Hôm nay,  

Một Ngọn Nến Cho Tù Nhân Lương Tâm

28/12/200600:00:00(Xem: 4413)

Một ngọn nến cho tù nhân lương tâm

Hàng trên, từ trái: HT Quảng Độ, BS Nguyễn Đan Quế, nhà báo Nguyễn Vũ Bình (đang ở tù), BS Phạm Hồng Sơn, Đỗ Nam Hải; Hàng dưới, từ trái: Lê Nguyên Sang (tù), Huỳnh Nguyên Đạo (tù), Trần Khải Thanh Thuỷ, Lê Thị Công Nhân.

Một vài năm trước ngày 30.4.1975, ở Sài Gòn tôi nghe nhiều về những nhân vật đối kháng với chính quyền Việt Nam Cộng Hoà như các linh mục Chân Tín, Nguyễn Ngọc Lan, Phan Khắc Từ, sinh viên Huỳnh Tấn Mẫm, học sinh Lê Văn Nuôi.

Họ thường xuyên xuống đường biểu tình chống chính phủ. Hai lãnh tụ sinh viên học sinh là Huỳnh Tấn Mẫm và Lê Văn Nuôi hay bị cảnh sát bắt giam, nhiều lần bị đưa vào nhà tù Chí Hoà. Những việc làm đó của chính quyền Sài Gòn bị dư luận thế giới lên án. Nhờ sự lên tiếng can thiệp của những tổ chức nhân quyền như Ân Xá Quốc tế (Amnesty International) có trụ sở ở Luân Đôn, của lãnh đạo những quốc gia tự do dân chủ nên những thanh niên này được trả tự do để họ tiếp tục biểu tình, đòi hỏi thống nhất đất nước, giành lại quyền tự quyết cho dân tộc. Nhưng cũng có những người tranh đấu bị bắt đi biệt tích, như trường hợp Ngô Kha ở Huế.

Sau tháng 4.1975 tôi qua Mỹ. Thời sinh viên, trong trường có quen với bà Laola Hironaka, trưởng nhóm sinh hoạt của Ân Xá Quốc Tế tại Đại Học Berkeley. Là người luôn quan tâm đến nhân quyền tại Việt Nam từ nhiều năm, bà muốn tìm hiểu về hiện tình nhân quyền ở đó và có mời tôi đến nói chuyện với sinh viên trong nhóm, không đông lắm, chừng 20 người. Lúc đó là năm 1978, theo tin tức từ quê tôi nhận được thì đã có rất nhiều bà con, cũng như hàng xóm láng giềng đã phải đi học tập cải tạo từ ba năm nay chưa được về. Nhiều văn nghệ sĩ bị bắt giam mà không xét xử.

Những năm sau, nhóm đã tổ chức nhiều buổi nói chuyện với những nhà hoạt động nhân quyền như Ginetta Sagan, Joan Baez cùng nhiều người mới thoát khỏi Việt Nam như bác sĩ Trần Xuân Ninh, nhà văn Nguyễn Hữu Hiệu, cựu thủ lãnh sinh viên Đoàn Văn Toại là những tù nhân lương tâm mới được tự do.

Qua sinh hoạt với nhóm, tôi hiểu được thứ vũ khí mà Ân Xá Quốc Tế dùng để thăng tiến quyền làm người là những kiến nghị hay thư thỉnh cầu gửi đến những nhà lãnh đạo quốc gia để bênh vực cho những người mà tiếng nói hay quyền làm người căn bản của họ đã bị tước đoạt. Tôi đã nhiều lần gửi kiến nghị, đôi khi tự mình viết tay, đánh máy, nhiều lần dùng những mẫu thư in sẵn của tổ chức để yêu cầu trả tự do hay xét xử theo đúng luật pháp và tinh thần công ước quốc tế cho những người chỉ vì lên tiếng ôn hoà hay vì có chính kiến khác biệt với nhà cầm quyền mà bị giam tù.

Tôi đã có thể làm thế vì đang sống trong một đất nước tự do dân chủ.

Góp tiếng nói với nhiều người trên thế giới, tôi gửi thư yêu cầu nhà nước Việt Nam trả tự do cho tù nhân cải tạo học tập, những trí thức, văn nghệ sĩ; thỉnh nguyện nhà nước Liên Bang Sô Viết cho kỹ sư Natan Anatoly Sharansky được quyền tự do di dân, cho nhà bác học Andrei Sakharov không phải sống lưu đầy; cho sự tự do của những nhà tranh đấu cho nền độc lập Tibet; cho biết số phận của những người bị chính quyền bắt đi biệt tích ở Argentina, El Salvador.

