ người nào đó” (they are not mine, they could be anybody’s).
Bồi thẩm đoàn đã đưa ra phán quyết là bị cáo có tội về việc buôn bán và tội sở hữu ma túy. Tòa đã xử bị cáo 4 năm tù với thời gian thụ hình tối thiểu là 3 năm. Bị cáo bèn kháng án vì cho rằng bản án quá nặng, và rằng vị thẩm phán tọa xử đã đưa ra lời hướng dẫn cho bồi thẩm đoàn với những quan điểm như là bị cáo có tội. Bị cáo còn cho rằng bị cáo không được xét xử một cách công bằng.
Tòa kháng án cho rằng vị thẩm phán tọa xử trong lời hướng dẫn tóm lược cho bồi thẩm đoàn đã dùng “những từ theo quy ước và có tính phổ quát” (conventional and compre- hensive terms). Ông tóm lược như sau: “ Công tố viện phải chứng minh sự có tội của bị cáo và bị cáo không cần phải chứng minh bất cứ điều gì. . . Bị cáo không cần phải chứng minh rằng bị cáo đã không sở hữu túi nhựa dẻo có chứa những viên thuốc ma túy ở trong đó. Bị cáo không cần phải chứng minh rằng tay của bị cáo đã không bụm lên túi nhựa dẻo đó khi túi đó nằm trên bàn. Nói một cách khác là bị cáo không cần phải chứng minh sự vô tội của bị cáo. . .” (The Crown must prove the guilt of the accused and the accused does not have to prove anything. . . He does not have to prove that he did not have possession of the plastic bag containing the tablets of prohibited drugs. He does not have to prove that his hands were not cupped over that plastic bag when it was on the table. In other words he does not have to prove his innocence...)
“. . . Vì thế, các thành viên bồi thẩm, tôi trở lại với những gì mà tôi đã nói, chỉ có một vấn đề là, liệu bằng chứng có thỏa mãn quý vị mà không còn sự nghi ngờ hợp lý nào nữa về việc bị cáo đã sở hữu một túi nhựa dẻo đựng 23 viên thuốc" Nếu câu trả lời là đã thỏa mãn, thì quý vị phải quyết định bị cáo là có tội. Nếu câu trả lời là chưa thỏa mãn, thì quý vị phải quyết định bị cáo là vô tội” (. . . So, members of the jury, I came back to what I have said already, the only question is, does the evidence satisfy you beyond reasonable doubt that the accused had the plastic bag containing the twenty-three tablets in his possession" If the answer is yes, you must find the accused to be guilty. If the answer is no, you must find the accused to be not guilty).
Cuối cùng Tòa Kháng án cho rằng các lý do kháng án là không hợp lý và bản án mà vị thẩm phán tọa xử đưa ra là thích đáng, Vì thế, Tòa đã giữ y án.
Dựa vào phán quyết vừa trưng dẫn bà có thể thấy được hình phạt được áp dụng cho tội sở hữu và buôn bán ma túy. Tuy nhiên, hình phạt được áp dụng tăng hay giảm tùy theo từng trường hợp.
Trong trường hợp con gái của bà, để có thể miễn tội, cô ta không còn cách nào khác hơn là phải nhận diện và tìm cho ra người đã gửi gói thuốc mà trong đó có chứa các viên ma túy cho cô ta. Nếu cô ta không tìm được người đó thì chắc chắn là bồi thẩm đoàn sẽ khó có thể cho rằng con của bà vô tội.
Nếu bà còn thắc mắc điều gì, xin bà vui lòng gọi điện thoại cho chúng tôi để được giải đáp cụ thể hơn.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.