Trong nhiều bài viết về nhân quyền Việt Nam, tôi thường nhắc đến những tù nhân lương tâm như Chân Tín, Trần Tử Thanh, Trần Vọng Quốc, Nguyễn Chí Thiện, Doãn Quốc Sĩ, Nguyễn Đan Quế, Mai Văn An, Dương Thu Hương, Thích Huyền Quang, Thích Quảng Độ, Đoàn Viết Hoạt. Nhiều người được trả tự do nhờ những vận động của tổ chức Ân Xá Quốc Tế và thế giới. Có người đến Hoa Kỳ và tôi đã gặp như bác sĩ Trần Xuân Ninh, các nhà văn Đỗ Tiến Đức, Nguyễn Hữu Hiệu, nhà thơ Nguyễn Chí Thiện, thẩm phán Mai Văn An, sinh viên Đoàn Văn Toại, giáo sư Đoàn Viết Hoạt. Qua họ, tôi hiểu rằng chỉ một kiến nghị đơn sơ, một việc làm bé nhỏ của những người quan tâm đến nhân quyền trên thế giới, nếu chưa giúp họ được tự do ngay thì cũng đã giúp cho đời sống tù ngục được dễ thở hơn và nâng cao niềm hy vọng vào một ngày mai được tự do. Một thỉnh nguyện thư như một ngọn nến đem lại chút hơi ấm và ánh sáng hy vọng trong ngục tối.

Một nhà thơ miền Nam ở thế kỷ trước đã viết:

Tôi vẫn sống

Tôi vẫn ăn

Và tôi vẫn thở

Nhưng đến bao giờ

Tôi mới được nói thẳng

Những điều tôi ước mơ, tôi ước mơ … [1]

Hơn nửa thế kỷ qua nhiều người Việt đã phải chịu tù đầy vì nói lên những suy tư, ước vọng. Ngày nay ở Việt Nam vẫn còn những người vì chỉ muốn nói lên khát vọng tự do dân chủ mà đang bị chính quyền bao vây, giam tù như Nguyễn Vũ Bình, Chân Tín, Lê Nguyên Sang, Đỗ Nam Hải, Thích Quảng Độ, Nguyễn Đan Quế, Phạm Hồng Sơn, Trương Quốc Huy, Trần Khải Thanh Thuỷ, Nguyễn Văn Đài, Bạch Ngọc Dương, Huỳnh Nguyên Đạo, Lê Thị Công Nhân.

Họ sẽ không bị thế giới bỏ quên.

[1] thơ Nhất Hạnh, Phạm Duy phổ nhạc “Tôi Ước Mơ”, 1965.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
tác giả Đinh Xuân Quân sinh trong một gia tộc Miền Bắc theo Công Giáo từ vài thế kỷ, qua các thời kỳ Quốc-Cộng đảng tranh, Hoàng Đế Bảo Đại, TT Ngô Đình Diệm, Đệ Nhị Cộng Hòa, du học, về VN làm việc, vào tù cải tạo sau 1975, vượt biên, làm một số dự án LHQ giúp các nước nghèo (kể cả tại VN)
Một chiếc máy bay rớt tại South Dakota hôm Thứ Bảy làm thiệt mạng ít nhất 9 người, gồm phi công và 2 trẻ em.
Cảnh sát lập hồ sơ khởi tố Nguyen về tội bạo lực gia đình, say, và 2 tội gây nguy hiểm cho trẻ em. Nguyen được tạm rời nhà tù quận Polk County Jail vào sáng Thứ Sáu 29/11/2019.
Mười người đã bị bắn tại Khu Phố Pháp ở thành phố New Orleans vào sáng Chủ Nhật, 1 tháng 12, theo cảnh sát cho biết.
Diễn cẩn thận từng bước, hết sức chậm rãi đi xuống đồi do bờ triền dốc đứng. Hân đi sau tay phải ôm chặt tay trái Diễn và nửa thân xô nghiêng ép vào người anh.
Như chúng ta biết, đảng SPD (Đảng Dân chủ Xã hội Đức) đã tìm kiếm lãnh đạo mới từ sáu tháng nay. Vào mùa hè 2019, nhà lãnh đạo đảng trước đó Nahles đã từ chức sau các cuộc tranh giành quyền lực nội bộ. Có nhiều ứng cử viên nhưng sau cuộc bầu cử sơ bộ chỉ còn hai cặp vào chung kết.
Hàng triệu người nghèo có thể bị mất phiếu thực phẩm (food stamps) quan trọng theo những thay đổi luật lệ được đề nghị bởi chính phủ Trump.
Con sông Hoàng Hạ chảy xuyên qua trấn Hoàng Hoa quanh năm xanh biếc, nước từ miền tuyết lãnh tan ra nên tinh khiết vô cùng.
Lý do để viết bài này là vì bản thân người viết có sai lầm cần bày tỏ. Tuy rằng sai lầm đã hiệu đính, nhưng cũng cần nói ra, vì Đức Phật đã dạy rằng hễ sai thì nên tự mình bày tỏ.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.